Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Nam Nhân Vô Sỉ

Nam Nhân Vô Sỉ


Kiều Mộng Cầm gần như c·hết lặng mở to đôi mắt đẹp mà kinh hoảng không nói nên lời, nàng mang theo khuôn mặt đỏ bừng nhìn chằm chằm tên nam nhân vô lại vừa mới xuất hiện này, cái này còn có đạo lý hay không, rõ ràng nàng là người chịu thiệt mà, đáng lý ra người nên hét toáng lên là nàng mới phải chứ. Lão thiên trên cao, làm sao lại tạo ra tên nam nhân cực phẩm như vậy chứ, Kiều Mộng Cầm vừa thẹn vừa giận cùng xấu hổ, cả khuôn mặt tươi sáng càng thêm đỏ bừng tăng thêm vẻ kiều mị kinh diễm vô cùng, nàng cũng không suy nghĩ nhiều, toàn thân nàng lại tràn ra nguyên lực màu trắng dày đặc bao phủ lấy thân thể mình sau đó nàng khẽ động, thân ảnh nàng trong nước lập tức biến mất, hiển nhiên cô nàng này không những cực kỳ xinh đẹp mà tu vi cảnh giới cũng cực cao nữa, khi nàng xuất hiện trở lại thì nàng đã đứng ngay trên tảng đá bên cạnh Tuyết Ngọc Sương, áo quần cũng được mặt lại chỉnh tề. Ánh mắt nàng mang theo vài phần như giận như oán quay lại nhìn về phía Tôn Dương bên trong đầm nước.

Lúc này Tuyết Ngọc Sương cũng nhăn mày nhìn về phía Tôn Dương, hiển nhiên là nàng cũng rất bực bội với cái tên vô sỉ mặt dày vừa mới xuất hiện này, nàng đúng là đã làm đúng trách nhiệm của mình, thành thành thật thật đứng trên bờ cảnh giác cao độ, liên tục nhìn trái nhìn phải ngó trước nhìn sau. Nhưng dù là như vậy đi nửa, trăm ngàn lần nàng cũng không ngờ tới là tên nam nhân này lại cư nhiên từ trên trời đáp xuống, còn luôn mồm buông lời vô sỉ khiến cho nàng nghe mà cũng đỏ mặt thay cho hắn.

Mà nhân vật chính của chúng ta lúc này thì vẫn còn đang c·hết lặng ở trong đầm nước trợn mắt há mồm, hắn không phải ai khác mà chính là Tôn Dương, hắn lúc này còn đang sững người nhìn hai nữ nhân trên bờ kia mà thầm nuốt một ngụm nước bọt, nguyên nhân một phần là vì các nàng này thật sự quá mức kinh diễm, một phần còn lại là vì thực lực kinh khủng của cô nàng mới từ dưới nước phóng lên kia, cái loại tốc độ như vậy hắn thật sự tự nhận mình không bằng, tuy tốc độ của bản thân hắn không tệ, nhưng cũng chưa có đạt đến trình độ trực tiếp biến mất rồi xuất hiện ở chỗ khác như vậy.

“ Hừ đồ sắc lang, ngươi nhìn đủ chưa? Tức c·hết ta mất “ Kiều Mộng Cầm lúc này hơi nóng trên mặt đã hoà hoãn hơn một chút, nhưng nàng thấy Tôn Dương vẫn còn đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt thế kia, cho dù nàng tính khí rất tốt cũng không chịu nổi mà tức giận, nhưng mà cách mà nàng thể hiện ra sự tức giận của mình càng làm cho Tôn Dương cảm thấy hơi buồn cười. Chỉ thấy nàng giẫm nhẹ chân trên tảng đá, tránh né ánh mắt của hắn có vẻ hơi ngượng ngùng, cách nói thì đúng là mang theo hàm ý tức giận, nhưng cũng bởi vì giọng nói của nàng vốn nhẹ nhàng ôn nhu cho nên khi nói ra thì cứ như là tình nhân đang giận dỗi vậy.

Nam Nhân Vô Sỉ