Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24: Tế Hải Huyết Vương Chưởng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Tế Hải Huyết Vương Chưởng


“Nàng không tin ta sao? Vậy để ta thề...”

Vương từ đoạn đối thoại hai người biết được chuyện đang xảy ra. Khi thấy Triệu Tuấn dính sát chiêu mà không c·hết hắn biết đã đến lúc mình phải ra tay.Dù sao Chiến Linh vẫn là Chiến Linh dù thương nặng không cẩn thận cũng bị nó vả cho Vương c·hết tươi. Hắn đã nhân lúc tên Triệu Tuấn đang hưởng dụng Diễm Liên không để ý xung quanh mà ra tay.Nếu trách chỉ trách hắn quá ham muốn thôi.

“Chúng ta bắt đầu song tu đi!” Vương mở miệng nói.

Vương đang định nói gì đó, nhưng Hoa Diễm Liên đột ngột lên tiếng:

Hoa Diễm Liên lúc này cũng mê ly không làm chủ được hành động của mình rồi, nàng há miệng mút lấy đôi môi kia. Một nụ hôn cuồng nhiệt bắt đầu, tinh khí bốc lên cao.

“Giải thích cho ngươi sau!!! Hiện tại có cách để nàng tu luyện lại được, nhưng trong vòng 5 tháng không đột phá đến Chiến Giả thì thọ nguyên sẽ hết!!!”

Tìm được một hang động nhỏ, Vương đặt Hoa Diễm Liên nằm xuống, lo lắng hỏi:

“Phậppppp!!!”

“Ai biết lời nói của ngươi là thật hay không, lỡ sau này ngươi bỏ rơi ta thì sao?”

...

Vương nhẹ nhàng ôm lấy Hoa Diễm Liên để nàng ngả vào lồng ngực mình, động tác nhẹ nhàng khiến nàng không chút phản kháng, mà muốn cũng không được vì giờ nàng làm gì còn chiến khí. Rồi hắn nhẹ giọng nói:

Hoa Diễm Liên muốn bỏ chạy nhưng thân thể càng ngày càng ruồng bỏ ý nguyện của nàng, mềm nhũn rồi lại nóng lên, ánh mắt quyến rũ tích nước, môi đỏ như liệt diễm, muốn đốt cháy chính mình. Lúc này nàng chỉ mong có người nào đó cứu nàng, cho dù trao thân cho người đó còn tốt hơn tên Triệu Tuấn gập trăm lần. Hơn nữa người sau lưng hắn chắn chắn cũng không bỏ qua cho nàng. Cho nên nếu nàng rơi vào tay hắn thì nàng sẽ không thoát khỏi vận mệnh thê thảm. Để tránh đêm dài lắm mộng, Triệu Tuấn từ từ bước lại chỗ Diễm Liên. Ánh mắt d·â·m tà hiện lên.

“Cảm ơn ngươi đã cứu ta! Ngươi cũng không cần áy náy làm gì, coi như việc này chưa xảy ra là được!!!”

Uỳnhhhh!!!

“Ừm…”

Hoa Diễm Liên Liên nghe hắn nói vậy thì vận dụng công pháp bắt đầu hấp thu linh khí còn hắn thì hộ pháp cho nàng. Nửa canh giờ trôi qua thì nàng mở mắt, trên mặt nàng hiện lên vẻ kích động và vui mừng. Nàng ôm chầm lấy Vương, kích động nói:

...

“Th·iếp tu luyện được, th·iếp có thể tu luyện rồi!!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn còn chưa kịp nói hết thì Diễm Liên đã lấy tay che miệng hắn lại, nàng mở miệng nói:

“Chắc chứ?” Vương hỏi lại.

“Bại hoại!” Hoa Diễm Liên đỏ mặt mắng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ng…ngươi có cách sao? Cách gì vậy”

“À đúng rồi quên nói cho cô biết cô đã uống D·â·m lạc thủy của ta rồi nên nếu cô không có dương tinh của đàn ông thì cô sẽ bị hoả d·ụ·c của mình đốt thành tro bụi. Hơn nữa giải dược cũng vô cùng khó kiếm!”

Hắn nhẹ gật đầu.

Linh hồn của Vương cùng Hoa Diễm Liên giống như đang ở trong một không gian kỳ dị, thần thức của hai người đang trộn lẫn vào nhau, từng đạo thiên địa linh khí điên cuồng lao đến hai người bọn họ, nội tâm của hai người bây giờ không buồn cũng không vui, âm thầm vận chuyển tâm pháp, cùng nhau tu luyện song tu thuật.

Ở phía bên kia Hoa Diễm Liên không biết cuộc đối thoại của hắn cùng hồn tháp,thấy khuôn mặt hắn rạng rỡ khiến nàng tò mò:

“Mà ngươi tên là gì?”

“Ta tên là Vô...à không...là Nguyệt Vương!!!”.

“Ừm....”

“Tôi có thể cho em thời gian tiếp nhận tình cảm của tôi đối với em, bao lâu cũng được… Vì em là của tôi!” ( Ngôn tình vl )

“Vận hành khẩu quyết mà ta vừa nói cho nàng!”

“Song tu, bằng công pháp Long Phượng Hợp Hoan Quyết!”

Vương không biết rằng, cấm kĩ không chỉ khiến cho toàn bộ tu vi của nàng biến mất, mà ngay cả thọ nguyên cũng giảm, hiện tại thọ nguyên của nàng chỉ còn tầm 5 tháng.

Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, khói bụi nghi ngút hiện tỏa ra. Diễm Liên nhìn chằm chằm vào làn khói mờ cầu mong dưới uy lực của cấm kĩ có thể g·iết được hắn. Nhưng trời phụ lòng người, khói mờ tan đi chiến bảo phòng ngự hắn lôi ra cũng xuất hiện những vết rạn nứt rồi vỡ tan. Miệng Triệu Tuấn thổ huyết liên tục tình trạng trong thương nhưng tuyệt nhiên chưa c·hết. Nhưng chỉ cần hắn không c·hết thì cũng đã mạnh hơn nàng rất nhiều vì bây giờ nàng không khác gì một cô gái yếu đuối cực hạn một thân tu vi Chiến Linh bị phản phệ mà mất sạch. Triệu Tuấn ho khan vài cái nuốt một viên đan dược vào miệng để khôi phục tí sức lực rồi cười đầy khả ố.

“C·hết đi! Tế Huyết Hải Vương Chưởng!”

“Hồn Tháp! Ngươi tỉnh rồi!”

Nói xong nàng chưởng một chưởng về phía Triệu Tuấn. Hắn đương nhiên không đợi c·hết, từ nhẫn lấy ra pháp bảo cùng tung ra chiến kĩ phòng ngự mạnh nhất của mình.

Như không tin vào tai mình Hoa Diễm Liên che miêng kinh ngạc thốt lên. Vương ghé vào tai nàng, nhẹ nhàng nói:

“Tìm giải dược kiểu gì đây?” Vương rơi vào trầm tư, vừa nãy hắn có nghe Triệu Tuấn nói, để kiếm được giải dược là điều rất khó.

Chương 24: Tế Hải Huyết Vương Chưởng

Hắn muốn né đi nhưng vì bị trọng thương nên thân thể không theo kịp ý nghĩ của hắn. Hắn chỉ cảm thấy lồng ngực của mình nhói lên, hắn cúi đầu nhìn xuống thì thấy một mũi kiếm đã xuyên qua lống ngực mình.Sự sống nhanh tróng vụt qua hắn nhìn lại thì thấy một thiếu tầm 14-15 tuổi tu vi chỉ là Chiến Giả tứ tinh. Hắn phun ra bộ ngụm máu, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng. Đương nhiên rồi, hắn bị dính cấm kĩ nhưng hắn vẫn còn sống, không ngờ hắn lại c·hết dưới tay một người ngay cả Chiến Sư còn chưa đạt tới nên hắn không cam lòng là điều dễ hiểu. Hắn muốn mở miệng nói chuyện nhưng chưa kịp nói lời nào thì tắt mở, c·hết không nhắm mắt.

“Phản phệ của cấm kĩ!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“ Ngươi không cần phải thề!!!”

Khi hắn tiến tới Hoa Diễm Liên đưa tay tới bờ ngực của nàng thì bỗng sống lưng hắn ớn lạnh. Một cỗ sát cơ ngập tràn đang đập vào người hắn.

Hoa Diễm Liên vẫn không đáp ấn trên tay không ngừng gia tốc. Cấm kĩ là những kĩ năng đòi hỏi phải đánh đổi một cái giá để thực hiện kể cả tu vi hay mạng sống của mình. Nhưng bù lại người đánh ra cấm kĩ sẽ tạo ra một đòn t·ấn c·ông có sát thương lớn hơn cảnh giới hiện tại vài lần. Và đương nhiên cấm kĩ càng mạnh phản phệ càng lớn. Giờ Triệu Tuấn nhìn vào Diễm Liên chẳng khác gì người điên.

“Ưm!”

Hoa Diễm Liên gật đầu, hai người bắt đầu dùng một tư thế giao hợp rất kỳ lạ ôm lấy nhau. Đột nhiên Vương cúi đầu xuống chuyền vào tai nàng một đoạn khẩu quyết, rồi nói:

Thường nhân chỉ có thọ nguyên 100 năm, võ giã cấp Chiến Giả thì có thọ nguyên 200 năm, Chiến Sư 300 năm, Chiến Linh 400 năm,...

Từ không gian tầng 0 của Cửu Tâng Vạn Thư Tháp, Vương lấy ra Long Phượng Hợp Hoan Quyết.

Vừa nói hắn vừa ôn nhu lấy tay vuốt ve mặt nàng, nàng nghe hắn nói vậy thì trái tim không khỏi nhảy lên rất nhanh, một cỗ cảm giác ngọt ngào đánh vào toàn thân tâm, nàng rõ ràng đã xiêu lòng trước lời hắn nói nhưng ngoài mặt lại tỏ ra lạnh lùng nói:

Đang suy nghĩ cách thì đột nhiên Hoa Diễm Liên bật dật, một tay nàng trấn trụ hai tay của Vương đè sát vào vách tường.

“Có chuyện gì mà ngươi vui vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả sơn động đều bị một màng xuân sắc bao phủ...

- Nàng tỉnh rồi!

Trong lúc nàng đang miên man suy nghĩ, thì Vương đột nhiên mỉm cưới nói với nàng. Tự nhiên bị Vương gọi như vậy, làm nàng khá bối rối, nhớ tới chuyện đó, nàng liền cảm thấy vô cùng xấu hổ, mặt ửng đỏ, lí nhí đáp lại:

Long Phượng Hợp Hoan Quyết là công pháp song tu, chỉ có ngu mới không học, nếu như lúc trước hắn chỉ có mình đơn gối chiếc, thì hắn sẽ không để ý tới, nhưng hiện tại hắn đã có tuyệt đại mỹ nhân. Hắn liền không ngần ngại mà học lấy. Một luồn tiên quang bắn thẳng vào óc hắn, bất chợt công pháp song tu đã có trong đầu hắn.

Cao trào qua đi Hoa Diễm Liên mệt mỏi ôm Vương tựa vào bờ vai của hắn chìm vào giấc ngủ .

“Tường Gió!”

“Cách gì?”

“Còn cách nào khác không?”

“Chắc!”

“Hahaha, đồ tiện nhân, xem ra cô vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị ta cưỡi rồi. Hahaha, mẹ kiếp, dám đả thương lão tử, còn làm hỏng ngũ phẩm Huyền Bảo của chủ chân, tí nữa xem ta chơi cô c·hết như thế nào!”.

“Ta có cách nàng có thể tu luyện lại!”

Một bức Phong tường được tạo ra chắn trước mặt hắn cùng với tấm thuẫn màu xám của hắn.

“Hồn Tháp! Nàng bị gì vậy?” Vương nhẹ hỏi Hồn Tháp.

“Ngươi có bị sao không?”

“Không!”

Từng đạo chiến lưu chuyển trong thân thể của hai người, thiên địa linh khí ở xung quanh không ngừng lao đến hai người, thời gian trôi qua, nhưng hai người Vương cùng Hoa Diễm Liên vẫn đắm chìm trong tu luyện.

“Có mỹ nhân như này thì chỉ có mấy thằng ngốc mới bỏ nàng!!!”

“Được rồi! Nói chuyện sau, không còn thời gian nữa đâu! Ngươi cũng biết cách chữa mà không cần giải dược rồi đấy!”

“Có! Nhưng ngươi không còn thời gian để lấy đâu!” Âm thanh quen thuộc vang lên, Vương vui mừng, vì giọng nói đó là:

Hai người ôm nhau ngủ được vài tiếng thì Hoa Diễm Liên tỉnh lại, nàng từ từ mở mắt ra. Ánh mắt của nàng tràn đầy mê mang rồi từ từ tỉnh táo lại, đập vào mắt nàng là một nam nhân anh tuấn với mái tóc trắng tà dị. Nhìn khuôn mặt này thì nàng đã nhớ rõ mọi chuyện xảy ra, mặc dù lúc đó nàng bị dược lực khống chế nhưng thần trí của nàng vẫn thanh tỉnh. Những gì nàng làm cùng tên thiếu niên này thì nàng đều nhớ rõ, nàng biết mình đã mất đi trinh tiết rồi, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng buồn bực, nàng buồn bực vì trinh tiết hơn hai mươi năm của mình lại bị một nam nhân nhỏ tuổi c·ướp mất nhưng cái cảm giác sảng khoái mà thiếu niên mang đến cho nàng làm nàng vô cùng thích thú, nàng chưa bao giờ cảm thấy sảng khoái như vậy.

“Song tu!!!”

“Nhưng ta chỉ sợ thời gian của ta ở cạnh ngươi không được nhiều đâu!!!”

Hô hấp của Vương bắt đầu dồn dập, hắn cũng chẳng khách khí, giơ tay nâng cằm của nàng lên rồi cúi đầu xuống hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng.

Đáp lại Vương chỉ là tiếng rên kiều mị khiến hắn phải kiềm chế, không thì tiểu huynh đệ chào cờ rồi. Biết tình hình gấp gáp Diễm Liên sắp không chịu được. Vương vừa nãy nghe hậu quả của D·â·m lạc thủy biết không thể chậm trễ, liền bế nàng lên tìm kiếm một hang động gần đó để chữa trị chui vào đặt nàng xuống rồi vác một tảng đá chắn cổng rồi thắp sáng hang động lên.

“Cấm kĩ?” Vương ngạc nhiên.

Vương nghe nàng nói vậy thì hắn trịnh trọng nói:

“Không bằng nàng thử hấp thụ chiến khí xem có tu luyện lại được không?”

Vuốt nhẹ bờ lừng mềm mại nhỏ nhắn của nữ nhân trong lòng mình hắn nhẹ nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Tế Hải Huyết Vương Chưởng