Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 39: Hồi Hộp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Hồi Hộp


''Nghĩ về hồi trước lúc còn ở chỗ cũ sao?''

Tại Đại Hoang, nơi đó chỉ vừa mới đi ra trấn thôi liền đã thấy nơi xa ngã nhiều mấy cỗ hư thối xác người, còn có c·h·ó hoang cùng quạ đen giành ăn.

Cầm lấy chén trà trong tay, tên đội trưởng vừa uống một ngụm vừa nói:

Bọn chúng còn thích nhất ăn lấy mấy đầu trẻ con ham chơi mà không để ý xung quanh, từng có thời gian phía ngoài trấn trẻ em bị t·ấn c·ông nhiều đến nỗi Thôn Trưởng phải mang người đi giải quyết cuối cùng mới yên ổn.

''Vậy liền đi'' Đội trưởng không chần chờ nữa, thúc ngựa hướng về một phía mà chạy.

Nhìn vào bên trong nhà liền biết nó đã bị bỏ hoang rất lâu, bụi bám đầy trên sàn nhà còn tường đã bị dột. Nhưng mà bọn hắn lúc này chỉ cần một nơi đặt chân, liền không cần để ý tới mấy thứ này.

Cuối cùng thì, nào có tổ chức bí mật dám mời một tên không rõ lai lịch làm việc cho mình chứ, ít nhất phải có gì đó làm bọn hắn an tâm. Vì vậy việc mời Đại Lực đến làm việc, chắc chắn bọn hắn đã điều tra kĩ và cảm thấy an tâm cho hắn làm việc dưới trướng của hắn.

Nhìn dòng người đi qua lại trên đường phố, mặc dù trên người bọn hắn vãi không quý có ít đồ còn thấy vài miếng chắp vá, nhưng ánh mắt của bọn hắn đều không có gì là giãy dụa mà chỉ có trong mong hướng về phía trước.

Tại bốn phía hắc ám bên trong, như đang cất giấu vô số con mắt, nhìn trộm bọn họ, để hắn rùng mình, toàn bộ hành trình đều là cao độ đề phòng.

''Ưm! Tại sao ngươi biết?'' Đại Lực vừa nói vừa từ trong tay lấy ra hai chén trà vừa mới được nấu xong phân biệt đưa về phía bọn hắn.

''Không biết đêm nay sẽ có gì tiếp đón chúng ta nhĩ, thật là hồi hộp.''

''ƯM! Ta nên gọi ngươi là sói nhỉ?'' Đại Lực ho một tiếng, cố gắng phá vỡ sự im lặng này.

Đại Lực hai người cũng giục ngựa lao vụt theo sát phía sau.

Tại lúc bọn hắn đến gần nhà hoang bỏ trống, sắc trời đã triệt để trở thành đen.

''Mà ngươi đã mang đầy đủ vật dụng chưa, ta nghe bên kho bảo ngươi hôm qua lấy rất nhiều thứ từ họ.'' Tên trung niên nhìn hành lý Đại Lực không nhiều, nghi vấn hỏi

''Xem ra đêm nay cũng không yên tĩnh rồi.''

Ngoài ra hắn cũng để ý, chỉ có hắn đội trưởng cùng một người nữa đi cùng. Thiếu mất một tên.

Tên đội trưởng khá bất ngờ, nhưng kịp nhớ lại lời nói Đại Lực trước đó từng nói hắn liền không có hỏi nhiều mà chỉ ngồi xuống đợi thức ăn.

Tại đội trưởng dẫn đường về sau, Đại Lực đưa ánh mắt nhìn về bốn phía.

''Đúng là như vậy, vẫn là xem tình huống thế nào hẳn là ngươi cũng cảm giác được có người nhìn chúng ta.''

Vì vậy đi ra ngoài, tất yếu là nên tìm một cái dừng chân địa phương.

''Kế bên này có một cái nhà hoang bỏ trống, chúng ta vẫn là vào trước đi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

''Ừm! Trong đó nói gì.'' Đại Lực hỏi

Chương 39: Hồi Hộp

''Ngươi cũng đừng quá lo, những nước khác sẽ không để cho Lưu Quốc tuỳ ý thống trị bên đó đâu. Tuyết Quốc chúng ta hoàn cảnh mặc dù cũng có chỗ giống bọn hắn, nhưng để đạt đến chúng ta tình trạng bọn hắn còn chưa có cửa.''

Đối với việc bị đội trưởng đề cập đến gốc gác của mình, hắn cũng không quá ngạc nhiên. Dù có được Trần Lập đứng ra bảo vệ và che dấu cho, nhưng chỉ cần dụng tâm điều tra một chút liền sẽ biết được bọn hắn từ đâu mà tới.

''Thì ra là vậy.'' Đội trưởng được câu trả lời liền ngừng, không có hướng tiếp truy vấn.

Tựa hồ đang suy nghĩ, muốn hay không bổ nhào về bọn họ, ăn được một bữa đồ tươi bồi bổ.

''Xem ra Sói cũng không nhịn được rồi.'' Tên trung niên cười khà khà, từ trong người lấy ra một cái tẩu châm thuốc.

Một quốc gia mà người dân có ánh mắt như thế, là một quốc gia hợp cách. Còn tốt hắn lúc đó quyết ý mang gia đình mình chạy lên đây, xem như là đúng.

Chỉ là, hắn che dấu cái báo cáo đó cũng xem như dụng tâm, nếu không phải ta cầm lấy lệnh bài đi cùng liền không có cách nào biết được.''

''Tên Cú kia đi cũng nhanh thật, liền đã đi qua nơi này rất lâu rồi.'' Đội trưởng vừa ngồi xuống liền nói

''Kì lạ, nơi này dịch trạm biến mất rồi.''

''Thì ra là vậy.''

Tuy một đường đi này rất thuận lợi, nhưng làm cho Đại Lực cảm nhận được nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhất là ở ngoài thành, trong một nơi hoang dã.

Tên đội trưởng lúc này một mặt mộng bức. Sau đó nhìn lên trời, lúc này mặt trời đã dần hạ xuống, ánh sáng cũng đã bị bóng tối thay thế dần, không biết bao lâu màn đêm sẽ giáng lâm xuống.

Đại Lực nghe tới công dụng khác của lệnh bài, liền một mặt chấm hỏi:

Sáng sớm, một đám người cưỡi lên ngựa, hướng ngoài thành mà đi.

Lúc này người đội trưởng vừa mới đi khảo sát môi trường xung quanh về, liền thấy Đại Lực đã bắt đầu nấu cơm còn tên thanh niên chỉ ngồi phía bên kia đống lửa ôm lấy thanh kiếm, phía dưới chân hắn còn có một cái hộp lớn được bọc rất cẩn thận.

''Dù sao nơi đó thế nhưng là Cữu Ma, còn vài môn phái phối hợp với nhau hiệp trợ Lưu Quốc thống nhất bên đó. Ai có thể nghĩ, Lưu Quốc hoàng tử có thể quyết đoán đến vậy.'': Đại Lực lắt đầu.

''Đúng vậy? Xem như nơi này mặc dù hoàng cảnh ác liệt, nhưng ít nhất vẫn còn sống được.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Đội trưởng nhìn ra Đại Lực cảm xúc biến đổi liền nhìn về phía hắn:

Dạng này tại gặp thời điểm nguy hiểm, còn có thể dựa theo mà thủ.

Mặc dù đã đi tới lui rất nhiều nơi, nhưng đưa mắt nhìn về phía ngoài thành cảnh tượng về sau, hắn không tự chủ được cảm thán.

Một khi để những con mắt giấu trong đêm phát hiện tình huống mình thư giãn chủ quan, đối với nguy hiểm kế bên không biết, liền sẽ như những con cá mập ngửi được mùi máu tươi, từ khắp nơi tràn ra đem hắn cắn xé uống máu.

Đại Lực càng có một trận ảo giác, mình như biến thành một món hàng trong chợ bán thức ăn mặc người lựa chọn.

''Cũng không có gì nhiều. Hắn chỉ nói về sự m·ất t·ích của dịch trạm cũng như đánh hơi được điều gì đó kì quái tại nơi này, nhưng mà lúc đó hắn đang chạy đi trước làm việc. Nên cũng chỉ để lại cho chúng ta một cái trận pháp cách âm cùng che dấu tại cái này nhà hoang, cũng như bức thư cảnh báo này thôi.''

''Đây xem như là một thủ đoạn đặc biệt của hắn đi, hắn sử dụng một loại trận pháp đặt biệt che dấu đi hành tung của thứ bên trong đó, nếu không phải có đặc thù vật liệu thì rất khó nhìn ra được.'' Vừa nói tên đội trưởng liền cầm lấy đồ vật ra

Đám ăn xác người đó tại nhìn thấy có người đi qua, không chỉ không có sợ, thậm chí còn dùng từng đôi mắt đỏ bừng, tham lam nhìn về phía người đi đường.

Vào đến nơi, đội trưởng liền đi dò xét hoàn cảnh xung quanh. Chỉ để lại Đại Lực cùng tên thanh niên kia, bốn mắt nhìn nhau.

Đại Lực liền theo đội trưởng dẫn đường mà đi, chuyến này hắn không mang theo Tát Lực đi cùng mình. Bởi vì này là một chuyến đi điều tra, sự bảo mật cần được đưa lên hàng đầu. Mang theo một đầu gấu mang mình quá bắt mắt, hắn sợ sẽ bị chú ý tới.

''Đúng vậy! Mặc dù không phải hoàn hảo, nhưng ít nhất mấy tên cầm lái vẫn là có lý trí.''

Hang gió môn này không chỉ có hút vào, mà còn có thể mở ra mỗi tội là yêu cầu người dùng phải đặt cửa mở tại một bộ phận khác mà thôi, mà trong không gian của hang gió thì thời gian gần như không hoạt động vậy không khác gì một cái tủ lạnh liền bị Đại Lực trọng dụng.

Cũng may là đã đến được nhà hoang.

''Trong thư nói vậy a, mà đúng là có ta đã khởi đông chúng rồi còn cho thêm một cái trận pháp của riêng ta nữa. Nếu không ngươi nghĩ tại sao ta lại có thể nói nhiều đến như vậy.''

Đội trưởng thu hồi quan sát ánh mặt trời, hướng về phía hai người bọn hắn

''Trong lúc đi khảo xát môi trường xung quanh, ta liền gặp được thư từ hắn để lại. Tên đó xem như đủ khôn ngoan, thế mà phát hiện tình huống nơi này không ổn liền để lại cho chúng ta một cái báo cáo.

Chương 39: Hồi Hộp

Lúc này đi đường bọn người Đại Lực, liền dừng tại một nơi đất hoang.

''Mà cái này lệnh bài vừa hay lại là đặc thù đồ vật.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Tại ban đêm đen kịt, dưới ánh đuốc của đám người Đại Lực ngôi nhà hiện lên lạnh lẽo ghê rợn.

Đại Lực đối với tình cảnh này cũng bó tay, liền tại ánh mắt ngạc nhiên của tên thanh niên của từ lòng bàn tay lấy ra cũi cùng nồi chảo đồ vật tươi.

''Nghe nói phía Tây bên kia đang loạn thành một đoàn, c·hết người vô số.'' Đội trưởng nói tới đây liền thở dài.

''Lệnh bài còn có tác dụng như vậy, ta mặc dù người mới nhưng mà không thấy người hướng dẫn nói a.''

-----------

Tại trong thế giới này, ban đêm, liền đại biểu cho nguy hiểm.

Không nói đến những yêu quỷ, dã thú mà còn có ban đêm chính là lúc những tên đạo phỉ c·ướp giật bắt đầu hoạt động, tìm kiếm con mồi.

Đại Lực gật đầu, sau đó nhìn về phía tên thanh niên chỉ thấy lúc này hắn đã rút thanh kiếm ra khỏi vỏ mà lấy một cái khăn nhẹ nhàng lau chúng.

Cũng phải nói mặc dù Tuyết Quốc nơi này mặc dù hoàn cảnh ác liệt, nhưng còn không đến mức ngày nào cũng có người không chịu nỗi đi làm đạo phỉ. Việc này cũng khiến cho hắn nghi vấn rất lâu, tới nhờ vẫn chưa hiểu được.

''Đều mang trên người, lúc cần thiết đều sẽ có.'' Đại Lực cười nói.

Hồi còn ở Đại Hoang, nào thể nhìn thấy hình ảnh mấy đứa trẻ đang chưa đùa với nhau thường xuyên như thế này, mặc dù bọn hắn không tính là quá giàu nhưng ít nhất là cơm no áo ấm vẫn là đủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Đừng suy nghĩ nhiều, Cú đã đi trước thám thính tình thế nào rồi.''

''Xem ra lại mất ngủ một đêm'' nghe được vậy về sau Đại Lực cũng chỉ có thể thở dài.

Đại Lực gật đầu, còn tên thanh niên không nói gì cả chứng im lặng nhìn bọn hắn.

''Hửm! trận pháp đặt tại đây ta không nghe lầm chứ?'' Đại Lực một mặt ba chấm.

Dù sao Đại Lực cũng là người hiểu rõ việc ở ngoài vào ban đêm nguy hiểm thế nào, mười lần thì tám lần đã gặp chặn g·iết hoặc dã thú tới quấy phá. May mà hắn võ công cao, nếu không người bình thường gặp cường độ cao như thế lúc này chắc đã bỏ mạng lâu rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Hồi Hộp