Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24: Thịt cá.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Thịt cá.


Mặc dù là nói như thế, nhưng mặt hắn lại là hớn hở ra mặt, tựa hồ bởi vì Đại Lực tán dương mà rất cao hứng.

''Có lẽ là do hồi còn trẻ, chưa từng chân chính được mở rộng tầm mắt về cái này giang hồ. Những năm gần đây, mỗi lần nghĩ lại đều cảm thấy trong lòng có chỗ tiếc. Vì vậy, đối với trên giang hồ hành tẩu thiếu hiệp, phá lệ để ý. Lúc này mới mạo muội mời thiếu hiệp đến đây một lần, còn xin thiếu hiệp chớ trách, Tào mỗ cái này trước kính thiếu hiệp bồi một cái không phải.''

''Haha, ngược lại là ta không phải.''

Đương nhiên, trên mồm thì nói như thế nhưng mà thực tế người này nói hắn đều không tin dù chỉ một chữ.

Chương 24: Thịt cá.

''Thiếu hiệp đã tới. Lão phu mượn đàn để thư giản lòng ngực, nhất thời vong tình, làm chậm trễ.''

Họ Tào trung niên chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng: '' Không cần khách khí, ta cái này đã sớm không còn quan tâm tên tuổi, chỗ nào có thể được kính ngưỡng chứ.''

Một đuôi cổ cầm, một lò hương.

Người trẻ tuổi kia ra hiệu cho Đại Lực đứng đây, sau đó liền cáo từ rời đi.

Đại Lực đưa tay ra đỡ: ''Tiền bối đa lễ.''

Hắn đưa tay chỉ về lò hương bên cạnh cổ cầm, cười nói: '' Cái này lò hương, thiếu hiệp nhưng là cảm thấy thoải mái.''

''Ừm.''

Bởi vậy có thể nói, cái này giang hồ quỷ quyệt, thường thường ngay tại lòng người, lòng người độc ác chính là giang hồ hiểm ác.

Đại Lực nâng chén trà lên, làm bộ sắp uống, nhưng lại có chút dừng lại: '' Nói đến, có một chuyện vãn bối quả thực không hiểu, còn muốn xin tiền bối giải thích.''

Đại Lực cười khổ một tiếng: '' Ta liền nói, nào có miếng bánh từ trên trời rớt xuống dễ dàng như vậy, vô duyên vô cớ được người mời ăn cơm nghỉ ngơi, nguyên lai là có âm mưu. Mặc dù ta đã phòng bị, nhưng mà ngươi cao tay hơn a. Bây giờ ta đã là khoanh tay chịu trói chờ c·hết, chỉ là trước khi c·hết lại có chuyện không rõ muốn trước khi c·hết được rõ ràng. Đó là xin hỏi tôn giá, ngươi đến từ đâu còn có trong hộp gấm là thứ gì khiến cho các ngươi điên cuồng đến như vậy.''

''Tự nhiên là sử dụng giải dược trước đó.''

Đại Lực nhận lấy chén trà, cười cười: '' Còn chưa thỉnh giáo tiền bối cao tính đại danh?''

Hắn ngữ điệu trầm ngâm, nâng chén trà lên.

''Thiếu hiệp không trách liền tốt, đến tiếp tục uống trà.''

Người trung niên kia đưa tay lên đè dây đàn để âm thanh ngừng lại, lư hương khói nhẹ mờ mịt đưa lên, ngẩng đầu nhìn về phía Đại Lực, bật cười:

''Ồ! Nói nghe chút.''

Đại Lực vội ôm quyền.

''ÀI...''

Đại Lực khoé miệng cười ra : '' Hương bên trong có độc? Ngươi ngược lại có thể bình yên vô sự.''

Họ Tào trung niên ngược lại là chưa từng có cái gì ngoài ý muốn, hắn khẽ cười một tiếng: ''Liền biết thiếu hiệp sẽ hiếu kì vì điều này, chỉ là...''

Đại Lực chân mày hơi nhăn lại, sắc mặt càng ngày càng âm trầm: '' Đây không thể xảy ra, trà này ta một ngụm cũng chưa từng uống.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn chưa đến nơi gặp mặt, liền đã nghe được tiếng đàn từ xa hướng tới, tiếng đàn oanh liệt sục sôi, như có thanh âm núi rừng.

Tóc phiêu theo gió mà động, tuỳ tiện thoải mái.

Sau một thời gian, tiếng đàn kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Lực theo tên trẻ tuổi đi ra ngoài trấn hướng tới một khu rừng.

''Chỉ có thể dùng thủ đoạn này để khắc chế ngươi.''

Đại Lực nhìn sắc mặt tên này nói chuyện không khỏi bội phục, rõ ràng trong lòng có ý muốn khác, nhưng mà người này nói chuyện làm việc, hình thái cử chỉ liền xem như ngón tay động tác vậy mà di chuyển cũng không kém chút nào.''

Mặc dù có thể do Đại Lực hắn lạc hậu tin tức, không biết chân nhân trước mặt, nhưng mà người này cũng không phải là loại đã thoái ẩn giang hồ bắt đầu du lịch khắp nơi.

Lời nói xong, liền đứng lên cuối người hành lễ, lại đoan chính thái độ thành khuẩn.

Họ Tào trung niên thở dài: ''Thôi được, nếu thiếu hiệp đã muốn biết, vậy tại hạ cũng không phải là không thể nói..Một ngày trước, ở trong rừng, ta đã thấy được thiếu hiệp thi chuyển thần uy.''

Bằng không mà nói, hắn đâu cần phải chuẩn bị nhiều thứ như vậy vì một cái hộp gấm. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Ồ?''

''Haha, mới vào đã cẩn thận như vậy là không sai, nhưng mà trên giang hồ cao thủ nhiều như mây, lại không thiếu cái mới lạ, há chỉ có chỉ có thể gói gọn trong chén trà.''

Hắn đưa tay dẫn dắt, Đại Lực ôm quyền lúc này mới tiến vào bên trong đình, ngồi xuống đối diện người trung niên.

Đại Lực chỉ cười không nói.

Đại Lực đặt chén trà xuống ngẩng đầu nhìn về phía người trung niên, trong mắt ẩn ẩn mang theo ý nghĩa tìm kiếm.

Lại đi tiếp, liền gặp một người trung niên đang ngồi tại trong đình, chính là đang đánh.

'' Tại hạ hành tung không tính bí ẩn, nhưng mà đi tới đây lại chưa từng thông báo cho ai bên ngoài. Tiền bối không chỉ biết tên ta, thậm chí liền biết ta mặc đồ gì, còn có cả tranh vẽ tướng mạo của ta không khác bao nhiêu. Nhưng thật không biết, là từ đâu được đến.''

Đại Lực khoát tay nói: ''Vãn bối lại được một bạch nghe một khúc tuyệt diệu như âm trời, ngược lại chiếm tiện nghi.''

Trung niên nhân cười ha ha : ''Đúng là một người thú vị, rất ngay thẳng. Đến, mời ngồi.''

Trung niên nhân kia đuôi lông mày ẩn ẩn mang theo vui mừng: ''Thiếu hiệp lại là người trong nghề? Không biết có hứng thú đàn một khúc giao lưu với ta?''

Nếu không phải bị chặn c·ướp tới hai lần, cùng với ẩn ẩn suy đoán những thế lực muốn c·ướp món hàng hắn giao, Đại Lực chỉ sợ thật tưởng tên này nói.

Đại Lực nghe vậy chỉ dỡ khóc cười: '' Vẫn là thôi đi, vãn bối chỉ nhận xét theo cảm tính.''

''...''

Có thể nói là tự nhiên không hề có một chút sơ hở.

Đại Lực chỉ cười đáp lễ, cũng không có ý cắt đứt hành động đánh đàn của người trung niên kia, mà chỉ im lặng lắng nghe.

Chương 24: Thịt cá. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trung niên nhân rót một chén trà đưa tới Đại Lực: ''Cũng không phải là trà ngon gì, nhưng lại thắng ở mới lại. Cũng là có tiếng ở đây, dù sao nơi này suốt năm lạnh giá, rất khó có lá trà. Lại vẫn có được một loại đặt biệt, tên là Tuyết Mai, chỉ phát triển ở những nơi lạnh. Càng lạnh càng sinh trưởng tốt, rồi được người nơi đây dùng phương pháp chế biến, mùi vị rất không tệ, mời thiếu hiệp nhận xét.''

''Ừm...''

''...Xem ra ngươi là tới vì hộp gấm a.''

''Hiện nay ngươi đã là thịt cá, nếu là không muốn c·hết, thì tốt nhất ngoan ngoãn nghe theo lời lão phu.''

''Đám người Tuyết Điêu bang tự cho mình là thủ đoạn ngàn vạn, còn chưa kịp thi chuyển đã bị hai tên Cữu ma thu nhập. Mặc dù ta cũng rất bất ngờ khi thấy ngươi có thể nhẹ nhàng qua cửa ai hai tên đó. Nhưng mà kể từ khi ngươi bước chân vào trấn, đã không thể thoát không được lão phu Ngũ Chỉ Sơn. Tiểu tử mặc dù ngươi một thân công lực có thể nói là rợn người, chính diện đối đầu với ngươi lão phu chắc chắn không phải là đối thủ.

Trực tiếp như thế. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trung niên nhân cười nhẹ nhàng cười một tiếng:''Lão phu họ Tào, thời còn trẻ học được một vài chiêu mèo ca ba chân, cũng từng xông xáo qua giang hồ, cũng được người trên giang hồ gọi Bạch Lang Thủ. Bất quá giang hồ mưa gió quá mau, chỉ vài năm liền đã sức cùng lực kiệt, dứt khoát thoái ẩn giang hồ, hưởng thụ cuộc sống du lịch khắp nơi.''

Họ Tào trung niên khoé mắt hơi động một chút, tiếp tục cười nói:

Bạch Lang Thủ hắn đều chưa từng nghe qua.

''Nguyên lai là Bạch Lang Thủ Tào tiền bối, kính ngưỡng đã lâu.''

Đại Lực bổng nhiên biến sắc, lại nghe được tên trung niên kia nói tiếp

Họ Tào trung niên đứng lên, nhất thời đắc chí vừa lòng:

''Thiếu hiệp đầy đủ cẩn thận, thực lực kinh người, so với những tên mới gia nhập giang hồ có thể nói là khác biệt. Tên đạo sĩ kia mệnh lớn, mới có thể trốn được thiếu hiệp. Nhưng mà, thời gian cũng không sai biệt nhiều, thiếu hiệp nhưng là cảm thấy cơ thể có chút lạnh ra.''

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Thịt cá.