Vào Vai Một Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Đã Thức Tỉnh!
Áp Áp Tiến Kinh Cản Khảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Chương 29
Lý Tố Tố ngắt lời anh: “Đúng vậy, nhưng anh Phó, xin anh đừng quên, chúng ta mặc dù là vợ chồng trên danh nghĩa pháp luật, nhưng chưa bao giờ thật sự là vợ chồng, giữa chúng ta chưa từng có mối quan hệ đó.”
Tựa như những hạt bụi lắng xuống đáy mặt hồ, bao lời nói rung động trái tim đã lay chuyển được ngọn lửa hy vọng mong manh trong lòng Lý Tố Tố, nhưng cuối cùng cũng đã bị dập tắt.
Người phục vụ bê ra một đĩa bít tết khác, nhưng Lý Tố Tố cảm thấy cô thực sự không thể ăn được.
Cô ấy không nói được một lời nào với Lý Tố Tố, cảm thấy vô cùng có lỗi.
“Nếu tôi không nhầm, vì là mối quan hệ hôn nhân làm ăn, nên chúng ta có quyền chơi trò chơi của riêng mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không phải việc của anh? Phó tiên sinh, chúng tôi hiện tại không liên quan gì đến anh." – Lương Yên lên tiếng bênh vực.
Tạm biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thực ra, khi Phó Tử Ân ly hôn với cô, cô cũng không buồn đến thế, nhưng Tạ Hiểu Thư thực sự khiến trái tim cô tan nát.
Tạ Hiểu Thư dường như đã lấy lại được bình tĩnh cho Phó Tử Ân chỉ trong chốc lát, trán anh ta đã khô mồ hôi, Tạ Hiểu Thư đỡ anh ta về lại chỗ ngồi.
Dù biết họ có thể không thật sự có tâm địa gì, nhưng Lý Tố Tố vẫn không khỏi cảm thấy buồn bã.
Lý Tố Tố cười khẩy, ném chiếc dĩa trên tay đi vô cùng bực tức. Cô không ngẩng đầu lên nhìn mặt Phó Tử Ân mà chỉ nhìn bàn tay nơi từng đeo chiếc nhẫn cưới giờ đã trống trơn, để lại một vết hằn tựa cháy nắng nhẹ.
Chương 29: Chương 29
Cậu ấy luôn là người giỏi nắm bắt tâm lý qua vẻ mặt của người khác, nhưng khi nói ra lại vô cùng thẳng thắn: “Tiểu Tố, chị vẫn yêu anh ta phải không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lương Yên gọi một vài món ăn, cô nếm thử tất cả một cách vô vị không có chút cảm xúc nào. Miếng bít tết trở nên nguội lạnh vì chiếc d.a.o cắt liên tục vô hồn, nhưng Lý Tố Tố vẫn bướng bỉnh nhét nó vào miệng. Khi cô định ăn hết một lượt, một bàn tay quen thuộc đã nhẹ nhàng ngăn cô lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phó Tử Ân thấp giọng nói: “Cô ấy không thể ăn thịt tái.”
Những lời lẽ sắc bén như đ.â.m thẳng vào tim khiến Phó Tử Ân chỉ biết siết chặt nắm tay lại, Tạ Hiểu Thư cuối cùng cũng tiến tới, nhẹ nhàng kéo tay áo anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Tố Tố thực sự không thể ăn món bít tết quá tái. Cô hơi giật mình, tự hỏi Phó Tử Ân biết về thói quen ăn uống của cô từ khi nào.
Lương yên mỉm cười khiêu khích với Phó Tử Ân: "Phó tiên sinh phải không? Xin đừng làm phiền buổi hẹn hò của tôi với bạn gái."
Lương Yên khẽ thở dài.
“Con người ta luôn có thể thay đổi sở thích của mình, phải không?”
Lý Tố Tố cười khổ.
Cô không chỉ nói lời tạm biệt với Phó Tử Ân, mà còn là lời tạm biệt với mười năm của chính mình.
“Đừng ăn nữa.” Giọng Phó Tử Ân lạnh lùng nhưng cứng rắn, ra lệnh cho người phục vụ bên cạnh lấy một miếng bít tết mới.
Nhưng mỗi khi cô nghĩ đến tờ đơn ly hôn nằm trong hộp thư, trái tim dù có đập mạnh bao nhiêu cũng trở nên vô ích.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.