Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: Tháp Swatta( 21) - Tầng 80( 2)
-Nấp.
Lang Nhân Kiếm Pháp – Thức Thứ Bảy: Vua Sói. Mấy tên thổ dân đứng trước mặt bị đụng bay tán loạn, cơ thể bị thương nhiều chỗ, kẻ tay chân gãy, kẻ trực tiếp mất mạng.
Wyman hóa thành dạng sói, cõng Hữu Minh cùng Vade trên lưng, khống chế tốc độ chạy sau lưng ba người còn lại. Hắn ta đủ tốc độ để cõng hai người đồng đội trên lưng quay về thang máy nhanh chóng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không kịp thì chỉ còn cách cắn răng chống đỡ. Vade biết đây là lúc bản thân phát huy năng lực, cô nàng giơ tay lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
-Dừng!
Wyman có chút kinh ngạc, ngẩng đầu sói nhìn người đội trưởng. Hắn có chút không hiểu tại sao Hiếu lại làm thế vào lúc này.
Tiếp đó là sự phối hợp của Xích Đen cùng Khiên Bạc. Một cái mạnh mẽ ngăn chặn, một cái bù vào chỗ trống bị xuyên qua.
Tim đám người dường như ngừng đập trong giây lát, nỗi sợ kéo đến bao trùm lấy họ. Vẫn là Hiếu phản ứng trước tiên, cậu quay lại hét lớn với những người đồng đội:
Đúng lúc này, Hiếu quát lớn, ngăn lại:
Mọi lời nói, quyết định đưa ra đều phải chính xác để giữ toàn đội an toàn, đồng thời đột phá nguy hiểm. Áp lực trên vai không cần nghĩ cũng biết. Thay vì lo nghĩ cho bản thân, Hiếu giờ còn phải lo cho toàn đội.
Nhưng lần này chúng không còn rải rác vì khi bắn với góc độ chéo mà đám người đang chạy thẳng đến thì chẳng có lý nào đám thổ dân lại bắn tỏa khắp tứ phương.
Cảm nhận tiếng tên dần bớt, Đức Cảnh quả quyết đứng thẳng người, tay cầm khiên chắn hơi chếch lên trên về phía trước.
Vừa vào là Thức Thứ Sáu – Đàn Sói, mấy tên thổ dân chạy trước lập tức be bét máu. Chúng đau đớn rít gào man rợ, rồi ngã ra sau. Lập tức liền có đám thổ dân khác thế chỗ, chúng điên cuồng một cách vô lý, không ngần ngại giẫm đạp lên người đi trước.
Đối với Lục, việc canh chuẩn xác thời gian chúng bắn là chuyện dễ dàng vô cùng. Đấy là điều bất cứ ai nhạy cảm với thời gian, có sự quan sát tỉ mỉ đều làm được.
Đợt tấn công này quá nguy hiểm. Nếu không nhanh thì bây giờ tất cả đã c·h·ế·t. Đám người cảm nhận tử thần đã kề dao sát cổ, càng tăng thêm tốc độ chạy trốn.
-Đừng! Đi theo mọi người.
Hiếu quả quyết quay đầu lại, sử dụng Lang Nhân Kiếm Pháp ngăn chặn đám thổ dân sắp đuổi đến nơi.
Ban đầu, do những tên thổ dân ẩn nấp khắp nơi mà đám người Hiếu cũng chạy tản nên chúng bắt buộc phải bắn tỏa khắp. Bây giờ, đám thổ dân chỉ cần nhắm thẳng vào mà bắn. Đám người đang chạy sát nhau nên vừa nghĩ là rõ mức độ nguy hiểm lúc này.
Hiếu biết thời cơ đã đến, một lần nữa hét:
Chương 32: Tháp Swatta( 21) - Tầng 80( 2)
Ai cũng biết Hữu Minh cùng Vade rất kém khoản chiến đấu. Để họ ở lại vừa vướng chân, vướng tay lại gây nguy hiểm cho cả hai.
Mấy tên xông đến trước lập tức bị đánh trọng thương, kẻ thì bị cứa đứt cổ, bay đầu, may mắn hơn thì bị thương nhẹ ở tay chân.
-Sắp đến chưa?
Đúng như suy nghĩ của cậu. Tiếng vun vút lần nữa vang khắp không gian, mưa tên một lần nữa xuất hiện.
Hữu Minh cùng Vade luôn đi cạnh Đức Cảnh, nghe lệnh của Hiếu lập tức ôm sát lấy người ông anh. Wyman cơ thể cao lớn thì thu nhỏ dần để hóa dơi, trong lúc đó hắn đã đến cạnh những người đồng đội. Lục cũng thế.
Lời cậu vừa dứt thì tiếng la hét từ đằng trước đã vang lên. Hướng cầu thang lúc này đột ngột xuất hiện đoàn thổ dân với số lượng khổng lồ, ước chừng sơ bộ phải hơn 50 tên.
Khi bị tập kích bất ngờ bởi mưa tên, tất cả sẽ tụ lại vào một chỗ để giảm thiểu số tên rơi xuống. Lúc đầu họ đứng phân tán nên mưa tên sẽ phải phân tán, khi đám người tụ lại một chỗ thì tỉ lệ bị bắn trúng sẽ giảm bớt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lỗ hổng đã xuất hiện. Wyman chạy sang bên, định lao ra khỏi vòng vây, nhanh chóng trở Hữu Minh cùng Vade về thang máy.
Vốn mấy tên thổ dân đi trước chưa c·h·ế·t hẳn nhưng bị mấy chục kẻ giẫm đạp liền c·h·ế·t hoàn toàn.
Đương nhiên, kế hoạch này có nguy hiểm nhất định. Khi tụ lại một chỗ thì đợt mưa tên đằng sau đã không còn là mưa rải rác, thay vào đó chính là mưa nặng hạt, ào ạt tụ vào một chỗ.
Bình thường sẽ là 10 tên, bây giờ lại hơn 50, quân số gấp năm lần. Đó là chưa kể đến chúng có kế hoạch phục kích đàng hoàng.
Thế mà phát nào cũng trúng đích. Âm thanh đau đớn, rên rỉ cứ kêu lên liên tục. Đợt mưa tên thứ ba bắt đầu, nhưng số lượng đã giảm đi.
Vì thế mà phần trước của anh sẽ bị hổng, lũ thổ dân điên cuồng xông đến với mong muốn đâm lòi ruột con mồi.
Đối với một người tinh thông mọi loại vũ khí tầm xa như Lục, cậu biết rõ lúc này nên làm gì.
Hiếu sử dụng Xích Đen hướng lên trên xoay với tốc độ nhanh kinh khủng, tiếng gió rít gào bên tai, thành công chặn lại đa phần tên rơi xuống.
-Chạy ngược lại! Nhanh lên!
Họ cứ thế di chuyển cho đến khi vượt qua vùng đất kì lạ, tiếp tục xâm nhập rừng cây. Đến lúc này, đám người mới ngừng dựa lưng vào nhau, tuy an toàn nhưng di chuyển sẽ chậm lại rất nhiều.
Hiếu không có ý định dây dưa với chúng. Cậu nghe thấy lời nói của Lục liền quay đầu tiếp tục chạy. Đợt mưa tên đầu tiên đã chống cự thành công, một phần đến từ sự tín nhiệm của tất cả dành cho Lục.
Hình ảnh khu rừng xanh mướt xuất hiện, ánh sáng bao trùm lấy người của Hiếu, Đức Cảnh, Lục cũng như Wyman.
Đám người tiếp tục tiến về phía trước. Lần này, đường đi vốn không có chướng ngại vật giờ lại có hơn chục tên thổ dân chặn ngang.
Hiếu bên cánh phải, rút Kiếm Brasu. Ánh sáng lóe lên, tiếng sói tru gào, rồi hình ảnh đàn sói xuất hiện, hình ảnh vị vua sói uy nghiêm, hùng vệ dẫn đầu đàn sói lao đến đám thổ dân chặn đường.
Hiếu đứng lại, hét lên:
Bè lũ xấu xí, tướng người dị hợm, răng sắc bén chòi ra khỏi mồm, tay chân dài ngoằng, trông vừa xấu lại ghê rợn. Nhất là khi cơ thể chúng dính máu khô do lâu ngày không tắm rửa.
Lục hỏi Hiếu:
Đức Cảnh cùng Lục không phụ suy nghĩ của Hiếu, hai người đều phản ứng nhanh chóng. Khi Hiếu quay lưng chạy là họ cũng kịp thời phản ứng.
Vì thế, đám người phải hành động ngay lập tức sau đợt tấn công đầu tiên.
Nhất là khi vì thế mà tính mạng của những người khác bị đe dọa. Đây không phải là do tính cậu cục cằn, khó khăn mà đây chính là nghĩa vụ của người đội trưởng – người đứng đầu cả nhóm.
Đức Cảnh trực tiếp xông đến, anh dùng Khiên Bạc trong tay kết hợp với bộ kĩ năng của bản thân mạnh mẽ đụng bay vài tên thổ dân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chúng lao nhanh về phía đám người, tay cầm vũ khí, miệng hò hét vang vọng rừng cây. Đám thổ dân mãnh liệt tấn công cứ như ngàn quân xông trận, tiếng hò hét trợ trận, bụi mù tán loạn càng thêm kinh hồn.
Nhưng Hiếu chưa ra lệnh, Wyman không dám tự ý hành động. Trong khoảng thời gian này, hắn biết Hiếu chính là trung tâm của đám người, cậu xứng đáng với chức đội trưởng cả nhóm.
Lục hét lớn:
Khoảng 10 phút sau, tất cả mới nhìn thấy cầu thang nối lên tầng trên đang ở phía xa xa. Từ khoảng cách của họ đến đó có thể ước chừng hơn 1 km.
-Sắp rồi. – Hiếu đáp.
Đám người lập tức dừng lại, mưa tên cắm mạnh xuống đất kêu lên độp độp, chỉ có chút ít va đập vào Khiên Bạc. Lục biết chúng sẽ canh thời gian họ chạy để bắn tên, vì khi tên di chuyển thì đám người cũng di chuyển.
Đám người bắt đầu tăng tốc, đồng thời tinh thần càng thêm đề phòng. Đột ngột có tiếng vun vút vang lên.
-Chạy.
Khẩu s·ú·n·g đen ngòm, phẩm chất Xanh Lục xuất hiện trong tay cậu. Tiếng s·ú·n·g đi ra là ra liên tục, cậu xoay người bắn rồi lại chỉa về chỗ khác tiếp tục nã đ·ạ·n trong một giây.
Hiệu ứng Hồi Lực cùng Tăng Tốc đã bổ sung. Tốc độ cả bốn nhanh hơn hẳn. Đức Cảnh vận dụng tốc độ đó để lùi lại phía sau giơ khiên hướng lên trên.
Họ đã không kịp lặp lại phương án cũ. Đức Cảnh vẫn bận rộn mở đường phía trước, Hiếu cũng tấn công đám thổ dân điên cuồng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói rồi cậu quả quyết kéo Hữu Minh cùng Vade chạy về phía sau. Mọi thứ quá bất thường, dù cậu đã nghe tin lũ thổ dân phục kích cùng số lượng không ít nhưng chắc chắn không thể nhiều đến vậy.
Wyman ít lần thấy Hiếu đưa ra phán đoán sai lầm, ngược lại những mệnh lệnh của Hiếu đều mang tính then chốt. Ngoài ra, Wyman biết đối với những người không làm theo lời bản thân nói, Hiếu sẽ cực kì tức giận.
Khẩu s·ú·n·g xuất hiện trong tay Lục, cậu đã biết lũ thổ dân ẩn nấp ở đâu. Sau hai lần tên bắn mà Lục vẫn không thể biết rõ vị trí thì quá phụ lòng thiên phú Xạ Thủ Tinh Thông.
Phần còn lại thì bị chặn bởi Khiên Bạc. Đây là kế hoạch đã được dựng sẵn để đối phó trong trường hợp này.
Từ trong rừng cây, bụi cỏ, cành cao, vô số mũi tên lao thẳng xuống họ. Tên rơi như mưa, bao trùm toàn bộ không gian, kín kẽ không lọt.
Đối mặt với đám thổ dân xông đến, cậu rút thanh kiếm ngang hông nghênh chiến. Đao, giáo, mũi tên thi nhau tập kích Lục, với sức phản xạ kinh người, cậu ta đón đỡ chúng một cách thành thục.
Lục lao qua cơn mưa tên, cậu sử dụng kĩ năng Mờ Nhạt, giúp bản thân đi vào trạng thái bất tử trong một giây. Lục cứ thể chạy thẳng, mũi tên rơi vào người cậu lại không có tác dụng.
Tay chúng lăm lăm vũ khí, người hơi còng xuống, lăm le chực chờ con mồi tiến gần.
Đức Cảnh đi đầu, Khiên Bạc trong tay anh trở thành bức tường vững chắc nhất. Giây trước đám người tiếp tục di chuyển, giây sau chỗ họ đứng đã tràn ngập cung tên.
-Để ý đến mọi thứ cùng đồng đội xung quanh. Chạy thẳng đến cầu thang.
Hiếu lên giọng trấn tĩnh:
Dù nghi ngờ nhưng Wyman vẫn nghe theo lệnh của đội trưởng. Hắn tiếp tục nấp sau lưng Đức Cảnh.
Bắt đầu bằng mưa tên bắn lén với mức độ địa ngục, sau đó là màn chặn đầu kín kẽ không lối thoát muốn g·i·ế·t c·h·ế·t cậu ngay tức khắc.
Nếu bắn quá sớm thì tên sẽ trượt, bắn quá muộn thì đám người đã chạy qua. Điều đó bắt buộc chúng phải canh thời gian thật chuẩn xác, kết hợp đầy đủ hai yếu tố tốc độ tên bắn cùng tốc độ di chuyển của đám Hiếu.
Đức Cảnh hơi lùi lại ra sau, cơ thể hơi đau nhức. Hiếu từ sau chạy bắn lên, Xích Đen trong tay múa vài đường hoa lệ trong không khí, rồi xoay trong không khí tạo ra tiếng gió.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.