Từng Bước Nhỏ Thích Em - Giản Ngôn Chi
Giản Ngôn Chi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10
Câu đầu tiên yêu thích trong toàn văn:
QuýTừlấymónquàtừtrongcặpsáchra,làmộtkhănquàngcổmàuxám đậm.
Cônắmchặtkhănquàngcổtrongtayrồimớingẩngđầunhìnthấyvẻmặt cứng đơ của Khương Hình.
Saukhihônđủrồi,QuýTừtựađầuvàovaiKhươngHình,đôimắtngấnlệ, tiến gần đến tai cậu đáp lại một câu.
Trênđườngcórấtnhiềungườilấyđiệnthoạiralàmbộchụpảnh,nhưng thật ra là chụp lén hai người họ.
QuýTừnhìnKhươngHìnhgầyđitrôngthấy,tóccũngdàiramộtít.
Vốn muốn hỏi Tần Yên, rồi nghĩ đi nghĩ lại, Tần Yên không ủng hộ mối quan hệ giữa cô và Khương Hình nên thôi. Vừa vặn mẹ cô tối nay trở về.
“Khănquàngcổnàymìnhđantừkhichúngtabắtđầuquennhau.Vốndĩ đến lễ Giáng Sinh mới tặng cho cậu, nhưng vì mấy ngày trước mình làm cậu tức giận, cho nên muốn dùng cái này tặng cậu nhận lỗi. Hy vọng cậu đừng giận mình nữa.”
Lúctrướcnghemẹnóitrôngcậurấtđẹptrai,bâygiờQuýTừvừanhìnthấy Khương Hình tim đập càng nhanh.
KhươngHìnhbâygiờgiốngnhưconbáohungác,nhìnchằmchằmQuý Từ, trong mắt tràn đầy sự điên cuồng.
QuýTừ sợ mất mặt, liền tịch thu lại.
“Cứcoinhưtôilợidụngsựáynáycủacậu,épbuộccậulàmbạngáicủatôi, cho dù cậu không hề để ý đến tôi thì tôi cũng không cho phép cậu hối hận, đã nghe rõ chưa, Quý Từ?”
QuýTừkhẩykhẩyhoavăntrêntayvịn,chủđộngnóichuyện:“Khương Hình, xin…”
KhươngHìnhsiếtchặtdâythắtlưngtrongtay,toànthântỏarahungác, nhìn Quý Từ, ngữ khí lạnh lùng.
KhôngngờsaukhiPhùngMộngNhãnghexong,liềncướiphálên,xoaxoa lỗ tai nhỏ của Quý Từ: “Con gái ngốc, đây là cậu ấy đang ghen.”
QuýTừ nằm ở trên giường suy tư nghĩ ngợi.
Khi ở trên ghế, Khương Hình mãnh liệt hôn Quý Từ hết lần này đến lần khác,tronglòngcôâmthầmquyếtđịnh,hômnaycômuốnởcùngKhương Hình.
QuýTừ l**m l**m cánh môi, nói nhỏ với mẹ: “Mẹ, con yêu rồi.”
BâygiờmớithángSáu,đếnlễGiángSinhcònnhữngsáuthángnữa. Đến lúc đó lại nghĩ đến món quà khác tặng cậu.
“Ánhmắtcậuấykhinhìncongiốnghệtnhưánhmắttrướcđâychacon nhìn mẹ, hơn nữa Tiểu Từ khi nhìn cậu ấy cũng rất dịu dàng.”
Vì quá nhớ nhung cậu
Cuốituần,QuýTừnghetheolờimẹ,chủđộnghẹnKhươngHìnhđicông viên giải trí.
QuýTừkhôngdodự,lỗtaiửngđỏ,nắmchặtlấyngóntayKhươngHình. “Ừ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
- ------
QuýTừkhôngnghĩtới,thìrachínhcôcũngnhìnKhươngHìnhnhưthế. “Có phải xảy ra vấn đề gì không?”. Mẹ cô tiếp hỏi.
Tanhọc,haingườikhôngvềchungnữa,QuýTừbiếtgiữacôvàKhương Hình đã xảy ra chuyện rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
QuýTừnằmtrênkhuỷutaycủaPhùngMộngNhã,giốngnhưkhicònnhỏ rúc vào trong lòng mẹ.
“Vâng”.Côsửngsốthỏi:“Mẹlàmsaolạibiết?” Phùng Mộng Nhã nở nụ cười ấm áp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mình không hối hận, Khương Hình, cậu đang nói gì vậy?”
“Mình cũng thích cậu, thích nhất Khương Hình.”
Quý Từ không quan tâm đến Khương Hình đang đông cứng toàn thân, lại tiếptụcnói:“Khilàmchiếckhănnàykhôngđượcgặpcậunhưngkhimình làm mỗi đường đan mũi chỉ đều nghĩ về cậu. Chắc có lẽ là vì quá nhớ nhung cậu nên mới có thể hoàn thành trước thời hạn sớm như vậy.”
NếukhôngphảiQuýTừkhôngchịu,KhươngHìnhcònmuốnquàngkhăn lên cổ rồi đi về.
Ánhmắtbỗngchốctốiđen,QuýTừcảmnhậnđượcnụhônùnùnkéođến, cô bị người đối diện tập kích.
QuýTừkhônghiểuKhươngHìnhtạisaolạikhôngnhậnlờixinlỗicủacô: “Vì sao?”
“Mình không chia tay cậu, là mình muốn tặng quà cho cậu.”
ThấyKhươngHìnhvẫnkhôngnhậnkhănquàngcổtrongtay,QuýTừcho rằng cậu không thích.
Trên đường về nhà, lòng bàn tay Quý Từ ướt đẫm mồ hôi, ngẩng đầu nhìn KhươngHìnhýmuốnbảocậubỏtayramộtchútliềnthấykhuônmặtlạnh băng của Khương Hình, cô há miệng th* d*c, bỗng nhiên quên mất điều mình muốn nói.
“Làanhchàngđẹptrailúcconnằmviệnthườngxuyênđếnthămcon,cao cao gầy gầy như con lai?” (đọc tại Qidian-VP.com)
PhùngMộngNhãnhẹnhàngvuốtvetócQuýTừ,hiềntừhỏicongái:“Làm sao vậy, Tiểu Từ?”
Cô chậm chạp thu tay về, trong lòng khó chịu nhìn khăn quàng cổ nói: “Mìnhkhôngbiếtcậuthíchkiểudánggì,cáinàylàdobàchủtưvấn,còn màu sắc, hoa văn là do mình tự chọn, nếu cậu không thích, mình…”
Lầntrướchaingườichiataykhôngvuivẻ,đãmấyngàyrồikhônggặp nhau.
Nên mới có thể hoàn thành trước thời hạn sớm như vậy.
KhươngHìnhcầmcặpsáchQuýTừrồiđitheosaunhưcáiđuôinhỏ,Quý Từ đi đâu, Khương Hình liền đi đó.
“Ghen?”
QuýTừchưanóihết,KhươngHìnhđãcắtngang,giọngđiệulạnhlẽo:“Quý Từ, tôi biết hôm nay cậu hẹn tôi đến đây muốn nói chuyện gì, tôi cho cậu biết, tôi không đồng ý.”
Mẹ cô lại đi công tác.
MẹchỉnóimuốncôcùngKhươngHìnhkhôngcòngiậndỗi,khôngnói cùng cậu về nhà.
QuýTừnhớtớikhiKhươngHìnhtráchmócmình,kểlạimọichuyệntừđầu đến cuối cho mẹ.
KhươngHìnhkhôngđểcônóihếtđãbếcôđặtlênđùi,cheđôimắtcủaQuý Từ lại.
KhươngHìnhrunrẩy,hôncômộtchútrồinói. “Thích, rất thích”.
QuýTừômgối,gõcửaphòngmẹ,đứngởcửahỏi:“Mẹ,tốinayconngủ cùng mẹ được không?”
“Hả? Nói gì, nói hôm nay cậu hẹn tôi ra đây không phải nói chia tay sao?”
Côgáinhỏnhắnthởdốc,chônchặtởtronglòngKhươngHìnhnóimộtcâu: “Khương hình, đêm nay mình muốn ngủ cùng cậu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đêmxuống,haingườitùytiệnănmộtchútgìđó,rồingồiởgiữaquảng trường ngắm nhìn ánh đèn nơi xa xăm.
Khisắpphảichiatay,KhươngHìnhômQuýTừhônmộthồilâu.
KhiKhươngHìnhđicửahàngtiệnlợimuađồdùng,QuýTừđứngởbên ngoài chờ.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 10
Khi lấy món quà ra trông cô có chút ngượng ngùng.
KhươngHìnhnghethấy,buôngQuýTừra,đôimắtsángbừng,cúiđầu ngắm cô gái nhỏ, hỏi: “Cậu chắc chắn?”
KhươngHìnhmộtlòngmuốnnhàovàongườicôgáiphíatrước,nhưngQuý Từ không hay biết gì hết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.