Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: Người điên .
Còn tại sao ư?
''Tên điên, đúng là tên điên. Ngươi c·hết m@ đi.'' Đỗ Liên ôm lấy cánh tay b·ị c·hém đứt của mình, miệng không ngừng thi chuyển chiêu thức gọi tên mẹ của Bạch tiêu đầu phía sau phối hợp từ giao phối. Ả ta sau đó liền ra lệnh 7 tên kia nhanh chóng hướng tới nơi Bạch tiêu đầu đáp xuống ý đồ thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn.
Dù sao bị lãnh nhiều đòn như vậy không c·hết cũng b·ị t·hương, thực lực chắc chắn không còn mạnh như trước. Đỗ Liên cũng bắt đầu tâm động, nếu giải quyết được [Quỷ Dạ Xoa] danh tiếng của ả chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió. Vì thế mang tâm lý đ·ánh b·ạc, ả ta cũng lập tức thi chuyển tuyệt chiêu của mình. Chỉ thấy đám ong vây quanh cô ta lúc này đột nhiên bắt đầu héo mòn, với một tốc độ kinh khủng như bị thứ gì đấy hút đi sức lực. Máu từ chúng bắt đầu tiết ra ngoài dưới sự chỉ đạo của Đỗ Liên, cô ta dẫn chúng tụ hội ở ngay dưới phần tay bị cắt đứt của mình. Miệng không ngừng lẫm bẩm:
Sau khi biến hình, ả cũng không hề ngừng chạy trốn mà còn dùng cánh bay lên phía cao để chạy cho nhanh chóng. Phối hợp với điều khiển 7 tên kia đánh tới nhằm câu kéo thời gian cho bản thân.
Đòn t·ấn c·ông của Lý tiêu đầu gần như áp đảo lấy [Bạo Vũ Lệ Hoa Châm] của Đỗ Liên. Tới cuối cùng, ngọn lửa mang khí tức tàn bạo ấy đã nuốt chúng luôn cô ta. Không gian do lĩnh vực tạo ra cũng gần như bị đòn t·ấn c·ông này phá huỷ không còn gì.
''Khai mở lĩnh vực.''
Hai đòn t·ấn c·ông v·a c·hạm vào nhau gần như tạo ra một vụ nỗ phá huỷ cực mạnh, may mắn tất cả đều nằm trong phạm vi lĩnh vực nên không có ảnh hưởng tới đám người Đại Lực đang đánh nhau ngoài kia.
Lý tiêu đầu nhìn thấy điều này cũng bắt đầu làm ra ứng đối, đầu tiên hắn ném xuống mặt đất 2 quyển trục mở chúng ra sau đó hai tay y liền bắt đầu kết ấn. Lập tức từ trong tờ giấy của hai quyển trục ấy bắt đầu bùng lên ngọn lửa với hình thù của 2 con rồng. Rồi ngọn lửa bắt đầu b·ốc c·háy dữ dội hơn, 2 con rồng được tạo nên từ ngọn lửa cũng bắt đầu có thần thái. Chúng gào thét toát ra sự phẫn nộ, rồi lao đầu t·ấn c·ông vào đám côn trùng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo thời gian,
''Lý tiêu đầu có vẻ như nóng vội muốn g·iết tại hạ thì phải.'' Nhẹ nhàng tiếp đất, tên kia liền tung ra câu đùa cợt với khuôn mặt đang mỉm cười.
''Xoẹt.'' Một tiếng động vang lên cùng tiếng rú thảm thiết của người phụ nữ, một tay của Đỗ Liên đã bị Bạch tiêu đầu một kiếm chém rụng. Nhưng y dĩ nhiên cũng lãnh chọn đòn t·ấn c·ông của 7 gã kia. Mặc dù cảnh giới có thể hơn, nhưng mà bị 7 tên tuyệt thế cao thủ hậu kỳ cùng nữa bước tông sư đánh lén trúng cũng không phải một thứ gì đó dễ chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giải quyết xong một vấn đề cũng nên hoàn thành xong cái còn lại. Lý tiêu đầu như nhìn thấy được điều gì đó, hắn nhanh chóng từ một chỗ nào đó trong người lấy ra một cái cồng chiêng được làm bằng đồng thau cùng một cái dùi gỗ. Hướng về một nơi nhất định, Lý tiêu đầu liền bắt đầu đánh vào cồng. Tiếng cồng chiêng trầm đục vang vọng ra khắp cả chiến trường.
''Ong quý của ta, đợt này về phải bắt đầu một đợt nuôi khác rồi.''
''Ngươi nói cái gì?'' Nhưng còn chưa đợi ả la hét xong, liền đã thấy Lý tiêu đầu dơ lấy thanh kiếm gỗ của mình lên cao. Biển lửa lúc nãy còn đang phân tán khắp nơi, liền xem như nghe được lời triệu hiệu nhanh chóng đổ về tới hướng Lý tiêu đầu đang đứng. Hoá thành một c·ơn l·ốc x·oáy ngay vị trí hắn đang đứng. cảnh tượng lúc này rất hùng vĩ cùng mang tính rợn gai óc. Bởi sự âm tà mà ngọn lửa phát ra càng lúc càng mạnh, những sinh vật hay những con ong được tạo ra từ lĩnh vực của Đỗ Liên liền bị ngọn lửa này hút lấy đi sự sống sau đó liền nhanh húa éo đi và thành tro bụi.
''Không nghĩ một kẻ như ngươi còn biết về thứ võ công này. Xem ra cũng quá xem thường ngươi.''
Cảm xúc sợ hãi cùng sự bất lực của bản thân, đã đẩy cho một Đỗ Liên đầy thương tích đến con đường mất lý trí một cách nhanh nhất có thể. Mà nghĩ lại cũng thật thần kỳ, Lý tiêu đầu từ lúc truy đuổi đến giờ gần như là kẻ chịu thương nhiều nhất thế nhưng người thua trong cuộc chiến này lại là Đỗ Liên. Kể từ khi cô ta sử dụng lấy lĩnh vực làm phao cứu mạng của mình, thì trong mắt Lý tiêu đầu ả đã trở thành một cái xác c·hết.
Đỗ Liên nhìn thấy cảnh tượng này cũng không khỏi bất ngờ, nhưng nhớ tới tình cảnh lúc trước trong lòng của cô ta lại lộp bộp vài tiếng.
''Cái gì!!!!'' Đỗ Liên cũng bất ngờ trước hành động, cô ta không kịp tránh né. Chỉ có thể ngạnh sinh chống đỡ lấy nhát chém kia, cô ta đánh ra một chưởng hướng tới đòn t·ấn c·ông kia. Nhưng do không có thời gian vận khí, uy lực của một chưởng này kém nhiều so với nhát chém kia nên hiển nhiên Đỗ Liên không thể hoàn toàn đỡ một đòn này.
Nhưng mà, còn chưa đợi chúng xông tới đã bị một bàn tay nhấn đầu xuống. Chủ nhân của bàn tay đấy không ai khác chính là Đỗ Liên, mặc dù cô ta là kẻ giận dữ nhất trong đám người này thế nhưng mà ả phải thừa nhận. Thực lực của ả không thể sánh bằng Bạch tiêu đầu, nếu như đơn đấu thì ả tin chắc rằng chỉ trong vào 40 chiêu Bạch tiêu đầu sẽ lấy mạng ả. Vì vậy mà cô ta đã chuẩn bị sử dụng quần công để hạn chế Bạch tiêu đầu, mặc dù cách này cũng không quá hiệu quả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoá giải đòn t·ấn c·ông kia còn không đợi tên tóc đỏ duy chuyển Lý tiêu đầu đã xuất hiện ngay trước mặt hắn. Y tung ra một quyền nhắm ngay thẳng vào mặt tên tóc đỏ kia nhưng tên này cũng không kém cạnh gì. Nhanh chóng đưa ra cây sáo trúc của mình để đỡ lấy, trước một quyền cực mạnh của Lý tiêu đầu cây sáo kia thế mà không gãy. Ngạnh sinh một quyền về sau tên tóc đỏ lợi dụng lực phản chấn để đẩy mình ra xa.
Chương 65: Người điên.
Lý tiêu đầu nghe vậy liền rất bất ngờ, sau đó gãi đầu:
Bạch tiêu đầu b·ị đ·ánh bay ra khỏi chỗ khác, đụng ngã rất nhiều ngôi nhà sau đó bị những mãnh vỡ ấy rơi xuống người. Sống c·hết không rõ.
Mà bản thân Lý tiêu đầu lúc này lại dường như không có ý định né tránh, y chỉ đứng đó nhìn lấy bầy ong hướng tới mình. Dùng những cái ngòi đốt của chúng t·ấn c·ông vào mình.
Đỗ Liên nhìn thấy đàn ong từ lĩnh vực của mình cũng bị phá huỷ, trong lòng liền điên cuồng báo động. Kẻ này có thể ảnh hưởng tới lĩnh vực của người cùng cấp độ với mình, làm thế nào mà hắn có thể làm được? Hơn nữa, lĩnh vực của cô ta lại thiên về t·ấn c·ông. Điều này càng không thể nào xảy ra.
Một thân quần áo bị rách tả tơi do chém g·iết, sau lưng thì cắm lấy một thanh kiếm cùng một cây đao. Trước ngực thì bị gầm lấy nhiều mũi tên, vậy mà gã này vẫn có thể di chuyển truy đuổi g·iết ả. Hơn nữa còn là tại bị bầy côn trùng cắn xé mắt không hề nháy một cái, chém đứt một chân của Đỗ Liên. Ả lúc này làm sao còn có thể giữ bình tĩnh khi một thứ như vậy bám theo chứ.
Bởi khi ngọn lửa mày tím ấy bùng cháy từ cơ thể Lý tiêu đầu, tất cả những con ong đang bao vây lúc hắn đều gặp phải kết cục bị đốt cháy, Một con bị rồi truyền đến con khác, và cứ thế sự sụp đổ cứ dần lan ra xung quanh. Cuối cùng một biển trời lửa xuất hiện ngay chính bên trong lĩnh vực của Đỗ Liên, ả có thể cảm nhận được sự xấu xa, phẩn nộ, độc ác đến tột cùng đang là thứ tạo nên ngọn lửa quái dị ấy.
Trong khi Bạch tiêu đầu bắt đầu cuộc chiến với Đỗ Liên. Thì phía bên người gác đêm đã bắt đầu xuất hiện t·hương v·ong. Một loạt người đang trong quá trình chiến đấu bổng nhiên bị nổ tung đầu. Đúng vậy tự nhiên nổ tung, không bởi vì bị ai đó hoặc thứ gì đánh chúng. Mà cứ bổng nhiên nổ tung như vậy, cái c·hết b·ất t·hường của đồng đội cũng làm cho đội hình của người gác đêm gặp không ít xáo trộn.
Tại hướng mũi tên đánh tới, một bóng người từ từ bước ra. Mái tóc đỏ rực, eo đeo lấy một bình rượu, tay đang cầm lấy một cây sáo gã đàn ông nhìn lấy đòn t·ấn c·ông hướng tới mình với khuôn mặt không biểu cảm gì. Chỉ là hắn tung ra một chưởng đánh lại đòn t·ấn c·ông kia.
''[Độc thủ thư sinh] Đỗ Như Tuấn, trên giang hồ như sấm bên tai. Tại hạ cũng không thể khinh thường được a.'' Lý tiêu đầu lúc này hình như không muốn trò chuyện. Vì thế sau khi dứt lười, hắn ta liền hướng thẳng tới tên kia tung ra một chưởng. Chưởng mang uy lực khủng bố, khí thế như rồng nhanh như sấm chớp nhắm vào đầu tên thư sinh kia.
Nhưng con ong màu đen khổng lồ, mắt đỏ như máu miệng đầy răng nanh. Những cái đuôi đầy nọc độc lúc này đang giương về phía hắn như chuẩn bị t·ấn c·ông vào gã bất cứ lúc nào. Một tiếng động vang lên, làm cho bọn ong đang hiếu chiến này lập tức hành động hàng trăm cái nọc độc liên tục đâm tới thân thể của Lý tiêu đầu.
Như nghĩ đến điều gì, sắc mặt của ả càng khó coi hơn nữa. Miệng ả chỉ nhấp nháy vài chữ:
''Tới đây thôi nhỉ.'' Lý tiêu đầu thì thầm một tiếng, cánh tay cầm lấy thanh kiếm gỗ lúc này đã một chém thẳng xuống vị trí của Đỗ Liên. Ngọn lửa màu tím lúc này như hoá thành thần ma, mang tới sự huỷ duyệt cho mọi thứ cản đường nó.
Mất đi chủ nhân của mình, lĩnh vực cũng bắt đầu biến mất chỉ để lại lấy một nơi tràn đấy c·hết chóc, không còn sự sống. Khỏi phải nói sau đợt đột kích này, không biết bao nhiêu ngôi nhà cùng cây cỏ tại đây phải biến mất nữa. Cơn mưa máu vẫn còn rơi, phối hợp với vùng đất đã đen xì vài chỗ còn có một cỗ mùi khét bốc lên không khỏi làm cho cảnh tượng có chút rét lạnh đến đáng sợ.
''Cửu tử tà công, thì ra ngươi tu luyện thứ võ công này.''
''Đánh tới đây là được nhỉ, vẫn là để ta phải tự tay kéo ngươi ra.'' Hai tay đang đánh cồng chiêng, Lý tiêu đầu liền nói lên một tiếng. Rồi âm thanh phát ra ngày càng dữ dội hơn nữa, phạm vị v·ụ n·ổ lúc đầu còn đang ở gần đám người gác đêm nhưng lúc này đã bị kéo ra xa và chúng có xu hướng bắt đầu tụ hội về một phương.
Đỗ Liên lúc này đang rất sợ hãi. Lần đầu tiên trong đời cô ta mới biết một tên điên là như thế nào, kẻ trước mắt này chính là như thế.
Đỗ Liên cùng 10 tên thuộc hạ kia nghe vậy. Liền biết trong mắt đối phương không coi mình là gì, lúc này trong lòng cực kỳ phẫn nộ. Vài tên trong số đó sau khi phục dụng đan dược tăng sức mạnh, tinh thần lúc này đã không còn ổn định nghe được mình bị hạ thấp. Chúng lúc này rống lên như những con thú hoang, hành động như mất đi lý trí liều mạng đã thương lấy Bạch tiêu đầu.
Bạch tiêu đầu biết ngay ý định của cô ta là gì. Hắn liền phi thân lên tung một chém hướng về phía Đỗ Liên đang chạy, 3 tên đang bị điều khiển thấy thế liền đuổi theo ngăn cảm kiếm chiêu. 7 tên còn lại nhanh chóng đánh ấp tới từ phía sau lưng Bạch tiêu đầu.
Mà lại cấp trên đã phát hiện và làm ra ứng đối. Thế là đám người này cuối cùng cũng thả được một gánh nặng trong lòng, dù bọn hắn đề đã giác ngộ tư tưởng có thể c·hết bất cứ lúc nào nhưng ít nhất là phải được minh bạch một tí. Thế là đám người này cảm nhận được có cấp trên bảo vệ thế là càng đánh càng hăng, càng ngày càng giống như con c·h·ó điên được thả xích.
Trong tay Lý tiêu đầu lúc này đã có thêm một thứ mới, khuôn mặt cháy đen một nữa, lưỡi bị lòi ra, một bên mắt đã bị mất đi. Đây không phải là Đỗ Liên sao, trạng thái lúc c·hết của cô ta lúc này có chút thảm. Không còn lấy vẽ đẹp lúc còn sống, giờ đây phần thân thể để bị đốt gần như hoàn toàn. Đầu thì bị kẻ địch cầm lấy như chiến lợi phẩm phải nói có chút thảm a.
Bởi dù sao thuốc cũng có giới hạn thời gian, nhưng mà bấy nhiêu vậy là đủ. Cô ta cũng không có ý định g·iết c·hết Bạch tiêu đầu ở đây, điều ấy không quá thiết thực. Mà là kéo dài thời gian, chỉ cần đám người này sa lầy tại đây tổng minh hẳn sẽ có đủ thời gian để hoàn thành kế hoạch. Vì thế để ngoài tai lời khiêu khích Bạch tiêu đầu, cô ta vẫn cố gắng chỉ huy đám người. (đọc tại Qidian-VP.com)
---------------------
''[Bạo Vũ Lệ Hoa Châm]'' Tiếng nói vừa dứt, bông hoa trên đầu Đỗ Liên đã p·hát n·ổ. Một loạt ánh sáng trắng nhìn như kim châm từ đó hiện ra, bao phủ gần như toàn bộ không gian lĩnh vực.
Cuối cùng tất cả v·ụ n·ổ đều chỉ về một hướng, Lý tiêu đầu sau khi xác định được vị trí của kẻ cầm đầu. Hắn liền dừng lại việc gõ chiêng, mà rút lấy một cây cung hướng thẳng về đó. Không nói dài dòng, một luồng khí được tích tụ ngay đầu mũi tên. Sau khi Lý tiêu đầu thả dây cung, một luồng sáng với sức mạnh không tưởng hướng thẳng về nơi đó. Sức mạnh của đòn t·ấn c·ông này lớn đến nổi, nó phá huỷ gần hết mọi thứ xung quanh trên đường nó đi.
''Xem ra tên kia tìm được đối thủ xứng tầm a, tại sao ta lại không có được chứ.''
Đang chuẩn bị t·ấn c·ông thì đột nhiên ngay dưới chỗ Bạch tiêu đầu nằm xuống đột nhiên có động đậy, một bàn tay từ đ·ống đ·ổ n·át mọc lên. Rồi từ bàn tay ấy một thân hình được kéo lên, không phải Bạch tiêu đầu thì còn là ai khác? Chỉ là lúc này hình tượng y có chút chật vật, quần áo đã đầy bùn đất cùng bị hư hỏng vài chỗ do uy lực của đòn t·ấn c·ông. Nhưng mà ngoại trừ bộ dáng có chút tả tơi, y lại không có dấu hiệu như bị trọng thương gì. Mà hắn còn có thể từ từ bò dậy, một bên phủi bụi đợi lấy đám người kia t·ấn c·ông.
Đang đánh phía xa xa đám người Đại Lực nghe lấy tiếng cồng chiêng cũng phải quay đầu lại, nhưng mà trong tình huống mỗi giây phút đều có thể m·ất m·ạng. Bọn hắn cũng thể phân tâm quá nhiều, biết được tiếng ồn phát ra từ lãnh đạo của mình thế là đám người cũng vứt hết nghi hoặc ra phía sau rồi lại bắt đầu lao vào như những con c·h·ó dại.
Trở lại trận chiến,
Đỗ Liên nhìn thấy bộ dáng của Bạch tiêu đầu, trong lòng liền bắt đầu cảm thấy không ổn. Cô ta có dự cảm nếu mình còn xông tới thì chắc chắn sẽ c·hết, không chần trừ hai chân cô ta liền lập tức dừng xông về phía trước mà nhanh chóng đẩy về sau. Hơn nữa còn phát động bí kỹ, bàn tay máu của Đỗ Liên lúc này dung nhập vào trong cơ thể cô ta. Biến đổi hình dáng của ả, một số bộ phận của loài ong có thể thấy được trên người cô ta, như đôi mắt, bàn tay, cánh cũng bắt đầu xuất hiện. Phần độc nhất của loài ong là đuôi thì lại được nhìn thấy ở ngay phần tay gãy của ả.
Nhìn thấy tình huống như vậy, Bạch tiêu đầu thế mà không có ý định quay lưng đón đỡ mà để yên cho 7 tên kia đánh tới, bản thân thì vẫn duy trì kiếm chiêu chém thẳng vào Đỗ Liên. Mà lần này lực đạo lại đột nhiên biến mạnh hơn lúc trước vượt quá sức chịu đựng của 3 tên kia.
''Không thể nào a, tên điên đó sao có thẻ xem thường ta đến vậy.'' Đỗ Liên sắc mặt khó coi, nhưng mà phần nào trong ả lại thở phào nhẹ nhỏm. May mắn tên điên này vẫn xem ả là đồ chơi của gã, nên không hề ra xuất ra toàn lực. Nếu không thì hiện tại cô ta đã không còn đứng tại đây, sử dụng lĩnh vực của mình làm phao cứu mạng.
Bạch tiêu đầu không có đưa ra ứng đối trước hành động của Đỗ Liên mà chỉ đưa mắt nhìn xem. Cho đến khi 7 tên kia đã tới gần mình, hắn mới động kiếm chiêu của hắn lúc này đã thay đổi. Từ lấy tốc độ làm gốc thi chuyển chiêu kiếm nào cũng nhanh và chuẩn giờ đây kiếm chiêu của hắn mang lại cảm giác quỷ dị cùng rợn tóc gáy là chính. Đòn đánh cũng uy lực hơn trước rất nhiều, cùng lăng lệ hơn.
Gã kia gặp chuyện cũng không hoảng sợ, chỉ là nhanh chóng tung trảo đối ứng. Một trảo này vừa lăng lệ, lại như muốn đào lấy tim của đối thủ. Hai bên vừa v·a c·hạm liền tạo ra nhiều sóng đợt sóng xung kích ra chiến trường. May mắn cả hai đều có ý muốn kéo cuộc v·a c·hạm ra khỏi nơi có thuộc hạ của mình, thế là càng hai càng ngày càng kéo nhau đi xa.
Nhìn thấy cảnh này Đỗ Liên mừng như điên, cô ta cười phá lên như đã được giải thoát. Thế rồi một điều đáng sợ xuất hiện ngay trước mắt ả, tại nơi mà tụ tập rất nhiều con ong một ngọn lửa màu tím bắt đầu xuất hiện. Ngọn lửa mang đầy sự âm tà, xấu xa cũng như làm cho cảm xúc sợ hãi của Đỗ Liên quay trở lại. Hơn nữa còn cho cô ta cảm giác có một thứ gì đó đang nhắm vào mình, cho dù cô ta tránh né cỡ nào cũng không thể chạy thoát.
Đang trong quá trình truy đuổi Lý tiêu đầu thấy vậy cũng không làm ra bao nhiêu đối ứng mà lại tăng tốc chạy thẳng vào phạm vi lĩnh vực. Khi vừa mới bước qua màn chắn, thế giới trong mắt Lý tiêu đầu lúc này đã thay đổi hoàn toàn. Thế giới lúc này trong mắt hắn chỉ còn một màu đỏ, hơn nữa Lý tiêu đầu còn nhìn thấy nhiều sinh vật mà lúc ở ngoài hắn không nhìn thấy.
Khi cả hai đã thấy khoảng cách đủ xa, hai người đều không hẹn mà hô:
''G·i·ế·t.'' Đỗ Liên lúc này cũng đã ném mọi suy nghĩ ra phía sau, một đường liều c·hết mà chiến. Bông hoa ngay trên đầu cô ta lúc này đã toả sáng cực thịnh, đàn ong đen một lần nữa xuất hiện bảo vệ lấy cô ta.
Dòng máu ngay dưới phần tay ấy bắt đầu biến dạng, tạo thành một cánh tay có móng vuốt gắn vào phần bị thiếu ấy. Đỗ Liên lúc này thử điều khiển cánh tay ấy, cảm nhận không có vấn đề gì cô ta liền phi thẳng tới nơi 7 tên kia.
Chất độc từ đàn ong bắt đầu phát tác trên cơ thể Lý tiêu đầu, làn da bắt đầu tím tái đôi mắt lúc này đã chỉ còn một màu đen đục ngầu. Mặc dù vẫn còn tung ra kiếm chiêu, nhưng với số lượng ong khổng lồ như vậy. Thì cuối cùng cũng bị vùi dập bởi số lượng.
Lần này để chắc chắn đám người này không làm hỏng kế hoạch của mình, cô ta còn sử dụng một loại ký sinh trung lên bọn chúng để điều khiển cơ thể đám người này.
Bạch tiêu đầu lúc này đang giao thủ với 11 tên, mặc dù bị bao vây như vậy nhưng hắn vẫn có thời gian để nhìn qua bên Lý tiêu đầu. Miệng không ngừng cảm thán:
''Khai mở lĩnh vực.'' Bị buộc đến tuyệt cảnh, Đỗ Liên cuối cùng vẫn phải khai mở lĩnh vực của mình. Một một bông hoa màu đỏ xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của cô ta, và bắt đầu hình thành một khu vực độc lập lấy trung tâm là bông hoa ra tới 1 km bên ngoài.
Chương 65: Người điên .
10 tên sau khi bị Đỗ Liên điều khiển nhanh chóng lập trận bao vây lấy Bạch tiêu đầu, về phần Đỗ Liên ả ta lúc này đã phi thân mình ra một chỗ khác an toàn hơn. Bản thân điều khiển đám người cùng lũ côn trùng để t·ấn c·ông từ xa.
Từ những âm thanh mà Lý tiêu đầu phát ra, bắt đầu kèm theo sự xuất hiện của nhiều t·iếng n·ổ. Phạm vị v·ụ n·ổ đều xuất hiện ngay bên cạnh những tên người gác đêm, nhưng may mắn chúng lại không có lực sát thương. Có chăng chỉ tạo thêm vài vết bụi trên áo của bọn hắn, ngay giờ phút này mấy tên người gác đêm sao lại không hiểu có người đang dùng âm công á·m s·át bọn hắn.
''Chạy đi đâu thế bé, trò vui chỉ mới bắt đầu mà.'' Bạch tiêu đầu xử lý xong 10 tên cản đường cảm giác không có gì khó khăn, giờ phút này nhìn lấy một thân chật vật mà chạy Đỗ Liên khuôn mặt hắn lúc này không khỏi có vài phần biến thái, cùng thở mạnh. Đôi mắt tràn đầy sự kích động cùng hưng phấn đến lạ thường.
------------------------------------------- (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.