Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 161. Tâm sự của Quỳnh Dao

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 161. Tâm sự của Quỳnh Dao


Anh không muốn Quỳnh Dao mất công dạy dỗ mấy chục người này, giờ có mấy cô gái này và anh mua thêm vài cô nữa rồi để Quỳnh Dao dạy cho họ rồi họ truyền lại nghề cho các cô gái kia là xong. Nghe anh bày tỏ ý định của mình Quỳnh Dao đồng ý ngay. Cô giục anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Ta nói bao nhiêu lần rồi, nàng có việc gì thì cứ hỏi ta, nếu ta giúp được sẽ không từ chối. Nàng có gì cứ nói đi không phải ngại.

-Chỗ hai ngươi là chị của Quỳnh Dao nên ta nể Quỳnh Dao mà giúp đỡ, sau này hai người đi theo nàng thì cố gắng giúp đỡ nàng đừng để ta thất vọng.

Mạnh nhìn ra nhớ mang máng gặp người này ở đâu nên cũng gật đầu. Mạnh hỏi

-Tiền ta đã đặt cọc và mụ đã đồng ý, bây giờ lại còn giở quẻ lấy cớ này nọ. Ngươi dẫn ta vào gặp người đó để xem có thật hay không, nếu mụ nói sai ta dẫn ngươi lên quan phủ để trị tội ngươi lừa dối.

Quỳnh Dao đứng dậy nhưng không ngồi mà từ tốn nói yêu cầu của mình. Thì ra có hai người chị làm cùng chỗ với Quỳnh Dao ở lầu xanh sắp bị bán cho một viên thổ quan ở vùng núi phía Bắc. Lúc Quỳnh Dao mới bị bán vào hay b·ị b·ắt nạt hai người chị này lúc đó thuộc dạng hoa khôi có tiếng của Lầu xanh đã hết sức giúp đỡ che chở cho cô. Hai cô này cũng dạy Quỳnh Dao nhiều điều để có thể tồn tại ở chốn phức tạp đó. Hiện hai cô này cũng đã ngoài ba mươi, sau nhiều năm lăn lộn ở lầu xanh từ hai cô gái xinh thuộc hạng đầu bảng ở đó đã trở thành gái già hoa tàn nhụy héo.

Mạnh đành đứng dậy, sai mấy người thân binh đi với anh đến lầu xanh. Vừa tới nơi thấy t·ú b·à đon đả chạy ra đón. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạnh cười

Viên thổ quan nghĩ thầm “ Nếu quan lớn thì ai thèm hai con bé hoa tàn nhụy héo này, chắc mụ này lại mượn cớ để vòi thêm tiền” hắn ta nghiêm mặt.

-Con gái mẹ lâu ngày mới về thăm mẹ, mẹ mừng quá. Vào đây mẹ con mình ngồi hàn huyên để gọi thêm mấy chị em lên nói chuyện cho vui. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Ta nào dám gạt đại quan, mời ngài đi theo ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Ngươi cũng tới nơi này chơi à.

Nếu ở dưới xuôi thì cũng không sao, nhưng ở chốn rừng thiêng nước độc đất khách quê người. Vài năm nữa bố hắn c·hết thì hai cô trở thành gia nô làm việc không công ở chốn xa xôi. Tú bà cũng không nỡ để hai cô đi nhưng viên thổ quan cũng có quan hệ ở kinh thành nên bà ta cũng không dám từ chối. Lúc này hai cô nhớ ra Quỳnh Dao nên cho người đưa thư đến để nhờ cô ra mặt giúp đỡ chuộc hai cô về, kể cả làm kẻ ăn người ở nhà cô cũng không sao.

Chính vì vậy Mạnh rất hạn chế việc mua bán nô lệ, nghe Quỳnh Dao nói Mạnh cũng thấy lúng túng. Gia đình giờ cũng có vài người làm rồi, mua hai cô này về cũng chẳng biết để làm gì, mà để hai cô đi thì cũng chẳng có chỗ nương thân. Đột nhiên anh nảy ra một ý, anh nói với Quỳnh Dao.

Sau khi ăn xong Mạnh ra sau nhà có vườn cây mát để nghỉ ngơi, Quỳnh Dao nhẹ nhàng cầm khay trà ra ngồi cạnh anh. Thấy Mạnh đang ngắm mấy bông hoa hồng trong vườn Quỳnh Dao quỳ xuống khẽ khàng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai cô vội vàng thu dọn đồ đạc rồi đi theo vợ chồng Mạnh về phủ, nhiều cô gái nhìn theo hai cô lòng đầy ghen tỵ và ao ước. Hai cô gái đã thoát khỏi lầu xanh và cuộc đời họ đã bước sang một trang mới nhiều hứa hẹn.

Viên thổ quan hằm hằm đi theo mụ t·ú b·à lên lầu, vừa bước vào cửa phòng hắn giật mình thấy Mạnh đang ngồi nói chuyện với mấy cô nương. Hắn là thổ quan một vùng thuộc Châu Văn Bàn nên không lạ gì anh. Mạnh là anh em kết nghĩa với Trịnh Giác Mật nên mọi người đều kính trọng anh. Viên thổ quan vội hành lễ.

Mạnh là người hiện đại anh rất ghét việc mua bán nô lệ, nhà Trần sụp đổ cũng một phần vì lý do này. Sau ba cuộc kháng chiến chống Nguyên thắng lợi các quý tộc nhà Trần chuyển sang ăn chơi hưởng lạc. Ruộng đất triều đình thưởng cho các quý tộc và các chùa chiền rất nhiều. Người dân mất đất phải đi làm thuê, nếu khó khăn thì phải b·án t·hân làm nô lệ. Hai tướng giỏi của Trần Hưng Đạo là Yết Kiêu và Dã Tượng cũng là hai nô lệ, nhưng là người giỏi nên được Hưng Đạo giải phóng cho làm tướng dưới trướng.

Tú bà áy náy nói.

Mạnh về đến nhà cũng đã sang đến giờ Mùi ( sau 13 giờ ) Quỳnh Dao vẫn như thường lệ chờ anh về để ăn cơm. Hai người vào ăn cơm, Mạnh cũng đói nên anh ăn nhanh do đó không để ý thấy Quỳnh Dao ăn cơm qua loa, mặt lúc nào cũng đăm chiêu như suy nghĩ điều gì. Thỉnh thoảng cô nhìn anh như muốn nói điều gì nhưng thấy Mạnh đang tập trung ăn say sưa nên cô không tiện nói chuyện.

-Hai cô gái này có quan hệ với phu nhân của ta nên hôm nay ta đến đón người. Ngươi chọn người khác vậy, ta cũng không thiếu chút tiền lẻ này, ngươi cứ lui ra để phu nhân ta trò chuyện.

Mạnh đang bí việc có người để dạy dỗ cho đám nhân viên nữ về các kỹ thuật mát xa. Khi tụ điểm mát xa mở ra ở thương cảng, anh dự kiến sẽ mua lại các cô gái ở lầu xanh, sau hai năm làm việc cho anh thì sẽ được trả tự do và coi như nhân viên làm việc. Kỹ thuật mát xa thì anh còn nhớ do thời của anh thỉnh thoảng cũng đi để thư giãn phục hồi sức khỏe. Anh dạy lại cho Quỳnh Dao và cô thường xuyên dùng kỹ thuật đó để thư giãn cho anh lúc mệt mỏi. Quỳnh Dao con nhà thuốc nên khá hiểu các huyệt đạo do đó cô làm anh cảm thấy còn thích hơn là ở mát xa Hương Sen của Nguyễn Tài Thu ở thời của mình.

-Hạ quan là Ma Kháng bái kiến đại nhân.

-Th·iếp có việc muốn nhờ tướng quân giúp đỡ, mong tướng quân không từ chối.

-Không tại hạ định đón hai vị cô nương này, nhưng không biết là đại nhân nhìn trúng. Nếu đại nhân không chê tại hạ tặng đại nhân hai cô gái này.

-Tiếc quá có vị quan trên lại muốn mua cô nương này, người ta lại là quan to nên ta cũng không biết phải làm sao.

Mạnh ngạc nhiên quay sang, mọi lần trong bữa cơm có việc gì Quỳnh Dao thường hỏi anh, chứ không có thái độ rụt rè và có vẻ khẩn thiết như vậy. Mạnh đỡ Quỳnh Dao dậy và nói.

-Việc này ta có thể giúp nàng, nhưng nàng phải giúp ta một việc.

Thấy Quỳnh Dao đến hai chị em kia cũng vội chạy ra chào đón, thấy có Mạnh đi cùng đoán là vợ chồng anh đồng ý giúp rất mừng. Hai bên ngồi nói chuyện một lúc đang đề cập với Tú bà việc chuộc người thì viên thổ quan cùng đám hộ vệ cũng đến. Thấy vậy Tú bà vội ra chào đón, viên thổ quan sai tên thân binh đưa mấy tờ ngân phiếu và nói với t·ú b·à.

Thực ra hai người này cũng tích cóp được một số tiền có thể tự chuộc thân vì lúc nay đã già nên giá chuộc thân cũng rẻ nhưng hai người này vốn là hai người mồ cô lưu lạc từ nhỏ nên không có quê hương. Nếu ra ngoài cũng không biết làm nghề gì để sống mà chuộc thân xong vốn chẳng còn được bao nhiêu. Hy vọng được làm lẽ một gia đình nào đó ở kinh thành để có thể dung thân chốn tuổi già. Được rồi có một viên thổ quan ở vùng núi phía Bắc vào kinh thành đi chơi lầu xanh với bạn bè nhìn thấy hai cô này nên có ý định chuộc hai cô về để hầu hạ cho cha già của hắn cũng đã ngoài bảy mươi tuổi và đang ốm yếu.

Viên thổ quan nói

Viên thổ quan toát mồ hôi vội lui ra, hắn vội chuồn mất sợ Mạnh đổi ý lại làm khó dễ hắn. Thấy viên thổ quan chạy mất t·ú b·à thở phào nhẹ nhõm toàn quan to bà là thường dân không dám thất lễ với ai. Hai cô gái thấy Mạnh dễ dàng hóa giải lỗi lo của mình vội cúi xuống tạ lễ. Mạnh ra hiệu cho Quỳnh Dao đỡ hai cô gái lên và nói.

-Đây là số tiền còn lại, bà cho ta đón người để về nhà gấp kẻo muộn.

-Chàng đi ngay với th·iếp, viên thổ quan đã đặt cọc tiền tối qua và hẹn chiều nay sẽ qua đón hai người để về quê hắn cho kịp.

-Chỉ cần chàng đồng ý một việc hay mười việc ta cũng sẽ giúp chàng.

Chương 161. Tâm sự của Quỳnh Dao

Quỳnh Dao mừng rỡ nói.

Mụ t·ú b·à cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 161. Tâm sự của Quỳnh Dao