Chương 109: Lục đại yêu vương
Chiếc xe đã ngừng lại sau khi cán phải Dương Tiễn, g·ã đ·ầu t·rọc lúc này mới dám ngẩng đầu nhưng sự chú ý của ông ta lại đang tập trung vào màn hình điện tử trên đầu xe.
-"Sư phụ à hình như chúng ta mới cán phải thứ gì đó" !
Âm thanh từ chiếc BMW S1000RR vang lên.
-"Chỉ là do con tưởng tượng ra thôi, nơi này làm quái gì có ai chứ ! Con mau mau đi theo GPS ta đưa nhanh lên, chúng ta còn vài trăm người phải cứu nữa" !
Gã đầu trọc không thèm quay đầu nhìn tên xui xẻo vừa bị mình cán phải.
Ông ta vô cùng gấp gáp hối thúc chiếc xe tiếp tục chạy đi.
-"Nhưng sư phụ à, chúng ta đã đến nơi rồi".
∑(ΦдΦlll
-"Đến rồi á !? Sao nhanh quá vậy !? Năm xưa con chở ta phi hết tốc lực cũng đâu có nhanh như vậy" !?
-"Sư phụ à, giờ con là 1 chiếc xe thì dĩ nhiên là phải nhanh hơn lúc biến thành ngựa rồi" !?
Giọng nói điện tử của chiếc xe vang lên đầy bất đắc dĩ.
Gã đầu trọc bắt đầu quan sát xung quanh, khi ông ta nhìn thấy đám người Atreus và các nạn dân liền lộ ra vẻ vui mừng.
Nhưng ngay khi g·ã đ·ầu t·rọc định lên tiếng thì 1 cánh tay cơ bắp đã khoác lên vai rồi kẹp chặt cổ ông ta lại.
Tiếp đó là 1 giọng đàn ông vang lên ngay bên tai.
-"Con lừa trọc c·hết tiệt ! Giờ thì ngươi hết chạy rồi nhé" !!
Tiếp đó là 5 bóng người khác xuất hiện và bao vấy lại g·ã đ·ầu t·rọc kì quái vào bên trong.
Tên cơ bắp sừng bò siết chặt tay lại khiến cho mặt mũi g·ã đ·ầu t·rọc trắng bệch ra.
-"Nói mau, tại sao ngươi lại đi xuyên qua được màn sương độc mà không c·hết vậy hả" ?
Tên thư sinh cơ bắp đưa tay xoa mắt rồi ngáp dài ngáp ngắn, hắn vỗ vai g·ã đ·ầu t·rọc và nói với đối phương.
-"Đại ca hỏi thì ngươi mau trả lời đi".
-"Xong việc còn để bọn ta về nhà ngủ nữa chứ, ngươi có biết mấy giờ rồi không" ?
Tên lưu manh tiến lại rồi đưa tay khoác lên vai gã thư sinh cơ bắp.
-"Nhị ca à, chúng ta lâu rồi mới ra ngoài thế này thì sao mà có thể ngủ được chứ" ?
-"Chúng ta sẽ đi phượt suốt đêm nay luôn" !!
-"YEAH" !!!!!!!!!
Lũ đàn em lâu la của gã lưu manh hét lớn rồi bắt đầu nẹt bô ầm ầm.
Rồi cả 2 tên bắt đầu ồn ào, 1 người thì muốn về ngủ còn 1 người thì muốn tiếp tục đi quẩy.
Lúc này cái gã trung niên Kim Mao Sư Vương trong miệng ngậm 1 điếu thuốc lá tiến lại gần.
Hắn ta rút từ trong túi áo ra 1 bao thuốc lá rồi đưa cho tên đầu trọc.
-"Nói mau lên rồi ta sẽ cho ngươi gói thuốc này".
Tên thư sinh tựa như Gia Cát Lượng tiến lại níu chặt tay của gã trung niên.
Hắn ta đưa tay giựt lấy gói thuốc lá rồi nhét lại vào túi áo của gã trung niên, còn tay kia thì cầm quạt lông ra sức quạt gió vào người tên trung niên.
-"Tứ ca huynh phê quá rồi, đó không phải thuốc lá đâu mà chỉ là bạc hà mèo thôi. Ngoài huynh ra thì không ai phê được với thứ đó đâu" !
Trong lúc cả đám đang ồn ào thì tên thanh niên gầy gò hùng hổ chạy tới với 1 trái sầu riêng trên tay.
-"Các huynh đệ hãy tránh ra để đệ cho hắn quỳ lên cái vỏ sầu riêng này rồi bắt hắn khai ra cho bằng hết".
Cả đám 6 người bắt đầu ồn ào, nhốn nháo trước sự chứng kiến của nhóm Atreus.
Do đang trúng thuật định thân nên 3 người 1 thú chỉ có thể mở to mắt nhìn cái đám trông như băng đảng đua xe kia ồn ào trước mặt mình.
Lúc này tên đầu trọc mới lấy lại tinh thần.
Ông ta luồn người thoát ra bắp tay của tên dẫn đầu rồi chấp 2 tay lại bái nhẹ 1 cái.
-"Nam mô A Di Đà Phật, bần tăng là người quen của thí chủ nên xin ngài không nên h·ăm d·ọa bần tăng như vậy" !!
Tên đầu trọc nói rồi cười nhe răng, trưng ra hàm răng trắng sáng dư sức làm người phát ngôn cho các hãng kem đánh răng.
Tên đại ca sờ cằm, hắn đi qua đi lại xung quanh g·ã đ·ầu t·rọc, vừa đi vừa quan sát đồng thời nhớ lại xem mình có quen gã nào như tên trước mặt hay không.
-"Ta nhớ ra rồi" !!
Bỗng dưng hắn ta dừng lại, đập nắm tay phải lên bàn tay trái đồng thời trên gương mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh kinh ngạc như thể nhớ ra điều gì đó.
Nụ cười của g·ã đ·ầu t·rọc càng thêm rạng rỡ đồng thời ông ta cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm 1 hơi.
5 tên đàn em lúc này cũng bu lại và hỏi thăm gã đại ca.
-"Đại ca, huynh nhớ ra hắn ta là ai sao" !?
-"Đại ca, không lẽ trong số người quen của huynh có gã nào có bộ dạng bỉ ổi như vậy sao" ?
Khóe miệng của g·ã đ·ầu t·rọc bắt đầu rung nhẹ.
-"Trời thì tối thui lại còn đeo kính đen, ra ngoài đường lái motor lại mặc áo thun, quần short còn đi dép lào nữa. Huynh thật sự biết cái gã có gu ăn mặc quái lạ như vậy thật đó hả" !?
Nụ cười của g·ã đ·ầu t·rọc biến mất hoàn toàn, nhưng trong lòng ông ta vẫn nhẹ nhõm vì ít ra tên đại ca nhớ ra mình.
Chỉ là...
-"Không, ta không biết cái con lừa trọc này".
Tên đại ca lắc đầu dứt khoát không chút do dự.
Gã đầu trọc hóa đá, chiếc xe của gã cũng phát ra 1 tiếng thở dài chán nản.
-"Lúc nãy đi vội quá nên ta quên khóa cửa mất rồi".
Tên đại ca sờ đầu cười ha hả và nói ra.
Nói rồi hắn tiến lên nắm lấy cổ g·ã đ·ầu t·rọc mà nhấc lên không.
Gã đầu trọc 2 mắt trợn trắng, tay cố gắng gỡ bàn tay to lớn của gã đại ca ra trong khi 2 chân liên tục đạp loạn.
-"Cái con lừa trọc này dám nói có quen biết với ta" !!
Gã đại ca cười lớn.
-"Nhưng ngươi có biết kể từ sau khi mất con thì lão Ngưu ta hận nhất là lũ lừa trọc Phật Môn các ngươi không hả !? HẢ" !?
Gương mặt của gã đại ca trở nên vô cùng đáng sợ khi nhắc đến con trai mình.
Sát khí từ người ông ta thả ra tràn khắp xung quanh, khiến cho các nạn dân đang trúng phép định thân cùng đám đàn em nhỏ yếu bắt đầu thở không nổi.
Và bầu không khí xung quanh trở nên nóng rực với mỗi lần ông ta hô hấp.
-"Ngưu Ma Vương xin hãy dừng tay" !!
Chiếc xe của người đàn ông đầu trọc bỗng dựng đứng lên bằng bánh sau rồi lắc 1 cái biến thành 1 thanh niên đẹp trai trẻ tuổi mặc cổ phục TQ.
Gương mặt anh ta tràn đầy hốt hoảng tiến lại gỡ bàn tay của tên đại ca khỏi cổ của người đàn ông đầu trọc kia.
-"Bạch Long Mã" !?
Lông mày Ngưu Ma Vương nhíu lại khi nhìn thấy chiếc xe biến thành chàng thanh niên.
Ông ta lập tức nhận ra ngay thân phận của chàng trai trẻ, đồng thời buông tay để người đàn ông đầu trọc rớt xuống.
-"Sư phụ người không sao chứ" !?
Bạch Long Mã chạy tới đỡ lấy người đàn ông, anh ta đưa tay vuốt sau lưng ông ta để ông ta dễ thở hơn.
Gã thư sinh sừng rồng đứng cạnh Ngưu Ma Vương nhíu chặt lông mày khi nghĩ đến danh tính thật của người đàn ông đầu trọc, anh ta mở miệng hỏi thăm với giọng điệu nghi ngờ.
-"Ngọc Long Thái Tử, ngươi gọi cái gã này là sư phụ sao ? Vậy gã này là..." !?
6 người còn lại lẫn nhóm Atreus đều ném ánh mắt về phía người đàn ông đầu trọc đang vừa ho sặc sụa vừa cố gắng đứng lên kia.
Sau khi thở lại bình thường, ông ta mới bắt đầu giải thích.
-"Đúng như thí chủ đã nghĩ đấy Giao Ma Vương ! Bần tăng kiếp trước pháp danh chính là Huyền Trang, còn tên hiện tại là Trịnh Gia Thụy, nghề nghiệp là 1 diễn viên".
Tiếp đó ông ta nhìn gương mặt khó tin của 6 gã đàn ông kia rồi mỉm cười, ông ta chắp 2 tay lại vái chào từng người.
-"Đã lâu không gặp Ngưu Ma Vương, Giao Ma Vương, Bằng Ma Vương, Sư Đà Vương, Di Hầu Vương, Ngu Nhung Vương".
Tên thanh niên râu quai nón tiến lại gần Huyền Trang rồi bắt đầu nhìn ngó khắp người ông ta với sự ngờ vực khó tin trên mặt.
Những yêu vương khác cũng tiến lại gần quan sát.
Ngưu Ma Vương tiến lên rồi đưa tay cóc vào cái đầu bóng lưỡng của kẻ tự xưng là Huyền Trang kia, rồi ông ta mới nói.
-"Đừng có xạo với ta ! Đường Tăng mới không có xấu như ngươi" !
Huyền Trang ngay lập tức ôm đầu kêu đau.
-"Ngưu Ma Vương, ngươi đang làm cái gì vậy hả" !?
Ngọc Long hoảng hồn hét to lên rồi ngay lập tức chạy lại đỡ lấy Huyền Trang.
Ngưu Ma Vương không thèm để ý chút nào, ông ta đưa ngón út lên móc lỗ tai rồi mới hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
-"Câu đó ta hỏi ngươi mới đúng đó Tây Hải Tam Thái Tử ! Tên đầu trọc này làm gì có chỗ nào giống Đường Tam Tạng chứ, ngươi có nhận lầm người không" ?
Ngọc Long đầy mặt tức giận, anh ta nghiến răng nghiến lợi và chuẩn bị động thủ với Ngưu Ma Vương.
-"Ngươi..." !?
Chỉ là 1 cánh tay đã đưa ra chặn lại trước mặt anh ta.
-"Ngưu Ma Vương nói phải đó Tiểu Bạch".
-"Sư phụ" !?
-"Không có cách nào để chứng minh ta là Đường Huyền Trang lúc này cả".
Huyền Trang quay đầu nở 1 nụ cười nhẹ nhàng rồi đưa tay xoa đầu của Ngọc Long.
-"Ta rất đa tạ con vì đã đáp lại lời kêu gọi từ 1 kẻ khả nghi như ta mà không chút nghi ngở nào...".
Ngọc Long nhìn gương mặt xa lạ kia, dù có 1 gương mặt khác, 1 tính cách khác nhưng nụ cười hiền từ và những cử chỉ của vị pháp sư kia lại sớm đã tròng lên người đàn ông xa lạ trước mặt anh.
-"Sư phụ" !?
Không tiếp tục nhìn Ngọc Long, Huyền Trang quay đầu đối diện với 6 vị yêu vương.
-"Các vị yêu vương ! Bần tăng biết bản thân rất đáng nghi nhưng xin các ngài hãy mở lòng từ bi mà giúp bần tăng 1 tay" !!
Ông quỳ gối xuống đất, 2 tay chắp lại rồi bái xuống trước mặt 6 yêu vương.
Lưng ông còng xuống còn đầu ông thì cúi chạm mặt đất, rồi ông cầu xin họ với giọng nói đầy sự chân thành.
-"Xin các vị hãy trợ giúp bần tăng cứu mạng những người ở đây và mang họ đến Vạn Linh Quốc".
6 vị yêu vương trừng lớn mắt khi nghe lời cầu xin của Huyền Trang.
Bọn họ quét mắt nhìn xung quanh 1 vòng.
Khi thấy nhóm Atreus và các nạn dân đang trúng phép định thân kia thì họ đồng loạt nhíu mày.
Sau đó họ chú ý tới nhóm 7 người 1 c·h·ó và Dương Tiễn đang nằm dưới đất kia.
Tức khắc cả 6 đồng loạt thả ra sát khi ngập trời khi gặp lại kẻ thù cũ.
Toàn bộ Bắc Kinh lập tức rung chuyển, yêu ma quỷ quái đang lẩn trốn tại đây đồng loạt có phản ứng.
Bọn chúng hét to lên, tiếng hét tràn đầy sợ hãi và khủng hoảng rồi bọn chúng bắt đầu bỏ chạy khỏi đây.
Lũ động vật hoang dã cũng thay nhau tru tréo đầy sợ hãi rồi chạy trốn như có quỷ đang rượt sau lưng.
Đôi mắt của Ngưu Ma Vương đỏ rực lên ánh sáng tàn nhẫn, từ lỗ mũi ông ta bắt đầu có những ngọn lửa lập lòe mỗi khi hít thở chứng tỏ cảm xúc ông
Nhưng thân là người có địa vị cao nhất tại đây thì ông phải ép xuống cơn phẫn nộ của mình.
Sau khi hít sâu 1 hơi, ông ta mới mở miệng.
-"Ngươi tính giỏi lắm đồ con lừa trọc ! Phật Môn các ngươi lại muốn kích động c·hiến t·ranh giữa Đạo Môn và yêu quái bọn ta nữa sao" !?
-"Tên phản bội Đa Bảo đó nghĩ mình có tư cách ra lệnh cho lão Ngưu ta sao !? Nếu hắn dám đưa tay đến Vạn Linh Quốc thì lão Ngưu ta sẽ cho hắn có đến không về" !!
Dù đang đối mặt với cơn phẫn nộ từ 6 vị yêu vương nhưng Huyền Trang không chút nào sợ hãi.
Huyền Trang ngồi dậy rồi ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt của Ngưu Ma Vương mà nói.
-"Không ! Lời thỉnh cầu này không phải đến từ Phật Môn, cũng không phải yêu cầu từ Như Lai Phật Tổ" !!
Sâu trong đôi mắt của Huyền Trang là sự từ bi và thương xót, ông vô cùng kiên định đưa ra điều kiện trao đổi của mình.
-"Đây là thỉnh cầu từ cá nhân bần tăng, chỉ cần các vị ra tay cứu họ thì muốn g·iết muốn chém hay là ăn thịt bần tăng đều được" !!
Ngọc Long hoảng hốt lao lên ôm lấy eo của Huyền Trang mà la lớn.
-"Sư phụ không được ! Ngài không được làm như vậy !! Nếu ngài có mệnh hệ nào thì đệ tử làm sao có thể ăn nói với 3 vị sư huynh đây" !!!
Nhưng Huyền Trang vẫn vô cùng kiên định, sắc mặt ông không chút thay đổi nào và giọng nói vẫn vô cùng kiên quyết.
-"Địa Tạng Vương từng phát thệ xuống địa ngục để mà cứu độ chúng sinh, Thích Ca Như Lai vì chúng sinh mà giáng sinh xuống thế giới Ta Bà này, và vị Thế Tôn hiện tại cũng vì ngăn chặn sự diệt vong của chúng sinh mà hàng thiên làm người để rồi 1 lần nữa nhiễm phải nhân quả".
-"Vậy thì bần tăng cũng có thể hy sinh cái mạng này của mình để cứu lấy tính mạng của hàng trăm người tại đây".
-"Cho nên nếu con thật sự nghĩ cho ta thì đừng cản ta lại nữa Tiểu Bạch à" !!
Nói rồi Huyền Trang thở dài 1 hơi, ông ngẩng đầu nhìn Ngưu Ma Vương.
-"Như vậy lựa chọn của thí chủ như thế nào đây, hỡi đại ca kết nghĩa của đại đệ tử của ta" ?
Trở lại với Dương Tiễn thì suốt từ lúc bị cán đến giờ, Dương Tiễn luôn nằm b·ất t·ỉnh dưới đất mà 2 thầy trò Huyền Trang lẫn các yêu vương, yêu tốt đều đồng loạt ngó lơ không ai chú ý tới.
Dù là nhóm Hao Thiên Khuyển và 6 anh em Mai Sơn rón rén chạy lại âm thầm bảo vệ cho hắn ta thì cũng không ai quan tâm vì lũ yêu quái đang bận hóng chuyện.
Mãi đến khi Huyền Trang tự báo tên họ thì Dương Tiễn mới vừa đúng lúc tỉnh lại và nghe được.
Nhưng hắn vẫn giả bộ b·ất t·ỉnh để nghe lén diễn biến sự việc.
Đến khi Huyền Trang đưa ra thỉnh cầu của mình thì hắn ta mới không tiếp tục giả bộ nữa.
Dưới sự giúp đỡ của những người đi theo mình, Dương Tiễn mới chậm rãi đứng dậy.
Hắn ta đứng dậy, đưa tay che lấy gương mặt đẹp trai bị vết bánh xe in hằn lên đó.
Trên người hắn cũng đầy dấu giày và vết bánh xe vì lũ đàn em của 6 vị yêu vương đã dẫm lên đó.
Nhưng điều đó không khiến Dương Tiễn quan tâm, điều quan trọng nhất lúc này là lý do mà Huyền Trang xuất hiện tại đây nên hắn ta hét lớn trong khi đưa tay che lấy cái mũi đang chảy máu của mình.
-"Ngươi thật sự cho mình là Đường Tam Tạng chỉ vì Tây Hải Tam Thái Tử gọi ngươi là sư phụ sao" ?
6 yêu vương, Huyền Trang, Bạch Long Mã, nhóm Atreus và các tiểu yêu đồng loạt đưa mắt nhìn về phía đám người Dương Tiễn.
Sát khí của 6 yêu vương đồng loạt đổ ập lên người hắn.
Hao Thiên Khuyển lập tức kêu lên ăng ẳng và run bần bật vì sợ hãi, 6 anh em Mai Sơn thì té quỵ trên đất thở 1 cách khó khăn nhưng Dương Tiễn vẫn như không chút nào chịu ảnh hưởng mà tiếp tục nói.
-"Bộ dạng ngươi thì bình thường, làn da thì đen đúa, tay chân thì đầy vết sẹo lẫn chai sạn của người luyện võ".
Tầm mắt xung quanh đồng loạt đổ dồn vào Huyền Trang và ngay lập tức nhận ra những dấu vết đó đúng như những gì Dương Tiễn nói.
-"So với Đường Tăng mà ta từng gặp hoàn toàn là cách biệt giữa trời và đất".
-"Hơn hết có 1 điều mà ta có thể chắc chắn là...." !
Hắn chậm rãi đưa 1 ngón tay ra chỉ vào Huyền Trang.
-"Chiên Đàn Công Đức Phật vẫn đang tu hành tại Linh Sơn, kể từ sau Tây Du thì hắn ta vẫn luôn ở tại đó không hề bước ra khỏi Đại Lôi Âm Tự dù chỉ 1 bước".
Rồi hắn lia ngón tay đến trước Ngọc Long.
-"Thân là Bát Bộ Thiên Long Quảng Lực Bồ Tát ngươi không phải nên biết rõ hơn ai hết điều đó sao" ?
Ngọc Long mím chặt môi, dù anh ta biết Dương Tiễn nói vô cùng có lý nhưng cảm giác của anh ta vẫn luôn chắc chắn người trước mặt mình đây đúng là Đường Tam Tạng.
Dù không biết giải thích sao nhưng anh ta vẫn vô cùng kiên định tuyên bố.
-"Đúng như chân quân ngài đã nói. Trịnh Gia Thụy không có điểm nào giống với Đường Tam Tạng mà tiểu long biết năm xưa".
-"Nhưng khi mà ông ấy đến miếu của tiểu long để cầu xin sự giúp đỡ, tiểu long đã làm theo trực giác của mình mà đáp lại lời kêu gọi từ ông ấy".
-"Kể từ lần đầu tiên gặp mặt thì tiểu long đã đem người phàm này xem là sư phụ mình, ông ấy tuy không có chút nào giống với Chiên Đàn Công Đức Phật tại Linh Sơn kia".
-"Nhưng tiểu long có thể chắc chắn ông ấy mới là vị thánh tăng mà tiểu long đã từng cõng trên lưng suốt 17 năm".
-"So với vị sư phụ đã trở nên lạnh nhạt, cao quý sau khi thành Phật kia thì người đàn ông này mới càng giống Đường Tam Tạng mà tiểu long biết".