Văn Minh Hoang Dã
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Kế hoạch
Cuộc sống của hắn trước diệt thế vẫn chưa có người yêu, hắn cũng từng có sự yêu thích, có tình cảm nhưng là đơn phương, vì các nữ nhân hắn thích đều ở trên cao và lướt qua cuộc đời hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta nghĩ chỉ cần có thêm chút thời gian, tộc trưởng nhất định có cách giúp lãnh địa phát triển lớn mạnh, tới khi ấy dù bọn chúng chưa tấn công, ta sẽ chủ động đấu với chúng, cho chúng biết tay."
Hắn thú vị cùng tò mò nhìn nàng ta, cô nàng tiến lên gần bàn họp, đứng gần cạnh Trần Huỳnh Hải, còn Ngũ Chí Thanh nhường chỗ cho cháu gái lùi ra sau.
Vũ Xuân Trường nói xong chuyện của mình, nhìn thấy tộc trưởng im lặng không bảo sao thì an tâm. Hắn mới nhớ ra mình không nên lo lắng quá, dù bộ lạc Xích Việt mạnh hơn lãnh địa hắn rất nhiều, nhưng đừng quên vị tộc trưởng trước mắt là ai. Chẳng qua vừa bị c·h·ế·t mất hai người anh em có thể coi là vào sinh ra tử, lại còn thân ở cảnh nguy hiểm cho nên nhất thời quên tộc trưởng là người được chọn của thần.
Chờ khi một người đàn ông đã bó vài chỗ vết thương trên người đi vào phòng, cả nhóm mới bắt đầu cuộc họp.
Vũ Xuân Trường vừa chạy về liền tìm người hỏi tộc trưởng ở đâu, sau đó đi tới thở gấp mà kể cho tộc trưởng, vài bô lão biết chuyện cũng ra xem tình hình thế nào. Còn vài người b·ị t·hương đã được cho vào phòng y tế nhỏ.
Một hồi sau, mọi người bàn bạc xong định rời đi, lão Thanh lên tiếng: "Tộc trưởng, cháu gái ta có một chút ý tưởng, không biết mọi người và tộc trưởng có muốn nghe không?"
Nhiệm vụ:
Bộ lạc này cái gì cũng đều hơn lãnh địa Trần Huỳnh Hải, dù là về quân sự, y tế, vấn đề chu cấp lương thực bọn họ lại càng tốt vì gần ngay nguồn suối nước.
"Khi ta dẫn theo đoàn đi ngang qua phụ cận khu vực của Xích Lạc, bọn chúng chắc chắn đã phục kích ở đó, t·ấn c·ông chúng ta vô căn cứ khiến cho Vũ Lương Ngọc và Đặng Phong Lăng bỏ lại mạng, may mắn chúng không g·iết tuyệt, mà để chúng ta về báo cho tộc trưởng."
Đám người lại im lặng. Đỗ Chấn Phong không chắc mở miệng: "Còn 50 lính tinh nhuệ của ngài, cộng với lính trong bộ lạc, ta nghĩ chỉ cần cho bọn chúng biết chút sức mạnh, chúng sẽ không dám manh động. . ."
Cố vấn tộc trưởng Ngũ Chí Thanh phản biện đám bô lão bên dưới, giọng ông ta thâm trầm nhưng vẫn giữ bình tĩnh đứng một bên Trần Huỳnh Hải. Nghe câu từ đâu ra đó hợp lí, Trần Huỳnh Hải gật đầu trong lòng thầm khen ông ta.
"Bọn chúng lấy cớ nói là chúng ta nhiều lần xâm phạm địa bàn chúng, cho nên buộc phải ra tay khẳng định lãnh thổ của chúng. Bộ lạc Xích Việt còn truyền lời với tộc trưởng rằng khôn hồn thì đầu hàng nhập vào bộ lạc của chúng."
Nếu là khi trước, có thể Trần Huỳnh Hải sẽ sợ hãi đầu hàng, nhưng hiện giờ có hệ thống hắn không lo gì, đừng quên hắn mới có năm mươi tinh binh anh nhuệ, trang bị tận răng có thể xông pha khói lửa vì hắn, đoán chừng bọn hắn có thể lấy một địch mười so với bộ lạc Xích Lạc.
Vũ Xuân Trường kể lại mọi chuyện từ đầu tới đuôi, sau khi nghe xong sắc mặt các thành viên cao tầng của lãnh địa đều trầm lặng, không khí căng thẳng. Mọi người vô giác đều nhìn vào tộc trưởng, mong chờ vào hắn.
Các bô lão khác nghe Trần Đình Trung nói liền sáng mắt gật đầu, họ thật sự tin tưởng như vậy.
Trần Huỳnh Hải bỏ tay khỏi đống gỗ dang dở, khuôn mặt lo lắng nghe Vũ Xuân Trường dẫn theo hơn chục người còn sống sót chạy ra khỏi hiểm cảnh.
Tộc trưởng Trần Huỳnh Hải: "Nói đi."
Bô lão Trần Đình Trung lắc đầu phản đối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có điều hắn ta chỉ coi như là sự rung động nhất thời, hắn chưa nghĩ tới việc kiếm tình nhân, nhất là bây giờ đang trong hoàn cảnh khó khăn, là thời chiến lúc nào cũng có thể xảy ra tranh đấu.
"Không được đâu, với quân lực hơn tám trăm người của chúng, e là chúng chẳng sợ gì, bọn chúng cũng đã có mưu đồ từ lâu, không thể chỉ vì chút chuyện này mà từ bỏ."
Trần Huỳnh Hải suy nghĩ nhanh nhạy, vài giây đã có rất nhiều dòng suy nghĩ chạy trong đầu.
Trần Huỳnh Hải không nói gì, đồng ý với kế sách của lão Thanh.
Nhìn vào nhiệm vụ hệ thống đưa ra, Trần Huỳnh Hải lúc đầu có ý định đầu hàng phe địch, sau đó lấy điểm thưởng để hoán đổi nghịch cảnh. Nhưng nghĩ kĩ thì, chẳng ai bắt địch đầu hàng lại giữ mạng tên đầu lĩnh.
Vũ Xuân Trường nói xong xin tạm về nghỉ rồi lui ra, các bô lão cùng vài người khác đi lên hỏi tộc trưởng nhanh chóng tiến hành cuộc họp khẩn cấp. Còn Trần Huỳnh Hải lúc này vẫn chưa lên tiếng, hắn đang chú ý vào bảng hệ thống.
Điểm nhiệm vụ: 2 điểm (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngoài ra làm như vậy sợ rằng gây động tĩnh hơi lớn tới các thế lực lớn ở ngoài, khi ấy dù muốn bảo vệ tộc trưởng khỏi bàn tay và dã tâm của các thế lực lớn lại càng thêm bất khả thi."
Mùi cơ thể của con gái, dù hiện giờ không có xà phòng hay nước hoa, cũng không có đủ nguồn nước để tắm thường xuyên, nhưng Lưu Tuyết Mai vẫn không toát lên mùi hơi giống mấy người trong lãnh địa.
Đối đầu không khả quan, mà chúng chỉ cho câu trả lời trong vòng ngày mai, nhưng ta không thể nào đầu hàng được. Vì vậy, phải đột kích ngay trong đêm nay, bằng đội quân tinh nhuệ có thể chấp một nửa quân của chúng, khiến chúng hiểu nhầm rằng mình bị một bộ lạc khác để ý, và bọn chúng sẽ không manh động."
Đám cao tầng của lãnh địa đi theo tộc trưởng vào nhà hội nghị, cũng chính là phòng khách của nhà tộc trưởng. Trần Huỳnh Hải ngồi vào ghế chủ vị, cho lão Thanh đi gọi Vũ Xuân Trường đang nghỉ ngơi tới.
Vũ Xuân Trường mới từ ngoài về, còn chưa biết việc có năm mươi binh lực tinh nhuệ ở đâu ra, sau khi nghe Đỗ Chấn Phong ngồi cạnh kể mới biết chuyện, đồng thời nhìn về tộc trưởng tôn sùng, vứt hết sự lo lắng trước đó.
Nhưng lúc này lãnh địa Bách Việt vẫn còn yếu kém, không thể không dựa vào nhân tài như lão Thanh.
Trần Huỳnh Hải thấy các bô lão này dù được chọn trong số hơn chục người có tuổi của lãnh địa, là người có uy vọng nhưng năng lực thật sự thì chỉ có lão Thanh là hắn công nhận. Không hổ từng là tộc trưởng lãnh địa. Còn hai người đội trưởng kia thì không ngốc, nhưng cũng không thông minh nhiều, bọn họ chỉ giỏi cơ bắp thôi.
Nhà khoa học điên: 20 điểm
Trần Huỳnh Hải nãy giờ im lặng, lên tiếng: "Lão Thanh, lão cho ý kiến đi."
"Ta biết mọi người nghĩ gì, nhưng tạm thời ta chưa có đủ năng lượng tạo thêm thứ gì đó để giúp lãnh địa."
2.Trốn thoát lãnh địa Bách Việt. Nhận thưởng 100 điểm.
Lão Thanh chắc giọng nói với mọi người. Bên dưới ai nấy đều gật đầu, lên tiếng khen ngợi lão.
Nhìn Vũ Xuân Trường gấp gáp cùng hoảng sợ kể, Trần Huỳnh Hải nhíu mày.
Đổi: 20 điểm (hết danh sách tự động đổi)
1.Tấn công bộ lạc Xích Việt. Nhận thưởng 30 điểm.
Ở đây vẫn còn vài người chưa biết vì sao tộc trưởng lo lắng và cho họp khẩn cấp.
Nàng mặc áo thú che đi phần thân và phần dưới, để lộ bờ vai mảnh mai cùng cổ nõn nà, da dẻ không trắng nhưng vẫn giữ được vẻ hoang dã, dáng người có lồi có lõm. Khuôn mặt như được đúc tinh xảo tỉ mỉ, ngũ quan thanh tú, khí chất có chút lộ ra vẻ lạnh lùng anh tư. Trần Huỳnh Hải lúc đầu không có ý gì, đột nhiên rung động nhìn chằm chằm vào mắt Lưu Tuyết Mai, nhưng nàng ta nhìn chung về phía mọi người nên hình như chưa để ý.
Danh sách trao đổi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 8: Kế hoạch
Trong buổi trò chuyện mấy hôm trước, Nguyễn Thanh Thụy có nói với Trần Huỳnh Hải về bộ lạc Xích Lạc ở gần lãnh địa Bách Việt nhất. Bộ lạc này có nhân khẩu hơn một ngàn, gấp mấy lần lãnh địa của hắn. Đàn ông khoẻ mạnh trong đó chiếm số đông, có vài người nhân tài giỏi về rèn đúc vũ khí, bọn hắn từ trước ít khi nảy sinh xung đột với lãnh địa Bách Việt. Nhưng dường như hiện giờ gặp phải vấn đề nào đó, chắc tới bình cảnh trì trệ phát triển, buộc phải tấn công thế lực ngoài để tiếp tục đi lên.
Đối với Trần Huỳnh Hải, hắn ta không suy nghĩ nhiều vì từ trước tới nay hắn không giỏi dùng đầu óc, cũng không biết các kiến thức quân sự hay chiến thuật chiến lược. Hắn cũng không có ý định học hỏi thêm về lĩnh vực này, dù sao theo hắn dùng đến chiến thuật chẳng qua là do chưa đủ mạnh, với hệ thống trong đầu, chỉ cần cho hắn chút thời gian, đảm bảo hắn có thể lấy sức mạnh tuyệt đối của khoa học kĩ thuật mà áp đảo hoàn toàn mọi thế lực bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
3.Đầu hàng bộ lạc Xích Việt. Nhận thưởng 200 điểm.
"Vào phòng họp khẩn cấp các vị!"
Nhiệm vụ số hai không an toàn, còn làm mất đi nguồn cung cấp nhiệm vụ lâu dài. Vì vậy chỉ có thể chọn số một, nhưng lần này có tận ba mươi điểm.
"Đội trưởng Trường, anh kể lại tình hình rõ ràng cho mọi người nghe đi."
Tiếp đó mọi người bàn bạc chi tiết cụ thể về kế hoạch.
"Đừng làm vậy, bọn chúng sẽ không phục, càng muốn tấn công ta để thăm dò. Nếu phát hiện ra sự thật, bọn chúng không phải ta, sẽ không biết làm biện pháp gì để lợi dụng tộc trưởng cho bọn chúng sử dụng."
"Ta nghĩ nếu tiết lộ cho họ về thân phận của tộc trưởng, lấy năm mươi lính tinh nhuệ cùng s·ú·n·g của tộc trưởng ra làm chứng, họ sẽ biết sợ mà lui, thậm chí còn quyết định kết giao với lãnh địa ta."
"Binh lực của Xích Lạc gấp tám lần của ta.
Bác sĩ thiên tài: 20 điểm
Trần Huỳnh Hải chỉ để ở trong lòng chuyện này, hắn biết mình lên không suy nghĩ gì nhiều. Không ngờ hiện giờ bản thân hắn làm tộc trưởng của lãnh địa, thân phận coi như ở trên cao điều hành một bộ máy. Mỹ nữ trong lãnh địa lúc này đang ở bên cạnh hắn, cũng phải tôn kính với hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.