Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Chương 11

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Chương 11


Chương 11: Chương 11

Tôi hoàn toàn không nhận ra người trước mặt.

Nhưng vừa kéo cửa phòng ra, một bàn tay kéo tôi lại.

Anh nhếch môi cười lạnh.

"Ối? Xin lỗi nhé, không nhìn thấy cô."

"Á!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng bao lâu sau.

Đúng là lúc nãy Trần Mễ Lộ đã gọi tôi, tôi không thấy cô ta nên cũng không đáp lại.

Xung quanh vang lên tiếng xì xào, vài người không rõ chuyện dò hỏi chuyện này là sao.

Tôi sửng sốt.

Cổ tôi nhớp nh-áp đầy rư-ợu, cơn gió lạnh lùa vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Là Giang Hoài.

Giang Hoài hạ giọng dỗ dành cô ta vài câu, rồi quay sang nhìn tôi, ánh mắt lạnh lẽo, giọng điệu gay gắt:

Tôi còn tưởng mình nghe nhầm nên không để ý.

Tôi im lặng, nhìn anh chằm chằm.

Từ giờ trở đi, tôi sẽ tránh thật xa người đàn bà đi-ên này.

Một ly rượu lạnh tưới xuống đầu tôi.

Thật lạnh.

“A Hoài, em chỉ không cẩn thận làm đổ rư-ợu lên người cô ấy thôi mà cô ấy hắt thẳng rư-ợu vào mặt em.”

"Ào!"

Tôi hờ hững nói:

“Tống Vi Ân, em đi-ếc à? Lời vừa rồi, tôi không muốn lặp lại lần thứ ba.”

Giang Hoài dịu dàng, thâm tình, tinh tế của ngày trước như đã bị đoạt x-á-c.

Anh của lúc này, trong mắt tôi thật xa lạ.

Một ly rư-ợu vang đỏ lập tức hắt thẳng vào mặt cô ta.

Chân mày anh nhíu chặt, vẻ mặt cau có.

“Anh muốn nói sao thì nói, tôi sẽ không xin lỗi, nếu hai người không báo cảnh sát thì tôi đi đây. Còn nữa, phiền anh nói với bạn gái của anh, lần sau muốn mua bao cao su thì đi mà gọi dịch vụ giao hàng, đừng gọi cho tôi nữa.”

“Mễ Lộ không cố ý, còn em cố ý.”

"Xin lỗi, tôi cũng không cố ý."

Hiểu ra nguyên do, tôi chưa kịp giận dữ, thì tay đã hành động trước.

Trần Mễ Lộ bắt đầu sử dụng kỹ thuật diễn xuất vụng về của cô ta, chạy tới nhào vào lòng Giang Hoài, khóc lóc nức nở.

Nhưng lòng còn lạnh hơn.

Tôi cảm thấy mình thật ng-u ngốc, vì một cuộc gọi từ Trần Mễ Lộ, chạy đến đây chịu sự s-ỉ nhục của cô ta.

"Tống Vi Ân, người thay lò-ng đổi dạ là tôi, em đừng gây sự với Mễ Lộ. Hai chúng ta vốn dĩ không môn đăng hộ đối, miễn c-ư-ỡng ở bên nhau cũng sẽ không có kết quả tốt. Em mau xin lỗi Mễ Lộ đi."

Giọng của Trần Mễ Lộ vang lên lạnh lùng và thờ ơ.

Tôi ngây người nhìn qua, đối diện với vẻ mặt không chút hối lỗi của cô ta.

Đặt ly rư-ợu xuống, tôi quay người bước đi mà không ngoảnh lại.

Tôi lạnh nhạt nhìn anh.

"Tống Vi Ân, cô dám hắt rượu vào tôi."

Có lẽ cô ta định sai khiến tôi làm gì đó, thấy tôi không đáp nên thẹn quá hoá giận đổ rư-ợu lên đầu tôi.

Nhưng đến lúc tôi ngẩng đầu tìm kiếm lại không thấy ai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi thoáng hiểu ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Mễ Lộ hét lên, nhảy dựng khỏi chỗ ngồi.

"Xin lỗi Mễ Lộ đi." (đọc tại Qidian-VP.com)

“Người đi-ếc không phải tôi, mà là anh đó. Cô ta hắt rư-ợu vào tôi rồi nói xin lỗi, tôi cũng hắt cô ta một ly r-ượu, cũng xin lỗi rồi. Chúng tôi huề nhau.”

Tôi không muốn tranh cãi thêm nữa.

Trần Mễ Lộ nổi đoá ngay tức khắc, hận tôi đến nghiến răng nghiến lợi.

12.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Chương 11