Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Điên loạn (3).
''Vậy ngươi nghĩ tiếp tới ta sẽ làm gì?'' Đại Lực thanh âm từ trong đó vang ra, giọng hắn lúc này gần như không ra hơi.
Con quái cũng bắt đầu dồn lực, nó không nghĩ đánh gãy trạng thái đó của Đại Lực. Một là vì nó không biết thời gian tụ chiêu lâu không nếu mà ngắn thì không phải là đưa một cái mạng tới a. Hai là vì nó đã tạo ra một kế hoạch để đánh g·i·ế·t Đại Lực tới bây giờ mọi thứ vẫn đúng như ý nó thì làm sao mà nó muốn thay đổi được.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Trạng thái lúc đó của vỏ mặc dù không phải đĩnh phong, nhưng cũng đã được bảy phần nên khi Đại Lực dùng đao tấn công vào mép vỏ ốc. Nó liền ngay lập tức biến đổi, lấy vỏ ốc làm da đống thịt và chất dinh dưỡng mà cái hút liền tạo thành cơ và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong nó. Cuối cùng một tạo vật kỳ dị được ra đời, mặc dù tạo hình của nó có thể bắt nguồn từ Đại Lực. Nhưng đó không phải là thứ Đại Lực quan tâm lúc này, hắn chỉ muốn biết làm sao g·i·ế·t được tên kia.
Trong mắt Đại Lực đều thấy sự tình phát sinh, nhưng hắn cũng không nóng vội mà chỉ bắt đầu đứng thế dồn lực. Lần này, Đại Lực cảm thấy mình đang rơi vào một trạng thái lạ, trong đầu hắn bắt đầu xuất hiện một dòng khí màu tím đang trôi trong thức hãi tượng la hán lúc này đang ngồi thiền trên dòng khí đó. Dòng khí bắt đầu chảy xuống cả cơ thể Đại Lực, hắn bắt đầu cảm nhận được sự vận hành của toàn bộ cơ thể mình. Hắn trong vô thức điều chỉnh tư thế của mình sao cho phù hợp. Tay hắn cũng vì thế mà luồn khí đen ngày càng nhiều, xung quanh tảng đá từ tàn dư lúc này cũng bắt đầu tan chảy như bị thứ gì đó ăn mòn.
Đại Lực hét to lên, đụng thẳng vào hai tay tên kia. Một cơn đau ngay lập tức truyền tới con quái, nó liền giật mình nhìn lại thấy hai tay của mình đều đã đen đi rất nhiều như có dấu hiệu nhiễm độc. Còn không đợi hắn kiểm tra, thì liền thấy một thương lại xuất hiện lần này vẫn hướng tới là cổ tên kia. Con quái thấy vậy không bất ngờ mà chỉ có để yên cho Đại Lực đánh. Một thương xuyên qua, đầu tên kia liền bay hút thẳng tới một bãi tiết mới dừng lăn lóc. Còn Đại Lực chưa kịp ăn mừng hay thả câu ngoan thoại. Cảnh báo trong đầu Đại Lực không ngừng vang lên, Đại Lực nhanh chóng quay người một cái. Cú quay này coi như cứu mạng hắn: Một loạt xúc tu xuyên qua ngực của Đại Lực, nhưng vì đã né tim ra nên mạng sống vẫn giữ được chỉ là lúc này Đại Lực gần như nằm thẳng ngay vũng máu của mình đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía cái xác đang đi bộ chậm tới cái đầu của chính nó từ từ nhặt lên xong gắn lại.
''Ranh con, ngươi còn mạnh miệng đòi g·iết ta sao.'' Một giọng nói cất lên đi kèm với nó là tiếng bước chân đang lại gần đ·ống đ·ổ n·át ấy. Một tạo vật kỳ dị xuất hiện từ trong bóng đêm. Nó cao lớn làn da của nó có nhiều đường vân sáng bóng một cách kì lạ dưới ánh sáng, cơ thể nó tràn đầy cơ bắp. Điều làm cho nó khác biệt là nó không có mũi, không có miệng cũng như là tai chỉ có một đôi mắt với những làn da nối hai bên mí lại như là đường chỉ đang khâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại Lực lúc đánh con quái ở hình dạng vỏ ốc liền kết luận ra một điều, sức phòng thủ từ cái vỏ đó cao một cách lố bịch. Nó cứng hơn những thứ mà Đại Lực từng đánh trước đó, và nhìn thấy vỏ ốc hấp thụ xác c·h·ế·t cũng như mọi thứ vào trong mình. Hắn đã có cảm giác không ổn, liền ngay lập tức tìm cách ngăn lại. Cuối cùng cũng thành công, giờ dùng một loạt bom cùng với thuốc nổ mới ngừng lại nó. Tưởng rằng có thể lợi dụng lúc đó tiêu diệt nó, nào ngờ Đại Lực đã nhầm.
Nhưng lần này, Đại Lực thay vì thẩn thờ nằm bên trong như trước hắn liền ngay lập tức bật dậy nhìn về phía tên đối thủ. Miệng không tự giác kéo ra một nụ cười:
Con quái đưa cánh tay ra một cái roi liền biến thẳng đâm về phía Đại Lực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tay của nó bắt đầu bự lên, sau lưng bắt đầu hiện ra nhiều xúc tu đang cuốn lấy hay bên tay nó. Càng ngày nhiều xúc tu cuốn vào tay hắn ngày càng phát triển.
Nói rồi con quái đưa hai tay của mình ra, một loạt xúc tu từ trong đó hiện ra quật thẳng về phía Đại Lực. Một trận bụi mù lại tiếp tục xuất hiện, cùng với đó là một loạt tiếng nổ phá nát khu vực ngôi nhà đó. Một bóng đen từ trong đó lao ra, một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện hướng thẳng về phía con quái.
Chương 46: Điên loạn (3).
Cuối cùng thông qua ''ăn hành liên tục'' Đại Lực cuối cùng cũng xác định được điểm yếu của tên này. Đại Lực quyết là làm, không tiếc kiệm gì nữa mà bật thẳng đại chiêu. [Tử Hà Thần Công] + [Đồng Tử Công] phối hợp mà ra, khí thế của Đại Lực lúc này khác xa hơn trước sát ý càng nặng hơn trước. Lần này Đại Lực dùng là [Độc Sa Chưởng] hai tay hắn bắt đầu có một dòng khí đen bao quanh.
Chương 46: Điên loạn (3).
[Độc Sa Chưởng]
''Ngươi là bị ăn đập nhiều quá nên mê sảng rồi à? Vậy ta đành đưa tiễn ngươi rồi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
''Bất ngờ không đây cơi như là một món quà của ta dành cho ngươi trước khi lên đường.''
Con quái thấy Đại Lực hình dáng liền biết tên này dùng đại chiêu, đôi mắt nó bắt đầu phát sáng lên một chút sau đó liền tắt. Trong đầu không thầm nghĩ, ''Ranh con ngươi tính dùng trạng thái đó hạ ta sao? Nghĩ dùng sự bộc phá của cơ bắp bù vào tốc độ, mặc dù trạng thái đó của ngươi ta đánh không lại. Nhưng nhìn cái cách các bó cơ của ngươi vận động ta liền biết chỉ cần ta né được chiêu này, ngươi liền c·h·ế·t.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Con quái thấy động tác này cũng rất bất ngờ, nhưng thay vì đứng im như lúc nãy nó nhanh chóng đưa tay ra trước mặt đỡ một cái rồi dùng chân quét tới Đại Lực. Mặc dù đã đỡ được đòn tấn công của nó, nhưng bởi vì đang trên không nên gần như Đại Lực chỉ có thể đỡ đòn rồi bay qua nơi khác. Đao và thương của hắn vừa dùng mới nãy liền bị con quái phá nát, còn bản thân mình lại tiếp tục gặp gỡ một ngôi nhà khác.
Đại Lực lại một lần nữa bay ra ngoài, hắn không nhớ được đây là lần thứ mấy của mình nữa. Lưng hắn đập thẳng vào một ngôi nhà, mái ngói gạch đá từ trên đổ ầm xuống người hắn.
''Tìm ra ngươi rồi.''
''Nên nhắm vào cái cổ a, ta đã cố gắng diễn đến thế nếu ngươi không tấn công vào cổ thì tiếc cho ta quá.''
Hai tên đều tụ lực điền cuồng, cuối cùng khi cảm thấy đã đủ. Đại Lực liền ngay lập tức dành quyền ưu thế đi trước, hai tay hắn đưa chưởng ngay trước mặt mình phi một đường, thẳng vào họng của con yêu quái. Tên kia nhìn thấy thế trong mắt không khỏi lộ ra mừng rỡ, biết tên này mắt mưu rồi liền ngay lập tức không để tâm tới tốc độ của Đại Lực. Thế là hai tay hắn liền đang đặt thành một hình dầu X sau đó lao đầu về phía Đại Lực.
''Giờ thì tạm biệt.''
Tên kia nhìn thấy Đại Lực phản công, cười lớn: ''Vẫn nghĩ dùng chiêu đó để hạ ta, ngươi không còn chiêu nào khác hay là bởi vì quá ngủ đây.'' Nó cũng không có động tác tránh né gì, chỉ tuôn ra lời khinh bỉ rồi đứng im đó hứng chịu đòn của Đại Lực. Đao mang vừa dự định hạ xuống ngay ngực của con quái, thì ngay lập tức từ một tay đang trống của Đại Lực hiện ra một cây thương đâm thẳng vào cổ của nó.
Con quái vật này không có miệng nhưng làm sao nó vẫn có thể phát ra được âm thanh? Nhìn kĩ xuống thì mới thấy, thì ra trước ngực nó có một cái lỗ đầy hàm răng đang động đậy. Âm thanh của nó từ đây mà ra.
''Ngươi còn tính ở trong đó khi nào? Không phải là muốn đợi ta tới kéo xác ngươi ra a.''
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.