Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Giao Lưu (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Giao Lưu (3)


Cơ bắp của hắn căng phồng lên, hắn càng ngày càng to hơn.

Quay tới trận đánh của Đại Lực.

''Tại sao ngươi nghĩ vậy?''

Sói lắc đầu, đội trưởng nghĩ nghĩ liền nói:''Ngươi ở lại đây canh chừng hai tên này. Ta đi một chuyến xem hắn thế nào.''Nói xong hắn liền phi thân mà đi.

Nhưng vừa đứng lên Sửu cũng không thoát khỏi việc ho ra một ngụm máu. Vần sáng cùng với đường lôi trên người hắn đang mờ dần đi, không còn như trước nữa.

''Ta cũng có câu trả lời như vậy, mặc dù ta đã thua nhưng tại sao ta phải trả lời cho ngươi?''

Đại Lực nhanh chóng lấy hai tay mình đặt thẳng vào trong miệng hũ, vận công hút lấy chất lỏng bên trong. Màu khí đen từ cánh tay hắn ngày càng trở nên đậm hơn, cùng với đó là chất lỏng ngày càng ít đi. Cuối cùng khi không còn chất lỏng để hút nữa, hắn liền ném đi hai cái hũ tay hắn lúc này một màu đen kịt, hiển nhiên là dấu hiệu nhiễm độc.

Cả hai bây giờ đều đã tụ lực đầy đủ, không thèm nhìn đối phương ra chiêu trước hay không. Cả hai hét lên một tiếng thiệt dài, sau đó lao thẳng tới nhau.

Cơ thể Đại Lực lại đỏ lên một lần nữa, sau đó từ đỏ chúng bắt đầu chuyển dần sang màu tím. Đại Lực bắt đầu vào ngay trạng thái mạnh nhất của mình, [Tử Hà Thần Công] + [Đồng Tử Công] thương thế của hắn nhanh chóng hồi phục lại.

Đại Lực ói ra một ngụm máu, hắn thở hồng hộc. Tên Sửu kia cũng không khá hơn là bao, vừa tặng cho Đại Lực một cước liền nằm thẳng xuống đất. Cố gắng hít thở nhiều lần sau đó kéo mình dậy.

Nhưng mà mỗi quyền bọn hắn đụng vào nhau, đều vang lên một tiếng ''koang''. Đại Lực cho hai đấm vào đầu Sửu vừa xong, liền muốn cho đấm kế tiếp. Sửu liền tranh thủ khoảng nghĩ giữa lúc ra đấm, nhanh chóng dùng đầu va chạm thẳng vào mặt Đại Lực.

Đội trưởng lúc này cũng không hỏi nữa mà chỉ lo kéo lấy tấm gỗ, đi gần tới lại chỗ nhà hoang. Hắn liền thấy một tên đeo mặt nạ đen đang ngồi đấy cùng với một cô gái trẻ. Chân phải cô ta đang được băng bó lại, xem ra là bị gảy.

Mà tên thư sinh cũng phối hợp cùng lúc với hắn làm cho quãng đường hai người chỉ có âm thanh của cơn gió thổi tới và tiếng lẹt kẹt khi phải kéo tấm gỗ.

Hắn biết mình không thể không giả vờ được nữa, liền mở lời:''Ngươi kêu ta làm gì? Không phải ngươi đã thắng rồi sao.''

Sửu giương lên một đấm đối đầu với hai chưởng tới từ Đại Lực. Cả hai đều ôm lấy ý niệm bỏ thủ dồn công, nên bọn hắn đều dính đòn của đối phương. Đại Lực ăn chọn một quyền vào ngực, còn Sửu ăn thẳng hai chưởng vào đầu.

''Chỉ là bất quá thủ lĩnh của chúng ta từ ba năm nay thay đổi đến lạ, không còn giữ lấy quyết sách trung lập nữa. Mà những năm gần đây, chúng ta tăng cường hợp tác cũng như nhận các đơn ám sát.

''Đó là lệnh cấp trên, ta làm sao biết. Chỉ là bất quá.....'' tới đây tên thư sinh liền ấp úng.

''Nói!''

''Ngươi vẫn là chưa tỉnh hay là không muốn nói chuyện?'' Giọng nói kia lại vang lên lần nữa nhưng lần này mang theo một chút không kiên nhẫn.

''Chúng ta là đời thứ mười. Nhiệm vụ của chúng ta là cản trở hoặc g·i·ế·t c·h·ế·t tiếp viện đến.'' Tên thư sinh lúc này mở lời phá vỡ sự im lặng.

Đại Lực nhanh chóng vận công để tiêu hoá lượng chất độc này. Màu đen trên tay hắn liền rút đi cuối cùng liền gần như biến mất, vẫn còn một ít màu đen bám vào trên tay hiển nhiên hắn hấp thụ chưa hết. Làm cho Đại Lực lúc này đã mệt mỏi càng đến gần với việc hôn mê, hắn biết mình không thể kéo lâu được nữa.

Nhìn thấy hiện trạng đồng đội của mình lúc bấy giờ, đội trưởng không khỏi gấp nhanh chóng chạy tới hắn kiểm tra xem người đồng đội của mình còn sống hay không. Nghe được nhịp đập bình thường của Đại Lực về sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn vừa đi vừa hỏi:

''Ngươi tĩnh rồi à?'' Một giọng nói vang lên, cùng với đó hắn cảm giác được mình đang bị kéo đi trên một cái gì đó. Cơ thể bị trói lại không thể cử động, miệng hắn thì vẫn cử động được nhưng không thể cắn lưỡi t·ự v·ẫn được. Một phần vì hắn không cam tâm c·hết như vậy, phần khác là vì lưỡi hắn hình như có một vật gì đó bọc lại phòng ngừa hắn dùng cách này t·ự v·ẫn.

Lúc này tại một bãi đất hoang đầy tuyết, quanh khu vực này thỉnh thoảng lại phát ra một trận gió nhỏ cùng với tiếng chói tai như kim loại đụng nhau.

Đội trưởng lúc này đã chạy kịp tới đây, nhưng trận đấu đã kết thúc. Hắn chỉ có thể nhanh chóng tìm kiếm lấy nơi hạ lạc của người đồng đội mình, sống phải thấy người c·h·ế·t phải thấy xác.

Đội trưởng không khỏi thở ra một cái, nhìn thấy vết lõm từ ngực hắn đội trưởng không khỏi rùng mình (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, thế nào còn không biết Sửu đã bỏ mạng từ lâu chỉ là cơ thể hắn vẫn còn giữ lại động tác của hắn trước khi c·h·ế·t mà thôi. Đột nhiên một làn khói không biết từ đâu tới xuất hiện quanh cái xác của Sửu, một bàn tay đặt vào vai hắn

Sửu cũng biết đối phương dốc hết vốn liếng, thần sắc hắn liền chăm chú trở lại tay hắn kết thành một cái ấn ''rồng'' vầng sáng cùng lôi điện chạy trên người hắn liền sáng trở lại.

Nhưng dù là cơ thể thương thế đang nhanh chóng khỏi, thì mệt mỏi từ tinh thần của Đại Lực không có cách nào hồi phục ngay được. Hắn chỉ có thể cố kéo lấy mình tỉnh táo, chuẩn bị cho hiệp đấu cuối này. (đọc tại Qidian-VP.com)

''HAHA! Ngươi nghĩ sao thì tuỳ, vấn đề là tại sao ta lại phải trả lời nó cho ngươi?''

Đại Lực nhìn ra đối phương cũng không khá hơn mình là bao, liền cắn răng đứng dậy. Miệng còn tranh thủ bồi một câu:

''Bơi vào đây thằng c·h·ó! Tao chưa xong việc với mày đâu.''

Sói cũng không nói gì, chỉ gật đầu. Đội trưởng cũng từ trong kéo lấy tấm gỗ đang trở lấy tên kia thả xuống, kiếm một chỗ ngồi cho mình.

''Ngươi là người trong Thập Nhị Thú a? Thế hệ thứ mấy?'' (đọc tại Qidian-VP.com)

''Ừm! C·h·ế·t rồi ư, ồ bị độc thẳng vào não mà c·h·ế·t. Xem ra Ba Bị cũng không phải kẻ hiền lành gì.''

''Sói! Không nghĩ ngươi vẫn còn nhớ để lại một tù binh.''

''Ta mặc dù không phải một tên thông minh gì, nhưng vẫn có ít nhất vài thứ ta tự tin ở bản thân mình. Đó là khả năng bình tĩnh và phân tích vấn đề, mà những thứ này tại giao đấu với ngươi ta gần như không hề vận dụng chúng.'' Tên thư sinh nói đến đây, liền cố quay đầu nhìn về phía đội trưởng

''Xem ai nói kìa! Thủ lĩnh ngươi mà nghe được chắc chắn là mát lòng.''

''Vì ngươi muốn giữ mạng, từ khi ngươi thua mạng ngươi đã thuộc về tay ta.''

Đại Lực nhận lấy một quyền liền như con diều đứt dây, bay thẳng về phía sau ngực hắn lõm một lỗ sâu đâm sầm về phía đất mà kéo tới lúc dừng. Cơ thể không cử động nữa, không rõ sống c·h·ế·t.

Sửu thì sau khi nhận chiêu đều không có nhúc nhích dù chỉ một chút, tư thế ra đòn của hắn vẫn còn đó. Tưởng hắn là kẻ đã dành chiến thắng cuối cùng, nhưng nếu nhìn kĩ vào đầu hắn liền thấy, đầu của hắn bây giờ gần như không có tròn trịa nữa nó đã bị lõm xuống phối hợp với đó là những cục mũ đang nổi lên trên đầu của hắn. Những cục mũ ngày càng tím bầm, sau đó chúng nổ ra. Nước mũ từ trong đó tràn ra đầu từ Sửu chảy từ từ xuống mặt hắn. Mũ cùng máu hoà quyện vào nhau chảy qua mặt hắn chầm chậm rơi xuống đất.

Chương 42: Giao Lưu (3)

Sau đó hắn liền đứng một thế đinh tấn, tay bên trái dồn ra sau như tụ lực. Lúc này tất cả vầng sáng cũng như lôi điện trên người hắn bắt đầu tập trung chạy về phía cánh tay đó. Mặc dù vầng sáng trên người hắn đã biến mất, nhưng điều đó không làm hắn bớt đáng sợ đi. Mà sát ý quanh hắn ngày càng thịnh, chúng toát ra ngày càng nhiều.

''Ngươi nghĩ ta là thằng ngu?''

Những viên thuốc trị thương, cùng ám khí nhỏ hắn dấu trên răng của mình cũng bị người ta mò tới cạy ra. Có thế nói hắn lúc này vô lực phản kháng, biết mình đã thua triệt để tâm hắn liền lạnh.

Có hình bóng hai tên, lúc này đang điên cuồng trao đổi chiêu thức. Bọn hắn bây giờ không có sử dụng cái gì hoa mỹ võ công, mà chỉ có nắm đấm vào mặt vào bụng, lên gối với nhau. Nào có hình tượng cao thủ so chiêu lúc này, bọn hắn lúc này chỉ như mấy tên đầu đường xó chợ đang say xỉn giải quyết mâu thuẫn bằng nắm đấm.

''Ta gần như biến thành một tên khác, ngu ngốc bốc đồng và liều mạng. Đó không phải chính ta.''

''Lỡ đâu do đối thủ của ngươi là ta. Mới là cho ngươi thay đổi đến vậy.''

''Ba Bị chưa về?''

Đại Lực mở nắp của chúng ra, một mùi hôi thối từ hũ đất bốc ra may mắn khu vực này là một bãi đất hoang. Chỉ có đất và tuyết, nếu mà là trong một khu rừng đầy cỏ dại thì có lẽ bây giờ bọn chúng đều đã héo mòn.

''Tại sao phải cản trở bọn ta? Không phải Thập Nhị Thú cũng là một phần của Tuyết Quốc sao.''

Nhìn thấy đội trưởng đi tới về sau, người đeo mặt nạ đen mới đứng dậy. Cô gái trẻ nhìn thấy động tác của hắn, liền biết tên kia nhiều ít cũng là cấp trên tên này. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Ngươi đã dùng độc ngay từ khi mới bắt đầu? Thứ khói xám trắng đó có thể khiến cho người ta tinh thần trở nên cực đoan?''

''Hừ! Mặc kệ ngươi nói sao, ông đây muốn ngươi phải trả lời có nhiều cách.'' Đội trưởng cảm thấy không thể nói chuyện nữa, liền im lặng ngay sau đó.

''Xem như ngươi còn biết điều một chút.'' Đội trưởng nghe thấy tên thư sinh lúc này chịu mở miệng, gật đầu. Sau đó liền tiếp tục kéo lấy tấm gỗ đi.

''Ta nghi ngờ rằng thủ lĩnh của mình đã biến chất, hoặc đã bị thay đổi.''

Đại Lực lãnh một đòn bất ngờ, liền lùi về sau vài bước. Hắn còn chưa kịp ổn định lại, liền bị Sửu nhanh tặng cho hai đạp vào ngực. Đại Lực không thể làm gì ngoài việc bay về phía sau, hắn chỉ có thể ngừng lại khi đập thẳng lưng mình phá nát một tảng đá.

Tỉnh dậy trong cơn gió lạnh rét, hắn rùng mình một cái. Cơ thể lúc này đã không còn một tí khí lực, không thể cử động. Cảm nhận được sự trống rỗng bên cánh tay trái của mình, lòng hắn trầm xuống nhưng cuối cùng chỉ là thở dài.

Tên thư sinh nghe thấy đối phương phát hiện thân phận của mình cũng không bất ngờ, chỉ là hắn hỏi ngược lại:

''Hừ! Ta thế nhưng là cung cấp thông tin cho ngươi.''

''Phải không?''

-----------

Liền vận Độc Sa Chưởng lên, màu đen tử khí ở bàn tay phối hợp với làn da lúc này đã tím tái. Làm hắn gì không khác một con quỷ cả.

''Chính vì vậy?''

''Mẹ nó! Tưởng người mới tới nhóm là người bình thường. Xem ra tới cũng là một tên quái vật, cái nhóm này chả lẽ có mình là người duy nhất bình thường ư?''

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Giao Lưu (3)