Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 95: Ngươi có từng nhìn thấy đàn dơi? (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Ngươi có từng nhìn thấy đàn dơi? (1)


Đại Lực đứng ở phía xa nhìn về bọn nó cũng không ngừng tặc lưỡi:

''Thây ma thời cổ đại để phát triển tới như thế này rồi sao, vậy tương lai chúng còn có thể tiến hoá tới hình dạng gì cơ chứ. Tên kia làm sao có thể lớn đến như thế được cơ chứ, đột biến gien? Thực lực của nó cũng đã rất gần với một tên đại tông sư rồi. Nữa bước, vậy mình đánh kiểu gì cơ chứ?''

Ở ngoài hiện thực, cơ thể Đại Lực không ngừng lăng lộn trên mái nhà rốt cuộc cũng ngừng lại. Lấy lại tinh thần về sau, phía sau lưng Đại Lực không ngừng tốt mồ hôi hột. Còn tốt mọi thứ vẫn còn trong tầm kiểm soát, bằng không hắn đã có thể mắc phải sai lầm tai hại một lần nữa. Không ngừng động viên bản thân, Đại Lực cuối cùng mới kiểm tra cơ thể mình. Không nhìn tìm thấy v·ết t·hương trên cơ thể về sau, hắn mới nhẹ nhõm thở phào. Cầm lấy thanh đại đao của mình lên, hắn mới xác định một con đường sau đó dùng khinh công đi tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 95: Ngươi có từng nhìn thấy đàn dơi? (1)

Đang muốn hỏi tiếp thì đột nhiên luồn sáng từ bức tượng bổn trở nên cường thịnh. Chiếu sáng cả thư viện, Đại Lực bị luồn sáng nuốt trọn về sau liền biến mất khỏi thư viện. Còn bức tượng la hán khi Đại Lực biến mất về sau liền trở lại như bình thường, từ từ bay về phía vị trí của mình trong giá để sách.

''Bạn của tôi ơi! Tại sao cậu lại không kìm nén việc cười chứ. Không phải trong thân tâm cậu muốn cười lắm sao? Nào cười đi không có gì phải sợ cả, cậu không cảm thấy cái thế giới này thật nực cười sao. Cậu không cảm giác được những hành vi trước đây của mình thật là trẻ con sao? Tại sao cậu lại không cười chứ??'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ tới điều này, sau lưng Đại Lực không ngừng đổ mồ hôi. Còn tốt [La Hán Tâm Kinh] lần này lại cứu hắn một mạng, Đại lực cũng không dám nghĩ hậu quả nếu mình bị thứ kia điều khiển. Lấy hết sự can đảm cuối cùng của mình ra, Đại Lực nhìn về phía tạo vật kia hỏi:

''Trước mắt ra soát lại lần nữa, tìm xem có đầu tông sư nào không. Rồi lại quyết định đột phá. Với lại.......Cái tên kia không phải nói hắn cũng chính là mình sao. Nhìn tên kia cũng không có vẻ gì là yếu, cùng lắm thì kéo hắn tới liều c·hết với đám này sau đó tính tiếp. Dù sao phải để đám nhỏ rời khỏi nơi này mới được.''

Một luồn sáng từ trên bầu trời xuất hiện, xé toát màn đêm đang bao trùm lấy cơ thể của Đại Lực. Được giải thoát về sau Đại Lực mới thở ra một hơi, tâm trí không còn bị những thứ tiêu cực kia điều khiển. Nhìn về phía phát ra luồn sáng, đó là một bức tượng của một vị la hán đang xếp bằng. Thứ ánh sáng từ bức tượng ấy phát ra khiến cho màn đêm cùng kẻ núp trong ấy kiên kị, chúng không ngừng thối lui về một góc. Mới lộ ra đầu tủ sách cùng quầy thủ thư, thì ra Đại Lực nảy giờ đã ở trong thư viện của mình.

Vì đã là thây ma nên tên khổng lồ kia cũng không hề kiểm soát sức mạnh của mình, mà để nó tuỳ ý phát ra xung quanh. Đây cũng xem như là một loại khoe khoang đi, nhưng mà đối phương thật sự rất mạnh. Dù có thể vượt cấp g·iết định nhưng cũng phải xem đối phương là ai, tên kia nhìn thế nào cũng không phải là loại yếu gà. Hơn nữa đám này đều đ·ã c·hết, nên cách t·ấn c·ông của bọn nó cũng cực kỳ dã man không hề theo lẽ thường ra bài. Điều này còn khiến cho Đại Lực không khỏi nhức cả trứng, xem ra kế hoạch thật sự có lỗ hổng. Hắn tưởng rằng tên tông sư bị hắn c·hặt đ·ầu đã là thuộc dạng đỉnh tiêm rồi, nhưng hắn không ngờ rằng tại nơi này còn có một đầu thây ma cấp bậc đại tông sư toạ trấn.

Vấn đề nằm ở chỗ hắn có thể đột phá cùng với ở nơi này không ra một đầu đại tông sư cùng hơn một đầu tông sư thây ma là được. Hắn cũng không chắc nơi này còn có quỷ gì không, bởi lần trước hắn qua đập phá nơi này thì cũng không xuất hiện dạng tồn tại như thế này. Hít một hơi thật sâu, Đại Lực như làm ra quyết định:

''Ngươi rốt cuộc là thứ gì?'' (đọc tại Qidian-VP.com)

''Ta là cậu nha! Nói đúng hơn là phần góc khuất cậu không muốn nhìn thì đúng hơn, có thể nói là vậy. Ta cũng không biết nữa, nhưng cậu phải tin tưởng rằng ta không hề có ý hại cậu. Ta và cậu là một nha, hâhhahahaha. Rồi cậu sẽ hiểu ra sớm thôi, tạm biệt nhé người bạn của ta.''

Trong tâm trí hắn lúc này đã xuất hiện một mà đêm tối tăm ở phía bên trong đang có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm lấy hắn, khuôn mặt của gã ẩn mình trong lớp màn đêm làm Đại Lực không nhìn ra được. Nhưng có một thứ làm cho cậu sởn gai óc, đó chính là nụ cười của gã ta nụ cười kéo dài tới mang tai. Càng nhìn vào cặp mắt cùng nụ cười ấy, Đại Lực lại bắt đầu có cảm giác muốn cười. Cậu không ngừng vùng vẫy có kéo bản thân lại, nhưng bóng tối lúc này đã bủa vây lấy cậu không ngừng ăn mòn Đại Lực. Chủ nhân của nụ cười kia lúc này mới mở miệng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Tâm tình tiêu cực Đại Lực lúc này đã bắt đầu có dấu hiệu mất kiểm soát, vô số giọng nói thúc giục hắn nhảy xuống tiêu diệt hết đám thây ma. Mắt hắn ngày càng đỏ, gương mặt tức giận đến nổi gân xanh. Nhưng điều đáng sợ là dù trong đang tức giận như vậy, miệng của hắn lúc lại đang nở nụ cười. Đại Lực cảm thấy hắn thật muốn cười, cười vì sự ngu dốt của mình, cười vì những hành vi trước đây của hắn, cười vì những kẻ thống trị nơi đây. Bàn tay đang cầm lấy cây đao tự động thả xuống, bịt lấy cái miệng của hắn không phát ra tiếng. Cơ thể hắn quảng quại như muốn trống lại, Đại Lực ngã lăn ra trên mái nhà không ngừng đung đưa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tại khu đổ nát nằm gần phủ thành chủ. Có một con thây ma khổng lồ đang đứng im ở đấy, xung quanh ở dưới còn rất nhiều tên thây ma nhỏ vây xung quanh không ngừng đưa mắt nhìn về phía nó như những chú cún nhìn thấy chủ nhân. Còn tên to con kia lúc này đang hưởng thụ sự sùng bái của của chúng tiểu đệ dành cho nó. Nếu khuôn mặt của hắn có thể làm biểu cảm, thì hiện có lẽ tên này đã cười tít cả con mắt ngay lúc này.

Vật bên trong đang thối lui khỏi thư viện nghe vậy liền đình chỉ trong chốc lát, như đang tìm cách trả lời cho câu hỏi này. Cuối cùng nó đáp:

Càng nghĩ càng thấy kế hoạch thất bại khả năng 90% Đại Lực không khỏi cắn răng. Hắn biết thực lực của mình hiện tại không hề có cửa đánh nhau với đối phương, nhưng nếu đột phá lên tuyệt thế cao thủ đây. Mặc dù chênh lệch vẫn còn 2 cấp bậc, nhưng nếu hắn liều mạng cùng sử dụng mấy cái tuyệt kỹ áp đáy hòm vậy cũng có thể diệt được đầu này thây ma. Chỉ cần giải quyết tên này, thì đám người Thái An liền có thể thoải mái đi loot hàng. Cho dù có thể xuất hiện một đầu tông sư thây ma nhưng đám kia cũng không phải ăn chay, chiến thuật hợp lý cùng phối hợp đúng thì cũng có thể thoát khỏi đây an toàn.

-----------------------------

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Ngươi có từng nhìn thấy đàn dơi? (1)