Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
Nhiều Tác Giả
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60
Sau tiếng la hét đó, trong phòng không có gì khác thường, chỉ nghe thấy tiếng thở và tiếng nức nở của chính mình, cảm giác lạnh lẽo lúc trước cũng đều biến mất.
Gương đập vào góc tường, phát ra âm thanh tan vỡ.
Trước khi đi ngủ tôi đã tra cứu qua, phát hiện gương xác thực thường được dùng để xua đuổi tà ma từ thời xa xưa, tôi chợt cảm thấy lời nói của người giao hàng đáng tin hơn một chút.
Tôi vừa nức nở vừa lắp bắp kể cho Diêu Huy nghe về nữ nhân viên giao hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 60
Vừa dứt lời, Diêu Huy liền hít một hơi.
Trong lòng cực kỳ hối hận, tôi không quan tâm có muộn hay không, đưa tay với chiếc khăn lụa mình vứt sang một bên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hốc mắt tôi đỏ hoe gật đầu, hỏi Diêu Huy làm sao nhìn ra được.
Tôi không dám mở cửa, qua lớp cửa hỏi dì ấy có chuyện gì.
Trong nháy mất, tôi cảm thấy cực kỳ hối hận.
Tôi qua loa trả lời vài câu, bảo dì ấy chạng vạng đến tìm tôi sau.
Con ma kia đang hôn tôi!
Sau khi người phụ nữ rời đi, tôi vừa bước tới bên giường thì nhận được cuộc gọi của Diêu Huy.
Sau đó, căn phòng trở nên yên tĩnh.
Tôi sợ đến mức nhảy dựng lên khỏi giường, mặt trời đã sáng rực, ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào.
Trong không khí vang lên tiếng hét của một người đàn ông.
Không biết qua bao lâu, tôi bị tiếng đập cửa đánh thức.
Tôi ôm điện thoại khóc lóc chờ đợi tín hiệu được phục hồi, chẳng biết từ lúc nào đã mơ màng ngủ say.
7.
Chiếc gương vốn hướng về phía tôi bị đụng phải nên đổi hướng, phát ra một tiếng cạnh, biến thành hướng về phía trước giường.
Người đến chính là nữ nhân viên giao hàng.
Không biết tín hiệu điện thoại đã được khôi phục từ lúc nào, giọng của Diêu Huy nghe có vẻ gấp gáp. Anh nói gọi mãi cho tôi không được, sắp lo lắng đến phát điên.
Tôi tưởng mình sẽ không thể ngủ được, nhưng có lẽ vì mấy ngày nay không ăn uống được, cộng thêm sợ hãi quá độ nên cơ thể tôi rất thiếu dinh dưỡng, trực tiếp bất tỉnh ngay khi nằm lên giường.
Khi tôi dùng khăn lụa che mặt, ít nhất con ma cũng chỉ lơ lửng trên đầu tôi th* d*c, còn hiện tại dùng gương của người phụ nữ kia, tôi lại bị con ma theo dõi như hai người bạn cùng nhà lúc trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa nhìn, hồn tôi suýt chút nữa bay đi Tây Thiên.
Thứ phản chiếu trong gương là một khuôn mặt sáng láng.
Đêm đó, tôi rúc vào trong chăn, đặt gương lên tủ đầu giường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi ngay lập tức tỉnh táo lại.
Có lẽ nhận ra cảm xúc của tôi không thể bị k*ch th*ch nữa, anh hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại rồi nhẹ giọng nói: “Sao vậy, Lộ Lộ, tại sao em lại thà tin một người phụ nữ xa lạ hơn là tin anh? Bình thường anh không đủ tốt với em à?”
Kết quả là cơ thể tôi như bị đổ đầy chì không thể cử động được, tay không với được khăn, nhưng khuỷu tay tôi lại va vào chiếc gương trên tủ đầu giường.
Diêu Huy cũng tức giận, mắng tôi vì không nghe lời anh ấy.
Anh hét lớn: "Làm sao mà biết được? Trước đó thứ đó chỉ đi theo em, nhưng hiện giờ, Tô Lộ Lộ, em có biết thứ đó đang ở đâu không? Nó đang cưỡi trên cổ em kìa!"
Tôi oà khóc, lắc đầu nói với Diêu Huy rằng không phải vậy đâu, ngược lại là bởi vì anh ấy quá tốt với tôi, khiến tôi đột nhiên không hiểu tại sao một người tỏa sáng như anh ấy lại rơi vào lưới tình với một người tầm thường như tôi.
Tôi ngồi trên giường, tóc tai rối bù, không nhịn được há mồm th* d*c. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh bảo tôi mở video, tôi vừa mở camera, sắc mặt Diêu Huy liền thay đổi.
Đó là một người đàn ông với khuôn mặt u ám và xanh xao, đang bất động nhìn vào gương.
Tôi nhấc máy, muốn gọi cho Diêu Huy, nhưng không hiểu sao điện thoại lại không có tín hiệu.
Người giao hàng nói là đến tòa nhà này giao đồ ăn, tiện đường đi ngang hỏi thăm tôi thế nào rồi.
Tôi vô thức nhìn vào gương
Có thể thấy chiếc gương này thực chất chẳng có tác dụng gì cả! Tôi đã bị dì đó lừa rồi!
Tôi hét lên, điên cuồng hất bay gương đi..
Diêu Huy tức giận đến mặt trắng bệch.
Một luồng khí lạnh chạy từ đỉnh đầu đến sống lưng, tôi bật khóc, không thể thốt ra được một câu trọn vẹn.
Ngủ được nửa chừng, tôi chợt cảm thấy trên môi mình có cảm giác lạ.
Tôi chạy ra cửa, nhìn ra ngoài qua lỗ mắt mèo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.