Vết Nứt Con Tim - Ninh Thi
Ninh Thi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 93: Chương 93
Chad cài đ·ạ·n, gật đầu: "Vừa kêu hai đồng chí lên tầng rồi."
"Liều đi." Tống Miên.
Một gã đứng bên cạnh cũng bị doạ cho đứng hình. Sau tiếng hét thất thanh của cô gái, gã mới hồi tỉnh, ngay lập tức xoay người chạy trối c·h·ế·t.
Tiếng s.ú.n.g vừa dứt ở một nơi, ngay lập tức anh nhả đ·ạ·n về hướng đó, thành công g.i.ế.c hai tên. Lại một loạt s.ú.n.g rầm rộ nổ ra, chính lúc Tống Miên muốn đổi chỗ để đáp trả thì Chad cũng lấp ló đi đến.
Richer ôm lấy vết thương ở bắp tay, m.á.u nhỏ giọt trên sàn, khó nhọc thở ra âm thanh nặng nề. Clinton hỏi, anh cũng chỉ lắc đầu nói không sao.
Chỉ là Richer mỉm cười trong mặt nạ, lắc đầu với họ.
"Help me... help me... please..." Cô gái nức nở cầu xin, chấp tay muốn lạy. Silas nhặt chiếc áo to đùng của gã kia, choàng lên cơ thể đầy thương tích, thấp giọng trấn an: "I know, it's okay it's okay, don't worry."
Clinton nghe được biến động lớn, lập tức bám lấy dây thừng, nhận bé trai từ tay Richer, gấp gáp nói: "Phải nhanh lên, bọn chúng bắt đầu hành động rồi."
"Chiến thôi." Chad.
Ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân mạnh mẽ, trong lòng Richer dấy lên nổi bất an, hành động bế trẻ con cũng nhanh nhẹn hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Clinton nói nhanh với một binh sĩ:
Richer hoảng loạn chạy tới, giữ chặt cửa, mồ hôi hai bên thái dương rỉ thành từng dòng, thấm đẫm cả mặt nạ vải bên ngoài. Phía sau lưng dồn dập đập tới, kính này tuy bề mặt dày cứng nhưng nếu cứ tiếp tục cái đà này thế nào kính cũng vỡ. Richer cố gắng dùng chân trụ lại, không cho cửa xê dịch quá nhiều. Gồng sức cố gắng giữ lấy, phả ra hơi thở nặng nề, cố nói với những người ở phía sau: "Lát nữa hãy theo đồng chí kia xuống, tôi giúp mọi người kéo thời gian."
Lưỡi d.a.o bén nhọn xuyên qua hông trái, ở đầu con d.a.o còn vương lại một dãy m.á.u đỏ, giọt m.á.u đọng trên lưỡi d.a.o đó, rơi từng hạt xuống sàn, hoà cùng vũng m.á.u trước đó.
Clinton công nhận điều đó, dùng cây đao chặn lấy năm sáu cây đao khác đang hạ xuống đầu mình. Lưỡi đao sắc bén không chút lưu tình hạ xuống, Clinton tận lực ngăn chặn, một chân khụy xuống, gồng mình đẩy hàng loạt lưỡi đao lên, không có thời gian hít thở, không luyến tiếc c.h.é.m một vòng vào cổ bọn chúng. Ở dãy hành lang cũ kỹ này, từng mảnh t.h.i t.h.ể chất chồng lên nhau, tạo thành một lối đi m.á.u tanh.
"Đội trưởng, tôi sẽ đi ra ngoài đó."
Giới hạn của mảnh kính đã đến cực hạn, có lẽ sức lực của Richer cũng giống như nó nhưng Richer không vì cạn kiệt mà vỡ tung hay đầu hàng. Kiên cố chặn lại những kẻ điên kia, anh biết, nếu như để bọn chúng vào được đây, mạng của năm người kia và đội trưởng sẽ nguy hiểm, ngay cả bản thân mình cũng sẽ không an toàn.
Clinton mạnh mẽ dùng cán s.ú.n.g đập vào đầu bọn chúng, đánh rất sướng tay. Nếu đã chọn tiết kiệm đ·ạ·n thì phải đấu tay đôi.
Đáng tiếc sự phẫn nộ không đồng tình này của Clinton cũng không lay chuyển được ý định của Richer. Nhìn thấy thân ảnh không ngừng hướng ra ngoài hành lang của Richer, Clinton cắn môi, nhanh chóng bám lấy dây thừng, mang cô bé cuối cùng xuống dưới.
Bên Chad cũng đang hành động. Năm người vừa thành công trèo qua cổng sắt đã nghe thấy tiếng s.ú.n.g nổ ra. Chad thất kinh giây lát, một binh sĩ ngạc nhiên hỏi: "Trong kế hoạch không có xảy ra việc này."
Chương 93: Chương 93
Clinton không nán lại lâu mà ngay lập tức trèo lên. Vừa đến nơi đã thấy Richer trơ trọi đứng ở giữa, hai đầu đầy nghẹt người cầm mã tấu dài hơn năm mươi centimet, cười tà ác nhìn Richer.
Cả người Richer căng cứng, cơn đau ở eo còn chưa thấu hết, một nhát d.a.o ngay bắp tay lại nhanh chóng đ.â.m tới. Anh cảm thấy, từng mạch m.á.u xương cốt trong tay đều đứt thành hai mảnh. Hai nhát d.a.o khiến cho sức lực của anh yếu đi một phần, chân Richer run rẩy, muốn trượt xuống nhưng chính tiếng la hét gào khóc của những người trước mặt làm cho anh phải gồng sức chống chân lên, tiếp tục trấn giữ nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh nhanh chóng bắt lấy báng s·ú·n·g, kéo về trước ngực, nắm chặt trong tay, xông đến thẳng chỗ Richer, thấp giọng giận dữ: "Sau khi trở về, cậu sẽ phải chạy một trăm vòng, đứng chào cờ một ngày cho tôi."
Tay của Richer bị thương, cho nên không đảm nhận được việc ôm người xuống dưới đất, Clinton dùng tay phải nắm chặt dây thừng, ôm lấy eo người con gái, sau đó dùng chân đạp mạnh, tay phải đeo giăng tay của Clinton hơi nới lỏng, cứ thả tự do một đoạn rồi nắm lại, hành động cứ lặp đi lặp lại cho đến khi tiếp đất.
"Không được, còn một phòng nữa." Richer nói.
Còn năm người cuối cùng là bọn họ thành công ở nhiệm vụ này rồi. Nhưng ở bên ngoài có tiếng động rất quái lạ, Richer vừa xoay đầu đã thấy một đám kẻ râu ria lồm xồm da đen, vẻ ngoài cao lớn hung tợn, trong tay bọn chúng cầm cây d.a.o đứng nhìn Richer như ác quỷ.
*A a a* (đọc tại Qidian-VP.com)
Richer thở hắc hơi, kiềm nén cơn đau ở bắp tay, đi đến trước mặt từng người, tháo bịt mắt và miệng, đồng thời khó nhọc mở lời trấn an: "Không sao, tôi sẽ cứu mọi người."
Mau đi đi, mau chạy đi!
"Rõ."
"Richer!"
Cả ba bên đều hành động, xông vào đánh nhau. Bên Tống Miên bắt buộc phải xử lý bằng s·ú·n·g, bởi vì trong tay bọn chúng đang cầm vũ khí.
Cô gái kia đẩy cơ thể đầy mùi m.á.u tanh ra khỏi người mình, run rẩy lòm còm ngồi dậy, ôm lấy thân thể không còn mảnh vải co ro ngồi một góc, đầu tóc rũ rượi y như một người điên, hướng tầm mắt hoảng sợ nhìn hai người mặc quân phục đang tiến về phía mình. Mỗi bước đi đều làm cho cô gái cảm thấy có ánh sáng chiếu rọi khắp quanh người.
"Ổn chứ Song?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Miên và Silas đang cật lực đáp trả. Dù bọn họ có thêm ba đồng chí hỗ trợ nhưng vẫn chật vật với đám người có s.ú.n.g này. Vách tường nơi mà anh đang nấp đã đầy rẫy những viên đ·ạ·n được ghim lên, đầu bên kia Silas cũng hạn hẹp không kém. Ba binh sĩ đã có người bị thương nhưng vẫn gắng gượng đối đầu.
Richer cười cười: "Đội trưởng, anh đánh giá năng lực của tôi hơi bị thấp đó."
Đúng như dự đoán của Tống Miên, quả nhiên bọn chúng có chuẩn bị, cái bẫy bắt đầu lộ rồi.
Hai tay đau nhức, bắp tay bị thương co thắt đau nhối, từng sợi tế bào không ngừng gào thét, m.á.u từ cánh tay thấm ra vải vóc nhỏ giọt xuống sàn từ một hạt nhỏ thành một vũng lớn. Sắc mặt Richer xanh xao, cảm giác môi mình khô khốc lại run rẩy, cơn chống mặt dần khiến đầu óc mơ hồ. Hai tay đã mất lực, Richer khó khăn đảo ngược lưng lại, dùng tấm lưng của mình tiếp tục chinh chiến. Anh ngửa đầu, dựa vào tấm kính mà th* d*c, tay ôm lấy vết thương không ngừng cau mày, hơi thở nặng nề khó nhọc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Silas đứng trước mặt cô gái kia, tay nâng lấy s·ú·n·g, tư thế sẵn sàng chiến đấu. Tống Miên nghiêng đầu, trong đôi đồng tử đầy lạnh lẽo có phần c.h.ế.t chóc. Mọi lối thoát đều bị chặn lại, hơn hai chục khẩu s.ú.n.g trường ngạo nghễ hướng về ba người bọn họ.
"Trước hai mươi họng s·ú·n·g, cậu còn hỏi ổn không? Chad, não cậu úng nước hả!"
Tống Miên b.ắ.n một phát ngay đầu khiến gã nằm im thinh thít ở trên sàn.
Hai người lại tiếp tục giải cứu người ở căn phòng còn lại. Richer đi đến căn phòng ở gần *nhà kho*, vừa mở cửa thì người bên trong đã giật mình, sợ hãi co ro thành một tụm. Miệng và mắt đã bị bịt lại, bọn họ chỉ biết run rẩy, đón chờ cơn ác mộng đang đến.
Tình thế hỗn độn vô cùng, vừa mới g.i.ế.c được một nhóm thì lại có nhóm khác đến. Clinton hét lớn: "Đồng chí mau đi đến giải cứu căn phòng còn lại đi, tôi ở lại giải quyết."
"Ưm..."
"Chiến thôi." Clinton.
Clinton nhận ra được sự liều lĩnh lúc này của Richer liền không đồng tình, nghiêm nghị thốt lên: "Thay đổi đi, đồng chí mang người xuống dưới, tôi sẽ đi dụ bọn chúng đến nơi khác."
Đã rơi vào bẫy, vùng vẫy cũng c·h·ế·t, nhưng biết đâu bẫy này có thể dùng răng cắt đứt.
*Choang*
Cửa kính vừa bẻ một nửa, bọn chúng dùng khe hở đó đặt d.a.o vào cạy mảnh kính ra. Lỗ hổng càng ngày càng to, sắc mặt Richer đã trắng như mảnh giấy. Năm người bên trong vừa sợ hãi vừa gào thét, Richer nghe rất rõ, bọn họ nói:
Chad vừa giải quyết một nhóm, nhận được tình hình biến đổi, ngay lập tức dẫn binh sĩ lao đến tầng trệt, nơi phát ra hàng loạt tiếng s.ú.n.g đ·ạ·n vang trời.
Nếu như hèn nhát chạy trốn, anh đã không phải là một người lính tốt, tham sống sợ c.h.ế.t vĩnh viễn không xứng mặc lên mình bộ quân phục, càng không xứng đứng bên cạnh cô gái kia. Thứ mà Richer nắm chắc trong tay chính là ý chí của người binh lính.
Tống Miên ừ một tiếng, làn đ·ạ·n cứ liên tục xả ra, anh cau mày, tính toán một chút, ngay khi tiếng đ·ạ·n vừa ngừng đã đạp chân phóng thẳng qua bên chỗ Silas. Bọn chúng vừa thấy người lao sang lại nhả đ·ạ·n ra, tấn công mãnh liệt.
Richer bắt lấy cây mã tấu, nghiêng người tránh những đường sắc nhọn lướt qua, thân thủ nhanh nhẹn lách một cái, trở tay dùng lưỡi lê trên đầu s.ú.n.g đ.â.m xuyên qua bụng kẻ đó.
"Hành động đã chuyển biến, ban nãy đội trưởng đã nói, tùy - cơ - ứng - biến."
Bọn chúng không ngừng đập cửa muốn xông vào.
Bước chân dồn dập bất ngờ ập tới, Chad kéo hai binh sĩ nép vào bờ tường.
Bọn họ bước tới, ý định muốn phụ Richer cản lại, nhưng chính anh lại không muốn. Tình hình cửa kính kia không phải Richer không biết, không bao lâu nữa sẽ vỡ đôi mà thôi.
"Không được, ở đây còn nhiều quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Đã giải cứu được một nửa phụ nữ, còn trẻ em thì đang cố gắng đưa ra ngoài. Phía dưới có ba binh sĩ phụ trách dẫn người thoát khỏi đây.
Ai nấy cũng thút thít, không dám khóc lớn chỉ có thể cắn răng. Clinton đi ngược trở ra, đem cửa lớn đóng lại, anh nhớ rõ, chỗ này có dây thừng, ở đây là tầng ba nếu dẫn người đi xuống tầng sẽ không mấy khả quan. Chỉ có thể tiếp tục cứu thoát bằng cửa sổ thôi.
Tống Miên vừa thay băng đ·ạ·n vừa miệt thị lườm nguýt. Anh hất cằm: "Tôi sẽ sang chỗ Silas, cậu chia nhiệm vụ cho các đồng chí còn lại đi."
Xay xác vô số như vậy, bọn họ chẳng phải là áo giáp sắt, đương nhiên có nhiều chỗ bị thương, nhưng không quá sâu. Richer d*ng ch*n, đạp những t.h.i t.h.ể sang một bên, dọn đường đi.
"Đồng chí mang nhóm người này rời khỏi đây ngay lập tức. Sau đó kêu cứu viện đến đây."
*Đoàng*
Không để Richer được nghỉ ngơi, bọn chúng xông tới, làm cánh cửa hất một lực rất mạnh, khiến cả người Richer kinh động nhào lên một bước, anh thất kinh bám vào, chặn lại.
Chad giơ tay lên, ý bảo bọn họ ngưng bàn bạc.
"Có kêu người hỗ trợ bên Clinton chưa?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.