Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Vong Hình

Unknown

Chương 4: Bạch Vân Thành

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Bạch Vân Thành


Phía trước, Cơ Hoa chính đang cùng một thanh niên, đứng sau có một người nữa, trông dáng vẻ giống như người hầu của thanh niên kia (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nào ngờ đây cũng chính là tai kiếp cho ta và cả Cơ gia. Địch nhân mạnh mẽ cơ hồ vượt quá sức tưởng tượng, qua một đêm, Cơ gia gần như bị diệt. Ta cũng trọng thương trí mệnh. Phải đến khi chính nàng đứng ra rồi đi cùng chúng mới lưu giữ một mạng. Trong gia tộc, còn lại ta cùng vài người, hoảng hốt chạy trốn, định thần lại thì đã đến đây được cũng được gần chục năm…

Hoàng Phong nghe vậy, biết là lão đang muốn nói về điều gì nên liền tỏ ra hơi xấu hổ, khẽ đáp:

- Thất lễ, thất lễ, vãn bối quả thực cũng có chút tò mò

Cơ Thường lắc đầu, thở dài ngao ngán, phút chốc lại như già đi vài tuổi

Võ đạo một đường lấy cơ sở võ học cổ đại vốn có làm gốc, lại cùng việc hấp thu linh khí cùng chém g·i·ế·t dị tộc, thôn phệ huyết nhục, tinh hoa của chúng để lớn mạnh bản thân

Đám nam tử trông thấy viên minh châu trong gia tộc đang đi với Hoàng Phong thì răng nghiến ken két, chỉ hận mình không thể đi lên thay thế

- Tại hạ Sở Thành, là bạn của Cơ Hoa tiểu thư. Vị nhân huynh này không biết xưng hô ra sao?

Nhìn qua còn tưởng như bằng hữu tốt lâu năm hay tha hương ngộ cố tri

Mãi cho đến khi, một người thiên kiêu xuất hiện, cũng chính là vị Đại Đế đầu tiên, khai sinh ra hệ thống tu luyện thì Nhân tộc mới chính thức quật khởi trở lại

Hành trình tu luyện nói ra sao mà xa xôi vô tận, Cơ Thường tuy mới chỉ coi như đi được những bước đầu tiên nhưng đã hơn phàm nhân không biết bao lần rồi (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chuyện này nói ra rất dài nhưng có thể bắt đầu từ khoảng hơn 20 năm trước. Phải nói một chút về Cơ gia ta, lúc đó vẫn còn là một gia tộc lớn ở kinh thành Vân quốc. Tại thời điểm đó, ta cũng coi như là một tiểu thiên tài, mới 18 tuổi cũng đã bước vào cảnh giới Dưỡng Huyết.

Khách sáo một hồi, trò chuyện qua một lúc

Bởi lẽ tuy nhìn bề ngoài Cơ Thường chỉ là một lão già bình thường nhưng Hoàng Phong quan sát thì một phút lão mới hít thở một lần

- Ha ha, cầu còn không được, xin nhờ tiểu thư dẫn đường

Muốn chỉ dẫn hắn tận tình nhưng rồi lại gấp gáp muốn đi đâu đó

Nhưng thực chất như thế nào thì chỉ có trong lòng hai người mới biết được (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà Hoàng Phong thấy vậy cũng chỉ cười cười không nói gì, nhanh chóng đi theo Cơ Hoa ra ngoài Bạch Vân thành

Sự khủng bố của Đại Đế có thể thấy được lốm đốm

Điều này chỉ xảy ra khi đã rèn luyện ngũ tạng, cũng tức là Cơ Thường chí ít cũng phải là một tên Luyện Tạng cảnh

Âm thầm quan sát, Hoàng Phong nhanh chóng tiến lại gần, nhẹ giọng nói:

Cho tới Thánh Nhân thì đối ứng với Thánh địa, cả Trung Châu cũng không có mấy thế lực có thể xứng danh

Biểu lộ của Hoàng Phong rất tự nhiên, cũng không cố tình vạch trần điều gì, mở miệng cười nói :

Kể từ khi thiên tinh rơi xuống, Nhân tộc bắt đầu rơi vào cảnh trầm luân

“ Vẫn rất sống động” liếc qua một góc hẻm nhỏ, thấy được một ít phần chìm của tảng băng, Hoàng Phong như có điều suy ngẫm

Trông bộ dạng lớn hơn Cơ Hoa vài tuổi, thực lực cũng là Khai Mạch Cảnh

Dòng người náo nhiệt, qua lại tấp nập, chỉ là với người xuất thân từ Trung Châu như Hoàng Phong mà nói thì vẫn đặc sắc tuy vậy nhưng mặt ngoài Hoàng Phong cũng tỏ ra hết sức hứng thú với Bạch Vân thành

Cho tới Bạch Vân thành, không hổ có chữ “Vân” trong tên nước, cũng coi như là một thành thị lớn

Có vẻ như Cơ Thường còn rất có uy nghiêm trong gia tộc này

Trò chuyện thêm dăm ba câu, thấy Cơ Thường tâm trạng sa sút, Hoàng Phong nhanh chóng tỏ ý cáo lui, cũng hứa hẹn sẽ ở đây lâu dài để đền ơn đáp nghĩa

Hoàng Phong cũng phối hợp, tỏ vẻ an ủi:

Nàng dường như cũng đang tìm kiếm thứ gì đó

- Phi công tử trông ta thế này có phải có chút nghi hoặc? Nếu công tử có nhã hứng, không ngại nghe lão già này nói đôi lời? (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả hai cứ thế ngươi một câu, ta một câu, trò chuyện dần trở lên rất khai tâm

Cơ Thường không hỏi thân phận Hoàng Phong, hắn cũng không vội, dù sao ngày tháng còn dài...

Khai Mạch, Dưỡng Huyết thì cũng đã vượt qua thường nhân rất nhiều rồi (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nàng lúc ấy thân mang trọng thương, dường như bị người đuổi g·i·ế·t. Nhìn qua cực kì không đơn giản nhưng ta lúc ấy nghé con không sợ cọp, nào có cân nhắc gì, trực tiếp lưu giữ nàng lại để dưỡng thương

- Xin lỗi Cơ tiểu thư, tại hạ mải ngắm khắp nơi, không chú ý đến tiểu thư đã đi trước. Mà, không biết vị huynh đài này là…

Nó bao gồm các cảnh giới lần lượt là: Khai Mạch, Dưỡng Huyết, Luyện Tạng, Tôi Thể, Tông Sư, Đại Tông Sư, Vương Giả, Thánh Nhân, Đại Đế

Nhìn Cơ Hoa như con nai nhỏ xoắn xuýt không ngừng khiến Hoàng Phong cũng cảm thấy thú vị vô cùng

Trong lịch sử Nhân tộc cũng mới chỉ có duy nhất năm vị

Cho tới chuyện Cơ Thường nói có thật hay không, Hoàng Phong vẫn chưa tạm kết luận ra sao được

- Cho tới Hoa nhi, ai….

Cơ Hoa thấy Hoàng Phong tiếp Sở Thành, như được đại xá, nhanh chân chạy đi

Hoàng Phong vừa đi vừa nghĩ, bước ra ngoài, đã trông thấy Cơ Hoa đứng ở trước cửa, dường như đã đợi một lúc lâu

Thở dài một tiếng, khẽ vuốt râu dài, trong mắt Cơ Thường lóe lên một tia hồi ức:

- Ta vì vết thương năm đó cùng đau buồn, suy tư quá độ mà tóc xanh chưa lâu đã phải bạc đầu

Đến cảnh giới này, tuy vẫn chưa xảy ra chất biến nhưng an dưỡng tốt thì sống được vài trăm năm cũng không là vấn đề

Nàng có chút thấp thỏm hỏi

Vương Giả, cả Vân quốc nghe nói là chỉ có một lão tổ đạt đến, là tiêu chí để thành lập vương triều

Qua một đợt, theo sự chỉ dẫn của Cơ Hoa, Hoàng Phong đã sơ bộ nắm rõ mọi thứ trong phủ đệ Cơ gia

Nói đến đây, Cơ Thường như nghĩ tới điều gì, tâm tình trở nên vô cùng phức tạp

- Gia chủ yêu thương tiểu thư không hết, làm sao lại đi nói xấu đâu. Mà không biết tiểu thư được nhờ vả gì, liệu có liên quan đến tại hạ không?

- Tuổi trẻ, có chút bản lãnh tự dưng coi trời bằng vung nên cũng chọc không ít người. Nhưng Cơ gia ta lúc đó cũng coi như là một đại tộc ở kinh thành Vân quốc nên mặc ta gây rối ra sao đều có thể thu xếp được

Thanh niên kia có phần không ngờ đến sự xuất hiện của Hoàng Phong, nhưng vẫn nhanh chóng phản ứng, ôn tồn đáp lại:

Đến tầng thứ này, giơ tay nhấc chân đã có thể khiến thiên băng địa liệt

Bố cục thì không khác so với gia tộc hắn là mấy, tất nhiên là mọi thứ còn lại đều không bằng rồi

Nàng từ nãy đến giờ, vẫn luôn cố gắng tránh xa Hoàng Phong, lại không nhịn được muốn gần hắn

Trên đường đi ngang qua khoảng sân diễn võ, cả hai cũng vừa hay gặp lại đám con cháu của Cơ gia

Nhưng nếu là thật, thì có vẻ thân phận của Cơ Hoa đúng là không đơn giản...

- Chuyện đã qua, xin tiền bối chớ suy nghĩ nhiều mà đau buồn quá mức, tổn hại đến sức khoẻ…

Nàng thở phào nhẹ nhõm, rồi lại ngập ngừng, cố gắng che giấu sự lúng túng của mình, nói:

Cơ Thường lại bất ngờ lên tiếng như để giải đáp nghi vấn trong lòng Hoàng Phong:

Tông Sư, Đại Tông Sư được coi là nhất thế chi sư, đã có tư cách khai tông lập phái

Cũng không có ai thực sự não tàn mà đứng ra gây sự với Hoàng Phong

Trên đó nữa, là cảnh giới chí cao của cả đại lục, tục xưng Đại Đế

- Lúc nãy, cha ta... có nói xấu gì... ta… với ngươi... không đấy?

“ Có chút ý tứ…”

“Chẳng lẽ lão hồ li này đúng là đã gần đất xa trời? Nhưng ta xem qua Cơ Hoa cùng thế lực Cơ gia còn quá trẻ tuổi?” Hoàng Phong tỏ vẻ chăm chú lắng nghe, trong lòng lại âm thầm nghĩ

Hoàng Phong cười cười, nhẹ nhàng đáp lại:

Rồi nhìn qua Cơ Hoa xa xa, thấy nàng hình như đã gặp phải người nào đó, Hoàng Phong như nghĩ đến điều gì

- Thì ra là Phi huynh, nghe danh đã lâu, nghe danh đã lâu...

Chương 4: Bạch Vân Thành

Ngập ngừng một lúc, mới nói tiếp được:

Nàng trông thấy Hoàng Phong đi ra, do dự không ngừng, nhưng cuối cùng vẫn tiến tới gần hắn, nhỏ giọng nói:

- Hạnh ngộ, hạnh ngộ, tại hạ Phi Phong, tạm thời làm khách ở Cơ gia mấy hôm, cũng đang là làm phiền Cơ tiểu thư dẫn đường tham thú cảnh sắc Bạch Vân Thành này

- Là do cha ta sợ ngươi mới tới đây không quen… nên... có nhờ ta dẫn ngươi đi xung quanh nhìn qua chút… chứ không, không phải do ta… muốn như vậy đâu...

Người thanh niên kia thì vẫn nhã nhặn nói chuyện, dường như đã thành thói quen

Đó là một công tử tuấn tú, văn nhã, mặt mũi sáng sủa, tay cầm quạt giấy khẽ phe phẩy trước người

Luyện Tạng, Tôi Thể càng là có thể so sánh cả một đạo quân

- Cũng chính vào lúc đó, ta gặp tình yêu lớn nhất của đời mình…

Cơ Hoa có vẻ không kiên nhẫn nhưng lại vô cùng bối rối, không biết làm sao để thoát ra

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Bạch Vân Thành