Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Cường Ngạnh

Cường Ngạnh


Tôn Dương kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng hiện tại vẫn còn đang trong trạng thái chiến đấu nên cũng không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, mà cơ bản là Diệp Đồng cô nàng kia cũng không cho hắn cơ hội thở dốc, cũng không quảng những chuyện khác, nàng ta hiện tại chỉ một mực muốn g·iết Tôn Dương cho nên ra tay cực kỳ ác độc, cũng không quảng người Hàn gia có nghe động tĩnh mà đến hay không?

Phía trên không trung thì nam trung niên nhân lúc Hàn Trác sơ hở để ý Bảo Nhi bên dưới hắn liền quyết đoán xuất ra đại chiêu ý đồ muốn chấn trụ Hàn Trác, chỉ thấy hắn thét dài một tiếng. " Long Hoàn Tù Lung. " Trong nháy mắt từ hư không quanh thân Hàn Trác hiện ra sáu đạo quan hoàn toả ra kim quang cường thịnh, sáu cái quan hoàn vừa hiện ra liền đem toàn bộ mọi phương hướng của Hàn Trác phong kín không một kẽ hở, chính thức đem Hàn Trác giam cầm lại giữa không trung. Chỉ trong cái nháy mắt này nam trung niên làm việc rất quyết đoán, vừa chấn trụ được Hàn Trác hắn liền lách mình lao thẳng xuống dưới, đương nhiên là muốn hướng đến chỗ Bảo Nhi mà g·iết xuống.

Tôn Dương thấy vậy thì sắc mặt đại biến, Thần Phách đang ngồi huyền phù trên Tinh Liên bỗng mở mắt liền hoá thành một đoàn kim quang bay ra khỏi thân thể, cấp tốc hướng về phía Bảo Nhi mà bắn nhanh qua, ngay lúc một cái trảo rồng khổng lồ từ trên trời vừa rơi xuống thì Thần Phách cũng đã đánh ra một chưởng, chỉ là một chưởng bình thường nhưng lại bao hàm lực lượng Hợp Thế Thiên Địa và quy tắc không gian, Thần Phách của Tôn Dương hiện tại đã dẫn đầu tiến vào Chân Vương cảnh, khí tức hồn lực đã thuần thục ngưng thực, ngay cả tướng giáp trên người cũng đã biến đổi thành Vương bào, đầu đội Vương Quán, nhìn cực kỳ thần dũng có uy nghiêm của một bậc Vương giả. Nhìn một chưởng một trảo chạm vào nhau, cũng không có bao nhiêu lực lượng bùng phát, mà là hai bên đối chọi từ từ triệt tiêu năng lượng của đối phương, tuy một chưởng của Thần Phách Tôn Dương nhìn có vẻ yếu thế hơn, nhưng vẫn có thể chống cự được đến lúc uy lực của một trảo kia rơi xuống mức thấp nhất.

" Đáng c·hết, nhân loại kia lại còn có thủ đoạn này, hồn lực thật mạnh… " Nam trung niên nghiến răng nhìn Thần Phách một đôi mắt màu tím hờ hững mà thì thầm một tiếng sau đó quát lên." Các ngươi còn đứng ngây ngốc ra đó làm gì? Mau g·iết nha đầu kia… "

Cường Ngạnh