Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15


Khương Hình không nói gì, chỉ mỉm cười.

NếunhưthỉnhthoảngbuổitốiQuýTừphảităngcahoặclàrangoàigặpbạn thì anh sẽ thấy mất mát.

“Anh ôm em đi.”

BuổitốiQuýTừkhôngthểngủ,cứquayđiquaylại. “Khương Hình.”

Toànthâncôcứnglại,thấpgiọngbìnhtĩnhhỏi:“Sauđó….thìsao?” Trần Viễn nhìn ánh đèn bên khung cửa sổ, môi run rẩy mấp máy.

Cơnđautêlạnhkhiếncônghẹtthở,muốnnóigìnhưngpháthiệnkhôngthể mở miệng, bụng đau dữ dội. (đọc tại Qidian-VP.com)

QuýTừ bối rối, gãi gãi đầu rồi nói với dì: “Cảm ơn dì.”

Chuyệnnàylàmdìấycàngtươicườihơn,nóilàQuýTừcómắtnhìntốt, bạn trai còn đẹp trai hơn minh tinh màn ảnh.

TrầnViễnchămchúnhìndòngsôngxaxăm,hítmộthơithuốc,thảralàn khói mờ mịt, rồi tiếp tục nói.

Anh Hình bị giữ lại nước ngoài học đại học.

SaunàylàdoQuýTừchủđộngnênsinhhoạtđêmkhuyamớiđượctiếp tục.

Saukhihaingườichínhthứcởchung,hằngngàyKhươngHìnhđưacôđi làm. Quý Từ thử từ chối một lần, bên ngoài Khương Hình không nói gì, nhưng ngay lập tức bế Quý Từ lên giường chiến đấu.

Đầunămnayanhấymớivềnước.Vềnướcrồinhưngvẫnchưadámđến gặp cậu, nói là đợi khi bản thân tốt hơn sẽ gặp.

Thờicấpba,anhHìnhbiệtvôâmtínvàkhôngliênlạcvớicậulàvìanhấy bị bắt ép lên máy bay riêng rồi đưa ra nước ngoài, còn cưỡng chế tịch thu mọi thứ liên quan đến cậu. Sau đó Lê Ninh cho người canh giữ ngày đêm, bà ta còn đánh chửi nguyền rủa nhưng anh Hình không chống cự một lần nào.

Lúcnày,TrầnViễnhítmộtlànkhóinhẹ,kìmnéncảmxúc,nhìnchằmchằm Quý Từ, giọng nói tuyệt vọng.

Trước đây, anh ấy không thể nào hút thuốc nhưng thời gian đó anh ấy hút thuốc nhiều như muốn c·h·ế·t. Sau này, anh ấy rốt cuộc cũng trốn thoát được, muốnvềnướcgặpcậu.Nhưngvìmọigiấytờtùythânđềubịlấyđinênanh ấy cũng không về được. Anh ấy không dám nghe tin tức của câu vì sợ Lê Ninh lại kích động thêm nữa.

Khigiúpanhdọndẹpphònglàmviệc,QuýTừđềuthởdàikhinhìnthấygạt tàn đã đầy tàn thuốc. Cứ thấy Khương Hình hoảng loạn lo âu như vậy, cô cũng không thể làm gì được.

Đầuóccủabàtađãkhôngbìnhthường,bịôngngoạiđưavàomộtviệnđiều dưỡng.

Người đàn ông này giống như mỗi giây phút đều căng thẳng đến cùng cực.

Nhưng anh ấy hoàn toàn không thể.

Khicôthểhiệnmộtchútkhôngvuivẻhạnhphúc,KhươngHìnhngaylập tức thay đổi thái độ.

Khichuẩnbịrangoài,KhươngHìnhlấytừphòngđểquầnáomộtcáiáo, vẫncònmới,sizecủacô,đôidéphômquacôđicũngcònmớigiốngnhư đôi dép thời cấp ba của cô đi.

DìcảmthấykhôngnỡkhibiếtQuýTừsắpchuyểnđi.Nhưngvừanhìnthấy Khương Hình đứng phía sau cô thì vừa cười vừa nói: “Bạn trai của cháu?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Hình trả lời: “Hôm nay là thứ Bảy.”

ĐồcủaQuýTừrấtít.Nhữngđồkhôngdùngđềuđemtặngchomộtdìhàng xóm thường xuyên chăm sóc cho Quý Từ.

ĐếnkhitrởlạiliềnthấykhuônmặtQuýTừtáinhợt,lolắnghỏicô:“Embị ốm sao?”

Lê Ninh mất hứng vì anh ấy không phản ứng gì cả, liền nói cho anh ấy biết việc cậu đã hiểu rõ chuyện liên quan giữa cha cậu và cha anh ấy. Bà ta cho anhấyxemđoạnvideocậubịtátvànóirằngcậuđãquyếtđịnhchiatayrồi. Sau khi nghe điều này anh ấy như phát điên lên, muốn về nước tìm cậu.

NếucuốituầnQuýTừởnhàhoặcđếncôngtycùngKhươngHìnhsẽkhiến anh hăng hái cả ngày.

KhươngHìnhđưatayômchặtcô,rồivỗvỗlênlưngQuýTừ,giọngnóiấm áp.

Buổisáng,khiđánhrăng,côthoángnhìnnhữngdấuhônđỏsautai,cuối cùng im lặng thỏa hiệp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời điểm tìm được cậu ấy ở phía sau con phố, anh ấy người không ra người, quỷ không ra quỷ, cả người hoàn toàn là một vũng nước lặng, ánh mắtkhôngchútsángsủa,hodữdội,trênngườiđầynhữngvếtsẹovàmáu.

Khi nhận được tin, mình liền ra nước ngoài tìm anh ấy.

QuýTừcảmthấyKhươngHìnhrấtthích,thậtsựrấtrấtthíchdínhlấycô, hơn nữa còn cực kỳ thiếu cảm giác an toàn.

QuýTừ lắc đầu nói: “Em không sao.”

“Vâng.”

Lúc đang ăn thì Khương Hình ra ngoài nghe điện thoại.

Trongbóngđêm,khuônmặtQuýTừđầynướcmắt,côcốgắngkìmnénxúc động, không để thân thể run rẩy.

TrầnViễnbốirối,quaylạinóivớiQuýTừ,côngẩnngườinóiTầnYên chắc không thích nhìn người khác ăn.

Nửađêm,bấtkểQuýTừtỉnhgiấctrễcỡnàođềuthấyKhươngHìnhđang nhìn cô chăm chú, nhưng khi bị cô phát hiện lại giả vờ nhắm mắt ngủ.

BâygiờQuýTừthuêmộtcănnhànhỏởkhunhàbìnhdânnhưngmôi trường sống rất tốt, lại gần chỗ cô làm việc.

Tronghainămqua, QuýTừvấtvả làmviệcnênbị đaudạdày nhẹ.

QuýTừnghevậy,ngaylậptứcgiậtmìnhrồilạigiảvờbìnhtĩnhcầmlytrái cây lên uống. Giọng nói khô khốc hỏi: “Tại. sao?”

Nói đến đây, Trần Viễn nhìn Quý Từ vui vẻ cười nói: “Kết quả như cậu thấy,haingườiđúnglàduyênphậncủanhau,anhấykhôngđitìmcậuthì cậu đã tìm đến.”

Chương 15

Kểxongmọichuyện,điếuthuốccũngcháyhết. Khương Hình nghe điện thoại cũng trở lại.

Khương Hình xoa đầu cô nói được.

Trần Viễn nói, có thể để điện thoại lên bàn rồi gọi video tới. Tần Yên vừa nghevừamắngTrầnViễnngungốc.TrầnViễnlạinghĩlàmnhưvậykhông được thì đặt một tấm hình bàn luôn. Lần này Tần Yên không mắng mà cúp máy ngay lập tức.

QuýTừkhôngđibệnhviện,vềnhàuốngthuốcgiảmđaunhưngKhương Hình vẫn không yên tâm.

Haingườiởtrêngiườngquấnlấynhaunửangày,sauđósửasoạnrồira ngoài ăn cơm, cuối cùng Khương Hình lại đưa Quý Từ về nhà.

TầnYênsaukhibiếtcũngmuốnđến,khổnỗibậnphảidẫnmộtđoànkhách nên không thể đến được.

Trongbữaăngặpmặt,khiKhươngHìnhrangoàingheđiệnthoại,Trần Viễn hỏi về tình hình của cô và Khương Hình.

Nghe thấy giọng nói khác lạ của Quý Từ, Khương Hình muốn sờ lên mặt QuýTừnhưnglạibịnắmlấy,ngheQuyTừlặplạimộtlầnnữa:“Ômemđi, Khương Hình.”

QuýTừ suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.

Khương Hình đồng ý nói, được.

TrầnViễncũngnghẹnngào,nghethấyâmthanhrunrẩy,anhấykhóclóc cầuxin:“Nóivớimìnhhãygiữtấmhìnhnàylại,anhấykhôngmuốngặp cậu, không thể để cậu nhìn thấy hình dạng ghê tởm này của anh ấy.”

Căn nhà cũ của mẹ con cô khi chuyển về Danh Khê đã bán đi rồi.

KhươngHìnhnóicănnhànàykhôngcầnhủyhợpđồngthuênhà,thậmchí anh còn hỏi có muốn mua luôn căn nhà này không.

QuýTừnhanhchónglắcđầugiốngnhưtrốngbỏi,nóivớianhrằngcô không muốn mua, cũng không muốn thuê nó nữa.

QuýTừ ồ một tiếng, trầm tư suy nghĩ nhìn quần áo đang mặc trên người.

Saukhilănlộntrêngiườngxong,liêntiếpmấyngàysauđóKhươngHình không dám đụng lên người Quý Từ.

Cả người như cái xác không hồn.

Saukhimanganhấyvềnhàchínhlàlúccơnnghiệnmatúypháttác,mình liền đưa tấm hình của cậu mà mình đã lấy trộm từ trường cho anh ấy xem.

Điều kinh khủng nhất là…anh ấy nghiện m* t**.

Trênđườngđi,QuýTừnhìnKhươngHìnhđangláixe,hỏi:“Hômnayanh không đi làm sao?”

QuýTừnắmlấytayanh,dùngsứccắnmôidưới,saumộtlúclâukiềmchế cảm xúc mới chậm rãi hé miệng: “Em không sao, chỉ là ác mộng, anh ôm em là được rồi.”

KhươngHìnhđứngngồikhôngyênkhinhìnQuýTừbịđau,TrầnViễnthấy thế liền nói đợi Tần Yên rồi cùng hẹn một bữa nữa.

ĐốilậpvớicănnhàtorộngcủaKhươngHình,côlạipháthiệnnơiởcủa Khương Hình cũng gần chỗ này khiến cô càng nghĩ ngợi nhiều hơn.

Khương Hình dường như cũng biết như vậy là không tốt, khuyên cô ra ngoàiđichơikhithấycôcứngâyngốcởnhà,nhưngkhiQuýTừrangoài thìanhlạikhôngvui.NhưngmàanhsợQuýTừsẽkhôngvuinênchuyện này cứ thế lặp lại vài lần.

KhươngHìnhgiúpcôthudọnmộtsốđồdùngcơbản,sốcònlạiđềukhông lấy.

Sauđó,anhấycainghiện,vànóitấtcảcáchànhđộngcủamẹanhấytrong nhiều năm qua cho cậu và ông ngoại nghe.

Sau khi nghe xong Trần Viễn châm một điếu thuốc, rồi lại nói với cô bằng giọngđiệuchuaxót,vannài:“QuýTừ,saunàyđừngchiatayKhươngHình nữa.”

TừngcâutừngchữtrừngphạttráitimQuýTừ,mộtmùithơmngọttrongcổ họng như để cô có thể lừa dối chính bản thân rằng không có đau đớn.

“Hửm?”

Một khi chia lìa, toàn thân sẽ đau xót. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từnglàmộtchàngtraikhôngsợtrờikhôngsợđất,bâygiờtoànthânlàvết thương,trên mặt đầy nước mắt, quỳ trên mặt đất mà cầu xin mình, nói.... (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi biết hai người đã quay lại với nhau, trùng hợp cuối tuần Trần Viễn đi công tác ở Phong Giang, nên muốn cùng Khương Hình ăn một bữa cơm.

Khương Hình nghĩ cô lại không thoải mái nên muốn bật đèn lên xem thử.

QuýTừ khẽ cười nói: “Dạ dày hơi khó chịu.”

NhìnkhuônmặttáinhợtnhưmacủaQuýTừ,giọngnóicủaTrầnViễngiả vờ nhẹ nhàng hơn. Không nói về những chuyện đau buồn này nữa.

Ngaycảtầmmắtcũngtrởnênmơhồ,rấtlâusauđócảnhvậtxungquanh mới rõ ràng trở lại.

QuýTừcũngđemmọichuyệncủaKhươngHìnhnóihếtchoTrầnViễn biết.

Thậm chí còn có ý nuông chiều Quý Từ vô hạn.

QuýTừnghĩnênnóichuyệnlạivớianh,nhưngKhươngHìnhluôncốtình né tránh.

“Ngủ đi, có anh ở đây rồi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15