Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: Ông Kẹ (2)
Sau đó liền bất ngờ nhìn về phía đối phương, liền đã muốn một mất một còn.
Tên đeo mặt nạ gõ cửa một hồi, từ trong phát ra tiếng đi lại sau đó cánh cửa mở ra để lộ hai người già một ông một bà, bọn hắn nhìn lướt qua tên đeo mặt nạ sau đó dừng lại khoá chặt vào Đại Lực.
''Được rồi! Hai người các ngươi đã xong chưa, này tiểu tử tới phiên ngươi thể hiện bản lãnh của mình rồi.'' Lão bà liếc nhìn về phía bọn hắn, hai tên kia liền lập tức im lặng. Đại Lực thành thật đi tới trước mặt Lão bà
''Vẫn tính được. Sư thừa của ngươi là ai?''
Nhưng mà con quái nào dễ bị hạ tới vậy, nó liền ngay lập tức đứng lại phun ra c·hất đ·ộc để Đại Lực né tránh sau đó lùi ngay lập tức. Đại Lực cũng khá bất ngờ khi con quái này da trâu tới như vậy. Chưởng này hắn chỉ một là một đòn bình thường nhưng cũng đã bảy phần lực lượng của hắn vậy mà tên này chỉ là hơi choáng nhẹ sau đó liền chạy nhảy như không có chuyện gì.
Con quái nhanh chóng né ra, nó di chuyển một cách rất quỷ dị hai tay và chân phối hợp với hai càng phía lưng bò như một con cua.
Đại Lực đi tới lấy lệnh bài ra áp vào ổ khoá tại cánh cửa. Hắn bắt đầu vận công, tiếng cọt kẹt từ bên trong phát ra. Sau đó cánh cửa phát lên một tiếng trầm to rồi từ từ mở ra.
''Không dấu gì hai vị tiền bối. Tiểu bối trước đó là một cô nhi, may mắn được người cưu mang mới có thể phát triển tới giờ.''
''Tiền bối bây giờ ta nên làm gì?''
Tên đeo mặt nạ gật đầu.
Lê bước chân đi thẳng về con đường phía trước, Đại Lực không khỏi đánh giá khung cảnh xung quanh, một màu tối om bao quanh con đường chỉ có thể nhờ vào những ngọn đuốc được bố trí hai bên để có tầm nhìn.
Trong lúc phi người xuống con quái vật cũng không đứng im. Mà từ trong mồm nó bắn ra một loại chất lỏng hướng thẳng đến Đại Lực.
''Ai?''
Dựa theo hành vi của Lão Lộc khi mang hắn tới đây sau đó không đi cùng. Cùng với cảm giác lúc nãy khi đi sâu vào bên trong. Sau khi bắt đầu xâu chuỗi lại tất các mọi thứ, hắn khá chắc chắn là mình đang ở trong một bài kiểm tra.
Phía bên kia một tên đeo mặt nạ con quạ tay cầm cuốn sách đi ra, nhìn phía Đại Lực sau đó gật đầu
Đại Lực thật thà gật đầu:''Đúng vậy! Cả đời tiểu bối chưa bao giờ thấy nhiều thảo dược đến như vậy.''
Nhìn lấy đống dược liệu trước mặt. Đại Lực khuôn mặt bắt đầu nhăn lại, hắn xoắn xuýt không biết nên điều chế loại độc dược nào.
Nghe được câu trả lời của Đại Lực hai lão nhân gia không khỏi bất ngờ, sau đó nhìn thấy sự hưng phấn trong đối mắt đối phương, hai người lập tức lườn nhau một cái.
Trước mặt Đại Lực lúc này là một cánh cổng khổng lồ, nhìn cao ít nhất là bốn mét. Trên hai cánh cửa có hình hai tên mặt áo choàng một tên cầm đèn một tên cầm một cuốn sách.
Đại Lực ngón tay nhanh chóng vươn ra, sau đó tụ lực bắn ra những viên bi đã có bên trong. Một loại viên bị với tốc độ như viên đ·ạ·n bắn ra, phối hợp với chân khí bao xung quanh chúng cản hết tất cả chất lỏng bắn về phía mình, mà còn phản sát bắn về con quái với những viên bi đã được tẩm độc của chính nó.
Nghe vậy Đại Lực hít một hơi thật sâu, sau đó cầm lấy tất cả độc dược phi người xuống.
Nó bắt đầu vung vẩy hai càng quét xung quanh, nhưng tất cả những thứ dính đòn đều là ảo ảnh. Từ trên cao Đại Lực xuất hiện, đáp thẳng ngay trên lưng con quái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 36: Ông Kẹ (2)
Nhìn thấy hành động của Đại Lực bọn hắn không có phản cảm, ngược lại còn khiến bọn hắn hứng thú hơn. Bởi vì khi đã được tuyển chọn vào đây, vậy xem như kiến thức đã được đảm bảo bọn hắn không cần lo.
Nhưng, khi tiếp tục bước chân về phía trước trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy hồi hộp. Càng đi sâu vào, cảm giác này càng ngày càng nặng. Hắn bắt đầu nghe được những tiếng xì xào nhỏ bé.
Làm cho khi tới kiểm tra đối chiến, dây chuyền phối hợp không có liền bại trong nháy mắt. Làm cho lão nhân gia bọn hắn một trận nhả rãnh rất nhiều.
''Nhìn thấy đống dược thảo kia không? Ngươi bây giờ chỉ cần điều chế ra ít nhất mười loại độc dược, sau đó sử dụng chúng để chiến đấu với đối thủ mà bọn ta chọn cho ngươi.
Cuối cùng một tên sinh vật kì dị xuất hiện, bò như một con nhện với miệng là ở dưới bụng. Khuôn mặt tên này phía dưới miệng đã mất đi lớp da cùng môi chỉ còn nhưng chiếc răng quá khổ phối hợp với đôi mắt trắng dã. Thật là dễ khiến cho người mất ngủ.
''Tần thảo còn với bột nanh rắn, hai thứ này phối hợp thêm một tí dược liệu liền thành bột độc sau đó lại làm thêm vài cái hương độc, rồi.....''
Nhưng khả năng phối hợp độc dược mới là thứ bọn hắn coi trọng, những kẻ khi mới nghe tới đề bài liền không nói hai lời bay vào điều chế mà không hề suy nghĩ cách kết nối chúng với nhau.
''Rất đơn giản a! Có câu hỏi gì không?'' Lão bà nhàn nhạt nói ra đề bài của bọn hắn.
Tất cả hành động của Đại Lực đều thu vào ánh mắt của hai Lão nhân gia, nhưng bọn hắn cũng không có ý kiến gì. Đề bài bọn hắn ra, bọn hắn biết điều khó khăn trong đó.
Trong chớp mắt, mười loại độc dược xuất hiện ngay trên bàn chúng có hình dạng khác nhau. Có loại dạng bột, có loại dùng bằng cách đốt, có loại dùng để ăn, uống.
Mà lại để có thể luyện cao lên cần phải thông hiểu phật pháp, Đại Lực bây giờ còn chưa muốn phải cạo đầu đi tu. Nên vì vậy mặc dù thứ này rất mê người, nhưng Đại Lực chưa bao giờ đã động tới.
''Chuyện gì đang xảy ra thế này, cảm giác này là gì? Mẹ nó không phải mình đi lạc vô nhà ma a?'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai lão nhân gia nhìn trước mắt mười loại độc dược trạng thái khác nhau của Đại Lực không khỏi gật đầu:
'' Còn nữa này.'' Đại Lực vừa hô vừa ném ra một loạt phi trâm bay thẳng tới mặt nó. Con quái muốn tránh nhưng nó lập tức bị choáng, lảo đảo không thể kiểm soát di chuyển thế là ăn thẳng những phi trâm vào mắt. Nó hét lên một tiếng thật to, nhưng lúc này nó đã ngã xuống.
Hai lão nhân gia cười lớn sau đó bảo:''Đúng vậy, không dấu ngươi tổ chức chúng ta chiến đấu thế nhưng là với những thứ này là chính, đánh với người rất ít. Nên vẫn là chuẩn b·ị đ·ánh chưa?'' (đọc tại Qidian-VP.com)
[La Hán Tâm Kinh] từ tên cũng biết công pháp này xuất xứ từ đâu, môn này không chỉ có khả năng bảo vệ tâm thần mà còn có những công dụng thần kỳ khác. Từ kiến thức có được từ hệ thống, hắn biết môn này là một bộ công pháp hoàn chỉnh từ võ kỹ, thân pháp, nội công còn có cả thần thông.
Cũng may nhờ hệ thống tặng cho môn tâm pháp này tâm thần của hắn được bảo vệ, nếu không nhờ nó hắn không biết bây giờ mình sẽ như thế nào.
''Ngươi nói là thật?''
Đại Lực một bên nghe một bên hỏi hắn những điều mình nghi vấn, tên kia cũng chăm chú nghe và giải thích lại. Hai bên đi cùng nhau qua sảnh chính cuối cùng dừng chân tại một phòng đợi ở phía trên có một bảng đề chữ [Độc].
Đại Lực đi vào căn phòng, thứ đập vào mắt hắn lúc bấy giờ chính là các loại thảo dược cùng các loại độc vật tràn đầy trong phòng, hắn nhìn sơ sơ trong đây ít nhất có bốn trăm loại hắn biết được còn lại là nhiều loại thảo dược hắn chưa thấy bao giờ, hoặc là kiến thức hệ thống cấp chưa hề có.
Giải quyết xong tên này, hắn quay đầu liền chạy về phía hai lão nhân gia, lúc này hai người thế nhưng là rất bất ngờ. Lúc này mới bao lâu, tên này liền đã giải quyết xong. Hai người liền đồng thời cất lên một tiếng:
''Đường đi vào đúng như cái tên tổ chức! Tối không chịu được.'' Đại Lực không khỏi càm ràm.
Đại Lực nhanh chóng lấy áo choàng che chắn cho mình, trong máu tên này thế nhưng là chưa một lượng lớn độc dính vào là ăn đủ.
Lão bà hỏi: ''Là tên này?''
''May mắn được [La Hán Tâm Kinh] giúp, nếu không mình đã rớt ngay từ vòng loại rồi.''
Điều chế mười loại độc dược không phải quá khó đối với hắn, nhưng mà lựa chọn điều chế loại nào hiệu quả cùng với hối hợp chúng với nhau để có hiệu quả hơn. Thứ này mới khiến cho hắn phải điêu chiêu suy nghĩ thật kỹ.
''Tiểu bối không có sư thừa, mà là tự mình mày mò ra được.''
Hắn không khỏi bất ngờ, Cữu Ma? Làm thế quái nào bọn hắn xuất hiện ở đây. Sở dĩ hắn chắc chắn là Cữu Ma, bởi vì hình xăm nhận diện của bọn hắn. Hình xăm của tên này là ngay trên tay đập vào mắt ngay lập tức. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù sao nha, tại nơi khác muốn nhìn thấy nhiều thảo dược như vậy cũng không phải là hiếm. Nhưng tại một nơi lạnh quanh năm, nhiêu đây thảo dược thật là lần đầu thấy.
Nhìn thấy Đại Lực đứng lại suy nghĩ còn nhìn về phía dược liệu nghiên cứu, hai lão nhân gia lúc này mới cảm thấy ít nhất vẫn có vài tên còn được.
Lão nhân gia thấy lời mình nói bị lão bà c·ướp đi, không khỏi bực mình chỉ nhìn về phía hắn nói:'' Đi thôi.''
Ba người đi tới một gian phòng, chúng được thiết kế như đấu trường. Đại Lực nhìn thấy được đối thủ của hắn ngay lập tức.
''Ngươi là người mới a, chúc mừng ngươi đã qua được bài kiểm tra đầu tiên. ''
Có mội vài bức tượng điêu khắc hình người, một vài bức điêu khắc con vật. Còn có hai bên được khắc những dòng chữ, hắn lò mọ đoán được bởi vì một vài từ trên đó hắn thấy được một từ là [Quang] một từ là [Dạ].
Đại Lực hét lớn, cảnh giác xung quanh. Đợi một lúc mà chẳng thấy có chuyện gì xảy ra. Hắn liền dừng lại không đi tiếp nữa, bắt đầu suy nghĩ về những chuyện đang xảy ra xung quanh mình.
Làm xong nhiệm vụ đám người kia liền lập tức thu dọn đồ đạc cắm đầu chạy ngay lập tức. Đám người kia vừa biến mất, tên kia bắt đầu biến đổi. Mặt hắn bắt đầu đỏ lên, mắt trắng dã, cơ bắp ngày càng to. Da hắn bắt đầu kết vảy, lưng tên này mọc ra hai cái càng lớn. Phía dưới xương sườn hắn mọc ra những cái răng lớn.
''Tiền bối, hai người các ngươi muốn cho ta đánh với thứ này?'' Đại Lực nghi ngờ hỏi.
Một đường này về sau lại là đi rất bình phẳng, không gặp rắc rối nào xảy ra nữa.
''Ta đã nhận được thông tin từ bên kia, bây giờ chúng ta sẽ đi tới phân bộ [Ba Bị] của ngươi để làm bài kiểm tra phân loại, ngươi có thắc mắc gì muốn hỏi không.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
''Mẹ nó đây không phải là một bài thử thách a?''
Đại Lực phi thân lên cao, cơ thể hắn bắt đầu đỏ lên đưa tay ra một chưởng, chưởng như thái sơn khiến cho con quái bất động vài giây, một chưởng xuống con quái liền ngay lập tức nằm xuống, nó lún sâu xuống đất.
Sau đó ra hiệu cho Đại Lực theo sau mình:
Con quái nhanh chóng tránh né, nhưng nhìn thấy Đại Lực càng áp xát nó. Con quái hét to một tiếng sau đó cũng lao thẳng về phía hắn.
Hắn đụt thẳng một lỗ ngay lưng nó, sau đó ném thẳng túi độc vào trong sau đó châm vào những cây đốt cắm vào xung quanh lưng nó. Nín thở nhảy ra chỗ khác.
Đại Lực bắt đầu cảm thấy hoảng sợ, bỗng nhiên trong đầu hắn hiện lên một tôn phật đà, từ trong miệng phật đà bắt đầu vang lên nhưng tiếng phạm âm làm cho tâm tình Đại Lực bắt đầu bình tĩnh lại.
--------
Đại Lực không ngừng suy nghĩ phát hoạ chiến thuật dùng độc của mình, phối hợp với tay không ngừng cầm lấy thảo dược cùng với các loại bỏ vào mà điều chế.
''Tốt! Vào đi để cho ta xem người mới đến năng lực thế nào.''
Nhưng ngoặc nỗi đòi hỏi phải có lĩnh ngộ về phật pháp cao mới luyện thành. Đây cũng là lý do Đại Lực nhận được môn này về sau hắn chưa bao giờ sử dụng tới. Bởi vì môn này ngoại trừ khả năng bảo vệ tâm thần hắn ra, các thủ đoạn khác đều không đạt tới yêu cầu hắn cần.
Hắn bắt đầu chú tâm không quan tâm tới xung quanh nữa, mà trong đầu chỉ còn các chiến thật độc c·hết người cùng với phối phương các loại độc.
''Nhìn ngươi xem ra là biết đối thủ của mình. Vậy ta không cần phải nói nhiều, yên tâm mà đánh đi không c·hết được đâu.'' Sau đó lão nhân gia ra hiệu cho người ở dưới.
Sau một thời gian tiếng phạm âm mới ngừng lại, Đại Lực lúc này cũng bình thường trở lại, hắn thở dài một hơi lau đi mồ hôi trên trán của mình, trong lòng không khỏi nhảy một cái.
''Sao nào tiểu tử, chưa bao giờ nhìn thấy nhiều thảo dược tới vậy a?'' Lão già hứng thú hỏi.
Trong ánh sáng mờ mịt của ngọn đuốc, hắn có thể thấy hai bên tường hình như được điêu khắc những bức tượng có hình dáng khác nhau, chỉ có thể từ hình dáng của chúng để phán đoán thứ đó là gì.
Đáp xuống đất, Đại Lực ngay lập tức bắn ra một loạt ám khí như trâm và bi sắt hướng về phía con quái, hắn vừa chạy tới vừa bắn.
Lãnh trọn một chưởng của Đại Lực, đầu con quái như trái dưa hấu nổ tung toé khắp nơi.
''Lão già ( Lão quỷ) đừng có tranh dành hắn với ta, tên này ta chấm.''
''Ít nhất là biết được vẫn là có khả năng bảo vệ tâm thần là đủ.'' Đại Lực động viên chính mình, sau đó trong đầu thì không ngừng quan tưởng khẩu quyết của [La Hán Tâm Kinh] chân thì tiếp tục bước về phía trước.
''Tên nhóc này! Ngươi mới bao nhiêu tuổi mà bảo cả đời? Bất quá, tại Tuyết quốc đúng là ít thấy nhiều thảo dược đến như vậy.'' Lão nhân gia cười hà hà nói.
''Đã hiểu. Bây giờ ta đi làm.'' Đại Lực gật đầu, sau đó đi một mạch thẳng vào chỗ điều chế.
Người ở dưới thấy thế, liền từ trong một hộp lấy ra một ống tiêm bằng đồng, cùng một vài viên thuốc. Sau đó chỉ thấy bọn họ làm một hành động mà khiến cho cái mông Đại Lực lạnh một chút, ống tiên đâm thẳng vào mông tên kia. Tên Cữu Ma kia còn chưa kịp hét, liền đã bị một người khác thồn vào họng một đống thuốc.
Đầu nó vẫn còn hoạt động, nhưng cơ thể đã không thể nghe theo kiểm soát của nó. Chỉ có thể bất lực hét lên, cuối cùng là gục thẳng xuống. Đại Lực cũng không phải vì nó trúng độc mà cảm thấy an toàn mà còn nhanh tay bồi một chưởng thẳng vào đầu nó lần này dùng chính là mười phần thực lực của mình.
''Được rồi, chúng ta tin ngươi tốt nhất vẫn là đi thử một chút khả năng phối hợp của ngươi đi. Dù sao theo ta đánh giá, ngươi mười phần chắc chín là đã qua rồi.'' Lão bà cười hiền lành nói với Đại Lực.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.