Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 313: Lời Lẽ Bẩn Thỉu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 313: Lời Lẽ Bẩn Thỉu


- Ha ha ha. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vết nhơ này sẽ theo hắn mãi mãi, thậm chí cả khi c·hết đi cũng bị người đời chê cười. Ô Mã Nhi cả đời dùng cái miệng trơn tru của mình để đạt được nhiều thành tựu, không ngờ tới những ngày tháng cuối đời lại bị một cái miệng khác làm cho thân bại danh liệt.

Chương 313: Lời Lẽ Bẩn Thỉu

Đối phương có lẽ giờ đã thành nắm đất mà vô tình trong một lần đi tiểu nào đó hắn đã tè lên, nghĩ như vậy giúp tâm linh bị tổn thương sâu sắc của Ô Mã Nhi trong quá khứ được xoa dịu phần nào.

Những lời nhục mạ khó nghe được phun ra liên tiếp từ cái miệng bẩn thỉu của kẻ vừa rồi khiến quân sĩ trong thành vô cùng tức giận. Quân tử thà c·hết chứ không chịu nhục, bọn họ biết rõ bản thân sau trận chiến này sẽ tan xương nát thịt rồi, tại sao không thể thống khoái chém g·iết một trận.

Những ánh mắt kinh ngạc, những tiếng châm chọc bắt đầu nhanh chóng lan truyền, hình tượng của Ô Mã Nhi coi như đã mất hết chỉ sau mấy câu nói của đối phương. Ai cần biết đúng hay sai?

Trong không khí đang vô cùng căng thẳng, lão bước ra gần tường thành rồi chợt cười lớn.

- Các người con ngoan cố thì đừng trách chúng ta không cho cơ hội được c·hết toàn thây. Chúng ta người đông thế mạnh, mỗi người chỉ cần nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ để dìm c·hết các người. Vì thế, mau mau mở cửa quy hàng để nhận được khoan hồng ...

Còn cấp Đế ư? Hắn tự biết thiên tư mình có hạn nên không dám nghĩ đến. Cấp Vương là đủ, nhưng bao nhiêu năm, dùng mọi cách c·ướp đoạt thiên tài địa bảo để sử dụng nhưng vẫn chẳng thể đột phá được.

Nhưng vị thế của cha là không thể rời đi, thân là một người lãnh đạo có địa vị đứng đầu trong liên minh, ông phải ở lại mới níu kéo được chút tôn nghiêm và tinh thần cho q·uân đ·ội chiến đấu. Vì thế, cô đã quyết định ở lại, cùng cha chống cự đến phút cuối cùng.

Cứ g·iết được một tên là hoàn thành nhiệm vụ, g·iết được hai tên chính là có lời rồi. Sĩ khí, sĩ khí nam nhân khiến bọn họ muốn bùng nổ hơn bao giờ hết.

Từ trên xuống dưới, mọi người đều đã sẵn sàng đón địch, khí thế vừa hào hùng vừa bi tráng.

Cao tầng và các tướng lãnh Cửu Long Tinh cũng biết nếu cứ để tên kia phun ra những lời thối tha hơn nữa mà bọn họ chẳng có chút phản kháng nào thì nhất định sẽ làm sĩ khí toàn quân tụt dốc thê thảm, đó chính là tác dụng đáng sợ của sự khích tướng trong các trận chiến.

Và rồi, hắn đã đạt tới cấp độ ấy trong vài năm trước, nhưng điều khiến hắn rất buồn bực là kẻ địch giống như đã bốc hơi khỏi thế giới này vậy, hắn tìm kiếm mãi mà không thấy.

Thậm chí, một trong số những lần c·ướp đoạt đấy, hắn đã bị kẻ thù t·ruy s·át suốt nhiều năm trời, cuối cùng phải chui xuống cống, đắp bùn đất vừa đen vừa thối lên người mới tránh khỏi được khứu giác nhạy bén của đối phương mà giữ được một mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều tiếc nuối duy nhất là cho tới hiện tại hai tộc Huyết - Thú vẫn chưa thể thống nhất về một khối, cả ở Zero lẫn thế giới bên ngoài kia. Các tộc nhân hai phe vẫn chìm trong những cuộc đấu đá tiêu trừ lẫn nhau mà quên đi mất bản sắc hào hùng của cha ông ngày trước.

Inuarashi nhìn Rin, ông đã bất lực trong việc khuyên ngăn cô rời khỏi nơi này. Rin không muốn để cha mình bị kẻ địch vây g·iết, là phận con, cô luôn mong ông được an toàn.

Đây dường như là chủ ý của đám Đế vương, bọn chúng muốn Dương Tuấn Vũ cùng nhóm của mình không có chỗ để sống, thường xuyên phải chịu sự dòm ngó, t·ruy s·át của tất cả mọi người.

- Mẹ kiếp, Cửu Long Tinh c·h·ó má, các người tự nhận mình là Long sao? Ta nghĩ bọn ngươi phải đổi tên thành Quy mới đúng. Nhìn các ngươi xem, có giống những con rùa đen rút đầu không? ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Niềm vui ngắn chẳng tày gang, họ rất nhanh nhận ra cơn sóng giữ đang ập tới. Tin tức Dương Tuấn Vũ tham gia tranh đoạt Thần Kiếm đã bằng một cách nào đó lan ra nhanh chóng khắp Zero.

Cao tầng Cửu Long Tinh nhanh chóng nhận được tin tức, tất cả đều hoang mang cực độ. Các bữa tiệc lập tức bị hoãn lại, không khí t·ang t·hương một lần nữa bao trùm toàn bộ liên minh, người người nhà nhà đều sẵn sàng v·ũ k·hí để chống cự, nhưng ai cũng biết kết cục của mình chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.

- Liên Minh Cửu Long Tinh, hôm nay chính là ngày c·hết của các ngươi. Nếu khôn hồn thì mau đầu hàng chịu c·hết, như vậy sẽ có một c·ái c·hết nhẹ nhàng, nếu nhất quyết chống trả chúng ta sẽ g·iết tới gà bay c·h·ó chạy, không chừa lại một mống.

Tên mặt mũi dữ tợn đang chửi thật thống khoái đột nhiên nghe thấy những lời châm chích vừa rồi thì mặt như phát sốt, đây chính là nỗi nhục lớn nhất trong suốt cuộc đời của gã.

Quân địch rõ ràng không có ý định lập tức công thành, như thông tin đã biết, chúng rõ ràng muốn bẻ gãy hoàn toàn ý định chống trả của binh sĩ Liên Minh, từ đó dễ dàng tiêu diệt toàn bộ.

Nhưng điều đó không có nghĩa là họ sẵn sàng chờ c·ái c·hết đến. Cao tầng Cửu Long Tinh nhanh chóng đưa ra quyết sách cuối cùng. Họ để các thiên tài trong liên minh rời đi trước bằng các lối đi bí mật, đa phần sẽ ở lại để chiến đấu tới cùng. Rừng xanh còn đó không lo thiếu củi đốt, chỉ cần có người sống sót thì sau này liên minh sẽ có cơ hội phục hưng.

Không để họ đợi lâu, thám báo đã truyền tin địch đang tiến thẳng về hướng cửa chính của thành trì liên minh. Với số quân vượt trội hơn hẳn, đám người đó rõ ràng là không muốn hạ thấp uy thế của mình, nên chúng lựa chọn cách đánh chính diện để bẻ gãy ý chí của binh sĩ phòng thủ.

Lịch sử là minh chứng rõ ràng nhất, có những trận chiến xảy ra chỉ thông qua tài miệng lưỡi của một người, chỉ cần nói thôi họ cũng khiến vạn quân tan rã.

Binh sĩ trên thành đều siết chặt v·ũ k·hí, họ đợi lệnh của chỉ huy để sẵn sàng lao ra chiến đấu một trận, nhưng rõ ràng các chỉ huy đều không có ý định này, họ ra lệnh cho tất cả ổn định vị trí, liều c·hết thủ thành.

Và quả thật, khi chứng kiến hàng chục ngàn quân nườm nượp từ xa kéo đến, chỉ huy thành đều sợ hãi run rẩy, bởi vì họ biết kết cục sẽ chẳng thể khác được.

Cảm thấy lời nói hào hùng của mình chẳng thể lay động tới quân địch là vô cùng mất mặt, tên tướng quân vừa rồi mặt đỏ mắt trợn gào lên:

Joseph là một lão cáo già đương nhiên hiểu rõ lợi hại của việc này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng ông trời thực sự trêu ngươi, suy nghĩ khiến hắn vui vẻ kia không ngờ có ngày bị hiện thực xé nát. Hôm nay, khi hắn theo lệnh của chủ nhân dẫn quân tới tiêu diệt một cái tiểu Liên Minh, thì chợt nhận ra kẻ thù năm xưa không ngờ vẫn còn sống, mà còn sống rất khỏe mạnh, và kẻ đó còn đang cười vào mặt hắn, không chỉ thế, câu chuyện nhục nhã năm xưa cũng được nói cho toàn quân hai phe địch ta đều biết.

Lão Joseph cũng không đi, đối với lão sống tới cái tuổi gần đất xa trời này rồi thì có sống thêm vài ngày cũng chẳng mấy quan trọng. Ông đã từng là một nam nhi đầu đội trời chân đạp đất, từ ngày còn trẻ đã trải qua biết bao nhiêu trận chiến sinh tử, không có chuyện khi về già lại trở thành kẻ ham sống s·ợ c·hết.

Và như để trút giận, năm vị Đế đã ra lệnh xóa bỏ các thế lực Cửu Long Tinh khỏi thế giới này.

- Ô Mã Nhi, thì ra là con rùa đen nhà ngươi. Ta tưởng ngươi đã xanh cỏ rồi chứ? Còn nhớ trận chiến năm xưa của hai ta, ngươi bị ta đuổi g·iết suốt ngàn dặm đường, để rồi cuối cùng phải chui vào cống để trốn thoát?

Đám tướng lĩnh nhao nhao cưỡi yêu thú bước lên, kẻ nào kẻ đấy gương mặt đều ngạo nghễ, một tên trong số chúng có khả năng cường hóa âm thanh bắt đầu mở miệng châm chọc:

Kẻ địch đứng ngoài thành đã bắt đầu la ó khiêu khích. So về số lượng quân lính thì họ chắc chắn thua thiệt, về chất lượng cũng càng kém cỏi hơn. Tướng quân phe địch vừa nhìn sơ qua đã thấy có ít nhất 30-40 người, không cần dò xét cũng biết bọn chúng đều là cao thủ cấp Vương. Trong khi đó, phe Liên Minh, ngoài Joseph ra thì chỉ có mình Rin đạt tới cảnh giới này.

Hắn đã tự nhủ không biết bao nhiêu lần rằng khi đạt được sức mạnh vượt qua kẻ kia, đạt được cấp Vương như mong ước, hắn sẽ tìm đến kẻ thù năm xưa và cho hắn nếm trải những ngày tháng sống không bằng c·hết là như thế nào.

Các tướng lĩnh đã như vậy thì binh sĩ càng không thể khá hơn được. Nhìn cảnh này, đám cao tầng Cửu Long Tinh biết kết cục đã định, trong mắt ai cũng nhìn ra vẻ bi ai, tiếc nuối.

Không lâu trước đây, hắn đã được một kẻ cấp Đế thu phục và hỗ trợ đột phá lên cảnh giới Vương, một cảnh giới mà hắn dù có nằm mơ cũng muốn đạt được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ai mà không tham sống s·ợ c·hết, đối mặt với t·ử v·ong thì đương nhiên phải tìm mọi cách để được sống rồi. Quan điểm này khiến hắn vượt qua rất nhiều hiểm cảnh mà sống sót tới ngày hôm nay.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 313: Lời Lẽ Bẩn Thỉu