Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30: Đêm tuyết.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Đêm tuyết.


Chung quanh còn sót lại những tên áo đen, trong nháy mắt tản ra nhiều nơi, mặc dù phe mình c·hết đi vài người lại không có nhìn nhiều một cái. Hai người theo sau Trần Thanh Hà cũng không phải ăn chay, chia nhau giao thủ với những tên áo đen.

''Không hổ là Trảm Phách Đao.''

Mà như là đang đợi làm thịt một đầu heo, hoàn toàn không để ở trong lòng.

Trần Thanh Hà cái tên này thân hình bộ pháp quỷ quyệt đến cực điểm, nhưng mà thứ làm người ta hoảng sợ nhất chính là thanh đao mà nàng cầm trong tay.

Trên ngọn cây tên áo đen con ngươi co vào:'' Vũ tích châm! Nha đầu, ngươi tâm tư thật độc ác a! Chỉ tiếc, ngươi khinh thường chúng ta tác phong, hiện nay ngươi còn cái gì ỷ vào?''

Nhìn nàng bước chân, mỗi bước để lại một cái dấu ấn, liền biết nàng tuyệt đối không có biểu hiện ra bên ngoài dễ dàng ra như vậy.

''Hắn?''

Một tên áo đen khoảng cách gần hắn nhất nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng bàn tay thanh kiếm tự nhiên bắn lên, phong mang ra khỏi vỏ nửa tấc.

Nhưng cuối cùng là xuất hiện thương thế ngày càng nhiều, sau khi b·ị t·hương động tác tất nhiên chịu ảnh hưởng, võ công tự nhiên sẽ giảm đi nhiều ít, cứ kéo dài tình huống như thế thì là từng bước rơi vào hạ phong.

Một trận chém g·iết thảm liệt tại ở giữa đêm bão tuyết này phía dưới triển khai.

Thế mà thanh đao kia hoành không ở giữa, xuyên thấu màn tuyết cách trở, càng là đem tại đêm nay gió tuyết thổi lớn tách biệt ra đường ở giữa lộ ra bầu trời đầy ánh sao trong màn đêm.

Đại Lực khoé miệng giật một cái, thở dài:'' Có cần đến như vậy không?''

Hắn ngữ khí bình thản, phảng phất đừng trước mặt cũng phải là người đang sống sờ sờ hay là một cái võ lâm cao thủ gì.

Trần Thanh Hà trong con ngươi loé lên một vòng lạnh lẽo, nhẹ nhàng thở dài tựa hồ có một chút thất vọng mà không nói lên được.

Chương 30: Đêm tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng, lại nhịn không được thở dài:'' Vẫn không nghĩ tới các ngươi có thể càn rỡ đến như vậy dù đã nghe đến tên sư phụ của ta, nhưng mà cũng đúng thứ này đối với các ngươi quá quan trọng. Mà các ngươi nghĩ những thứ này là do ta sắp xếp sao? thật là ngây thơ.

Tiếng nói vừa dứt, nàng bỗng nhiên hơi vung tay đem hộp gấm kia ném tới không trung.

''Phải công nhận các ngươi che dấu quá tốt, chúng ta đã tìm kiếm rất lâu cuối cùng mới tìm được thế lực tham gia vào chuyện năm đó.

''Ừm, ngươi nói có lý.''

Nàng từ trong ngực lấy ra cái hộp gấm kia:'' Đại Cồ Khấu ngay ở chỗ này, là thật giả vẫn là để các ngươi tự mình nhìn.''

Trên ngọn cây người áo đen một lần nữa mở miệng, lần này là trực tiếp đem Đại Lực hướng ra đầu gió.

Một tên trong đám lúc này mở miệng, ngữ điệu phấn chấn, thậm chí có chút lên mặt sai khiến:

Hộp gấm kia bên trong nào có cái gì là Đại Cồ Khấu?

Đáng tiếc.....Bây giờ có hối hận đến mấy, cũng không thể đi được.

Từ xuất thủ đến xem, những người áo đen này, ngoại trừ còn trên cây năm tên khó mà nói xem ra, những người khác đơn đã độc đấu tuyệt không phải là đối thủ của từng người bọn họ.

Đám người áo đen xuất thủ chém g·iết với đám người Trần Thanh Hà, nhưng mà đứng tại trên ngọn cây vẫn còn một vài tên tại, đem khí cơ như có như không bao phủ trên người Đại Lực.

Không đợi rơi xuống đất, cũng đã không còn khí tức.

Người áo đen kia nhìn về phía nữ tử, nhẹ nhàng gật đầu:'' Có thể học được trảm phách đao của Đạo Không thần tăng mà tuổi còn trẻ như thế này, ta không thể nghĩ ra ngoài ai khác. Đệ tử nhỏ tuổi nhất, cũng là đệ tử nữ thứ hai của hắn. Không nghĩ tới, cái này Đại Cồ Khố bọn ta tìm kiếm đau khổ mấy năm, cuối cùng lại rơi xuống trên người của ngươi. Mặc dù tên này đáng c·hết, nhưng ít nhất có thể truyền tới tin tức của ngươi cũng xem như có chút công lao.

''Nhưng chỉ với nhiêu đó mà vọng tưởng cầm hết được chúng ta tại đây? Không khỏi quá xem thường chúng ta a, vẫn à nên cho ngươi tỉnh ngộ.''

Đao lên không gió, đao rơi vô ảnh, đem một cái chữ g·iết hiện ra vô cùng tinh tế.

Tên áo đen ngẩn người, tựa hồ cũng không nghĩ tới Đại Lực vậy mà nói như vậy.

Đối diện tên áo đen còn chưa kịp phản ứng, trái tim đã bị lưỡi đao xuyên qua.

''Tu La pháp thân! Ngươi mau dừng tay!!!!''

Thế mà trong chớp nhoáng, lập tức có người áo đen lăng không mà lên, thẳng đến hộp gấm kia, vẫy tay một cái đem đao khí đánh tan, đưa tay chộp tới hộp gấm kia.

Đại Lực sửng sốt một chút, liền vội vàng lắc đầu:''Ngươi chớ nói nhảm, ta cùng nàng không quen a.''

''Vẫn là có ý định dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, để chúng ta chặt đứt tay chân của ngươi nhưng vẫn duy trì cái mạng của ngươi?''

Chỉ cần hắn có chỗ dị động, liền lấy thế lôi đình vạn quân cầm hắn xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Hôm nay, ngươi c·hết thế nhưng là không oan.''

Chưa nói hết lời, liền đã ngã nhào xuống đất, c·hết mất.

Vừa mới hít thở một hơi, sinh cơ bên trong đã đoạn tuyệt.

Ngươi áo đen kia ngữ khí nghiêm nghị lạnh lùng, ánh mắt nhìn ngược về phía nữa tử kia: ''Ngươi là Trần Thanh Hà?'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên cầm kiếm thì không cần phải nói, hắn cũng đi theo con đường nhanh gọn, một kiếm xem như thường thường đâm ra liền có một tên m·ất m·ạng ngay lập tức gần như không thể ngăn cản.

Hắn theo bản năng đưa tay bưng kín cổ mình, ánh mắt bên trong lại toát lên một vẻ không dám tin.

Rõ ràng là một cái hiểm ác ám khí, lại không biết làm thế nào mà kích phát ra, làm sao có thể tại đối phương cầm tới trong nháy mắt bỗng nhiên khởi động.

''Đáng tiếc là công không đủ bù cho tội.

''Tội thứ hai: đã bị người tính toán, còn tự cho là có thể tranh công, ngu không ai bằng, nên c·hết/

Theo sát mà tới còn có một vòng đao khí.

Thế nhưng tên áo đen vừa dứt lời, Tô Thanh Hà bỗng nhiên ngay tại trên người mình liên tiệm điểm xuống ba ngón.

Đại Lực treo mình lên một gốc cây, tên áo đen mới vừa nói đừng tại trên ngọn cây, thân hình theo gió đong đưa, mặc dù theo tuyết càng rơi nhiều gió cũng càng lúc thổi càng to, nhưng thanh âm của hắn vẫn không thay đổi chút nào, vẫn rõ ràng truyền vào trong tai mọi người.

Đại Lực pháp hiện, mình quả nhiên là một người ngoài cuộc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên ngọn cây tên kia con ngươi bỗng nhiên co vào, thế mà trong chớp nhoáng thình lình phóng người lên, trong tay trảo hoành không rơi xuống, thẳng tới cổ Đại Lực mà tới:'' Ngươi không dừng tay, tên này sẽ vì ngươi mà c·hết!!'' (đọc tại Qidian-VP.com)

''Cuối cùng nên nhớ ngươi là con c·h·ó của ai, thế mà dám dạy ta làm việc.

Nhưng vô lận thế nào, nếu chiêu này dùng đúng thời điểm quả nhiên là hung hiểm đến cực điểm.

''Xin làm phiền...''

''Vì...cái..''

Nếu không phải mình đầu óc quá hỏng, thế mà tại sau khi làm xong công việc được giao xuất hiện tại nơi này tự cho là nhờ đó nhảy khỏi cuộc chơi, thì đã không phải bị cuốn vào trận chém g·iết này.

Tại đầy quan cảnh đầy tuyết và gió đan xen, lúc này khung cảnh thật khó phân biệt.

Bị cái này tuyết mang theo.

Trong miệng hắn một tiếng hô lên nhưng mà còn chưa dứt lời.

Biết là nhất thời đi không được, Đại Lực dứt khoát liền lời nhác động, ánh mắt nhìn xem đám người giao thủ trong đêm tuyết, lông mày không khỏi nhăn lại.

''Tối nay, ngươi dự định vẫn là thích thủ chịu trói, theo ta trở về?

Cũng như là Hoài Ức cùng tên nam tử cầm kiếm kia lúc này, Hoài Ức thế nhưng là một tên dùng thương cao thủ chỉ thấy hắn mỗi lần đâm một thương ra là có tiếng gió gào thét một đường không cản mà tới, một tên né không kịp chỉ có thể chọi cứng liền bị một thương đâm xuyên qua như một tờ giấy m·ất m·ạng tại chỗ.

Chỉ là nhìn chằm chằm đối phương, tựa hồ muốn từ nhìn xuyên qua bên kia tấm che mặt nhìn thấy rõ được thân phận chân thực đối phương.

Tại vài giây sau đó, hộp gấm kia bên trong bỗng nhiên p·hát n·ổ bắn chụm ra hàng trăm hào quang, cầm trong tay hộp gấm người còn chưa rơi xuống đất, liền đã quanh thân bạo máu.

''Ngươi hỏi ta lựa chọn vào tối hôm nay?

''Ta lấy được...''

''.....''

Nữ tử tên Trần Thanh Hà lại không có mở miệng, mà đem bên người hộp gấm một lần nữa thu vào trong lòng về sau.

Lại nhìn Tô Thanh Hà, cảm thấy có một chút mơ hồ.

Đao khí đuổi theo hộp gớm trong chớp mắt liền muốn đem nó chém vỡ.

''Đáp án ngược lại đơn giản..Tối nay, ta muốn các ngươi đều c·hết hết ! ! !''

Nhưng mà theo giao thủ không ngừng, nàng cũng khó tránh khỏi thụ thương.

''Là cái tên nho nhỏ giao hàng này sao?''

Nói xong hắn lắc cổ tay một cái, bảy tên áo đen từ cây bỗng nhiên đồn thời xuất thủ.

Thế nhưng mà lấy ít địch nhiều, chung quy là đã rơi vào hạ phong.

Mặc dù đao pháp của nàng gọn gắng mà linh hoạt, mỗi khi lưỡi đao hiện ra là tất nhiên sẽ lấy đi một mạng.

''Tội thứ nhất: Nuôi các ngươi nhiều năm như vậy, để các ngươi âm thầm điều tra Đại Cồ Khấu chỗ ở, vậy mà còn không phân biệt được thật giả để người ta dẫn dụ vào bẫy, vậy cuối cùng nuối các ngươi được lợi ích gì?

Nhưng cùng với tuyết rơi còn có một thứ cũng theo đó mà xuất hiện, đó là máu!

Nữ tử vừa cất tiếng nói, lưỡi đao đã xé rách mảnh bầu trời, trên trời đã nổ tung một đạo kinh lôi, theo nữ tử này vừa xuất thủ, tuyết cũng trên trời vừa theo mà xuất hiện.

Đám người Trần Thanh Hà võ công rất là cao.

''Chư vị, con yêu nữ này chính là đồ đệ của tên đầu trọc kia, may mắn cho chúng ta nếu không đã bị tên kia lừa, lấy Đại Cồ Khấu làm dẫn, m·ưu đ·ồ dẫn dụ chúng ta, toan tính chỉ sợ không nhỏ. Kia Đại Cồ Khấu là thật hay giả còn chưa biết, xin chưa vị hãy xuất thủ cẩn thận tốt nhất là cẩm ả ta còn sống là được nhưng tên còn lại không cần thiết.''

Sự tình tối nay, rất nhiều nơi nhìn còn rất hợp lý, nhưng là cái này Đại Lực....Làm sao cảm giác cùng buổi tối chuyện hôm nay không hợp nhau đâu?

Tình huống lúc này, lưỡi đao của nàng phía trên không có máu tươi, nhưng xung quanh đã bắt đầu nhuộm đỏ.

Người kia hay tay ôm quyền, nhưng mà còn chưa nói hết câu, đã thấy hàn mang loé lên, một đạo kiếm khí bỗng nhiên xuyên qua cổ hắn.

''Như vậy....Cho tới bây giờ, ngươi còn ẩn giấu chuẩn bị phía sau tại đâu?''

Tô Thanh Hà ánh mắt ngoan lệ, nhẹ nhàng xoá đi khoé miệng máu từ bên trong chảy xuống tới, nhẹ hàng cười một tiếng: ''Bất quá là một cái đi qua đường người giao hàng thôi...còn có tư cách để ta dựa vào?''

''Ngươi lấy Đại Cồ Khấu làm mồi, dụ đám người bọn ta xuất thủ c·ướp đoạt, đơn giản là vì dẫn chúng ta tới cửa. Đáng tiếc,....mặc dù võ công của ngươi cùng những tên kia mặc dù không tệ, lại chung quy song quyền khó địch tứ thủ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Đêm tuyết.