Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Chương 53 : Chiến Đấu
Cú ra đòn của trung niên nhân lực đạo vô cùng kinh khủng nhưng hắn ta không có vẻ hai lòng lắm bởi vì cú đấm đã bị vô số ma thử nhỏ hơn xếp chồng thành nhiều lớp chống đỡ, chúng nó tuy tan vỡ trong nháy mắt, bất quá dư lực không còn nhiều không cách nào đánh xuyên qua lớp mỡ dày trên người diệt ma thử.
"C·hết tiệt"
Diệt ma thử lần nay vung đuôi, trung niên nhân không kịp né tránh b·ị đ·ánh bay ra xa, cùng lúc trên bầu trời mỹ phụ muốn ra tay giúp đỡ lại bị một con chim đại bàn bốn cánh to lớn ngăn cản, vô số phong nhận bắn ra trên bầu trời đánh tan nát toàn bộ thủy long, phong nhận còn lại đều đánh lên thủy cầu bao quanh người nàng ta, đánh cho nước văng tung tóe trên bầu trời.
Bên này đoàn quân dị thú cuối cùng cũng đánh vào cứ điểm, ba thức tỉnh giả cấp 8 của hiệp hội vẫn không ra tay, ba người cùng lúc hư bộ lăng không, cách đó không xa có hai bóng người mặc áo choàng đen đang lơ lửng, một thấp một cao, Hội trưởng mở miệng, sóng âm hình thành những lưỡi dao vô hình đánh tới, tốc độ cực nhanh chỉ nghe tiếng rít giữa không trung.
"Hội Thiên Ma các ngươi muốn làm gì"
Người áo đen cao gầy không trả lời, lưỡi dao từ sóng âm nhẹ nhàng lướt qua người hắn ta, thân hình hắn chỉ khẽ lay động như ảo ảnh trong mặt nước, bị khuấy lên thì chập chờn sau đó lại khôi phục dáng vẻ ban đầu.
Năm người cứ thế giằng co nhau, bên hiệp hội tuy nhiều hơn một người nhưng lũ thiên ma này quỷ dị khó lường căn bản không thể đánh đồng với thức tỉnh giả nhân loại khác, đối phương không ra tay mình lại hành động trước rất có thể sẽ trúng kế của bọn chúng.
"Làm sao đây"
Lý Hoành Ba nhíu mày, nhìn chiến trường trên tường thành đang vô cùng ác liệt, dị thú hung hăng không s·ợ c·hết hoàn toàn khác với bình thường, ngược lại các thức tỉnh giả càng đánh càng đuối đã bị ép sát về sau, Hà Như Thuấn nhắm mắt không mở, chỉ nhàn nhạt nói.
"Chờ đi, chưa biết động thái của bọn chúng không cần vội"
Lúc này tường thành bên trên phần lớn đều là các thức tỉnh giả cấp 6 trở xuống từ, các chấp sự quản lý cấp 7 hầu như đều đã ra ngoài thành ngăn chặn lũ dị thú cấp 7, đây là nhưng sinh vật có lực p·há h·oại và sức chiến đấu vượt trội, nếu giao chiến trong tường thành rất có thể tạo thành t·hương v·ong rất lớn đối với các thức tỉnh giả khác.
Bọn dị thú có thể tiêu hao dễ dàng nhưng các thức tỉnh giả đều là chiến lực quý giá của nhân loại, không thể hi sinh vô ích được.
"Kích Hoạt Chiêu Hồn cờ"
Điều làm Trần Hải bất ngờ là người được giao nhiệm vụ chỉ huy chiến đấu lại là Lý Thu Thủy, nàng ta tuy chỉ là thức tỉnh giả cấp 5 nhưng thân phận địa vị rất cao, lại rất có tiếng nói trong phân bộ hiệp hội, quả nhiên được chọn làm người chỉ huy.
Theo giọng nói của nàng, các thức tỉnh giả hàng trước đồng loạt tung kỹ năng đầy lùi đợt thú triều thứ nhất lui lại, cùng lúc đó từ phía sau những mặt cờ bất ngờ phát sáng, không gió tự bay, những hàng ký tự bắt đầu tách ra, chúng trôi nổi trên không, trong không khí bất ngờ xuất hiện một lớp màng mỏng gần như không thấy.
Ngay lúc đó lũ dị thú đang lao lên như bị lọt vào sương mù hai mắt vô hồn đưa tay mò mẫm, không ít con chạm vào đồng bạn lầm tưởng địch nhân mà điên cuồng đánh loạn, cả không gian biến thành một bể luyện ngục dị thú tự tàn sát lẫn nhau.
"Không ngờ các ngươi lại có thứ hiếm như vậy"
Người áo đen thấp bé cười lạnh, nhưng cũng không động thủ, chỉ tay bắn lên một tia sáng mỏng như sợi chỉ thẳng tắp lên bầu trời, trên bầu trời vẽ nên một gương mặt quỷ dị dạng giữa không trung.
Ba người bên hiệp hội cảnh giác nhìn hành động của đối phương, trong lúc này phía sau vốn là tiếng dị thú chém g·iết bỗng truyền đến một thanh âm giận dữ.
"Chu Thiên Hải ngươi làm gì ?"
Trong hàng dài thức tỉnh giả một bóng người b·ị đ·ánh bay ra, trên không trung đã mất đi sức sống, mà ở đằng sau một chiêu hồn cờ ầm ầm ngã xuống, các thức tỉnh giả nhao nhao tránh ra hai bên, một cờ gãy, hàng cờ bị đứt nối đuôi nhau ảm đạm thất sắc, bên kia lũ dị thú cũng tỉnh táo lại, máu tươi xung quanh càng kích phát thú tính của bọn nó, làm chúng càng thêm điên cuồng.
"Mau tập trung, kết thành trận hình, giữ vững phòng tuyến"
Trên đài chỉ huy ngay một đoạn tường thành cao hơn hẳn, Lý Thu Thủy ngưng trọng nhìn mọi thứ phát sinh, biết biến cố không thể đảo chiều, nàng ra lệnh cho mọi người cố gắng chóng đỡ, đầy lùi đợt thú triều đầu tiên.
Ngay trong lúc mọi người đang gắng gượng phòng thủ, từ phía sau, sâu trong nội thành tuyền đến từng t·iếng n·ổ lớn, âm thanh chấn động rung chuyển cả không gian, rồi từng t·òa n·hà s·ụp đổ, khói bốc cuồn cuộn lên cao.
"Các ngươi muốn"
Hội trưởng mở to mắt nhìn nội thành khói lửa ngộp trời, giận dữ trong lòng bốc lên cuồn cuộn, rồi như nghĩ ra gì đó hắn quay đầu nhìn hai tên áo đen của hội Thiên Ma.
"Các ngươi là nhắm vào công chúa"
Nói rồi hắn động thân cả người biến mất tại chỗ, bất quá tên áo đen bên kia cũng động một quyền đánh không gian nổ tung, lực đạo khủng kh·iếp chặn mất đường đi của hội trưởng, ông ta buộc phải dừng lại, đưa tay xoay tròn sóng âm khuếch tán thành một bức tường, muốn ngạch kháng bất quá lại phát hiện Hà Như Thuấn đã xuất hiện trước người mình.
"Hội trưởng đi trước đi, phải bảo vệ công chúa, nếu có chuyện gì e là cả nhân loại phải chôn cùng cô ta mất"
Hội trưởng âm trầm gật đầu, thân hình lần nữa biến mất, bên này quyền kình cực mạnh tạo thành cuồng phong quét ngang trên bầu trời, lũ dị thú phi hành vừa chạm liền tan, mặt đất cũng bị chấn ầm ầm rung động, Hà Như Thuấn bay ngược ra sau, xoa tay hơi mỏi, híp mắt nhìn tên áo đen đối diện mình.
"Sức mạnh này, hẳn ngươi là địa ma thứ năm của sảnh ma quỷ rồi, cuồng ma Thái Nguyên"
Tên áo đen đạp chân vào không khí mượn lực bay cao, trên không đạp từng bước nhỏ cực nhanh duy trì lăng không, hắn tháo ra áo choàng trên người, lộ ra thân hình thấp bé xấu xí, cơ bắp cuồng cuộn, từng đường gân nổi lên trên lớp da lại mang màu đen vô cùng quỷ dị, hẳn ta cười to, vung tay đấm quyền vào không khí, đánh cho không khỉ nổ vang, từng nấm tay khổng lồ bạo tạc đánh hướng Hà Như Thuấn.
Hà Như Thuấn vẫn bình tĩnh, nấm tay kình lực khủng bố còn chưa kịp lại gần người ông ta đã bị ép tan nát, cùng lúc này đại địa run rẩy, mặt đất nứt ra, toàn bộ dị thú xung quanh ông ta đồng loạt bị một lực ép vô hình ép tan sát, Thái Nguyên đang bay trên bầu trời cũng cảm giác được cả người nặng như đeo ngàng vạn cân huyền thiết, cơ thể không cách nào duy trì trực tiếp bị ép rớt xuống mặt đất, đánh sâu vào nền đất, cả người bị c·hôn v·ùi chỉ để lại một hố to trên bề mặt.