Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Hồng lão ra đi
Ngoài ra, hắn quyết định không làm ở Linh dược các nữa, với giá 12 linh thạch 1 tháng, bây giờ đã không còn khiến cho hắn hứng thú làm.
Mặc dù đi đường có thể gặp nhiều nguy hiểm nhưng với Linh Phách cảnh nhị trọng chỉ cần hắn thả ra khí tức thì cũng sẽ ổn thoải tránh đi. Chung quy trộm c·ướp, đạo tặc cũng rất khó đủ tài nguyên lên cảnh giới Linh Phách cảnh, mà hắn còn có khá nhiều linh phù bảo mệnh nên cũng không sợ.
Nhưng hắn chỉ hối hận vì nghi ngờ ông, nhưng hắn lại không thấy mình sai.
Thời gian cứ thế trôi qua, 8 năm sau, Hồng lão q·ua đ·ời, ông ấy để lại cho hắn căn nhà, hơn 5 vạn linh thạch sơ cấp, và dặn dò hắn, nếu ở sau này ra ngoài, đừng tin bất kỳ ai. Không phải ai cũng tốt như lão.
Công pháp: Cửu liên trường sinh quyết (đọc tại Qidian-VP.com)
Hồng lão thổn thức nói tiếp: “Năm đó ta, cũng tràn đầy khí thế, muốn tu luyện phấn đầu trở thành cường giả mạnh nhất thiên hạ, không coi ai ra gì, trong lần tham gia bí cảnh, vì liều lĩnh khiến cho ta bị tổn thương căn cơ, linh phách b·ị t·hương nặng, khiến cho ta vô pháp tiến giai”.
Trường Sinh khóc nói: “Không sao đâu, Hồng lão ngài nghỉ ngơi đi, ngài cố gắng thêm một thời gian nữa, ta sẽ tìm cách giúp ngài tăng tuổi thọ”.
Pháp khí: Không
Như vậy có lẽ lựa chọn vào quận gần trung tâm Ninh Quốc, gần Vương đô có vẻ sẽ là sự lựa chọn hợp lý hơn.
Nhưng càng có một điều khiến hắn lạnh cả người, những điều lầm tưởng như hắn che dấu rất tốt, hóa ra lại giống như trò hề trước mặt Hồng lão. Nếu ông ấy có tâm tư hại hắn, thì có lẽ hắn đ·ã c·hết từ lâu rồi.
Kho vật phẩm
Vậy hiện tại hắn có hơn 6 vạn linh thạch sơ cấp, hơn 5 vạn linh thạch đến từ Hồng lão cho, gần 5000 linh thạch từ bán nhà, 4498 linh thạch từ các nắm trước tích lũy và hơn 10698 linh thạch từ việc tiết kiệm được trong 9 năm. Đấy là hắn bỏ ra 1800 linh thạch mua Nguyên khí đan nhất phẩm để tu luyện.
Tính ra thì 1 năm hắn sẽ trồng được 8 x 5 x 10= 400 cây Ngọc Linh Thảo, tương đương với 1200 linh thạch.
Mà hiện nay, hắn đang lộ ra là có tối thiểu 5000 linh thạch sơ cấp, từ việc bán căn nhà đi, nên hắn cũng không dám lộ ra thêm tiền tài nữa.
Hồng lão nở nụ cười nhìn hắn nói: “Ai cũng có kỳ ngộ của mình, ngươi có, ta vui mừng cho ngươi, nhưng nhất định phải cẩn thận, nếu ngươi để người khác biết phẩm cấp tu luyện công pháp của ngươi thì đó chính là họa sát thân”.
Hắn là càng hối hận vì đã nghi ngờ ông, có lẽ hắn không nên đa nghi như vậy, Hồng lão đối với hắn có ân tựa như thái sơn, hắn chưa báo đáp Hồng lão được bao nhiêu mà còn nghi ngờ ông.
Tính danh: Trường Sinh
Trường Sinh khóc, có lẽ rất lâu rồi hắn không khóc, nhưng bây giờ hắn phải khóc, Hồng lão đối xử với hắn quá tốt.
Hắn xin thuê lại cả linh điền, chăm chỉ làm linh thực phu. Vậy bây giờ hắn phụ trách 1 linh điền có chiều rộng và chiều dài là 10 trượng.
Nhưng có 1 điều khiến cho hắn khá phiền muộn, là từ lúc hắn lên Linh Phách cảnh nhị trọng thì không còn có nhiệm vụ trồng linh dược kiếm tiền nữa, hệ thống bảo hắn đã đủ khả năng để tự lực cánh sinh nên không còn hỗ trợ hắn.
Trường Sinh lo xong hậu sự cho Hồng lão, sau đó bán đi căn nhà này, căn nhà hắn đã sống hơn 25, bao nhiêu kỷ niệm giữa hắn và Hồng lão.
Hồng lão nói tiếp: “Quan trọng hơn, mỗi đêm khuya, khi ngươi tu luyện xong, mức độ nồng đậm linh khí ở đây giảm hẳn, điều này không phải công pháp tầm thường có thể làm được”
Hắn đã 35 tuổi, tính ra thì đã xuyên qua nơi đây hơn 25 năm, trong khoảng thời gian này, hắn không chỉ tu luyện và tích góp linh thạch mà hắn cũng tranh thủ tìm hiểu thông tin về thế giới này, về nơi hắn đang ở, về Hoàng Vân đại lục. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn quyết định xem lại số linh thạch tích góp đã rồi quyết định kỹ càng hơn.
Tất nhiên hắn có thể mua thêm Nguyên khí đan nhất phẩm để tu luyện nhanh hơn, nhưng nếu mua nhiều quá sẽ lộ ra vấn đề là hắn tiêu tốn rất nhiều tài nguyên, thứ hai là hắn rất có tiền.
Hiện nay hắn đang ở Vũ gia phường thị, Phong Hà Trấn, Nam Phong Quận, Ninh Quốc, Hoàng Vân đại lục.
Chương 15: Hồng lão ra đi
Linh thạch: 65698 linh thạch sơ cấp
Thở một chút, Hồng lão nói tiếp: “Ban đầu ta dự định, giúp ngươi lên Linh Phách cảnh, sau đó tìm cách cho ngươi giữ vị trí chưởng quỹ của Linh dược các, nhưng đáng tiếc là không thể được”.
Hắn cũng muốn học tập lắm, nhưng không tìm đâu ra, có thể mua từ cửa hàng nhưng loại cấp thấp thì hắn không muốn tu luyện, loại cao thì không đủ khả năng mua.
Hơn 1 năm sau, Vũ gia phái tu sĩ khác đến tiếp quản Linh dược các, Hồng lão cũng về nghỉ ngơi.
Nhưng chung quy Phong Hà Trấn vẫn nằm ở gần rìa ngoài Ninh Quốc. Nếu là ở hẳn ở rìa ngoài thì có thể đi vào một số thành, mức độ nồng đậm linh khí sẽ nồng đậm hơn rất nhiều vì được Ninh Quốc liên tục vận chuyển linh thạch, và đầu tư rất nhiều trận pháp tu luyện. Bởi vì nơi đây là các thành được Ninh Quốc dùng để phòng thủ. Cũng như để các tướng lĩnh, quân sĩ tu luyện.
Sau một hồi suy nghĩ, hắn thấy lựa chọn Vân Vũ Quận có vẻ hợp lý hơn, ở đó có Vân Vũ đại tông, mức độ linh khí cao dọa người, tài nguyên tu luyện cũng rất nhiều. Đặc biệt có rất nhiều phương hướng kiếm tiền.
Suy nghĩ xong, hắn vạch ra con đường đi, dịch dung, ẩn giấu khí tức, đợi đêm khuya lẳng lặng rời đi.
Hồng lão nói: “Nhất là ta, đã sống gần 200 năm, những trò của ngươi, sao có thể dễ dàng qua mặt ta”.
Tu vi: Linh Phách cảnh nhị trọng
Hắn gật đầu đáp ứng.
Hồng lão đã chăm sóc, cưu mang hắn, giờ đây khi Hồng lão tuổi già sức yếu, hắn cũng muốn chăm sóc hầu hạ bên cạnh Hồng lão.
Hồng lão như rơi vào hồi ức nói: “Dù cố gắng chữa trị, nhưng vô pháp khỏi hẳn, chỉ giúp ta không bị trượt cảnh giới, dừng lại ở Linh Phách cảnh bát trọng, muốn chữa trị cần những thiên tài địa bảo quý hiếm hơn”.
Nếu không có Hồng lão thì cũng chẳng có hắn ngày hôm nay.
Hồng lão như sắp khóc nói: “Nhưng ta không phải thiên tài, không có đủ giá trị bồi dưỡng nên được cho về Vũ gia phường thị đảm nhiệm chưởng quỹ của Linh dược các”.
Hắn trầm mặc nhưng cũng dễ hiểu, hệ thống không thể tự nhiên sinh ra vật phẩm, cần năng lực, ban cho hắn nhiều điểm tích lũy sơ cấp như vậy cũng đã rất nhiều rồi.
Tuổi thọ: 35/295
Dừng một chút, Hồng lão ổn định lại nói: “Ta cũng chẳng tiêu tốn bao nhiêu linh thạch, nay để lại cho ngươi, ngươi nhất định phải cố gắng tu luyện, đến Ngưng đan cảnh, nhất định, nhất định phải đến thông báo cho ta”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hồng lão cười nói: “Ta cũng để lại được hơn 5 vạn linh thạch sơ cấp, ngươi giữ lại để dành mua tài nguyên tu luyện, nhớ chú ý, phải cẩn thận”.
Cửa hàng
Thật ra quyết định xin nghỉ việc này cũng một phần là do hắn muốn dành thời gian chăm sóc Hồng lão.
Dù nói như vậy nhưng hắn biết, để mua được Duyên thọ đan, gần như là không thể, 1.000.000 điểm tích lũy sơ cấp, không phải là số lượng mà bây giờ hắn dám mơ tưởng đến.
Sau đó Trường Sinh chuẩn bị kế hoạch đi đến nơi khác.
Hồng lão nói: “Quan trọng hơn là thời gian ngươi tu luyện cũng không kéo quá dài”.
Pháp thuật: Biến ảnh hóa thần thuật, Mộc sinh thuật
Hồng lão lắc đầu nói: “Nhưng ngươi quên rằng, không phải ai cũng là người ngu, nhìn số lượng tài nguyên ngươi tiêu tốn, ai cũng biết chắc chắn có vấn đề”.
Cuối cùng Hồng lão xoa đầu hắn, mỉm cười, ra đi nhẹ nhàng.
Nhưng có một vấn đề nan giải, với tu vi Linh Phách cảnh nhị trọng thì ngay cả đệ tử tạp dịch cũng không đến lượt hắn.
Nhưng nhìn chung thì khá nguy hiểm, vì vấn đề công thành thường xuyên xảy ra, đôi khi thủ thành thất bại sẽ khiến cho người dân trong thành gặp nguy hiểm, tất nhiên trường hợp này hiếm khi xảy ra, nhưng không phải không thể.
Hắn quyết định mở ra bản đồ Ninh Quốc để lựa chọn địa phương hợp lý. Sau một hồi xem xét, hắn có một số lựa chọn.
Hắn có thể lựa chọn vẫn ở Phong Hà Trấn, nhưng đến địa phương có nồng độ linh khí tốt hơn, ví dụ đến Linh Vũ phường thị, ở đó có Linh Vũ tông môn, là một sự lựa chọn không tồi.
Sau đó phấn đấu lên Linh Phách cảnh thất trọng rồi tính toán đi đến Vân Vũ đại tông ở Vân Vũ Quận.
Hồng lão nhìn chằm chằm hắn nói: “Ngươi che giấu khá kỹ, không hề lộ ra số mạch đã khai, cũng biên lý do khá hợp lý”.
Khoảng 4 năm trước hắn tấn cấp thành Linh Phách cảnh nhị trọng, có thể thấy phải tốn 10 năm hắn mới lên 1 trọng, các cảnh giới sau thì số thời gian và tài nguyên sợ sẽ tốn hơn.
Sau đó Hồng lão nói: “Ta biết ngươi có kỳ ngộ riêng, ngươi tu luyện công pháp không hề đơn giản, khai mạch tối thiếu phải 30 cái, số lượng tài nguyên ngươi tu luyện nhiều lắm”.
Thôi mong đến Linh Vũ tông môn rồi tìm công pháp tu luyện vậy.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì đến Vân Vũ Quận có lẽ phải để lại sau này.
Dừng một chút, Hồng lão bỗng nhiên nhìn hắn với ánh mắt thâm thúy và lạnh lòng người, hắn bỗng dưng cảm thấy bị nhìn xuyên thấu.
Hồng lão dặn dò tiếp: “Ngươi phải cố gắng tu luyện, nhớ sớm ngày trở thành Ngưng đan cảnh, đó là ước mong cả đời của ta, khụ khụ, đáng tiếc ta không thể đạt tới”.
Nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng nếu tiêu hết để mua tài nguyên tu luyện thì cũng không đáng bao nhiêu.
Hắn liên tục gật đầu đáp ứng, nước mặt chảy dưng dưng, hắn biết rằng có lẽ đây sẽ là lần nói chuyện cuối cùng của hắn với Hồng lão.
Hồng lão nhìn lên trần nhà cảm khái: “Căn nhà này thì ngươi bán đi, tốt nhất sau khi lo cho ta xong, thì ngươi nên tới nơi khác, chờ ngày thành Ngưng đan cảnh rồi về báo cho ta”.
Hiện nay hắn là Linh Phách cảnh nhị trọng, nếu gia nhập Linh Vũ tông môn ở Phong Hà Trấn thì hắn có lẽ sẽ được trở thành đệ tự ngoại môn, như vậy có đại ngộ chắc cũng không tệ.
Hắn biết rằng, hắn cần phải đi đến nơi khác. Nơi này mức độ linh khí quá mỏng manh, nếu cứ tu luyện ở đây thì sợ rằng để đột phá Ngưng đan cảnh thì hắn có khi tiêu tốn cũng phải hơn 100 năm nữa là ít, thậm chí nhiều hơn. Tuổi thọ hắn nhiều, nhưng không có nghĩa là hắn sẵn sàng lãng phí ở đây.
Điểm tích lũy: 917 điểm tích lũy sơ cấp (đọc tại Qidian-VP.com)
Hồng lão nói tiếp: “Ta tiêu tốn rất nhiều tài nguyên ở giai đoạn luyện thể và khai mạch cảnh cho ngươi là vì để cho mọi người không sinh nghi, những tài nguyên đó, ta mua bằng nhiều cách khác nhau, để không thể để mọi người biết rằng ngươi dùng quá nhiều tài nguyên như vậy”.
Nhưng trong quá trình rời đi, hắn chợt nhận ra 1 vấn đề hắn chưa tu luyện thuật pháp nào để đánh nhau cả, hắn tu luyện 2 thuật pháp, 1 cái để che giấu bản thân, 1 cái để trồng ruộng.
Hắn cứ nghĩ mình thông mình, che dấu đủ sâu, nhưng hóa ra hắn quá chủ quan, quá ngu ngốc, nghĩ rằng mọi người sẽ không chú ý đến.
Mà vấn đề quan trọng là, nếu có người để ý thấy hắn tu luyện nhiều tài nguyên và sống lâu, thì có thể sẽ có nhiều vấn đề xảy ra. Có lẽ đi khỏi nơi đây mới là sự lựa chọn đúng nhất, dù sao hắn cũng chẳng còn vướng bận gì ở đây cả.
Linh căn tư chất: Mộc linh căn
Hồng lão nói: “Ngươi phải thật cẩn thận, đừng cậy mạnh, sự an toàn so sánh quan trọng hơn, đừng như ta năm đó”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.