Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29 : Bên Dưới Đại Điện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29 : Bên Dưới Đại Điện


"Meoooooooooo"

" ***** "

Trần Hải đứng hình tại chỗ, giọng nói hư ảo truyền vào lỗ tai hắn nghe không hề chân thật, hắn cứng ngắc quay đầu nhìn về bộ xương khô đang nâng ngọn nến, mở miệng khô khốc.

Trần Hải còn chưa kịp xem xét v·ết t·hương, bức tượng mèo bỗng tách ra, cơ thể chia năm xẻ bảy, để lộ ở giữa có một trận đồ phức tạp đang được vẽ trên mặt đất, không biết dùng loại mực nào, dù trải qua năm dài tháng rộng vẫn phát sáng màu vàng yếu ớt.

Một tiếng động lớn kinh tâm động phách, từng mảng lớn nhỏ đất đá bắt đầu chia tách, theo chúng nó dần rớt xuống lộ ra một không gian trống rỗng bên dưới, vùng phía dưới tối tăm không chút ánh sáng, Trần Hải không cách nào nhìn rõ bên dưới tột cùng là có gì.

"Mày bị sao thế, khó chịu trong người hả"

Trần Hải nghe mà tức giận, lấy chút sức lực cuối cùng gầm lên một câu, đầu ngoảnh sang bên, hôn mê b·ất t·ỉnh.

Tiếng mèo rên lên kéo dài xa xăm, tiếng vọng từ bốn bức tường dội lại trong không gian kín nghe thật kỳ lạ, Trần Hải đưa mắt nhìn mèo con.

Tám pho tượng đá khổng lồ dường như nghe theo chỉ thị nào đó của mèo nhỏ, chúng nó dùng tay đập mạnh xuống nền đại điện, theo âm thanh rung chuyển cả núi đá, mặt đất bên dưới bắt đầu xuất hiện các vết nứt như mạng nhện.

Một âm thanh quái lạ chói tai từ không trung vọng lại, theo sau đó một bóng đen từ từ hạ xuống, đó là một chiếc bảo tọa bằng sắt cũ xưa, ngồi bên trên là một bộ khô cốt mặc hoàng bào cầu kỳ phức tạp, tay cầm một ngọn nến phát ra ánh sáng xanh lam, dù di chuyển nhanh nó vẫn thiêu đốt bình yên dường như gió xung quanh không cách nào tác động đến.

"Rầm"

Thành thử nhìn xa xa trông như một con quái thú dị dạng với hàng vạn cặp mắt cùng hàng trăm vạn cánh tay đang vung vẩy đầy quái dị. Trần Hải nuốt một ngụm nước miếng, tâm thái bình tĩnh lúc này cũng bị cảnh tượng trước mắt hù dọa không ít.

"Meo, meo"

"Meo meo"

Tiếng mèo vang lên sau lưng thu hút sự chú ý của Trần Hải, hắn xoay người lại nhìn mèo nhỏ, nó lúc này đang ở phần đuôi bức tượng, một móng nắm lấy đầu phần đuôi vùng gần hậu môn, móng còn lại với xuống hình như muốn làm gì đó.

Mèo con vô cùng nhân tính hóa gật đầu, sau đó ngồi xổm xuống bắt đấu liếm láp bộ lông của mình.

"Đau"

"Đùa, đùa sao, đây, đây là mộ tập thể sao"

"Đây là đáy hố sao"

Trần Hải bất giác lùi về sau một bước, ngược lại mèo nhỏ từ tốn bước lên, bảo tạo hạ xuống, bộ xương khô kia dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần Hãi quỳ thọp xuống, hai tay xương xẩu vái dài trên mặt đất, miệng bô bô ba ba một tràng thanh âm khó hiểu.

Dù mang vẻ nghi hoặc nhưng Trần Hải vẫn làm theo, ngay khi tinh thể được đặt xuống, ánh sáng yếu ớt trên trận pháp dường như bị kích phát mà sáng lên rực rỡ, ngay khi Trần Hải còn chưa hiểu gì, cả người hắn bỗng tiêu biến, mãi đến khi tầm nhìn trở lại hắn đã ở trong một không gian u tối.

Lổ không nhỏ những cũng không lớn lắm, Trần Hải chỉ có thể dùng ngón trỏ đưa vào, ngón trỏ tiến vào không bao lâu hắn liền cảm giác có thứ gì châm vào tay mình, giật thót người hắn vội vàng rút ngón tay ra, trên đầu ngón tay đang rỉ máu, cơ thể thức tỉnh giả cấp 2 đã có sức chịu đựng nhất định, kim châm bình thường khó có thể trong thời gian ngắn như vậy xuyên thủng qua da hắn, thứ làm việc này hẳn rất sắc bén. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mèo con nghe hiểu trừng mắt nhìn Trần Hải rồi hất đầu về phía trước, Trần Hải theo hướng đó nhìn tời liền giật mình.

Chương 29 : Bên Dưới Đại Điện

Lòng Trần Hải trầm xuống, sinh vật không biết tên dù không mang cho hắn bất cứ cảm giác áp bách nào nhưng phong cách quỷ quái, cùng thủ đoạn xuất hiện lạ thường nói rõ nó dường như là chủ nhân nơi này, một con quái hùng mạnh có thể dễ dàng hủy diệt một nhân loại nhỏ bé như Trần Hải.

"Thần minh bớt giận, là người phàm này không biết hắn là nô bộc của ngài"

Mèo nhỏ vô cùng cao quý bước tới, chân trước vỗ vào đầu xương khô, nó như vị quân vương đích thực đang ban phước cho nô tài trung thành của mình.

Cả khu vực mặt đất ngoại trừ bình đài hình vòm Trần Hải đang đứng toàn bộ không gian xung quanh đã sụp xuống, tám bức tượng lơ lửng trên không, chúng không biết từ khi nào đã quay về vị trí cũ, hai mắt ánh lửa rút lui trở lại đèn lồng, ngay sau đó chúng nó đồng loạt thả tay, đèn lồng đá mang theo ánh sáng chập chờn rơi dần xuống đáy hố.

Hố này có vẻ khá sâu, đèn lồng rơi gần năm phút mới tới đáy, ánh sáng yếu ớt phản chiếu những bóng đen san sát bên dưới đáy hố, Trần Hải cố híp mắt nhìn vẫn không tài nào phân biệt được chúng là gì, có hình dạng ra sao.

Trần Hải nhìn thấy mèo nhỏ quay lại, hắn hiếu kỳ bước tới

"Meo, meo meo meo"

"Ta mới không phải nô bộc".

Trước mặt hắn là những ngọn núi khô cốt chất chồng lên nhau, chúng chất cao đến nổi Trần Hải phải ngước mắt mới nhìn rõ, ngoại trừ một khoảng đất trống nhỏ nơi hắn đứng, xung quanh là một biển khô cốt, những cặp mắt màu xanh đong đưa trong không khí, chúng dường như bắt đầu thức tỉnh, tay chân khua loạn xạ trong không trung, nhưng bị đồng loại đè lên nên không cách nào thoát ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không biết từ lúc nào hai đốm lửa màu xanh lam hiện lên, rồi như một phản ứng dây chuyền, vô số ánh lửa màu lam nối tiếp nhau sáng lên, theo đó không gian cũng có chút ánh sáng lờ mờ, đủ để phân biệt cảnh vật nơi đây.

Xa xa có ánh sáng xanh lam nhu hòa, nếu hắn đoán không sai hẳn là vị trí đèn lồng rơi xuống, còn vách đá sau lưng hắn có lẽ chính là phần móng của bình đài đặt bức tượng.

Mèo nhỏ không biết từ đâu ngậm tới một viên tinh thể ném xuống dưới chân Trần Hải, người thì đi lại gần Trận pháp chỉ chỉ vào khu vực trung tâm

"Im mồm, tên dân đen bẩn thiểu". (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy Trần Hải lại gần, nó dùng móng chỉ chỉ vào lỗ nhỏ, ý bảo hắn làm thay, Trần Hải cũng không tỵ hiềm, dù sao cũng là một bức tượng, còn về bẫy sao, từ khi vào đây mèo nhỏ muốn bẫy hắn đã làm được rất dễ dàng không cần chờ tới tận bây giờ.

May mắn không b·ị đ·au đớn g·iết c·hết, nhưng tinh thần mệt mỏi ép hắn chìm vào trong giấc ngủ, trước khi mắt đóng lại hắn còn lờ mờ nghe thấy âm thanh xương khô đáng thương cầu xin tha thứ.

Xương khô tức giận gào lên, âm vang chấn động màn nhĩ Trần Hải, không gian cũng rung động chập chờn, những ngọn núi xương khô cũng phát ra tiếng kêu gào đáng sợ.

"Nó nói gì thế" (đọc tại Qidian-VP.com)

Bảo tọa hạ xuống, Trần Hải lúc này mới phát hiện, tay còn lại của bộ xương khô này đang cầm một quyển sách cổ xưa, bìa sách có một hàng chữ kỳ quái như giun đang phát ra ánh sáng xanh lay lắt.

"Ý mày là ta bỏ viên tinh thể này vào trong đó"

Ngay lúc Trần Hải cảm giác sắp không chịu nổi, mèo nhỏ bỗng nhảy lên, một tán đánh cho xương khô lão đảo trên mặt đất, nến trong tay cũng rơi xuống thiêu đốt đại địa trong ngọn lửa màu lam u tối.

Trần Hải hiếu kỳ lại gần, vừa nhìn mặt liền đen thui, thì ra dưới đuôi bức tượng thật sự có một lỗ nhỏ nhăn nhúm trông như là hậu môn, mèo nhỏ chính là muốn thọt móng vào lỗ này.

Nhìn xương khô có dấu hiệu bạo tẩu, Trần Hãi theo bản năng rút kiếm ra, nó nhìn kiếm trong tay Trần Hãi càng thêm giận dữ, ngọn nến đưa lên trước, không gian như bị thiêu đốt mà kêu lên tý tách, cùng lúc đó, Trần Hải cảm giác linh hồn như đang bị thiêu đốt, cảm giác đau đớn từ sâu trong linh hồn phát ra dường như là loại đau đớn vượt qua mọi cơn đau hắn từng chịu đựng.

Hỏi xong hắn thấy mình điên rồi, lại đi hỏi một con mèo xem một bộ xương đang nói gì, mèo nhỏ vẫn rất thông cảm khả năng ngôn ngữ yếu kém của nhân loại trước mặt, nó nhảy lên vai Trần Hải, vỗ một cái vào sau gáy hắn.

"Không ngờ dưới này lại có địa đạo lớn như thế"

"Ai, ui mèo điên này muốn phản chủ sao" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thần minh vĩ đại, tên nhân loại xất láo này là ai"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29 : Bên Dưới Đại Điện