Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47: Tĩnh (1).
''Thói quen.'' Đội trưởng nhìn lại mồm mình lúc nào đã ngậm tẩu lúc nào không hay, liền rút mồm lại nói.
Cú quay ngược lại nhìn đội trưởng:''Ư, đội trưởng vẫn có thể h·út t·huốc sao. Người đã run tới mức đứng không vững còn trâu đến vậy.''
Đại Lực đưa mắt nhìn cánh tay của sên quỷ chuẩn b·ị đ·âm vào mình, vô lực cử động cơ thể của mình để tránh né. Đây chính là tệ nạn mà tên kia đã nói đến, Đại Lực ép buộc cơ thể của mình quá mức khiến chọn các cơ bị quá tải làm cho t·ê l·iệt hoàn toàn. Trong đầu Đại Lực lúc này chỉ nghĩ đến: (đọc tại Qidian-VP.com)
''Sói ta mang hai tên này đi trước. Ngươi ở lại giải quyết xong thì tới.''
Sói lúc này xuất hiện, mặt vẫn đơ như vậy tìm một cái ghế mà đặt mông xuống. Đội trưởng cũng không để ý mà tiếp tục hỏi
''Rầm.'' Lớp vỏ Đại Lực cố gắng phá trong vô vọng thế mà giờ đây như một tờ giấy, bị người chém đứt một cách nhẹ nhàng.
''Phập'' Không có một phép màu nào xảy ra, Đại Lực chỉ có thể ngồi yên đấy lãnh một đòn xuyên qua người ngay trái tim của mình. Mắt của hắn mở to, con ngươi như mất đi thần vận. Tay hắn trở nên lõng lẻo không còn di chuyển gì nữa, cả người đổ xuống nằm im ngay tại đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nó cắn răng la lên :''Liều mạng!!!'' lần này thì vì dùng xúc tu mở đầu nó lại phóng ra hàng loạt c·hất đ·ộc bắn thẳng về phía Sói. Sói mặt không b·iểu t·ình chỉ dùng kiếm hất đống tuyết xung quanh lên dùng nó mà đỡ, đám c·hất đ·ộc cứ thế mà chở nên vô hại chỉ có thể dính vào đống tuyết rồi hoà tan với chúng.
Cuối cùng trên cơ thể Đại Lực không còn v·ết t·hương nặng nữa, cơ thể đã được chữa trị phần lớn. Cú mới thở một hơi ngồi bịch xuống, đội trưởng tĩnh lại lúc nào không hay đã đứng sau lưng hắn chỉ hỏi nhỏ:
Cú hít một hơi như lấy quyết tâm, sau đó thông qua màn khói đang bảo vệ Đại Lực hắn vạch một đường nhỏ cố không gây tổn hại quá lớn cho màng bảo vệ. Vì để hồi phục lại thứ này sẽ làm rút ngắn thời gian tồn tại của nó, Cú nhanh tay lấy được một mảnh tim của Đại Lực nhanh kéo theo đó là thời gian đã ngắn lại rất nhiều. Cộng với việc tăng thêm gánh nặng cho cơ thể, Đại Lực lúc này có thể bước tới quỷ môn quan bất cứ lúc nào.
Sên quỷ nhìn thấy Đại Lực đã gục nhưng cơn giận của hắn còn chưa tan, liền cho thêm một đòn nữa nhằm huỷ luôn xác của gã. Lần này ra đòn thế mà còn mạnh và nhanh hơn cả lần trước. Chớp mắt liền muốn đập vào người Đại Lực, liền thấy một làn khói trắng bay tới cản lại đòn đánh. Một bóng đen từ bên khác nhảy tới, lướt qua cánh tay của con quái.
Cú nhanh tay quăng mảnh tim này cho một con bọ ăn cùng với hạt giống có máu của Đại Lực mới nãy. Cọn bọ vừa mới dùng xong, cơ thể nó đột nhiên biến đổi. Cú liền lập tức ném nó vào chậu cây, tranh thủ lấy con bọ mới ăn da lên bóp nát nó. Máu tươi từ con bọ tưới vào đất, làm mọc lên lên một cái cây với cái hình dạng rất lạ. Lớp ngoài của cây chính là da của con bọ mới ăn kia nó đang không ngừng phát triển lên cuối cùng mọc thành một bông hoa. Một bông hoa kì dị màu đỏ, cánh hoa nó có nhiều đầu hút nhuỵ của nó lại như có máu thịt đang đập.
''Phải mau cứu thôi nếu không hai lão đầu kia g·iết mình mất. Cú! Mau tới hộ pháp, Sói giải quyết tên kia đi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Không đợi Sói nói gì, hắn liền phi thân biến mất. Sói lúc này chỉ đang cầm thanh kiếm nhìn về phía Sên quỷ không hề phản ứng lại câu nói của Cú. Còn yêu quỷ kia lúc này lại đang cầm cánh tay đứt gảy của mình, nhìn chằm chằm về phía đối diện đôi mắt chứa không ít sự hoảng sợ. Trong lòng đang phát lạnh, mình lại gặp tên yêu nghiệt nào đâu, da hắn thứ mà hắn xưng là không gì phá được thế mà lại trước thanh kiếm kia bị gọt như tờ giấy.
''Trấn Yêu Ti đã phái người tới chi viện, chúng ta còn giải quyết xong đám đầu đàn. Việc bọn hắn coi như nhẹ nhàng, nếu còn làm không được nữa thì nên về hưu là vừa.'' Cú nằm bệt xuống đất, bản thân gần như không còn sức lực sau khi vừa thực hiện ca cấy ghép.
Cú mang theo hai người xuất hiện tại đây, thả đội trưởng tới một ghế nằm nghĩ ngơi. Hắn liền lập tức mang Đại Lực đặt ngay tại giường, từ sau lần móc ra một túi thật lớn bên trong lấy ra một loạt các bình thuỷ tinh, cùng loại thuốc không những thế bên trên còn có một vài con nhộng đang ngọ ngậy tại một cái lồng.
Hắn liền có câu trả lời ngay sau đó, chỉ thấy trong lòng hắn toả ra một cơn sợ hãi nuốt chọn hắn. Làm hắn không còn khả năng di chuyển, cơ thể phát run trước mặt hắn bây giờ không còn nhìn thấy khung cảnh xung quanh nữa. Chỉ còn một màu tối, đập vào mắt hắn chỉ còn vũ điệu của Sói một vũ điệu mà hắn không biết dùng lời gì để giải thích. Trong đầu hắn bây giờ không còn khả năng suy nghĩ, tim hắn gần như là ngừng đập. Mặc cho Sói hướng thanh kiếm vào người mình, Sói liên tục vẩy kiếm quanh hắn.
Nói rồi đội trưởng liền tập trung hút một hơi từ tẩu thuốc, khuôn mặt y lúc này bắt đầu ra nhiều giọt mồ hơi. Cuối cùng đội trưởng liền thở một làn khói, chúng nhanh chóng bay tới vào lổ thủng trên người Đại Lực, tràn vào trong lấy đầy v·ết t·hương còn có đi tới trái tim đã bị t·ấn c·ông bao bọc lại. Sau đó một điều thần kỳ xuất hiện, trái tim bắt đầu đập lại Đại Lực lúc này cũng bắt đầu thở lại nhưng mà vẫn không có dấu hiệu tỉnh.
Đội trưởng từ trong làn khói hiện ra, nhìn vào thảm trạng của Đại Lực không khỏi một trận đau đầu.
Tại một ngôi nhà hoang.
Bọn hắn đều nhìn về phía Đại Lực lúc này đang nằm trên giường đang hít thở bình thường những không có dấu hiệu tĩnh lại.
Bày đủ tất cả đồ vật về sau, Cú liền đeo bao tay vào miệng hắn lầm bầm cái gì đó chỉ thấy đôi bao tay đột nhiên phát sáng lên sau đó lại tắt. Hắn liền quay đầu nhìn về phía Đại Lực đang nằm đó, tranh thủ lại gần xem xét tình trạng hiện giờ. Càng nhìn hắn càng cau mày lại:
''Là ngươi, ngươi truyền chân khí vào chúng để hoá giải.'' Sên quỷ cố giữ cho mình tỉnh táo, suy luận nói ra. Hắn điên cuồng gào thét vùng vẫy, một tay còn lại lao vào đánh nhau với Sói. Mặt Sói vẫn cứ cứng đơ như vậy, không có biểu cảm gì chỉ có dùng kiếm đối chiêu với hắn. Sên quỷ càng đánh thì tâm hắn càng lạnh, bởi vì đối thủ trước mắt quá mạnh mạnh đến mức làm hắn tuyệt vọng. Những cú đấm phối hợp với xúc tu của hắn cứ bị Sói dùng kiếm nhẹ nhàng gạt hết ra, gần như không có thương tích gì. Mà hắn là người đang t·ấn c·ông, thì thân thể ngày càng b·ị t·hương nhiều các xúc tu cứ liên tục b·ị c·hém đứt làn da mà hắn tự hào giờ đây càng ngày có nhiều vết cắt máu cũng từ đó bắn ra.
''Những người khác đã s·ơ t·án hết rồi?''
Đội trưởng mắt trợn ra nhìn tới, cái bóng gải đầu cười làm lành. Đội trưởng muốn mở miệng nói nhưng cuối cùng ngất đi. Cái bóng liền thở dài một hơi, nhìn về phía Đại Lực mặt hắn liền xoắn xuýt mang lên hai người về sau. Cú nhìn về phía Sói đang giao chiến với sên quỷ, hắn nói to
''Không! Không thể nào, sao chúng có thể đỡ được như vậy chứ. Độc của ta nó có thể ăn mòn cả tường thành cơ mà.'' Sên quỷ nhìn thấy tình huống như vậy đỏ cả mắt gào thét. Mặc dù biết mình không phải đối thủ của người trước mặt, nhưng ngay cả c·hất đ·ộc của mình thứ mà hắn rất tự hào vậy mà bị hoá giải chỉ bằng một thủ đoạn nhỏ. Nó như một cái tát thẳng vào lòng tự trọng vừa mới hồi phục lại của hắn.
''Không biết chỉ có thể dựa vào hắn a. Lỗ thủng ngay tim cũng như người hắn coi như đã chửa khỏi, còn việc tỉnh lại hay không thì ta chịu.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Cú ngắt lấy bông hoa trên đó, sau đó bắt đầu cáy nó vào bên trong Đại Lực. Cả người hắn căng thẳng, mồ hôi bắt đầu rơi nhiều nhưng ánh mắt hắn vẫn tập trung. Sau khi thành công cấy ghép bông hoa vào trong trái tim của Đại Lực, bông hoa liền bắt đầu rục rịch cách hoa ôm chầm lấy trái tim nó phủ lên những lớp b·ị t·hương cùng mãnh tim đã bị cắt. Thân hoa được Cú nhổ thẳng lên kéo đi lớp vỏ bên ngoài rồi ghép chúng lên người Đại Lực, những đường chỉ nhanh chóng đâm qua rồi đâm lại vá lại lỗ thủng trên người hắn.
''Ha ha! C·hết như một thằng đần. ''
''Mẹ tên này vẫn là có vấn đề về não hay là số hắn xui tới vậy. Lại còn bị nặng hơn lần trước, nếu không cứu ngay sợ rằng tên này ợ rắm mất.''
Cuối cùng Sói kết thúc vũ điệu mình, rồi tra kiếm vào vỏ. Không quan tâm tới đối thủ của mình nữa, mà hướng về phía Cú vừa đi tiến tới. Từ lúc Sói đi về sau, sên quỷ không có một lần cử động cho tới khi có gió thổi tới đây mới thấy cơ thể của hắn liền bị cắt thành nhiều hình khối bằng nhau đổ xuống mặt đất.
''Hắn sao rồi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
''Tổn thương ngay tim, may mà có [thuật tạo khói] của đội trưởng kéo lại. Không thì nên này đã tử ngay lập tức rồi, nhưng mà cơ thể hắn cũng không khỏi trâu a. Tim đã bị như thể vẫn còn cố đập, xem ra cũng là một tên cứng đầu.''
''Mẹ...mẹ...nó...Cú.....'' Tiếng lắp bắp toát ra nhưng lại có chữ nghe được có chữ không. Một bóng đèn từ đâu nhảy tới, rón rén đi tới gần hai người.
Nhìn một hồi về sau hắn liền bắt tay cứu chửa, tay hắn cầm lấy một cay dao nhỏ lại gần cánh tay Đại Lực từ đó cắt ra một mảnh da nhỏ rồi lấy nó cho một con nhộng ăn. Làm xong về sau, Cú còn lấy máu rồi của Đại Lực để nhỏ lên một hạt đậu, miệng thì nói:
''Còn 40 phút, nếu bây giờ lấy một mảnh trong tim thì thời gian chỉ còn xuống 15 phút. Nhưng nếu mình nhanh tay thì vẫn có thể, hi vọng tên này đừng héo sớm a.''
''A! Đây là dấu chấm hết của mình rồi sao..''
---------------------
Cuối cùng sau khi gọt đi hết xúc tu của sên quỷ, Sói mới đánh lùi lại về sau. Sên quỷ thì quỳ một chân xuống, hắn đã thấm mệt máu từ người hắn chảy ra càng nhiều cái miệng trước ngực giờ đây cũng không còn nhe răng như ban đầu nữa mà đã đóng kín lại. Sói nhìn tên kia một lúc lâu, rồi đột nhiên hắn liền nhảy. Không sai chính là liền nhảy một vũ điệu, phối hợp với hắn là thanh kiếm trên tay. Sên quỷ nhìn thấy động tác của Sói đầu óc liền choáng váng, không hiểu tên kia đang tính làm gì.
Nhưng,
Chương 47: Tĩnh (1).
Sên quỷ nhìn thấy cũng rất bất ngờ mà còn đan lẫn bên trong một chút sợ hãi, nó liền tức phòng xúc tu chộp lấy cánh tay đứt kia kéo về. Đôi mắt mang theo đề phòng với những tên vừa xuất hiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.