Vạn Bảo Tiên Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Hồng Y Nữ Tử
Một đôi tay trắng nõn ngọc ngà từ phía sau Tử Nguyệt đột nhiên xuất hiện, một tay bóp lấy khuôn mặt của nàng, một tay lại ôm eo nàng.
" Ta ra ........."
" Ngươi nói đúng là tiền bối thì phải giúp đỡ tiểu bối mới nhập môn nha, mà đã ngươi muốn giúp thì phải giúp cho chót, mấy thứ này ta lấy đi đưa cho vị kia ngốc nghếch tiểu muội muội nhé "
.......
" Cho ngươi khoác lác lắm vào "
Nhìn nhìn chốc lát nàng giơ ra tay ngọc, hơi vung nhẹ trên bàn đồ vật lập tức bị thu hết vào nhẫn trữ vật, liền chiếc bàn cùng chiếc ghế hắc y lão giả ngồi đều không chừa lại, có thể nói là cường đạo tham lam c·h·ó gà không tha.
Hắc y lão giả đã bị ép nằm bẹp xuống mặt đất, hắn đột nhiên nghĩ ra thứ gì, vội vàng nói.
Nhìn thấy Tử Nguyệt vẻ mặt không thay đổi, giống như không biết gì hết làm Lăng Phong Hạo thở ra một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Kẹt " Đứng cạnh bên nàng Thi Vương cánh tay hơi co lại, còn thiếu chút, một chút nữa thôi, chỉ cần thêm một tia sát khí Thi Vương liền sẽ một quyền đem đối phương khuôn mặt mỹ đấm nổ.
Nàng lấy ra mười lăm viên Linh Thạch chuẩn bị đưa cho hắc y lão giả.
Hai tên mỹ lệ nữ tử ôm ấp lẫn nhau hấp dẫn lại không thiếu nam tu sĩ, nhưng hồng y nữ tử lại tỏa ra mạnh mẽ uy áp làm bọn họ không dám lại gần, chỉ có thể tiếc nuối từ xa xa liếc trộm.
" Ầm "
" Ta nhớ kỹ các ngươi "
Mắt thì đúng là không thấy thật, nhưng Lăng Phong Hạo nghe thôi đều cảm giác tâm phiền ý loạn.
" Ngươi nói ai ngốc nghếch " Tử Nguyệt không phải thật sự ngốc bị người chặt chém mà không biết, chỉ là hiện tại nàng thật sự cần quyển thư tịch này, nên không rảnh so đo quá nhiều.
Lăng Phong Hạo bị dọa nhảy lên, đối phương xuất hiện liền hắn đều phản ứng không kịp, trên người lại tỏa ra như có như không đáng sợ áp lực, hắn liền hiểu rồi ít nhất cũng là Trúc Cơ tu sĩ.
Hắn nhìn thật sâu tên trung niên tu sĩ còn có tên mang theo đại kiếm thanh niên.
" À há, vậy à " Hồng y nữ tử cũng không lui lại linh áp, mà vẫn đứng đó nhìn chằm chằm hắn.
" Những tri thức này mặc dù phổ thông, thế nhưng muốn tìm được thư tịch ghi chép đầy đủ thế này rất khó khăn, già trẻ không gạt, mười lăm viên hạ phẩm Linh Thạch "
" Một ngàn cũng muốn Thanh Phong Ngưu sao, ta ra một ngàn hai trăm hạ phẩm Linh Thạch "
Lừa gạt chặt chém làm gì cơ chứ, chỉ vì mấy chục linh thạch mà làm mất đi một nhóm hàng hóa vật liệu giá trị hơn ngàn Linh Thạch, còn suýt nữa đem mạng nhỏ góp vào.
Hắc y lão giả đánh giá Tử Nguyệt một hồi, dù nhìn không ra tu vi, thế nhưng tìm mua cơ sở tri thức người, không chín thì mười cũng là tu tiên tân nhân, lừa gạt được một chút thì một chút.
Nàng mặc kệ nằm đó như c·h·ó c·hết hắc y lão giả, quay người rời đi.
Nàng quay người bỏ đi, chưa đi được mấy bước nàng như nghĩ ra được chuyện gì thú vị, nở ra một nụ cười xấu xa. Nàng quay lại sạp hàng của hắc y lão giả.
Hồng y nữ rử đột nhiên đi hướng hắc y lão giả.
Cảm thấy trong người kỳ dị cảm xúc, nàng vùng vẫy người càng mạnh hơn. Người phía sau giống như cảm thấy nàng phản ứng quá kịch liệt, liền vội vàng buông tay ra.
" A ngươi làm gì " (đọc tại Qidian-VP.com)
Hồng y nữ tử như hóa thân ác ma hướng hắc y lão giả hỏi, nụ cười vui vẻ trên mặt cũng không giảm đi chút nào, nhưng rơi vào mắt hắc y lão giả lại cho hắn to lớn sợ hãi.
" Trúc Cơ đại tu sĩ "
" Một viên linh thạch đều không đáng a, lão già ngươi đây không phải là bắt nạt tiểu muội muội sao ". (đọc tại Qidian-VP.com)
" Tốt lắm, rất hiểu chuyện nha" Hồng y nữ tử nhếch miệng cười cười thấy hắn cũng không ngu cho lắm, không tự tìm đường c·hết vậy liền tha cho một mạng.
" Quyển Tu Tiên Giới Cơ Bản Thường Thức này bán thế nào " Tử Nguyệt hỏi.
" Được, vậy thì mười lăm viên Linh Thạch "
Nàng nhìn về phía sạp hàng, nơi đó đặt một chiếc bàn to, phía trên bàn đặt đó không ít các loại vật liệu, bí tịch, pháp thuật,...
" Phải chi có thể quay lại mười phút trước, ta sẽ vả chính ta lúc đó miệng thúi một trăm cái bạt tai "
" A tiền, tiền bối thứ lỗi, thứ lỗi. Thứ này chỉ một viên, một viên hạ phẩm Linh Thạch thôi " Hắc y lão giả toàn thân xương cốt như muốn vỡ nát, hắn cũng liền Luyện khí tầng bảy, sao mà đỡ nổi Trúc Cơ linh áp.
Hồng y nữ tử nghe hắn nói vậy đưa tay liền lấy quyển thư tịch, sau đó lại hướng hắn cười cợt nói
Hắc y lão giả thấy nàng đi rồi nhưng vẫn không có ý định đứng lên, mà nằm chờ đợi, lo lắng nàng lại tới lần nữa đem hắn lột sạch.
" Xin hỏi tiền bối còn có chuyện gì nữa không, a ...."
Tử Nguyệt cũng hơi thở ra, may mà là một nữ tử, nếu một tên nam nhân mà dám làm bậy như vậy, nàng chắc chắn sẽ để Thi Vương đ·ánh c·hết đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lăng Phong Hạo còn chưa đuổi kịp Tử Nguyệt, từ nơi xa tiếng đấu giá vang đến làm trán hắn nổi lên gân xanh.
Tử Nguyệt tránh thoát được, nàng liền quay đầu ra sau xem rốt cuộc là ai.
" Vậy mới đúng nha, tạm tha ngươi"
Chủ quán là một hắc y lão giả vẫn đang cụp lại mắt như đang ngủ, nghe thấy Tử Nguyệt hỏi liền mở mắt ra.
Tử Nguyệt ngọ ngoạy người, muốn tránh thoát đối phương ôm ấp. Phía sau nàng tỏa ra một cỗ thanh nhã mùi thơm, lại có hai thứ dị dạng đồ vật cọ cọ vào lưng, làm Tử Nguyệt trong người xuất hiện một tia dị dạng.
" Ta ra một ngàn hạ phẩm Linh Thạch "
" Tiểu muội muội, ngươi cũng thật ngốc nha ! Loại đồ vật này là hàng đại trà, tu tiên giới khắp nơi đều có " (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắc y lão giả rất muốn chửi mẹ, rõ ràng sắp thành công lừa gạt một tên tân nhân tu sĩ, không biết từ đâu nhảy ra một vị Trúc Cơ tiền bối, còn thích xem vào việc bao đồng nữa chứ.
" Ngươi thấy sao? thế nào ngươi có ý kiến gì không ? "
" À không, không phải một viên Linh Thạch, ta đưa miễn phí. Dù sao cũng là lão tiền bối giúp một chút mới nhập môn tu sĩ cũng là việc phải làm "
Chương 26: Hồng Y Nữ Tử
" Tiểu muội muội, đừng giận chỉ là thấy ngươi quá ngốc nghếch, muốn đùa ngươi chút thôi à nha " Hồng y nữ tử nghich ngợm hướng Tử Nguyệt cười đùa.
Lăng Phong Hạo thấy Tử Nguyệt đã đi ra xa khỏi chỗ bán Thanh Phong Ngưu, liền vội vàng chạy theo, không tiếp tục nhìn mấy tên đáng c·hết này nữa, mắt không thấy tâm không phiền.
Tử Nguyệt cười trộm trong lòng, bề ngoài vẫn như cũ lạnh nhạt không quan tâm, chỉ lo nhìn nhìn xung quanh hàng hóa.
Nhìn thấy hồng y nữ tử cũng không quay lại, mà đi thẳng về chỗ của tiểu cô nương lúc nãy làm hắn thở ra một hơi, nhưng sau đó lại một mặt bi thương.
" Mẹ nó "
" Không, không ta không có bất kỳ ý kiến gì, cứ làm như tiền bối đã nói là được " Hắc y lão giả vẻ mặt đau khổ trả lời.
Hắn không dám nói một chữ " có " hắn dám có ý kiến khả năng rất cao ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của hắn.
Phía sau là một vị mỹ lệ nữ tử, khuôn mặt xinh đẹp mang theo một chút nghịch ngợm, phía sau mái tóc đen nhu thuận xõa trên bả vai, toàn thân mặc hồng y làm nàng trở nên cực kỳ nổi bật.
" Ừm, thứ này cũng không tệ lắm " Tử Nguyệt nhìn quanh một hồi chỉ vừa ý một quyển thật dày thư tịch .
" Lão già, ngươi nói xem quyển sách này thật sự muốn mười lăm viên hạ phẩm Linh Thạch sao " Hồng y nữ tử một chân đạp mạnh, kém chút đem sạp hàng của hắc y lão giả đạp gãy. Trên người nàng mạnh mẽ linh áp hướng lão giả đè xuống.
Trúc Cơ mà thôi nàng há sẽ sợ, thiếu gia lúc ở động phủ Hắc Phong Sơn đã nói rõ, không gặp phải Chân Quân mang theo Thi Vương chỗ nào cũng có thể đi.
Hồng y nữ tử không nghe hắn nói, vừa lại gần liền thả ra Trúc Cơ linh áp, lần nữa ép hắn nằm bẹp xuống mặt đất .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.