Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 1: Lâm Thông
Trong rừng dậm liên miên bát ngát, vô cùng mênh mông từng gốc đại thụ hiện lên ti tỉ số lượng, đếm mãi không hết, nhìn mãi không thấy điểm cuối, phảng phất nó cho ngươi ta cảm giác lạc vào một thế giới khác, vĩnh viễn trầm luân!.
Bầu trời trên cao có Thái Dương lơ lửng, mỗi giây mỗi khắc chiếu xuống vô tận huyền quang theo vĩ ngạn nắng gắt chiếu rọi bất kỳ đâu, để thế gian này tựu hóa quang minh!.
Như thế hùng vĩ nhưng lại không thể xuyên thủng mảy may lớp phòng thủ đại địa, mà nó càng giống như đối chọi gay gắt, lấy ra thời gian để làm v·ũ k·hí!.
Phiến đại địa này được xưng, Vô Cực Sơn Mạch.
Không ai biết nơi đây rộng lớn bao nhiêu, càng không thể biết nơi này tồn tại từ khi nào, nhưng có một điều ai cũng biết, nơi này cực kỳ nguy hiểm.
Thế gian này cái được gọi là Tiên Nhân trong truyền thuyết thông thiên triệt địa, nhấc tay liền di sơn đảo hải, sống mãi không c·hết bất quá cũng u mê lạc lối giữa bản tâm, cuối cùng từ bỏ đi bí ẩn tò mò.
Giờ phút này bên dưới vô tận rừng dậm trong một sơn cốc, bốn phía cuồng phong thỉnh thoảng gào thét, ẩm ướt từ trên vách đá ngưng tụ, xung quanh lá khô chồng chất để tất cả phảng phất hoang vu chi ý băng lãnh đến cực điểm.
Tại nơi trung tâm có thân xác xụi lơ quần áo rách nát dính đầy máu tươi và bụi bẩn nằm trên mặt đất, toàn thân làn da trắng bệch không chút huyết sắc, tứ chi biến dạng như là bị rơi từ trên cao xuống hoặc có lẽ bị người đánh gãy.
May mắn duy nhất là khuôn mặt hắn vẫn còn bảo trì nguyên vẹn, hắn nhìn như mười lăm, mười sáu tuổi, dáng dấp tuy không thật đẹp, nhưng vẫn tính là có một chút tuấn tú.
Hắn nằm bất động tại đó, trên miệng dính đầy máu tươi, có thể lại hiện lên được nụ cười hồn nhiên mà vui vẻ, có lẽ rất khó hiểu nhưng dưới trường hợp này... hắn thật sự là cười, một nụ cười cuối cuộc đời!.
Hắn nằm đấy khí tức đã không có, hô hấp đã ngừng, hắn đ·ã c·hết một thời gian...
Đột nhiên từng tiếng nhẹ nhàng hấp khí, dần dần trở nên càng thô trọng, hô hấp thanh âm càng muốn áp đảo cuồng phong vang vọng bốn phía!.
" Ánh nắng mặt trời ? ... ta ... chưa c·hết sao? "
Thiếu niên run rẩy đôi mi, gian nan từng khắc từng khắc mở ra cái khe trên đôi mắt của mình, hung hăng để quang minh Thái Dương rọi thẳng vào trong, chiếu tan lấy vô tận hắc ám.
Hắn ngơ ngác nhìn trời, bất lực để từng luồng gió ào ạt thổi qua, trong mặt chỉ toàn mờ mịt, ngơ ngơ ngác ngác có Thái Dương hình bóng.
Cũng chỉ một khoảnh khắc sau đó, hai mắt của hắn có đại lượng tơ máu nổi lên, một mảnh huyết sắc tràn ngập vô cùng dữ tợn, từng giọt từng giọt máu tươi không chịu nổi tuôn ra ngoài dọc theo làn da chảy xuống đất.
Một loại thống khổ đến tận cùng của linh hồn ầm vang bạo phát, từ trong huyền ảo vô cùng truyền ra, vô cùng vô tận ký ức bị cưỡng ép dung nạp, hình thành trùng kích khó có thể thừa nhận.
Cũng may những mảnh ký ức này rất yếu ớt lại thưa thớt, thời gian diễn ra chỉ trong giây lát chợt biến mất, loại đau đớn đến tận cùng linh hồn cũng biến mất, thay vào đó lại là hỗn loạn ký ức, chúng nó xuất hiện phảng phất oanh minh long trời lỡ đất.
Thiếu niên toàn thân ý thức khó chịu đến cực điểm, bên trong đại não cấp tốc dung nhập, dưới ý trí của hắn kiên trì xuống dưới, rốt cuộc loại này thống khổ chậm rãi biến mất.
Như tưởng rằng mọi thứ đã xong xuôi, lần này từ trên cơ thể truyền tới trọng thương mãnh liệt đau đớn, làm hắn không nhịn được cắn chặt hàm răng, khuôn mặt dữ tợn đè xuống.
Hắn rất muốn đi xem thân thể của mình bây giờ thế nào, có thể tứ chi bị gãy, ngay cả cái cổ của hắn cũng rất khó cử động, càng cố gắng càng truyền ra đau đớn.
Thiếu niên vô lực nằm ở nơi đấy, đôi mắt có chút bất lực thế nhưng hào quang bộc phát không cách nào che giấu!.
" Không ngờ trên đời này thật sự có hồi sinh xuyên không " Thiếu niên thở dài một hơi, mang theo bình thản ngắm nhìn bầu trời.
Hắn vốn dĩ là một tên thanh niên ở địa cầu, cuộc sống sinh hoạt cực kỳ vất vả, bản thân cũng có chút năng lực để bon chen trong xã hội, tương lai cố gắng sẽ rất tươi sáng.
Nhưng hắn mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống với người ông nội lớn lên, bỗng nhiên một ngày ông nội mắc bệnh, thế là hắn dốc hết tiền tích lũy bấy lâu và đi vay thêm ở ngoài để có tiền chi trả viện phí.
Trải qua quá nhiều chuyện đột biến mang đến cực lớn áp lực, hắn tinh thần dần dần kiên trì không nỗi, tiền này tiền kia để hắn vô lực mỗi khi trả lãi.
Trong đó có người của xã hội đen, bọn chúng ráo riết truy tìm hắn để đòi nợ, cuối cùng gặp đối phương đã không có khả năng chi trả, bọn chúng đã ra tay trừ khử, trước khi g·iết thì bọn hắn cũng đập gãy tứ chi, hung tàn t·ra t·ấn con nơ.
Vốn dĩ người đ·ã c·hết, hắn nghĩ quên đi hết thảy kỹ ức bỏ đi một thế này, sau đó thế nào hắn liền không biết, có thể không ngờ tới lại xuyên không tới nơi này, nhưng như thế cũng bình thường, đen đủi nhất là tình trạng bản thân này như lại muốn c·hết tiếp một lần nữa.
Một thế giới viễn siêu khoa học hiện đại, một thế giới trong truyền thuyết nơi mà Tiên Ma Thần Phật chưởng khống, mạng người như cỏ rác, tình thân máu mủ chỉ là cái hư danh!.
" Ngươi tên Lâm Thông sao, trùng hợp như vậy ư, nhưng tiếc là... " Thiếu niên cảm thán, trong mắt hiện lên bất lực nồng đậm.
Hắn tên là Lâm Thông!.
Ký ức dung hợp để hắn hiểu rõ mọi chuyện, nguyên nhân chính mình lưu lạc đến nông nỗi này, càng có phức tạp không thể nói nên lời, thở dài một hơi sau lại nhắm mắt.
Hắn biết dưới sự bất lực này bản thân chỉ có một con đường c·hết .
Hắc ám hàng lâm, một lần nữa cố gắng bao phủ toàn bộ ý thức như muốn vĩnh viễn dập tắt một tia sáng hy vọng cuối cùng, mai táng giữa thiên địa.
( Đinh )
( Bởi vì kí chủ bản nguyên linh hồn phù hợp điều kiện ẩn gây nên hệ thống kích hoạt, tự động nhận chủ thành công )
( Siêu huyễn huyền hệ thống kích hoạt )
( Khởi đầu ban thưởng lể bao tân thủ x1 )
Lâm Thông ý thức hoảng hốt, tại bản năng ý thức của hắn xuất hiện thêm một loại vi diệu cảm giác, loại vi diệu này trói chặt linh hồn, hòa làm một thể, dùng hắn ý thức đến kêu gọi mở ra.
" Hệ thống ? " Lâm Thông ngơ ngác thoáng chốc, không nhịn được ý thức gọi ra hệ thống.
( Siêu huyễn huyền hệ thống bảng )
Tính danh: Lâm Thông
Tuổi tác: 15
Tu vi: Chân Nguyên Cảnh ( bản nguyên vỡ nát )
Thể chất: Huyền Hoàng Đại Đạo Thể ( bản nguyên vỡ nát )
Thiên phú: Trống
Huyết mạch: Thánh Tộc ( chưa giác tỉnh )
Túi đồ: Lễ bao tân thủ x1
Lâm Thông ý thức chăm chú, tại nhìn thấy thông tin bản thân về sau, hắn cơ bản đã nắm rõ bản thân có những ưu điểm gì, căn cứ vào ký ức trước kia của Lâm Thông sau khi, ý thức trở nên rõ ràng rành mạch.
Thế giới này tên là Đại Thiên thế giới, rộng lớn vô cùng vô tận, thậm trí đến nỗi chưa một ai có thể đi hết toàn bộ thế giới này, cũng vì lẽ đó nên người ta phân biết ra bốn vùng Đông Tây Nam Bắc, môi nơi đều có các thế lực tránh đấu cầm quyền riêng biệt, luật lệ và phong tục cũng khác biệt.
Bắc Vực là vị trí Lâm Thông đang ở.
Phạm vi vô tận rộng lớn, chia làm mười tám Đại Châu, dưới mỗi Đại Châu là ba mươi sáu Tiểu Châu, dưới mỗi Tiểu Châu là bảy mươi hai Phủ và dưới mỗi phủ là hàng ngàn hàng vạn tông môn, thánh địa.
Ngoài ra phía bên trong phạm vi chưa được biết tới được ngoại nhân kêu là Man Hoang khu vực.
Nơi này Vô Cực Sơn Mạch cũng là một phần của Man Hoang khu vực!.
" Mở ra lễ bảo tân thủ " Lâm Thông hạ ý thức ra lệnh.
( Chúc mừng ký chủ nhận được: )
Thần phẩm Công Pháp: Phong Lôi Quyết
Hoàn Huyết Đan x 10
Hoàn Lực Đan x10
Kinh Nghiệm Đan x1
Hồi Sinh Đan x1
Hệ thống thanh âm máy móc băng lãnh quanh quẩn ý Lâm Thông, mỗi câu nói đều để hắn ngơ ngác ngóng nhìn bày trong túi đồ không gian.
" Hồi ... hồi sinh đan ? " Lâm Thông giật mình, não hải oanh minh, mừng như điên ngắm nhìn viên đan dược trắng bạch lơ lửng, khó có thể kiềm nén cảm xúc.
Hồi Sinh Đan, tác dụng duy nhất chỉ một cái đó là hồi sinh, có điều ý nghĩa này đã cực kỳ kinh người, đối với chúng sinh mà nói, sinh mệnh là thứ quý giá siêu việt hết thảy, thậm chí đã không thể dùng hai chữ vô giá để hình dung, phảng phát một loại chỉ có thể cầu nhưng không thể ngộ.
( Hồi Sinh Đan )
Điều kiện sử dụng: HP dưới 5% tự động sử dụng
Công dụng: Hồi sinh tại chỗ, toàn bộ thuộc tính trở lại đỉnh phong, miễn dịch 100% tỷ lệ bất lợi trong 30 giây.
Thanh âm truyền ra, cũng là lúc máu tươi từ bên trong miệng hắn cuồng phun trào, đôi mi mãnh liệt cụp xuống, hô hấp chậm dần, khí tức yếu ót từng khoảnh khắc tán diệt, chỉ lưu lại khuôn mặt sắc nét từng góc cạnh bên trên nồng đậm chờ mong.
Cho đến khi tia sinh mệnh cuối cùng yên diệt, nhưng cũng là lúc tân sinh mệnh lóe lên......