Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 304: Cuồng Ngạo

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 304: Cuồng Ngạo


Không chỉ Dương Tuấn Vũ, ba người phía sau đều dựa vào sự nhạy bén của mình mà nhận ra được sự quý giá của thanh cổ kiếm bí ẩn này. Trong số họ, không ai khác ngoài Idle, một kiếm si chân chính, cảm giác của hắn là mãnh liệt nhất khi cảm nhận được kiếm ý của một thanh kiếm, điều này khiến một kẻ luôn lãnh đạm và bàng quang trước nhiều biến cố cũng phải run rẩy phấn khích một hồi.

Mad không hiểu hắn lấy đâu ra sự tự tin như vậy khi đối mặt với mình, nhưng hắn phải công nhận kẻ đang khiêu khích mình rất có tiền vốn.

4 vị Đế Hoàng còn lại nghe Mad nói thì lập tức bám víu vào lý do này để trở lại cuộc chơi.

Mad nghiến răng nghiến lợi, tên này rất khôn ngoan, hắn không ngờ dám quang minh chính đại thừa nhận mục đích của mình tới đây là vì muốn lấy đi Quang Thần Kiếm, đồng thời đá lại câu hỏi khó tưởng chừng rất dễ đáp nhưng lại khó mở miệng này cho bọn họ. Mad trợn mắt đe dọa Dương Tuấn Vũ rồi lên tiếng giải nguy: (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Tuấn Vũ chưa bao giờ coi Mad là một kẻ mà hắn cần tôn trọng, vì thế hắn trả lời bằng sự chán ghét:

- Ngươi tới đây vì Quang Thần Kiếm?

Khan chửi rống lên, 4 tên Đế Vương còn lại nghe thế thì biết chẳng thể đóng kịch được nữa. Mad nhíu mày nói:

Hắn đâu còn là một đứa nhóc mới thấy cảnh máu me, đã qua lâu rồi cái thời hắn phải luồn cúi trước mặt người khác. Đế Hoàng?

Ngay khi vừa bước vào trung tâm khu di tích, Dương Tuấn Vũ đã cảm thấy một áp lực vô hình lan tràn khắp không gian, nó mang tính chất của sự kiêu ngạo và sắc bén dù chỉ rất yếu ớt.

- Đúng vậy! Thế còn các người thì sao? Chẳng lẽ tới đây chỉ để ngắm chơi? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đế Hoàng là cái đinh gì, ở trên Đế Hoàng còn vô vàn tồn tại mạnh mẽ hơn nhiều lắm. Có lẽ chính vì suy nghĩ như vậy nên Dương Tuấn Vũ không bị ánh hào quang của cấp Đế che mắt, khác rất nhiều so với những kẻ hiểu biết hạn hẹp ở Zero này.

Faith, Idle và Gray đều rất ngạc nhiên trước hành vi của hắn, nhưng bọn họ đều tin tưởng Ralph làm vậy là có lý do, cho nên xuất hiện tình cảnh cả bốn người đều đứng im một chỗ như kiểu bọn họ tới đây chỉ là để “dự khán” thôi vậy.

Mad tức giận tới phát run, hắn vừa chỉ tay vào Dương Tuấn Vũ vừa cười lạnh lẽo. Nhưng Dương Tuấn Vũ là ai?

Đám người này có ai không phải đức cao vọng trọng, hùng chấn một phương, vì thế, cả đám chỉ vì câu hỏi của Dương Tuấn Vũ mà tiến thoái lưỡng nan, mặt ai nấy đều lúc xanh lúc trắng.

“Phúc khí lớn? Còn không phải hy vọng sẽ có một người có khả năng rút thanh kiếm lên, rồi sau đó c·ướp đoạt từ tay người đó? Đúng là một lũ đáng khinh! Mà nhìn từ biểu lộ của năm người này lúc bọn họ đi vào rõ ràng có một tia vui mừng, đây không phải là vì tất cả bọn chúng đều không thể nhấc thanh kiếm lên được chứ?”

Nhưng không mở miệng thì bọn họ đều chẳng có lý lẽ để tranh giành báu vật này, nếu cố tình c·ướp đoạt, tiếng xấu đồn xa, danh tiếng họ nhất định sẽ bị giảm sút, người đời phỉ nhổ coi thường.

Chương 304: Cuồng Ngạo

Dương Tuấn Vũ trong lòng cười nhạt, “đã không thể chờ được rồi sao?” hắn nhìn thẳng vào đôi đồng tử đỏ rực của đối phương mà cười:

- Nể tình các ngươi với ta cùng một tổ chức, nếu không muốn hôm nay là ngày c·hết của các ngươi thì tới từ đâu liền lăn trở về đó đi.

Sự xuất hiện của 4 kẻ đến sau lập tức được chào đón bởi những ánh mắt khó chịu của 5 vị Đế Hoàng, trong số đó, Mad đã sớm kinh ngạc về sự trở lại của người mà hắn luôn coi thường- Ralph. Vì thế, ngay khi nhìn thấy nhau, Mad đã lên tiếng chất vấn:

Mọi người nghe hắn nói vậy thì không biết phải nói sao, kẻ nào mở miệng xác nhận trước thì lát nữa tranh c·ướp nhất định sẽ bị những người khác cùng nhau chèn ép.

Đôi mắt Faith khi chứng kiến phong thái hào hùng ấy không khỏi sinh ra rung động. Một kẻ vốn được cô coi thường, không ngờ chỉ sau vài năm đã lột xác trưởng thành tới vậy, Faith rất ít khi thán phục người khác, ngoài khoảnh khắc được đại pháp sư Ron thu làm đồ đệ ra, Dương Tuấn Vũ chính người thứ hai khiến trái tim cô lại có lúc phải đập nhanh đến như vậy.

- Ta muốn thì trở lại, Zero đâu phải là nơi ngươi có thể quản được?

- Ngươi ... Ngươi... Tốt lắm!

Nói ra điều này chẳng phải là vô nghĩa sao? Có ai ở đây không đến vì thứ bảo vật này chứ? Nếu không đã chẳng khiến bao kẻ ngoài kia đầu rơi máu chảy.

Đó cũng chính là cách mà họ đã làm, không, của bất cứ ai tới đây đều làm. Năm người bọn họ đều đã đánh mấy trận lớn nhỏ suốt ba ngày ba đêm để tranh đoạt nhưng không ai hơn ai, vì thế mới quyết định lập ra giao ước tạm thời là tiến hành đình chiến và dựa theo rút thăm để xác định thứ tự người tới khuất phục Thần Kiếm.

Mọi người bị hành động lỗ mãng của hắn làm kinh ngạc, ngay cả ba người Faith cũng thấy Dương Tuấn Vũ giống như bị điên rồi. Nhưng không thể không nói, sự cuồng ngạo, bá đạo của hắn, khiến đôi mắt của đám người Idle phía sau đều sôi sục chiến ý.

- Làm sao ngươi có thể trở lại?

Nhưng kết quả lại khiến họ rất khó có thể chấp nhận được. Họ là ai? Là những người mạnh mẽ nhất thế giới này, nhưng cả năm người đều không thể rút được một thành kiếm ra khỏi một tảng đá.

Dương Tuấn Vũ vừa nghĩ tới đó liền cảm thấy nghi ngờ, vì thế hắn quyết định tạm thời không bước tới lấy thanh kiếm, đồng thời ngăn cản ý định muốn thử sức của đồng bọn.

Nhưng mọi thứ quả thật chẳng dễ dàng, ngay từ lúc bước qua lối vào, bọn họ đều cảm nhận được sự “không chào đón” tới từ 5 luồng khí tức mạnh mẽ khác nhau. Có điều, những áp lực vô hình đó đều bị Dương Tuấn Vũ đi trước triệt tiêu.

Mad chợt nảy ra một ý rất thú ý, vì thế liền mở miệng: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nó thực sự có ý chí của riêng mình?”

Dương Tuấn Vũ không sợ Mad gắp lửa bỏ tay người, tên này rõ ràng muốn hướng sự chú ý của mọi người về phía hắn để đứng sau làm ngư ông đắc lợi.

Từ một kẻ bị khinh rẻ coi thường với sức mạnh đáng khinh, chỉ trong vòng 5 năm đã lột xác trở thành một kẻ đứng từ trên mà nhìn xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Các ngươi hẳn không thể nhấc Thần Kiếm lên?

Độc Long hình như đang rất phấn khích khi “ngửi” thấy được hơi thở của đồng loại khiến hắn bất đắc dĩ phải trấn an tên này một chút. Nhưng từ đó cũng có thể thấy được sự đặc biệt của Quang Thần Kiếm, một thứ có thể kh·iếp Độc Long rung động thực chẳng dễ tìm thấy.

Mặc dù đã có suy đoán từ trước, nhưng tới tận khi trực tiếp cảm nhận được, Dương Tuấn Vũ mới cảm thấy kỳ diệu.

- Tại sao ngươi không tới lấy Quang Thần Kiếm?

- Năm người các ngươi ai muốn lên trước! Không! Tất cả đám rùa rút đầu các ngươi đều lên một lượt đi! (đọc tại Qidian-VP.com)

Khan, một tên Đế Vương có tính kiên nhẫn kém giống như ngoại hình mặt mũi râu tóc đều đỏ chót của hắn, không thể đợi được nữa liền lên tiếng:

- Mẹ kiếp! Không thử thì mau cút. Đừng vo ve ở đây khiến chúng tao ngứa mắt.

Rầm!

Điều này khiến lòng tự tôn của các vị Đế Hoàng bị tổn thương, họ quyết định đồng loạt phá hủy phần đá mà thanh kiếm cắm vào, tuy vậy, tất cả các đòn tất công của họ đều bị Quang Thần Kiếm cứng rắn vô hiệu hóa, nó tạo ra một lớp khiên bảo vệ khối đá mà nó cắm vào.

Đã đồng thuận như vậy, nhưng bốn tên người mới tới lại chỉ trợn mắt đứng xem, điều này khiến tâm trạng hồi hộp, phấn khích đục nước béo cò của họ bị đạp đổ, trong lòng dù đang rất tức giận nhưng chúng vẫn phải kìm nén.

- Không vội. Các vị tới trước thì mời thử trước.

Ẩn nhẫn, sát phạt quyết đoán là những thứ hiện ra khi Mad nghĩ về kẻ này.

Bị người khác chửi tận mặt như vậy, Dương Tuấn Vũ đương nhiên rất tức giận. Độc Long Thương chống xuống đất, một luồng sức mạnh cuồng bạo lập tức lan tràn ra xung quanh, áo quần vì gió rung lên phần phật, hắn chỉ tay vào mặt đối phương rồi cười lớn.

Đang lúc bọn họ sôi máu vì không tìm được biện pháp tốt thì lại có động tĩnh bên ngoài, với khả năng cảm ứng nhạy bén của mình, không khó để họ biết được có người đã đánh bại nhóm cận vệ của mình để xâm nhập vào khu phế tích, cả năm người nhanh chóng đưa ra quyết định dụ đối phương rút kiếm rồi c·ướp đoạt. Khi đó, ai mạnh ai nhanh thì người đó sở hữu Thần Kiếm.

Cả năm người nghe vậy đều nghiến răng nghiến lợi, tên này dường như đã biết sự thật nên cố tình làm vậy để chế giệu bọn hắn.

Một chiêu này trong trận chiến với hai Đế cấp hắn đã từng làm để chiếm được Ma Thần Kiếm, bây giờ lại có ý định lặp lại lần nữa? Đúng là một kẻ bẩn thỉu.

- Đúng vậy. Chúng ta đều là vì nguyên nhân này mà đến.

- Bọn ta đều đến đây để tìm cơ duyên với Thần Kiếm, nếu may mắn được Thần Kiếm nhận chủ thì coi như phúc khí người đó lớn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 304: Cuồng Ngạo