Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Người giấy làm binh (5)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Người giấy làm binh (5)


Bọn thuộc hạ bị cấp trên ghét bỏ bảo không ra sức một mặt cực kỳ bất bình nhưng một mặt khác lại cảm thấy xấu hổ. Dù sao đám này thực lực đều là tuyệt thế cao thủ tính lên, thế mà lại không gây ra một vết sức nào trên kết giới. Điều này làm bọn hắn cảm thấy hết sức thất bại cùng muối mặt. Vài tên trong đó vì phản hồi lại mặt mũi nên đã bắt đầu sử dụng lấy bí thuật của mình.

Quăng vào trong miệng mình một loạt các loại đan dược cùng thuốc chữa thương sắc mặt của Lý tiêu đầu mới đỡ hơn một tí. Nhưng bởi vì đã dốc một phần thực lực của mình vào mũi tên nên hắn không thể chèo chống sử dụng bức tượng cùng cây thương nữa. Hai thứ này đã trở lại hình dạng ban đầu từ lúc nào không hay nằm ngay cạnh hắn.

Lý tiêu đầu lấy hai chân làm trụ bắt đầu kéo cung, nhưng càng kéo một luồng sát ý đáng sợ bắt đầu xuất hiện và bao trùm xung quanh. Luồng sát ý này không hề phân địch ta tất cả những người đứng tại phạm vi đều nhận ảnh hưởng. Một cơn ớn lạnh dọc sống lưng chạy qua trên tất cả mọi người, sự sợ hãi đối với t·ử v·ong bắt đầu len lỏi vào bên trong họ, nó như đang gặm nhấm lấy thứ mỹ vị mà nó thích nhất. Tất cả gần như không thể thở được, có người đã ngay lập tức gục xuống mà không hề có sự phản kháng nào.

''Thế sao mày không ở lại mà phải nhất quyết đi c·hết?'' Lão Hạc nghe tới điều này không khỏi gầm rú lên hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Do đòn t·ấn c·ông quá nhanh cho dù Lý tiêu đầu đã dự liệu từ trước nên vẫn không thể tránh khỏi, 2 tên linh dị đồ vật liền lập tức trúng chiêu cắt đứt lấy áp lực lên kết giới. Nhưng vết nứt trên màn chắn lúc này đã bị làm chậm lại và dần dần hồi phục, Lý tiêu đầu nào để cho nó được toại nguyện. Y nhanh chóng từ trong người lấy ra một cây cung hướng thẳng về phía bóng đen, một luồng khí khổng lồ bắt đầu tụ hội tại đầu mũi tên làm cho uy h·iếp đến từ nó càng ngày càng tăng.

Lập tức một loạt đòn t·ấn c·ông liền hướng tới kết giới, đám thuộc hạ của Lý tiêu đầu tất nhiên là đã mai phục tại chỗ này. Chỉ là lúc nãy ảnh hưởng từ giao tranh có chút lớn làm bọn hắn khó mà can thiệp trợ giúp gì được. Bây giờ mới có cơ hội nào có dám dấu diếm, lập tức mở hết tốc lực đánh tới kết giới. Đủ loại màu sắc từ trên trời cùng dưới đấy xuất hiện, có kẻ dùng kiếm tạo ra một tia sét, có kẻ dùng đao chém xuống gây ra khe nứt xung quanh, có tên lại dùng quyền tạo ra quanh ảnh không lồ.

Khỏi phải nó tới tên đứng trước đầu gió kia, hắn lúc này đã bị cây cung khoá chặt gần như không thể trốn thoát. Luồng sát ý toả ra từ đầu mũi tên gần như đã trói chặt lấy cái bóng đen, làm nó chỉ có thể vô lực giãy giụa cùng hút hét thảm thiết. Nhưng tất cả là vô nghĩa, Lý tiêu đầu đã thả tay tên đã bắn một vệt bắn nhanh như chớp lấy thế như bôn lôi đánh thẳng vào cái bóng đen. Đòn đánh át hẳn cả tiếng hét từ tên kia cùng ánh sáng bao trùm lấy toàn bộ cơ thể của hắn.

Lý tiêu đầu sau khi thả mũi tên này ra cũng không hề dễ chịu, khuôn mặt y lúc này đã trở nên trắng xám mồ hôi đầm đìa. Quỳ một chân xuống thở dốc, dù sao dùng một chiêu miêu sát lấy người cùng thực lực với mình cũng không phải dễ dàng hắn gần như móc gần hết thực lực của mình ra chiêu kia. Nếu không phải nhìn lấy đối phương có thể ngang mình hoặc thậm chí cao hơn hắn cũng không muốn phải sử dụng chiêu này.

‘’À, đừng cho con thằng trâu đi vào con đường 3 thằng mình. Đi tới đây chỉ có một con đường c·hết.’’

Lý tiêu đầu nhìn thấy kết giới hiện ra liền không chần chừ nữa, hắn lập tức ra lệnh cho cấp dưới của mình cùng với đó là tự thân phi thẳng vị trí mà chắn. Trong người lấy ra bức tượng đứa bé được đúc bằng vàng, cùng với một cây thương. Sau đó, hắn liền ném hai món bảo vật này thẳng về phía kết giới bên kia.

‘’Mày tin tao, chỉ cần tao còn thở nó đảm bảo sẽ được phú quý.’’

''Đây là thời khắc của ta, nó đang vẫy gọi ta đừng cản hãy cứ để ta bùng cháy trong phút giây nào.''

‘’Ừ, lên đường mạnh khoẻ lão Minh.’’

''Tụi bây chưa ăn cơm à, nhìn thấy vết nứt đang lành không tụi mày làm ăn kiểu gì vậy.''

''Lão hạc, để ta dùng đây chính là lúc toả sáng của ta đừng cố ngăn cản.'' Một người thoát ra khỏi cánh tay ngăn cản của lão hạc từ từ mở lấy băng gạc trên ngực mình xuống miệng không ngừng lẩm bẩm.

Lão Hạc đứng về phía sau lưng người bạn mình, cung kính làm lễ chấp tay vĩnh biệt bạn mình. Hắn biết đây chính là lần cuối bọn hắn nói chuyện từ nay về sau chỉ còn một mình hắn sống với những kỷ niệm cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Lão Hạc sau khi ta đi, ngươi làm ơn từ trong giấy chỉ dẫn này lấy tiền bồi vợ con lão Trâu. Thằng con của hắn bây giờ cũng 12, tao cũng biết mày vẫn day dứt khi vợ con mày mất mà không ở kế bên. Nhưng nghe tao, mày vẫn phải tiếp tục sống nếu không tao với lão Trâu c·hết ai đốt vàng mã cho tụi tao. Con của thằng Trâu ai nuôi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn còn có thể nói cái gì, hắn không phải còn bị chặn họng bởi tên điên kia nói đây là thời khắc của hắn sao. Hắn phải làm sao đây, đánh ngất tên kia nhưng làm thế rồi sao. Tên kia sẽ biết ơn sao? Hắn.... Còn đang trong dòng suy nghĩ lão Hạc liền bị một giọng nói kéo lại thực tại.

Gần như là miễu sát trong chiêu đầu tiên, bóng đen b·ị đ·ánh đến cặn cũng không còn. Đám người sau khi tên được bắn mới có thể thở một hơi, cảm giác đáng sợ khi nãy đã không còn. Nghĩ lại mà sợ, có gì đó gặm nhấm lấy cảm xúc của mình hơn nữa còn rất thích thú không khỏi làm người thoát tim.

‘’Ừ, tao hứa với mày. tao sẽ nuôi con thằng trâu nên người và mang tụi mày về quê chôn.’’

''Lão Minh...ngươi...'' Tên bị gọi là Lão Hạc lúc này không nói nên lời nhìn lấy người đồng đội của mình bắt đầu đặt chân vào cánh cửa tử thần, nhưng hắn lại không thể ngăn cản được mà chỉ có thể đồng ý đưa hắn đi đoạn đường này. Có thứ gì đó đang chặn họng hắn làm hắn bắt đầu cảm thấy ngộp thở, lồng ngực như có co quặn lại, ngày hôm nay hắn đã mất đi một người đồng đội, người anh em đã kề vai với mình suốt 10 năm. Bây giờ tên người thân còn lại của hắn cũng chuẩn bị bỏ hắn mà đi.

‘’Vậy được rồi, tao đi đây hạc.’’

Nhưng cho dù nhiều đòn đánh đến vậy, kết giới vẫn bình chân như vại. Những vết nứt tạo ra từ Lý tiêu đầu ban nãy, cũng đã bắt đầu hồi phục lại. Làm cho Lý tiêu đầu không khỏi chửi rủa.

Con rắn cùng đứa bé vàng thay nhau t·ấn c·ông vào màn chắn phía trước. Đứa bé sử dụng chính là lấy lực phá vật không ngừng tung quyền ra đánh về kết giới, mỗi cú của đứa bé đều tạo nên những con rung lắc nhỏ cho thành trấn, không ngừng có những ngôi nhà quanh đó do không chịu được áp lực từ cuộc v·a c·hạm này nhanh chóng sụp đổ. Khiến cho nhiều tên bên Trấn Yêu ti không may rơi xuống đất do sập mái nơi bọn hắn đứng.

Lão Minh vỗ lấy bả vai của người bạn mình, sau đó đi một mạch không hề quay đầu lại bỏ lại lão Hạc trầm mặt không nói một lời.

Chương 57: Người giấy làm binh (5)

Lý tiêu đầu nhanh chóng thu nhập chúng vào trong người sau đó móc lấy một từ phù triện từ trong người ra ném vào kết giới, khi tấm phù triện vừa chạm vào màn chắn. Lập tức xuất hiện ngay phản ứng, một luồng ánh sáng từ trong kết giới hiện ra tạo thành một cột sáng xông thẳng lên trời. Ánh sáng này gần như soi sáng tất cả chỗ tối trong thành trấn, gần như không có chỗ nào trốn thoát được.

''Mày biết mà Hạc, tao và mày đều biết cái thứ trên người tao là gì mà. Tao cảm giác thời gian của tao sắp hết rồi, cho dù lên được tuyệt thế nó vẫn không ngừng bòn rút tao. Nên thay vì c·hết bởi thứ này hao hết, còn không bằng nằm xuống tại đây a. Dù sao có lão Trâu bồi bạn, nhớ hốt xác tao về đấy.’’

''Tìm được mày rồi.''

''Tất cả tập hợp t·ấn c·ông theo hướng của đường sáng.'' Lý tiêu đầu hô lớn.

‘’Phải sống Hạc, phải sống.’’ (đọc tại Qidian-VP.com)

Con rắn thì càng ác hơn, nó liên tục khè ra lửa tạo nên một con sóng nhiệt thiêu cháy mọi thứ xung quanh. Nhiệt độ cao đến nổi những cái xác quanh đó đều ngay lập tức hoá thành tro sau con cơn sóng nhiệt ập tới. Màn chắn nhận được lời chào hỏi nhiệt tình từ 2 tên này cũng có dấu hiệu không chịu nỗi, những vết nứt đã bắt đầu xuất hiện trên bề mặt và có dấu hiệu lan rộng ra. Chỉ là, trong khoảng khắc kết giới sắp phá một bóng đen từ đâu xuất hiện t·ấn c·ông về phía chúng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Người giấy làm binh (5)