Về Quê Làm Thầy Pháp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37 - Tội Ác Trong Xưởng Nhang 5
Vốn là người theo phật, nên cũng có chút tin tưởng trên đời này có ma quỷ, ông Phong cảm nhận không khí khác thường liền biết rõ có thứ gì đó đang hiện diện.
Ông Phong cảm nhận hai bờ vai nặng trĩu, cơn lạnh chạy dọc theo sống lưng, giống như có bàn tay ma quái nào đó sờ lên người ông, lạnh đến nỗi như cắt da cắt thịt. Ông Phong giật mình hoảng hốt, quay người nhìn lại phát hiện không có ai ở sau lưng, xung quanh xưởng nhang cũng chẳng thấy điều gì lạ lùng, duy chỉ có không khí vẫn lạnh lẽo u ám như cũ.
Trời vừa sáng, ông đã chạy vội đi tìm thầy để xin những tấm bùa trừ ra mang về, đem chúng dán xung quanh xưởng và cả trong căn nhà đang ở. (đọc tại Qidian-VP.com)
“A…aaaa… Tao sẽ nguyền rủa gia đình mầy… Nguyền rủa…” Bả chưa kịp nói hết câu, cái miệng rộng ngoác đã bị cây chổi đập cho tơi tả, máu thịt cùng răng nanh trộn lẫn lộn.
“Tui tìm ông Phong để mua nhang, mà ông Phong không có ở đây, cô cho tui lựa một ít rồi mua về được không?” Thiên nói.
Càng đánh xuống, thân ảnh bà ấy càng trở nên yếu ớt, Thiên trợn mắt kinh ngạc, thì ra đánh ma vẫn có thể khiến linh hồn trở nên mờ nhạt! Nếu anh đánh thêm nữa chẳng lẽ ngay cả ma cũng bị đ·ánh c·hết? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Dạ! Có hai loại lận anh, một là Nhang Trám đen, hai là loại nhang mới ra mấy tháng trước, mà nhang đó vừa hết hôm qua rồi, anh muốn lấy loại nào vậy ạ?”
“Dạ em tới mua nhang, có ông Phong ở đây không chị?” Thiên đáp.
Thấy có không ít người bận rộn làm việc, Thiên chậm rãi bước đi vào trong xưởng. Điều khiến anh bất ngờ là, trong này không ngờ có dán những tấm bùa chú, trớ trêu thay toàn là bùa g·iả m·ạo, nó chẳng có tí phép thuật trấn yểm nào cả. Đường nét rõ ràng là tùy tiện vẽ ra, anh thấy vậy không khỏi lắc đầu ngao ngán, lão có dán bùa này cũng như không thôi.
“Mụ nội! Định hù tao à!” Nghĩ đến bộ dạng dọa người của bà ấy, anh lại thấy tức anh ách trong lòng, dừng một chút xoăn nhẹ cái tay áo, tiếp tục vung cây chổi đánh xuống tới tấp vào bà ta.
Trong ba tháng đó doanh thu của xưởng tăng ngùn ngụt, đến cả thằng Tý cũng cảm thấy bất ngờ. Duy chỉ có mình ông Phong là biết rõ, những thứ này đều là do trong loại nhang có chứa t·hi t·hể người, bởi vậy mới khiến xưởng phất lên nhanh chóng!
Nỗi nghi ngờ về oan hồn bà Anh càng thêm dày đặc, ông có chút lo lắng bà ta sẽ về ám hại để trả thù.
“Mua nhang hở? Tới chỗ bàn kế toán á, em lại đó hỏi mua là nó đưa cho! Ông Phong mới về xong đi cafe với bạn rồi, tầm tiếng gì đó về á!” Chị ta nói, rồi đưa tay chỉ thẳng vô trong.
Lúc ông Phong cúi người ghi chép, máy trộn bột ở phía trước bỗng nhiên xuất hiện dáng người của một người đàn bà, bà ta ngồi trên cái máy, khuôn mặt vô hồn không có cảm xúc xoay mặt về hướng của ông và nhìn thẳng. Ánh mắt đỏ rực u ám, ngay cả không gian xung quanh cũng bắt đầu lạnh dần.
Trong xưởng lúc này chỉ còn lại có mỗi mình ông, may sao tuyển được cô kế toán, với mức lương hai ba triệu để làm việc. Nhờ vậy mới giúp cho ông Phong đỡ được phần nào, cũng coi như nhẹ cái thân.
Bà ta cũng sợ hãi chạy trốn mất dạng, không còn vẻ giận dữ như lúc đầu.
Phần bột trộn lẫn t·hi t·hể bà Anh đến nay gần sắp hết, còn đâu đó vài ba ký nữa là xong, ông Phong chơi chiêu đem nó pha loãng, chỉ mong có thể làm ra nhiều bó nhang hơn. Mặc dù mùi hương không bằng những bó ban đầu nhưng vẫn có mùi thơm đặc trưng.
Thiên cũng gật gù nghe theo, chậm rãi đi đến bàn làm việc, lúc đi ngang qua một số máy móc, anh bỗng giật thót tim, nhưng rất nhanh trấn tĩnh lại.
Anh nghi hoặc nhìn cô hồi lâu, khiến cô gái có chút lúng túng, hỏi lại.
Chương 37 - Tội Ác Trong Xưởng Nhang 5 (đọc tại Qidian-VP.com)
“Dạ! Anh theo em, chỗ này có nhiều loại lắm, anh muốn mua loại nào?” Cô gái dẫn anh tới chỗ mấy thùng giấy, có đặt rất nhiều loại nhang khác nhau, cẩn thận giới thiệu từng loại mẫu mã.
Chẳng mấy chốc trời đã chuyển sang tối nhem, trong xưởng bây giờ chỉ còn mỗi mình ông Phong cùng với chiếc đèn nhỏ, đủ rọi trên bàn làm việc. Ông Phong vẫn ngồi ở đó, lục lại sổ sách và tiền bạc thu vào hôm nay.
“Anh tìm ai ạ?”
….
Riêng thằng Tý về phụ được ba tháng, tiếp tục lên thành phố để xin học nghề lái xe, trong tay cầm hai ba chục triệu, dự tính lên đó ở lại vừa học và vừa kiếm việc làm đợi cho đến khi học xong mới quay trở về.
Sau một thời gian, nắm bột còn lại cũng đã gia công hết, ông Phong triệt để trút gánh nặng trong lòng. Mọi t·hi t·hể bà Anh đã giải quyết xong xuôi, ông cũng không còn lo lắng hay thấp thỏm gì nữa, từ từ chuyển sang bán các loại nhang bình thường.
“Anh tìm ai ạ?” Bỗng một giọng nói mềm mại vang lên, Thiên xoay người lại chợt phát hiện là một cô gái tuổi tầm hai mươi lăm hai mươi sáu, dáng người tương đối cao, cỡ một mét năm mươi bảy năm mươi tám, thấp hơn anh tận một cái đầu! Nhưng trên trán cô ấy, xuất hiện một vòng xoáy tà khí. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhang Trám đen sao? Cô cho tui xem thử đi!” Anh tò mò nói.
Ông cứ nghĩ mèo hay chuột gì đó chạy nhảy làm đồ vật trên máy móc rơi xuống, cho nên cũng không quan tâm lắm.
“Dạ là bó này á anh!” Chẳng mấy chốc cô gái cầm một bó nhang màu đen đi ra, nhưng từ loại nhang này anh không hề cảm nhận được mùi máu tanh trong đó, có hơi thất vọng lắc đầu.
Đang loay hoay, bỗng dưng một tiếng “lạch cạch” vang lên bên trong xưởng khiến ông giật mình, vội đưa mắt nhìn ra ngoài, chỉ thấy mỗi ánh đèn nhấp nháy mờ mờ ảo ảo của bộ bàn thờ ông địa, ngoài ra xung quanh chẳng có thấy ai.
Bởi nó thấy doanh thu xưởng cứ tăng đều đều, không qua một hai năm sẽ giàu nhất cái vùng này! Dứ lại bây giờ thấy còn sớm, học trước cái bằng sau này lỡ như giàu có, cũng phải mua xe hơi về chạy, coi như có mặt mũi với bạn bè và người thân xung quanh.
“Ủa! Thiên tới tìm ai á em?” Bỗng một bà chị cùng xóm nhận ra anh, chị ấy chạy tới cất giọng hỏi han.
Cô gái đáp.
Sau chuyện này, ngày mai anh sẽ đến xưởng ông Phong một chuyến, để hiểu rõ thêm mọi việc.
Nhưng mà loại bùa vừa nãy anh chỉ có thể vẽ nó một lần, phải ba tháng sau mới tiếp tục vẽ ra được!
Sau khi xưởng nhang làm ăn càng ngày càng phất lên, ông Phong cũng để dành được chút đỉnh tiền bạc. Đứa con trai duy nhất tên Tý thấy công việc của ba mình dưới quê càng ngày càng phất lên như diều gặp gió, bèn bỏ việc chạy về phụ giúp ông Phong quản lý cửa hàng và sổ sách.
Sau khi đánh mỏi tay, cảm nhận linh hồn trước mặt yếu ớt không chịu nổi, anh mới đành buông tay tha cho vong hồn đó một lần.
Lúc Thiên tới nơi đã là chín giờ sáng, từ bên ngoài nhìn vào anh cảm giác được không khí dày đặc bao phủ toàn bộ căn nhà.
Ba mẹ anh cũng vừa chạy ra hỏi những chuyện vừa rồi, Thiên thành thật giải thích cho bọn họ nghe. Trước mắt hai bó nhang vẫn để trong nhà anh, dùng bùa chú phong ấn lại, e sợ sẽ có chuyện gì đó xảy ra trong gia đình mình.
Ông vội chạy tới công tắc điện, bật sáng toàn bộ lên, lúc này không khí mới trở lại bình thường. Ông Phong sợ sệt ngồi bệt xuống ghế thở dốc. lồng ngực cứ nhảy lên bình bịch.
“Ủa loại nhang gì đen đen không có hở cô?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiên xem xét một hồi, không có loại nhang màu đen kia mới hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.