Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Lời mời

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Lời mời


Đỗi lại lúc trước, Đại Lực khi gặp phải chuyện này chắc chắn sẽ bỏ gánh lo mà thoát thân. Nhưng mà hiện giờ a, hắn cũng không phải lúc trước. Lại đang muốn đi ra ngoài nhìn nhiều để mở rộng kiến thức nên cũng thay đổi ít nhiều.

Đảo mắt Đại Lực đã đến trước mặt thành trấn, ngẩng đầu thấy ba chữ ''Vọng Ưu Trấn''.

''Còn dặn chúng ta liên tục là không được chậm trễ, Lực đại gia ngài nhìn, có muốn đi theo tiểu nhân tới Lưu Đình Lâu a ? Dù sao Lưu Đình Lâu cũng nằm trong trấn đi vài bước là tới.''

Đại Lực lại cười ha ha một tiếng: '' Ngươi cái tên này thật là thú vị, ta chỉ đùa ngươi một chút mà nhìn ngươi kìa. Nhìn ngươi sắc mặt, lại tựa như là làm như vây thật.''

''Lực đại gia, mời theo ta.''

Chỉ là cái kia một vò bốn mươi năm Nữ nhi hồng, hắn liền nữa điểm không đụng.

''Nguyên lai là hắn a.''

Gã sai vặt gật đầu không dám hỏi gì nữa, liền thành thật đi phía trước hắn dẫn đường.

Lần trước bị theo sau, cùng với bị chặn đánh ở sơn dã. Bây giờ thì lại trong tửu lâu, hắn có cảm giác là bị cuốn vào một trận tranh phong của các thế lực.

Người trẻ tuổi nhìn thấy Đại Lực đi ra, liền thở phào nhẹ nhõm:

Đại Lực nheo mắt cười, tựa hồ suy nghĩ điều gì: (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỗ làm tiệc đặt tại lầu hai tốt nhất sương phòng, hai cô gái trẻ hai bên làm người bồi rượu, điểm nhấn là một bàn thượng đẳng tiệc, không chỉ nguyên liệu nấu ăn quý hiếm, còn là làm đến phi thường tinh xảo.

Mãi cho đến trưa, lúc này mới rời giường.

Đến lúc này, Đại Lực nụ cười liên biến mất sau đó thở dài một hơi: '' Còn tưởng rằng có thể ăn chùa vài lần nữa đâu, không nghĩ tới lại gấp như vậy. Còn có võ công cao cường a, xem ra lại là một thế lực khác. Lúc đầu còn không để ý lắm tới cái hộp, nào ngờ lại thu hút nhiều ánh mắt tới như vậy. Ngược lại làm mình hiếu kì vài phần.''

Chương 23: Lời mời

Hắn vừa mới dậy, liền có người ngoài cửa chờ lấy.

''Thì ra là thế...đây là dự định thi ân cầu báo sao.''

''Đại gia nói có lý, là tiểu nhân suy nghĩ nhiều.''

''Vào đi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn lại xác của tên mặt sẹo, Đại Lực suy nghĩ sau đó liền lập tức rời đi, đảo mắt đã đi ra ngoài mấy dặm.

Nhẹ nhàng gõ cửa, một tiếng nói truyền vào trong phòng:

Cũng không biết là người kia an bài thế nào, lại dặn dò cái gì, Đại Lực hôm nay lại trở thành khách quý.

Đại Lực cười ha hả hỏi

Nâng lên ba chữ to: Lưu Đình Lâu !

Ngược lại để Đại Lực có chút ngoài ý muốn.

''Hôm nay đại gia ăn cơm chi phí đều bao tại lão gia ta.''

Đã quyết định Đại Lực không do dự nữa, liền không ngủ tiếp tục lên đường.

Xác định không độc về sau, Đại Lực liền mở bụng tại cái Lưu Đình Lâu tốt nhất sương phòng ăn một bữa thống khoái.

Nhưng lại suy nghĩ về hai tên hôm qua, cùng với món hàng hắn đang giao.

''Đa tạ Lực đại gia nể mặt.''

Chỉ là nữ nhân nha, càng xinh thì lại càng độc, ôn nhu anh hùng mộ cũng không nói ngoa. Với lại hắn cũng chắc chắn hai người đó có dị tâm hay không, vẫn là mời ra ngoài cho an toàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại ngẩng đầu lên, một toà thành trấn đã đập vào mắt hắn, không còn suy nghĩ về những truyện hôm qua Đại Lực tiến vào mua chút đồ thiết yếu sau đó lại nói.

''Ngươi tại sao lại thở phào nhẹ nhõm khi thấy ta ra vậy? Sẽ không phải là ở đây chờ ta, còn vụng trộm phái người đem quanh khu này bao vây lại nếu ta không từ mà biệt thì...''

Nhẹ nhàng lắc đầu: '' Vốn là định nghỉ ngơi thật tốt một chút, sau đó lại tiếp tục lên đường. Lại không nghĩ rằng, gặp hai tên điên chặn đánh cướp, vẫn là mau chóng giao cái củ khoai nóng trên tay mình đi rồi lại nói...''

Ngoại trừ võ học hệ thống còn ban tặng cho hắn kinh nghiệm về dược lý và độc dược, vì vậy phương diện này hắn cũng xem là người trong nghề.

Trong lúc nói, người trẻ tuổi kia liền khom người thi lễ, sau đó mới quay người ra ngoài còn tiện thể đóng cửa.

Hắn tựa hồ không biết nên nói như thế nào, suy nghĩ nát óc mới tiếp tục nói ra: '' Cũng không dám không nghe theo phân phó của hắn.''

Hắn luôn có cảm giác truyện này vẫn chưa kết thúc cho tới khi thứ này rời khỏi tay hắn. Vì vậy không gặp người chặn đánh trong đêm, không làm hắn cảm thấy an tâm mà ngược lại càng làm Đại Lực tập trung hơn bao giờ hết. Hắn biết sắp tới có một cơn bão đang đợi hắn.

Mà nguồn cơn của việc này chính là thứ mà hắn đang đi giao.

Tên sai vặt vội vàng nói: '' Ngày hôm qua, có một vị đại gia đến chúng ta Lưu Đình Lâu, đặt một cái bàn tiệc rượu tại gian phòng chữ Thiên. Lại còn có phân phó, nói rõ hôm nay sẽ có một cái Lực đại gia đi ngang qua trấn này. Còn đặt biệt lấy ra hình vẽ để nhận biết, để ta nói với ngài rằng bàn rượu này chính là vì ngài an bài.''

Tên kia vội vàng nói: ''Lão gia nhà ta ngày bình thường nhất kính trọng thiếu niên du hiệp. Nhìn thấy Lực đại hiệp tuổi còn trẻ mà đã có trong mình võ công cao cường, phá lệ kính trọng vì vậy mới có hôm nay một phen mời, còn xin Lực đại gia đến dự.''

Người trẻ tuổi này lưng có chút cong, thái độ khiên tốn lại cẩn thận: '' Lực đại gia, lão gia ta cho mời, còn xin đại gia đến dự.''

Người trẻ tuổi kia bất ngờ, theo bản năng nhìn về phía Đại Lực

Tên sai vặt kia vội nói: ''Vị đại nhân kia nhìn khoảng chừng từ ba mươi đến bốn mươi tuổi, nhìn rất phong độ còn phối hợp một thân quần áo càng là tuyệt nhất. Không dối gạt đại gia, Lưu Đình Lâu chúng ta cũng coi là có một chút danh tiếng ở đây nên cũng đã gặp qua không ít thân sĩ nhà giàu, nhưng có được khí độ như hắn lại rất ít. Nói chuyện rất nhẹ nhàng không nhanh không chậm, lại không giận uy phối hợp với cặp mắt kia chỉ cần cùng người đối diện nhìn qua liền....liền...''

Chương 23: Lời mời

Gã sai vặt ngẩn ngơ, sau đó lại e ngại tựa hồ có chút cố kỵ.

Trên đời rất có nhiều kì dị công pháp, trong đó độn thuật là làm Đại Lực hiếu kì nhất. Dù sao môn này nha, có thể đi qua được mọi thứ thật quá thần kì làm hắn trông mà thèm. Nhưng mà độn thuật lại là tuyệt học của đạo giáo, chỉ có các đệ tử nội môn mới được học. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Lực nheo mắt nhìn hắn như có điều suy nghĩ, tiếp theo nhẹ nhàng cười một tiếng gật đầu: '' Tại hạ được mọi người gọi là Lực đại gia, nhưng không biết huynh đài tìm có phải là ta ?''

''Thôi thôi, ít biết vẫn tốt hơn. Chỉ cần giao món hàng này xong, mình không còn liên quan gì cả. Nếu bọn hắn vẫn mắt mù nhắm tới, vậy đừng trách ta âm hiểm. Vẫn là nên đi gặp tên gia chủ kia để biết thêm tình hình.''

Hắn cũng không phải cái gì mà ngồi trong lòng vẫn không loạn chân cước chân quân tử, bằng không cũng sẽ không tới mức đem người mời ra ngoài.

Đi liền một mạch tới trời sáng, vậy mà không có người xuất hiện chặn cướp nữa.

''Đúng là Lực đại gia, ta chắc chắn là đang tìm ngài rồi.''

''Haha đã ăn uống no bụng, còn có ngủ một giấc đã tiêu hoá sạch sẽ. Muốn nghĩ móc ra trả lại cũng không được, đã nhận món quà mà lại không đi gặp mặt chủ nhà, quả thực là có chút không nói nổi. Vậy ngươi liền đi ra ngoài cửa đợi một chút, ta đi thu nhập đồ đạc rồi lại ra với ngươi. Dù sao, ta cũng có chút sự tình cần hỏi thăm lão gia ngươi.''

Đại Lực cười một tiếng : ''Được rồi, người dẫn đường đi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà thịt rượu đưa lên về sau, hắn cũng từng cái đều kiểm nghiệm.

Đại Lực bên này lại đang suy nghĩ không biết tên này cùng với những tên trước có liên hệ gì với nhau không, dù sao hắn cũng để một tên chạy thoát. Ẩn ẩn suy đoán thế lực phía sau.

Đại Lực thì cười hỏi: ''Đại ca, xin hỏi một chút, đại nhân hôm qua tới đặt tiệc rượu hình dáng như thế nào, ngươi còn nhớ rõ sao?''.

''Ồ?''

Đại Lực nhướng mày trầm tư: ''Ngoài ra còn gì nữa không?''

Hắn lại không nghĩ tới tên đạo sĩ dở hơi kia lại có thể dùng độn thuật để trốn. Làm hắn bất ngờ nhất thời, khiến cho tên kia thành công chạy trốn.

''Còn gì nữa a...À, đúng rồi vị đại nhân kia bên tai có ba nốt ruồi thẳng hàng. Lực đại gia, ngài có nhận ra là vị bằng hữu nào, hình tượng như thế không?''

Đại Lực lông mày giương lên một chút, cửa vừa mở liền thấy một người trẻ tuổi tiến đến.

Vừa mới bước vào đến cửa trấn, liền thấy một gã sai vặt đang quan sát xung quanh, nhìn thấy Đại Lực liền dò xét kĩ càng đối chiếu với bức vẽ đang cầm, sau đó mặt mũi tràn đầy nụ cười chạy về hướng hắn.

Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, nhưng trong lòng bắt đầu có tính toán.

Đại Lực khuôn mặt tràn đầy mỉm đem hai cái cô gái bồi tiếp mình mời ra khỏi phòng.

''Ồ! Nhưng không biết lão gia ngươi là vị nào?''

Dưới sự dẫn đường của gã sai vặt, hai người chớp mắt liền đi tới thành trấn vị trí trung tâm dừng bước trước một tửu lâu.

Cái gã sai vặt kia chạy tới đứng trước mặt Đại Lực, lại nhìn hắn kĩ một lần nữa sau đó cung kính hỏi.

''Không dám a...''

''Xin hỏi khách quan thế nhưng là Lực đại gia.''

Ăn uống no nê, Đại Lực lại tại cái giang phòng chữ Thiên này hảo hảo nghỉ ngơi.

Trầm ngâm một lúc, Đại Lực vẫn cầm lên túi đồ, sửa sang lại y phục một chút đẩy cửa ra ngoài.

''Lực đại gia đã dậy chưa, tiểu nhân có việc cầu kiến.''

Đại Lực thấy vậy liền dở khóc dở cười: '' Đại ca, ngươi có cái gì để do dự a? Người ta đã phân phó mở tiệc rượu, tự nhiên là cùng ta có quen biết. Với lại còn đưa ngươi hình vẽ mặt ta, chắc chắn là cùng ta có ân tình. Ngươi tổng không thể để ta mơ màng đi qua mà không nhớ ân tình này. Thế đạo này không phải là ân tình vãng lai sao? Người ta đã đưa tặng tới, ta cũng không thể không tặng lại cái gì a?''

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Lời mời