Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tung Hoành Dị Giới
Unknown
Chương 41: Tình Huống Bất Ngờ.
"Chúng tớ biết sai rồi, làm ơn tha cho bọn tớ..."
Sara hốt hoảng nói, giọng run run.
"Cho tụi tớ một cơ hội nữa đi... bọn tớ hứa lần sau sẽ không tái phạm nữa đâu!"
Noa nhìn Shira với ánh mắt cầu xin.
Shira không đáp.
Chỉ lặng lẽ bước tới, từng bước một khiến sảnh đường như chìm vào tĩnh lặng.
Khi đến trước mặt hai người, cô khẽ cúi thấp xuống, lạnh nhạt đưa tay ra —
"Cúc."
Một cái búng trán giáng xuống Noa.
"Cúc."
Tiếp đó là Sara.
Tiếng búng tuy không mạnh, nhưng âm vang rõ ràng giữa gian phòng im lặng, khiến cả hai ôm trán, rơm rớm nước mắt.
"Vì hậu quả cũng chưa quá nghiêm trọng nên lỗi lần này... tạm thời bỏ qua."
Shira khẽ mỉm cười.
Noa và Sara lập tức hai mắt sáng rực. Không kìm được, cả hai bật dậy chạy nhanh về chỗ ngồi, ánh mắt lấp lánh như vừa được tha tội tử hình.
Quả đúng là — nước mắt con gái vẫn là v·ũ k·hí lợi hại nhất mọi thời đại.
"Nhưng..." Shira bồi thêm, giọng chậm rãi. "Cả hai vẫn phải thực hiện nhiệm vụ khác để chuộc lỗi."
"Được! Tụi tớ hứa lần này sẽ tiết chế bản thân hơn!" Noa lập tức đáp.
"Tớ cũng vậy!" Sara vội vàng gật đầu theo.
Shira khẽ gật đầu:
"Vậy thì — Noa, nhiệm vụ của cậu là thăm dò tin tức từ Đế quốc Savarion.
Sara, cậu hãy đi trinh sát các vùng sông lớn trong đại ngàn Taigan."
"Đã rõ!" cả hai đồng thanh.
Khi đã giao nhiệm vụ xong, Shira mới ngồi trở lại bàn, bắt đầu chú ý tới những tập báo cáo mà Darin (Loki) vừa gửi về.
Thoạt đầu, mọi thứ có vẻ bình thường — chỉ là các báo cáo hành trình, tiếp xúc thương nhân, mô tả sơ bộ các thế lực...
Chỉ có một chi tiết khiến cô hơi nhướng mày:
Một cô công chúa tộc Elf... bị Loki bắt được.
Cô lật sang trang sau, đọc tiếp.
"Hửm."
"Có chuyện gì trong báo cáo của Loki sao?" Shepera hỏi khi thấy biểu hiện lạ của Shira.
Shira lật thêm vài trang, rồi đáp:
"Loki cậu ta yêu cầu một số thứ... khá kỳ lạ."
"Tên đó yêu cầu gì?" Luna tò mò.
"Là..." Shira hơi dừng lại, "Một lô xuân dược cùng một số loại thuốc kích thích."
"Hả???" cả phòng đồng loạt kêu lên.
"Hắn... hắn ta cần mấy thứ đó để làm gì?" Mei mặt đỏ bừng, lắp bắp hỏi.
"Trong này không ghi rõ... chỉ biết Loki nhấn mạnh là cần gấp." Shira khẽ thở dài.
"Kể cả như vậy thì... làm gì có ai trong chúng ta trữ mấy thứ đó chứ?" Mei lẩm bẩm.
"Không, chúng ta có đấy." Chloe thản nhiên đáp.
Thực tế, công nghệ thực tế ảo phát triển không chỉ đem lại lợi ích — mà còn mở ra vô số lỗ hổng, kéo theo cả những tệ nạn.
Một trong số đó chính là việc buôn bán c·hất k·ích t·hích, ngụy trang dưới dạng mã nguồn trong những trò chơi DMMO-RPG như Dream World.
Để ngăn chặn điều đó, hệ thống game đã cài thêm hàng loạt luật cấm — không cho phép người chơi chế tạo hoặc tàng trữ những loại thuốc b·ất h·ợp p·háp.
Tuy nhiên, khi đến thế giới mới, Shira muốn xác minh liệu những giới hạn này còn tồn tại hay không.
Cô đã âm thầm nhờ các NPC ở tầng bốn thí nghiệm: dùng nguyên liệu có sẵn để chế ra những loại thuốc từng bị cấm.
Kết quả — chỉ trong chưa đầy ba ngày, những NPC ấy đã điều chế thành công hơn cả chục loại thuốc bị cấm, nhờ tận dụng kiến thức từ Đại Thư Viện kết hợp với tài nguyên từ bên ngoài Vasewy.
Không còn luật giới hạn.
Không còn kiểm soát từ hệ thống.
Chỉ còn sự tò mò và năng lực thực sự của những sinh vật từng bị gọi là "NPC".
Không khí trong phòng lúc này bao trùm bởi một sự ngượng ngùng kỳ lạ.
"Kể cả thế..." Luna nuốt nước bọt, "...thì Loki cần mấy thứ đó để làm gì cơ chứ?"
"Cũng không rõ." Shira lắc đầu. "Nhưng cậu ta nhấn mạnh là rất cần — cực kỳ cần."
"Thôi thì... đã vậy, cứ vận chuyển mấy thứ đó cho Loki đi," Shepera nhún vai đề xuất, giọng nửa buông xuôi nửa bất lực.
"Ừm, hiểu rồi," Shira gật đầu, khẽ mỉm cười. "Tớ sẽ giao chuyện này cho tụi Hanzo lo."
Không khí ngượng ngùng lúc trước tan đi, nhường chỗ cho sự bận rộn quen thuộc. Mọi người lại tiếp tục bàn bạc thêm vài chuyện lặt vặt, trước khi lần lượt rời khỏi phòng để làm nhiệm vụ riêng của mình.
Noa và Sara cũng vội vã chạy đi chuẩn bị hành trang cho chuyến đi mới, trông háo hức chẳng khác gì hai cô nhóc vừa được thả tự do sau giờ kiểm tra.
Còn Shira, cô vẫn ngồi lại trong văn phòng, tiếp tục vùi đầu vào đống tài liệu giấy tờ.
Thực ra, sâu trong lòng, Shira cũng khao khát được tự mình bước ra ngoài khám phá thế giới rộng lớn kia. Nhưng cô hiểu rõ, chỉ cần một sơ suất nhỏ thôi, sự tồn tại của cô sẽ trở thành mối đe dọa nghiêm trọng trong mắt các thế lực bên ngoài. Khi đó, không chỉ Vasewy mà cả Valkyrie cũng sẽ bị cuốn vào những rắc rối không thể lường trước.
Vì vậy, cô đành phải nhẫn nại, giao trọng trách này cho Loki — người mang class Kẻ Trộm, nổi tiếng với khả năng lẩn trốn và xóa Dấu vết bậc thầy. Dù không muốn, nhưng Shira biết rằng trong tình thế hiện tại, để Loki ra ngoài thám thính là lựa chọn an toàn nhất.
-----
Quay trở lại với Darin — giờ đã là buổi trưa, nên tiệm cũng không còn khách vãng lai.
Darin ngồi lười biếng trên ghế, tay cầm một cuốn sách có tiêu đề "Bí Quyết Kinh Doanh".
"Tại sao mình lại phải đọc cái thứ bán giấc mơ này nhỉ? Chẳng mấy tác dụng gì hết..." Darin thầm nghĩ, khẽ thở dài.
Ở một góc, Cyter đang cần mẫn sắp xếp lại kệ hàng. Nó liếc Darin bằng ánh mắt như muốn nói:
"Không thích thì đừng đọc nữa."
"Mà thôi, có còn hơn không..." Darin thầm than, gấp cuốn sách lại. Dù sao hiện tại hắn cũng chẳng có gì để giải trí.
Không máy tính.
Không điện thoại.
Nói ngắn gọn, giờ đây hắn như đang tham gia một khóa cai nghiện mạng xã hội... với thời hạn có thể kéo dài đến cả trăm năm.
Thả người xuống bàn, Darin lẩm bẩm:
"Chán quá... Bộ không có gì để làm hả trời?"
Cyter vẫn tiếp tục công việc, hoàn toàn bỏ mặc tên chủ nhân dở hơi đang than vãn.
Ngay lúc đó, Darin nhận được một cuộc gọi truyền âm từ Elunea (Doppelganger). Hắn lập tức bắt máy.
"Hả? Ngươi vừa nói cái gì cơ?" Darin ngẩn ra.
"Thưa ngài," Elunea bình tĩnh báo cáo, "tôi vừa được một nhân loại mua lại rồi ạ."
"Không, ý ta hỏi cái đoạn trước kia — ngươi bảo tên đó không hứng thú với ngươi nên quyết định bán ngươi?"
"Đúng vậy, thưa ngài."
Darin cau mày.
Cái quái gì vậy?
Tên trưởng khu vực Lizardman đó, ngay lần đầu gặp mặt đã để lộ bản chất háo sắc — thậm chí lúc hắn ta nhìn Elunea còn chằm chằm dán mắt vào cơ thể con bé cơ mà. Vậy mà giờ đột nhiên đổi ý? Có cái gì đó... không đúng.
"Trong đám quỷ tộc mua ngươi, hoặc người đi cùng hắn, có ai giống kẻ đã đột nhập hầm ngục tối qua không?" Darin truyền âm dò hỏi.
"Không, thưa ngài. Tôi đã quan sát rất kỹ. Không có ai có ngoại hình tương tự cả." Elunea đáp.
Vậy là không phải cùng một nhóm à?
Hay là... do tên trưởng khu vực "làm việc" quá độ, nên giờ mất hứng luôn? Có lẽ hắn nên nghĩ tới chuyện... âm thầm "khám bệnh" cho tên đó.
Ngay lúc Darin còn đang nghĩ ngợi lung tung, tiếng chuông cửa vang lên — có khách tới.
Darin vội kết thúc cuộc trò chuyện, chỉ kịp ra lệnh ngắn gọn:
"Tiếp tục đóng giả Elunea. Cố gắng đừng để bị lộ."
Người bước vào là một Lizardman khá mảnh khảnh, lớp vảy phủ màu xanh lá nhạt.
Hắn mặc một chiếc áo chiton thêu nhẹ hoa văn đơn giản, đội một chiếc mũ mềm, thắt lưng buộc gọn gàng, chân mang giày da mềm, trông lịch thiệp nhưng vẫn giữ phong thái của một người phục vụ.
Darin lập tức nhận ra thân phận người này — một quan gia dưới trướng của tên trưởng khu vực.
Hắn nhanh chóng bật ra một nụ cười nghề nghiệp:
"Chào mừng ngài đến với cửa hàng Darin. Chúng tôi có thể giúp gì được cho ngài?"
Gã quan gia tiến tới, giọng khàn nhẹ:
"Ta muốn mua một số loại thuốc. Các ngươi có Không?"
"Vâng, loại thuốc mà ngài cần là..."
"Xuân dược."
Gã quan gia cắt lời, thẳng thừng.
Darin hơi khựng một chút nhưng lập tức khôi phục phong thái.
"Đương nhiên, xin ngài chờ tôi một lát."
Hắn quay người bước nhanh vào kho.
Chọn từ kệ cao nhất một chiếc hộp nhỏ, bên trong đựng một chiếc bình thủy tinh tinh xảo. Chất lỏng trong bình có màu hồng nhạt, óng ánh nhẹ dưới ánh đèn.
Cầm lọ thuốc, Darin trở ra, mỉm cười giới thiệu:
"Đây là một loại xuân dược được điều chế từ tinh chất của cây Silarin — một loài thảo dược quý hiếm chỉ mọc ở những vùng đất có mật độ năng lượng dồi dào. Nó có tác dụng kích thích dòng chảy năng lượng trong cơ thể, giúp tăng cường cảm xúc và hưng phấn một cách tự nhiên nhất."
Gã quan gia nhìn lọ thuốc với ánh mắt có phần nóng nảy, như thể đang cố che giấu sự vội vàng.
Hắn nhanh chóng rút một túi tiền ra, ném nhẹ lên quầy:
"Ta lấy nó. Không cần gói."
Darin nhận lấy túi tiền, cười thầm trong bụng.
Cái gì đây? Tên trưởng khu hôm qua còn lạnh nhạt với Elunea, giờ đã sai người mua xuân dược?
Chẳng lẽ... là do vấn đề sinh lý thật à?
Darin gật đầu, đưa lọ thuốc ra.
"Cảm ơn ngài đã tin tưởng. Chúc ngài một ngày vui vẻ."
Gã quan gia chẳng thèm trả lời, ôm lọ thuốc rồi rời đi nhanh như chớp.
Darin nhìn bóng lưng đó khuất dần khỏi cửa, ánh mắt lấp lánh vẻ tính toán. Từ việc tên trưởng khu vực đột nhiên không còn hứng thú với Elunea đến việc bất ngờ vó kẻ đến chuộc cô đi như thể mọi thứ đã được sắp đặt sẵn.
"Có vẻ... mọi chuyện ngày càng thú vị hơn rồi đây"
------
Kết thúc cuộc gọi với chủ nhân, Elunea cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Khi bất ngờ bị chuộc đi bởi một kẻ xa lạ, cô đã hoảng loạn tột độ. Kế hoạch mà chủ nhân dày công bố trí bỗng dưng lệch hướng, khiến cô — một Doppelganger có khả năng hành động độc lập cực kỳ kém — rơi vào thế bị động hoàn toàn.
Vốn dĩ, những tình huống bất ngờ không được dự liệu trước luôn là cơn ác mộng đối với Doppelganger. Chỉ cần một sơ suất nhỏ thôi, cô có thể để lộ dấu vết và khiến cả kế hoạch tan thành tro bụi.
Thật may, giữa đường đoàn xe ngựa đã phải dừng lại.
Một toán c·ướp bất ngờ chặn đường. Và vì lý do "thể lực chưa phục hồi" mà Elunea được để lại trong xe.
Chính trong khoảnh khắc hỗn loạn đó, cô đã nhanh chóng truyền tín hiệu về cho chủ nhân Loki, báo cáo tình hình.
Khi cơn hỗn loạn bên ngoài vừa lắng xuống, cánh cửa xe đột ngột mở ra.
Bước vào là một chàng trai với gương mặt tuấn tú đến mức khiến người ta không thể không liếc nhìn lần hai.
Cánh cửa xe mở ra, bước vào là một chàng trai với gương mặt tuấn tú, mái tóc nâu gỗ mềm mại, gọn gàng.
Đôi mắt màu hổ phách của cậu ta sáng ngời, ánh lên vẻ tự tin nhưng không kém phần ấm áp.
Trên người cậu là bộ quân phục hành trình của hoàng gia, đơn giản mà cực kỳ tinh tế.
Đường thêu kim tuyến ở cổ tay áo và thắt lưng lấp lánh dưới ánh sáng mờ, khéo léo nhấn mạnh thân phận cao quý.
"Cô không sao chứ?"
Chàng trai cất tiếng hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng và thành khẩn.
"Tôi không sao, thưa ngài."
Elunea cúi đầu đáp, giọng nhỏ nhưng vững vàng.
"Vậy thì tốt rồi. Không cần lo lắng gì cả, ta hứa sẽ đưa cô về nhà an toàn."
"Vâng, thưa ngài."
Khi đã xác định rằng mọi chuyện đều ổn, chàng trai mới thả lỏng người, ngồi xuống băng ghế đối diện cô.
Ánh mắt anh khẽ dịu lại, như trút được một phần gánh nặng.
Cuối cùng thì mọi thứ cũng đã được giải quyết xong.
Thật may mắn khi đoàn xe không bị chặn đường bởi "con quái vật đó".
Nếu không, tất cả mọi người có lẽ đã bỏ mạng, còn kế hoạch cứu lấy cả câu chuyện... cũng sẽ tan thành mây khói.
Chàng trai vừa suy nghĩ vừa lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Dưới vòm trời xám nhợt, những hàng cây bên đường lướt qua như những chiếc bóng lờ mờ.
Trong giây phút yên tĩnh ấy, ký ức ùa về.
Hắn nhớ về cái ngày định mệnh ấy — ngày mà hắn xuyên vào tựa game này, đã hơn mười hai năm về trước.