4.
Cụ thể hạn như thế nào Tuấn không rõ ràng cho lắm, kiểu như một điềm báo trước vậy, trong khoảng thời gian hai hoặc ba năm, nó cần phải đi giải hạn cho chính mình. Nếu không tính mạng sẽ gặp nguy hiểm, thầy pháp mỗi lần tới hạn đều sẽ hay thấy âm binh cùng quỷ dữ xuất hiện.
Đợi đến khi người thầy pháp tròn ngày, liền bắt hồn đi xuống âm giới để tiếp nhận trừng phạt, trải qua cực hình chín mươi chín lần mới cho đi đầu thai chuyển thế.
Làm thầy pháp chính là mượn sức mạnh thiên địa, thu phục ma quỷ còn lưu luyến trên nhân gian, câu thông thiên địa vốn đã vi phạm luật nhân quả tuần hoàn, vượt qua khả năng của con người bình thường, cho nên cứ mỗi vài năm sẽ mở ra cánh cửa âm giới, có sứ giả đến và đem hồn phách dẫn trở về.
Ngay cả Tuấn cũng không rõ làm sao để giải hạn, bởi mỗi lần hạn tới là mỗi lần giải hạn đều khác nhau. Có lúc chỉ cần tấm bùa hình nhân, hoặc tìm người có duyên để trục vong, tích lũy công đức giải trừ cái hạn này… Nếu nghiêm trọng hơn phải tìm người kế nghiệp, yêu cầu hồn phách cường thịnh ngay cả âm sai quỷ dữ cũng e dè, mới có thể hóa giải được.
Chính vì vậy, Tuấn mới gặng hỏi anh có chịu theo làm thầy pháp hay không? Chỉ cần Thiên đồng ý, hạn sắp tới sẽ an toàn, rất có thể những cái hạn sau cùng cũng không còn e sợ nữa!
Bởi vì nó thấy rõ ràng trên đỉnh đầu và hai vai của Thiên hiện lên tám đốm sáng, khác hẳn với hồn phách của người thường, theo tâm linh Việt Nam chỉ ra, nam có ba hồn bảy vía, nữ có ba hồn chín vía.
Trong khi Thiên lại có tới tám đốm sáng, vượt xa khả năng của một người bình thường, ngay cả ghi chép trong sách của sư phụ để lại cũng không có thấy qua. Tuấn cũng không hiểu rõ tại sao Thiên lại có tới tám vía như vậy, nhất là điểm sáng trung tâm trên đỉnh đầu, đốm sáng này cực kỳ sáng chói, ban ngày nếu soi cái bóng dưới mặt đường, thấy rõ ánh sáng trên đỉnh đầu kéo dài.
Hai đứa ngồi hàn huyên cả một buổi chiều, sau đó cũng mạnh ai nấy về nhà, sắc trời lúc này đã tối hẳn, tầm năm sáu giờ chiều gì đó.
Nhà của Thiên ở đầu làng Tân Hiệp, chỉ vài ba phút đi bộ là đến, trong gia đình anh còn hai đứa em nữa, một trai và một gái. Thiên vốn là con trai cả, năm nay cũng hai mươi bảy rồi, nhưng vẫn chưa có đối tượng nào để kết hôn, mặc dù ngoại hình không gọi là xấu, cũng có thể xem như điển trai. Ấy vậy mà tình duyên vô cùng lận đận, mấy chục năm nay toàn yêu đơn phương người ta, đâu có ai để mà trao toàn bộ trái tim?
Ế riết rồi thành quen, Thiên cũng chẳng buồn suy nghĩ tới chuyện kết hôn nữa, sống một mình vẫn tốt hơn, không có lo lắng muộn phiền. Ba má anh nhiều lần hối thúc dữ lắm, sợ anh lớn tuổi rồi sau này muốn có con cái cũng khó, thời đại bây giờ đâu đâu cũng có người vô sinh hiếm muộn, kiếm ra một mụn con đâu phải dễ?
Vừa đến nhà đã chẳng thấy ai, cửa nẻo đóng kín mít, chắc là ba mẹ cùng hai đứa em qua nhà chú sáu chơi vẫn chưa về, Thiên đành ngồi ở trước hiên đợi một chút.
Lúc đợi họ về, bỗng anh thấy bóng dáng của thằng Tèo đi xuống dưới này, mà lại đi chân không. Không hiểu sao khi anh nhìn nó lại thấy ơn ớn trong người, tướng đi rất vội vàng, mà khuôn mặt thì phờ phạc giống như người mất hồn vậy.
Thấy lạ, anh mới cất giọng hỏi.
“Ủa Tèo, đêm hôm mày đi đâu xuống dưới đó?”
Nghe giọng anh vang lên bên cạnh, thằng Tèo nó chợt dừng bước, quay sang nheo mắt nhìn vào dáng người đang ngồi ở trước sân, gãi gãi đầu đáp.
“Anh Thiên hở? Em đang ghé nhà người yêu, cổ nói hôm nay ở nhà nên em tới chơi ấy mà!”
Thiên thấy lạ, bèn hỏi.
“Mà mày quen con nhỏ nào dưới đó? Dưới đó là nghĩa địa làm gì có nhà nào?”
“Chắc anh mới về nên không biết, sâu trong rừng keo có ngôi nhà mới xây lên ấy.”
Nó tủm tỉm cười, đưa tay chỉ về hướng vườn keo gần bên nghĩa địa gò bông, rồi nói.
Thấy tò mò, anh cũng chạy ra ngó xem, tầm nhìn xuyên qua rừng keo, nhìn kỹ thì đúng thật là có ngôi nhà lụp xụp ở đó. Xem ra anh ít khi về quê, có nhiều người đến ở mà anh còn không biết. Thiên bỗng cười nhẹ, mở miệng trêu chọc, ánh mắt đầy ẩn ý quét trên người nó một lượt.
“Đã dữ ta, mà mày hay qua đó ngủ qua đêm lắm hở, sao mà nhìn xuống sắc thế cu?”
Thằng Tèo cũng ngại ngùng, cúi đầu gật gật, thấy vậy Thiên mới tiếp tục ghẹo nó tiếp.
“Chắc bạn gái mày tốt tướng lắm, chưa gì đã sắp hút khô rồi, chậc chậc, thật hâm mộ mày ghê!”
Nói xong anh còn chậc lưỡi cảm thán, thằng Tèo ngoại hình không đẹp trai lắm, nhưng được cái tướng tá cao to cùng với tính tình thật thà chất phát. Trông khù khờ vậy mà cũng có được người để ý.
“Anh Thiên cứ ghẹo em, tụi em định ngày là chuẩn bị cưới rồi, cổ nói chờ thời cơ….”
Tèo đỏ mặt đỏ mày ngượng ngùng nói.
“Sắp cưới rồi á? Mà mày với nó gặp nhau lúc nào hay vậy?”
Càng nói tính nhiều chuyện của Thiên càng dâng lên, miệng không ngừng hỏi han về hai đứa nó. Thằng Tèo tính nó vốn thật thà, có sao thì nói vậy liền kể hết mọi chuyện cho anh nghe.
Nghe tới đoạn cô gái đứng dưới chân cầu vẫy vẫy tay, anh bỗng rùng mình một cái. Bởi nó rất giống với những câu chuyện mà ba và thằng em trai anh nó hay kể. Cô gái đứng chân cầu khi còn sống nhà ở gần chùa, bởi vì bị người yêu phụ bạc, nên mới c·hết oan uổng.
Năm đó cô có quen một anh chàng, anh này rất đẹp trai nhà cũng không gọi là xa lắm, cách đó khoảng hai ba cây số. Mặc dù anh cũng yêu cô gái đó, nhưng mỗi tội thường xuyên vướng vào bài bạc đá gà, tiền làm ra bao nhiêu cũng hết sạch.
Cô gái kia cũng là con nhà giàu, bị những lời ngon ngọt của anh dụ dỗ, để hòng xin tiền ăn chơi. Lúc đó cô đã yêu mù quáng rồi, thấy người yêu túng thiếu quá, mới đem toàn bộ nhẫn vàng đem đi bán và giao cho anh đó.
Cứ dăm ba tháng lại than hết tiền, kéo dài mãi cho đến hai năm sau, trong tay cô gái đâu còn gì để đưa cho anh nữa? Quà cáp sinh nhật mà ba mẹ người thân tặng, cô đã đem cho anh hết để đổi lấy tiền tiêu xài rồi.
Hỏi miết thì cô cũng bực bội, nhiều lần muốn bỏ lắm, mà nghĩ đến hoàn cảnh của anh lại không nỡ, nên mới kéo dài mối quan hệ. Nhưng khi hỏi xin cô nhất quyết không cho, đâm ra anh này mới trở mặt, chửi mắng cô thậm tệ.
Vốn không có tiền xài trong túi, túng thiếu quá hắn liền mượn tiền của bọn xã hội đen, số tiền lên đến mấy trăm triệu.
Tới kỳ hạn người ta tới đòi không được, cũng đánh anh một trận sống dở c·hết dở, đỉnh điểm, khi chuẩn bị tới kỳ hạn cuối cùng, nếu lần này anh không trả hết số tiền gốc lẫn lãi, bọn nó sẽ đem anh chôn sống.
Vì muốn bảo vệ tính mạng, anh đã nói với người đầu sỏ cho vay rằng, bạn gái anh rất xinh tấm thân lại còn trinh nữ, anh muốn dùng cô để trả một phần nợ. Sau khi có điều kiện sẽ trả sau, tên kia cũng đồng ý ngay, bởi bọn họ từng thấy cô gái đi theo anh vào mấy hôm trước, khuôn mặt đúng là rất xinh đẹp.
Bọn nó nói với anh ta tối nay hãy dụ cô gái đến chân cầu sắt, một nửa số nợ coi như trả xong.