Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 301: Nguy Hiểm!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 301: Nguy Hiểm!


Chỉ là, càng vào sâu phía trong các trận chiến diễn ra khắp nơi, bản thân hắn dù đã rất cẩn thận nhưng vẫn có mấy lần phải bất đắc dĩ ra tay.

Nếu hiện tại Ron còn sống, Mad có lẽ còn bối rối tay chân, nhưng lão đã về với cát bụi rồi, một con quỷ như Mad rất khó tìm được ai kìm chế hắn một lần nữa.

Chương 301: Nguy Hiểm!

Người trong nơi này thực sự điên loạn rồi, họ đã chém g·iết tới đỏ mắt, đâu còn có thể phân biệt địch ta, chỉ cần thấy có người tiến đến là lao tới hạ sát.

Ma Thần Kiếm là một thứ tích tụ sức mạnh hắc ám, sau rất nhiều năm cho tới gần đây nó mới có thể xuất hiện ý thức, nhưng loại ý thức đó cũng rất sơ khai. So với ý chí mạnh mẽ bên trong Độc Long Thương thì nó chẳng là gì.

Một điểm khác biệt rất lớn nữa đến từ khả năng hấp thu mọi loại năng lượng đa dạng đến từ Độc Long, nó “ăn tạp” nhưng sau quá trình tiêu hóa những năng lượng đó đều được nó chuyển về dạng hắc ám mà nó có thể sử dụng.

“Sóng?”

Gray bình thường ngang cấp vốn chẳng mấy lo ngại một nhát kiếm của Arro, nhưng hắn đã dùng bí pháp, lại không thể tốc chiến tốc thắng, vì vậy vừa kiệt sức, vừa chênh lệch cấp độ khiến hắn biết mình đã là nỏ mạnh hết đà.

“Thử kiểm tra các loại sóng.”

Đường kiếm quỷ dị tưởng chừng như đã bị khí công của Gray đánh bay ra, nhưng sự linh hoạt của thứ v·ũ k·hí này lại vượt quá lẽ thường.

Hắn dùng tốc độ và sự khéo léo của mình để hạn chế tối đa khả năng bị kéo vào một cuộc chiến vô nghĩa, thay vào đó đẩy tốc độ lên tối đa để tiến vào sâu bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Dương Tuấn Vũ không biết rằng, trong thời gian hắn rời đi, sự chèn ép của các thế lực khác là rất lớn, lực lượng của Liên Minh sau trận chiến ngày trước còn chưa thể phục hồi, lại liên tục chịu nhiều thất bại do đối phương có cao thủ cấp Đế trấn giữ, họ làm sao có thể tiếp tục mạo hiểm đem quân tới nơi này tìm kiếm lợi ích.

Dương Tuấn Vũ ở thời điểm này đã rất khác, hắn không hề cảm thấy mùi máu tanh quá mức ghê tởm, việc nhìn thấy một kẻ c·hết thành một đám thịt nát với n·ộ·i· ·t·ạ·n·g vương vãi khắp nơi đã khó có thể làm hắn giật mình.

Lấy khu di tích làm tâm thì bán kính cuộc chiến đã lan ra tới hơn 100Km, các khu vực rừng rậm, sông suối xung quanh đều bị giày xéo, phá hủy, tổn thất về thiên nhiên là rất nặng nề, nhưng điều này đâu phải là thứ đám người đã đỏ mắt về báu vật quan tâm.

Chính vì khả năng “ăn tạp” này nên Dương Tuấn Vũ đã nảy sinh ham muốn với cây Quang Thần Kiếm kia. Sức mạnh của một người sẽ được gia tăng rất nhiều nếu hắn có được một thứ v·ũ k·hí cực tốt.

“Thực sự tồn tại một loại sóng hạ âm có tác dụng làm thần trí mất tỉnh táo.”

“Em đã tra xét, không có sự xuất hiện của các loại độc tố kích thích b·ạo l·ực.”

Lần này cũng không ngoại lệ, là một bậc thầy kiếm thuật, dù cho v·ũ k·hí của Arro có quỷ dị tới mấy thì nó vẫn là một thanh kiếm, Idle không khó để nhận ra đích đến cuối cùng của nó, nếu là hắn thì đã dễ dàng hóa giải, nhưng Gray lại không có năng lực như hắn nên mới b·ị đ·ánh lừa.

Cứ nhớ lại trận chiến bị áp đảo bởi Alethea là máu hắn lại sôi lên, trận đó, Độc Long đã hoàn bị bị lép vế khiến nó chẳng thể phát huy được hết sức mạnh của mình, trái lại còn bị vô số tổn thương lớn nhỏ tới mức suýt nữa đã gãy vụn.

Idle mặc dù bị Lus kiên trì cuốn lấy, nhưng sức mạnh của hắn coi như áp đảo đối phương, vì thế thi thoảng vẫn có những khoảng trống để quan sát trận chiến của đồng đội bên cạnh và ra tay ứng cứu.

Ban đầu hắn đã nghĩ như vậy, nhưng một lúc sau hắn đã phải giật mình, toát mồ hôi, bởi vì hắn nhận ra sự điên loạn của những người này không đơn giản như phán đoán ban đầu của hắn.

Ma Thần Kiếm thực sự rất đáng để lưu tâm, nếu có thứ này trong tay, hắn tin rằng Độc Long Thương sẽ có cơ hội để tiến xa hơn bước nữa.

Yamamoto Inuarashi không phải là một kẻ ngu ngốc, vì thế hắn đã dứt khoát lựa chọn không tham gia trận chiến vô nghĩa này để bảo toàn và phục hồi lực lượng.

Đã thấy hậu duệ của bọn họ ở đây rồi thì đám Faith, Idle và Gray có lẽ cũng cách chỗ này không xa lắm.

Vì thế, nếu tiện đường di chuyển mà thấy họ gặp nguy hiểm, hắn không ngại dừng lại giúp đỡ những người này một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần một v·ết t·hương vào n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, không cần trí mạng cũng sẽ làm hắn đi đời. Nhìn mũi kiếm lạnh lẽo âm độc như một con rết cắn tới, Gray vừa đánh vừa đầu đầy mồ hôi.

“Là Mad làm, không, đúng hơn là Ma Thần Kiếm làm. Em còn nhớ sự tồn tại của Ma Thần Kiếm luôn kích thích hoàn cảnh xung quanh tạo ra b·ạo l·ực, rồi nó sẽ hấp thụ năng lượng hắc ám từ thù hận.”

Faith thì phải đối phó với hai người Envy và Greed, trong khi đó Lus mặc dù không quá mạnh mẽ nhưng hắn lại có khả năng biến cơ thể thành máu khiến Idle rất khó chịu, Arro với thứ v·ũ k·hí quỷ dị và sức mạnh dị thú dường như là một con báo đang cuốn lấy Gray khiến vị tăng sư huynh này được một phen khốn đốn.

Mà một kẻ có v·ũ k·hí đấu với một kẻ không có v·ũ k·hí thì ngay cả khi sức mạnh tương xứng thì phần thiệt vẫn là kẻ chỉ có hai bàn tay trắng, đó là chưa kể đến Alethea còn có sức mạnh vượt trội hơn hắn không chỉ một chút.

Sau khi đã tìm ra nguyên nhân khiến trận chiến trở nên tàn khốc hơn bình thường, Dương Tuấn Vũ càng đẩy nhanh tốc độ xâm nhập hơn, những kẻ bị thao túng thần trí sẽ sớm c·hết vì bị g·iết hoặc kiệt sức, ở lại đây đã chẳng có ý nghĩa gì.

Arro rõ ràng mạnh hơn Gray rất nhiều, đối phương mặc dù đã sử dụng tới Lục môn trong Bát Môn Độn Giáp vẫn không thể san lấp chênh lệch, ngược lại Arro rất ung dung, vừa t·ấn c·ông vừa giữ khoảng cách. Hắn mặc dù đã đột phá cấp Đế, nhưng là từ nhiều thiên tài địa bảo chồng chất lên, sức mạnh rất bất ổn, phù phiếm. Dương Tuấn Vũ vừa nhìn vào đã nhận ra. Nhưng dù là vậy, Gray vẫn không thể có phần thắng.

Dương Tuấn Vũ cười khổ, tên này thực sự quá mức ham ăn.

Số n·gười c·hết gia tăng không khiến tham vọng chiếm hữu của con người ta giảm đi, thay vào đó mỗi trận chiến lại ngày càng trở nên tàn khốc hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Tuấn Vũ cười cười, hắn không nghĩ rằng hành động hớt tay trên của Mad là một sự đê tiện, nếu bản thân hắn là người có cơ hội ấy thì chắc chắn cũng chẳng thể bỏ qua.

Mức độ này đã tương đồng với cuộc chiến lật đổ Liên Minh Công Hội ngày trước, mà thậm chí nó còn chưa có dấu hiệu kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khác với sự vắng mặt của Liên Minh Cửu Long Tinh, hắn lại gặp được một vài thế lực quen thuộc, đó chính là các sát thủ của Diệt Thiên và hậu duệ của nhóm Faith, Gray.

Con người là loài sẵn sàng phá hủy tất cả chỉ để thực hiện tham vọng của mình.

Độc Long Thương xuất hiện từ hư không, Dương Tuấn Vũ vừa chọc thủng không gian và lấy nó ra, ngay khi vừa hiện thế và ngửi thấy mùi máu, nó đã liên tục gửi ham muốn “thèm ăn” của nó đến chủ nhân.

Nhưng sự biến đổi từ thấp kém nhất cho tới trạng thái hiện tại đã nói nên sức mạnh tiến hóa của Độc Long là cực kỳ bá đạo.

Trong khi đó, Ma Thần Kiếm chỉ có thể hấp thu năng lượng hắc ám, đối nghịch với nó là năng lượng tịnh hóa, đây cũng là nguyên nhân mà nó bị khắc chế trong quá khứ.

Dương Tuấn Vũ ngay từ khi còn chưa bước vào trung tâm cuộc chiến, hắn đã ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc từ trong không khí.

Điều nực cười là ở chỗ, đối thủ của họ không ai khác chính là nhóm người dưới trướng của Mad: Envy, Greed, Arro và Lus.

Một điều kỳ lạ mà hắn vừa nhận ra đó là không có thành viên nào của Cửu Long Tinh tham dự cuộc chiến này, họ dù sao cũng là một Liên Minh lớn, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cơ hội nâng cao sức mạnh của mình đây?

Triệu Cơ hỏi trong nghi ngờ, nhưng rất nhanh cô đã phát hiện ra sơ suất của mình.

Dưới sự dùng kiếm tinh tế của chủ nhân, thân kiếm khẽ cong lên né tránh đòn đánh, trong khi mũi kiếm vẫn ác độc đâm tới vị trí trái tim của kẻ thù.

Mặc dù có cơ thể cứng hơn đá, cùng khả năng phục hồi mạnh mẽ bởi các văn tự trôi nổi trên người, nhưng các v·ết t·hương do thanh kiếm hình rết vẫn cứ liên tục cắt lên người hắn.

“Trong không khí có thứ gì đó! Triệu Cơ!”

Đây rõ ràng là một cuộc n·ội c·hiến, nhưng đúng là chỉ có họ mới có thể thấu hiểu và kìm hãm lẫn nhau tốt nhất. Duy chỉ có Mad là rảnh rỗi tay chân nên đã sớm đi tìm cổ kiếm rồi.

Tuy vậy, Độc Long chưa thể cứng đối cứng được với nó, một phần là vì nguyên liệu chế tạo của Ma Thần Kiếm là cực tốt, trong khi cây Thương của hắn xuất phát điểm ban đầu chỉ là một hỗn hợp kim loại và đá năng lượng rất thô sơ.

Con mắt duy nhất gần lưỡi thương lập tức hóa thành màu đỏ sau khi Dương Tuấn Vũ tiện tay chém rụng mấy tên cản đường, hắn cầm chiến thương lao về phía Gray đang gặp khó khắn nhiều nhất.

Và đúng như những gì hắn phán đoán, đi thêm khoảng 10Km nữa, hắn đã nhìn thấy thân ảnh của ba người. Nhưng có vẻ như cả ba đều đang gặp rắc rối không nhỏ.

Mà giả sử họ có thể cẩm được món thần vật này rời đi, liệu sau đó có khả năng giữ nó cho riêng mình được không thì chẳng cần nghĩ cũng biết kết quả. Thất phu vô tội, hoài bích có tội, kẻ yếu nhược mà cầm đồ tốt thì kết cục sẽ rất bi thảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 301: Nguy Hiểm!