Chương 110: Dương Tiễn rút lui
Sự yên tĩnh bao trùm lên bầu không khí xung quanh khi kể từ khi Tây Hải Tam Thái Tử - Ngọc Long nói ra suy nghĩ của mình.
6 yêu vương nhíu mày và đồng loạt quan sát Huyền Trang, cố gắng tìm ra xem cái g·ã đ·ầu t·rọc này có điểm nào giống với Đường Tăng mà họ biết.
Đoàn người Dương Tiễn thì đứng hình và nhìn Ngọc Long với ánh mắt đầy kinh ngạc, lời nói của anh ta đã khiến cho bọn họ bị sốc.
Còn đoàn người Atreus thì chỉ có thể tiếp tục trừng mắt theo dõi vì vẫn chưa giải được phép định thân.
Sát khí đột ngột rút đi, kèm theo đó là tiếng cười đầy hào sảng của Ngưu Ma Vương.
Duong Tiễn sắc mặt đen lại và hắn đã đoán được quyết định của Ngưu Ma Vương.
Quả nhiên sau khi cười đã thì Ngưu Ma Vương đã đưa ra quyết định của mình.
-"Nói hay lắm Tây Hải Tam Thái Tử ! Lão Ngưu ta đồng ý giúp các ngươi" !!
Huyền Trang và Ngọc Long đồng thời lộ ra vẻ mừng rỡ trên mặt, Huyền Trang càng là bái nằm xuống đất để mà cảm ơn.
-"Đa tạ Ngưu Ma Vương, bần tăng thay cho các nạn dân nơi đây cảm tạ thí chủ từ tận đáy lòng" !!
Ngưu Ma Vương liếc Huyền Trang rồi nói.
-"Lão Ngưu ta sẽ giúp ngươi lần này nhưng ngươi phải giải thích rõ ràng thân phận cho bọn ta trên đường đi, rõ chưa" ?
Huyền Trang đứng dậy gật đầu đồng ý.
-"Tất nhiên, bần tăng sẽ giải thích tất cả cho các vị thí chủ trước khi vào Vạn Linh Quốc".
Sau đó Ngưu Ma Vương quay đầu nhìn Dương Tiễn.
-"Nghe chưa hả 3 mắt ? Lão Ngưu ta sẽ bảo vệ cho đám người này".
Ông đưa tay chỉ chỉ đám người Atreus, rồi nhìn đoàn người Dương Tiễn đang lộ ra bộ dạng khó chịu kia.
-"Nếu ngươi có ý kiến thì cứ việc lên đây, để ta xem Cửu Chuyển Nguyên Công của Xiển Giáo các ngươi lợi hại hay Cửu Chuyển Huyền Công của Tiệt Giáo bọn ta lợi hại hơn" !!
Ngưu Ma Vương đưa tay ta ngoắc ngoắc, hành động của ông ta khiến cho sắc mặt của đám người Dương Tiễn càng thêm khó coi.
Dương Tiễn đứng dậy nhìn thẳng vào mặt của Ngưu Ma Vương rồi âm trầm nói.
-"Ngươi thật sự muốn xen vào việc của Xiển Giáo chúng ta sao ? Ngươi nên nhớ Tiệt Giáo đã sớm bị hủy diệt và ngươi không còn là tọa kỵ(thú cưỡi) của Thông Thiên Giáo Chủ nữa đâu" !
-"Ngươi thật sự nghĩ là có thể chống lại Xiển Giáo bọn ta chỉ với đám tiểu yêu này sao" !?
Nhưng ngoài ý liệu của Dương Tiễn là dù nghe được lời đe dọa của hắn nhưng Ngưu Ma Vương không chút nào sợ hãi hay lo lắng.
Ngưu Ma Vương và 5 người em kết nghĩa đồng loạt cười lớn, lũ đàn em cũng cười theo và tiếng cười của họ tràn đầy nhạo báng, hoàn toàn không chút nào sợ hãi trước lời đe dọa kia.
Rồi trong ánh mắt kinh ngạc, nghi ngờ của Dương Tiễn thì Ngưu Ma Vương nở 1 nụ cười khinh thường trên môi rồi ông búng tay 1 cái.
Ngay lập tức đám tiểu yêu xung quanh đồng loạt rút ra vô số s·ú·n·g ống hiện đại chỉa thẳng vào đoàn người Dương Tiễn.
Đám người tháp tùng Dương Tiễn ngay lập tức sử dụng đạo thuật tạo ra vòng bảo hộ, Hao Thiên Khuyển càng là chuẩn bị t·ấn c·ông bất cứ lúc nào.
Còn Dương Tiễn thì liếc nhìn 1 vòng rồi nở nụ cười khinh thường, hắn hỏi Ngưu Ma Vương với giọng này đầy kiêu ngạo.
-"Ngươi thật sự cho rằng chỉ với mấy món v·ũ k·hí của lũ người phàm này là có thể thương tổn đến bọn ta sao" ?
Tại bên cạnh Ngưu Ma Vương, Ngu Nhung Vương trong lúc phe phẩy chiếc quạt đã âm thầm liếc mắt cho 1 tên đàn em ra hiệu hắn nổ s·ú·n·g.
Tên tiểu yêu nhận được lệnh liền không chút do dự bóp cò.
Từ khẩu Glock trong tay tên tiểu yêu nổ vang âm thanh điếc tai, từ nơi nòng s·ú·n·g sáng rực lên tia lửa sáng rực và 1 viên đ·ạ·n khắc đầy đường vân trên vỏ bay ra.
Viên đ·ạ·n xoay tròn với 1 quán tính cực cao rồi đâm vào vòng bảo vệ.
Rồi nó dễ dàng xuyên thủng lớp màn chắn bảo vệ, sau đó xẹt qua lớp lông trên đầu của Hao Thiên Khuyển mà ghim thẳng xuống đất.
Hao Thiên Khuyển tru lên thảm thiết vì bất ngờ, dù không b·ị t·hương nhưng viên đ·ạ·n vừa xẹt qua đầu kia đã làm nó sợ muốn c·hết.
Nó nằm ngửa ra đất, chỉa bụng lên trời, nghẹo đầu sang 1 bên rồi nhắm mắt lè lưỡi giả c·hết.
Sắc mặt của Dương Tiễn và 6 anh em Mai Sơn tái mét, đồng tử chúng thắt lại khi lần đầu được chứng kiến uy lực của v·ũ k·hí hiện đại.
Ngưu Ma Vương cười lên ha hả khi thấy vậy, ông ta vừa cười vừa nói với giọng điệu mỉa mai.
-"3 mắt à 3 mắt, lũ tiên thần các ngươi sau khi thoát khỏi phong ấn để trở lại nhân gian chắc có lẽ cũng chưa từng nghiên cứu về các món v·ũ k·hí của thời đại này đúng không" !?
-"Có lẽ v·ũ k·hí bình thường không thể thương tổn được các ngươi nhưng các món v·ũ k·hí được kết hợp với ma pháp này lại khác đó nha" !
Nói rồi Ngưu Ma Vương rút từ sau lưng ra 1 khẩu Magnum Anaconda to tướng đỏ và rực như lửa chỉa thẳng vào Dương Tiễn.
-"Baby này là món v·ũ k·hí mới thay cho cái rìu cũ nát kia của ta, ngươi có muốn thử xem uy lực của nó không" ?
Nhìn vào họng s·ú·n·g đen ngòm lạnh lẽo trên tay của Ngưu Ma Vương, lần đầu tiên Dương Tiễn cảm thấy bản thân sẽ c·hết nếu bị viên đ·ạ·n từ nó bắn trúng.
Dù cho hắn có cơ thể kim cương bất hoại nhờ tu luyện Cửu Chuyển Nguyên Công nhưng trực giác đang điên cuồng gõ vang cảnh báo nguy hiểm cho hắn.
Dương Tiễn âm thầm vận chuyển thần công hộ thể, hắn nhìn cây s·ú·n·g kia 1 cách đầy e ngại và thăm dò hỏi.
-"Thứ đó, nó tuyệt đối không phải pháp bảo bình thường đúng không" !?
-"Ngươi có thể nói cho ta biết là ai đã chế tạo nên thứ binh khí kì lạ mà ngươi đang cầm không" ?
Ngưu Ma Vương cười lạnh, nhưng rồi ông ta cũng đáp lại câu hỏi của Dương Tiễn.
-"Ai mà biết chứ" ?
Lông mày Dương Tiễn nhíu lại vì câu trả lời.
-"Đừng có nhìn lão Ngưu ta như vậy, ta đây cũng chỉ là 1 kẻ làm công thôi ! Baby này là do 1 đối tác làm ăn tặng cho nữ vương sau đó cô ta không dùng đến mới tặng lại cho ta, nên ta cũng thật sự không biết danh tính thật của đối phương đâu".
Rồi Ngưu Ma Vương dừng nói mà rơi vào trầm tư như thể đang tự hỏi.
Sau đó ông ta nở 1 nụ cười ranh ma không hợp với bộ dạng thô kệch của mình rồi nói với Dương Tiễn.
-"Mà... ! Dù không biết tên thật nhưng ta có từng nghe lũ đàn em của cô ta gọi cô ta bằng danh hiệu rồi".
-"Nếu ngươi muốn biết đến vậy thì sao không thử tìm ra danh tính của cô ta xem. Ta báo trước là cái công ty đứng sau cô ta chính là những kẻ đã cung cấp các món v·ũ k·hí này cho Vạn Linh Quốc bọn ta đó nha".
Lỗ tai của những người xung quanh đồng loạt dựng lên, Dương Tiễn càng là lắng tai để nghe 1 cách nghiêm túc và cẩn thận nhằm không để sót chữ nào.
Ngưu Ma Vương nở nụ cười quỷ quyệt rồi báo ra danh hiệu của kẻ đó.
-"Lũ đàn em của ả gọi ả là [Chúa Tể Lột Da] là 1 người phụ nữ da đỏ tóc vàng thích mặc y phục bằng da. Ả ta là người sáng lập cũng như người đại diện của 1 công ty v·ũ k·hí tại Bắc Mỹ đã cung cấp v·ũ k·hí cho Vạn Linh Quốc bọn ta" !
Não bộ của Dương Tiễn liên tục vận chuyển, cố gắng tìm lấy 1 chút manh mối từ trong trí nhớ của bản thân.
Sau 1 lúc suy nghĩ thì cuối cùng Dương Tiễn chỉ có thể thở dài từ bỏ, vì không có tồn tại nào trong trí nhớ của hắn khớp với danh hiệu lẫn miêu tả mà Ngưu Ma Vương nói ra.
Ngay lúc này Ngưu Ma Vương đã kéo chốt an toàn của khẩu s·ú·n·g, âm thanh vang lên kéo suy nghĩ của Dương Tiễn trở lại .
-"Ê 3 mắt, muốn nghĩ gì thì để sau đi. Bây giờ cho lão Ngưu ta biết có đánh hay không đây" ?
Ngưu Ma Vương hỏi trong khi 1 tay cầm s·ú·n·g chỉa vào Dương Tiễn, tay còn lại thì đang ngoáy lỗ tai.
Dương Tiễn chậm rãi đứng dậy rồi trầm tư 1 lúc.
Hao Thiên Khuyển và 6 anh em Mai Sơn cũng nhìn xung quanh 1 cách đề phòng.
Cuối cùng Dương Tiễn quay người và lạnh lùng ra lệnh.
-"Chúng ta đi" !
Hắn đưa tay kéo tấm áo choàng sau lưng rồi đi thẳng tới trước mặt đám tiểu yêu.
Lũ tiểu yêu ngay lập tức tự động tránh ra 1 con đường để hắn đi qua.
-"Chủ nhân chờ ta với" !
Hao Thiên Khuyển hốt hoảng chạy theo, 6 anh em Mai Sơn cũng chạy theo sau đó.
Đến khi ra khỏi vòng vây của lũ tiểu yêu rồi thì Dương Tiễn quay đầu nhìn chúng 1 cái liền bay lên không và bay đi mất.
Đến lúc này trái tim đập liên hồi nãy giờ của đoàn người Atreus mới cuối cùng bình thường trở lại.
Cả bọn xém chút nữa thì đã bị
bắt tới đại bản doanh của Xiển Giáo và gặp mặt trùm cuối rồi.
Cũng may là Huyền Trang đã dẫn đám người Ngưu Ma Vương đến mới khiến cho Dương Tiễn phải rút lui.
Ngưu Ma Vương cất lại cây s·ú·n·g vào sau lưng rồi phất tay thả ra phép phá giải thuật định thân.
Đám người Atreus mất đà rồi té ra phía trước theo quán tính.
Khi cậu ngẩng đầu lên liền thấy được Huyền Trang đang chắp tay lại và mỉm cười.
-"Thật tốt quá ! Cũng may là bần tăng đã đến kịp" !!
Atreus đứng dậy phủi bụi trên người đi rồi đáp tạ Huyền Trang 1 cách chân thành.
-"Cảm ơn ông ! Nếu không có ông chúng cháu thật sự không biết làm sao nữa" !!
Huyền Trang lắc đầu.
-"Tiểu thí chủ không nên nói vậy, bần tăng chỉ là làm những việc mình nên làm mà thôi".
Thrúd, Angrboda, Bạch Trạch và các nạn dân khác sau khi được giải phép cũng tiến lại cảm ơn.
Trong đoàn nạn dân có 1 số người quá mức hưng phấn đã tiến lên xin được bắt tay Huyền Trang và xin ký tên.
Theo họ nói thì Trịnh Gia Thụy/Huyền Trang là 1 diễn viên nổi tiếng của HK, họ đã xem phim của ông ta đóng từ nhỏ đến lớn và là fan ruột của ông.
Đối với những người này thì Huyền Trang chỉ biết cười khổ, nhưng ông cũng rất ân cần nắm tay và trấn an họ.
Sau đó đoàn người dưới sự trợ giúp của các tiểu yêu và 6 yêu vương đã bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Và bọn họ bắt đầu tiến tới điểm kết thúc của chuyến hành trình tị nạn này dưới sự dẫn đường của Ngưu Ma Vương.
Trong tiếng xe máy nổ ầm ầm, cả đoàn người ngồi trên các cỗ xe phân khối lớn và được các tiểu yêu chở đi.
Tiểu Linh vô cùng được Ngưu Ma Vương ưu ái mà cho phép cô bé ngồi với ông ta.
Dù lúc đầu bọn họ có chút sợ hành động thô tháo của Ngưu Ma Vương nhưng sau khi ông ta nghe được tình trạng của cô bé thì hành vi của ông ta lại nhẹ nhàng vô cùng.
Ngưu Ma Vương lúc này đang ôm Tiểu Linh trong tay và cưỡi trên 1 con kỳ lân màu đỏ rực.
Nó dù đang chạy trên đất nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy được bốn chân của nó lơ lửng cách mặt đất khoảng vài cm.
Theo lời ông ta nói thì đây mới là bộ dạng thật của chiếc xe máy kia, chỉ vì sợ Tiểu Linh bị chiếc xe xốc nảy khó chịu nên ông ta mới kêu Tị Thủy Kim Tinh Thú biến về lại như cũ.
Ngưu Ma Vương quay đầu nhìn về sau lưng.
Phía sau ông ta là Huyền Trang đang cưỡi trên 1 con ngựa trắng tinh cao lớn phóng như bay trên đường.
Con ngựa cao trắng hơn 2m hơi thấp hơn Tị Thủy Kim Tinh Thú 1 chút, trên đầu là 2 cái sừng rồng nhỏ trong suốt như ngọc còn nơi gần mũi là 2 cọng râu dài kéo đến sau cổ.
Rồi Ngưu Ma Vương mở miệng.
-"Bây giờ cách đến Vạn Linh Quốc vẫn còn 1 khoảng thời gian, ngươi hãy giải thích cho rõ ràng mọi chuyện cho bọn ta trước khi đến đó đi".
Ánh mắt của Ngưu Ma Vương trở nên sắc bén và lăng lệ.
-"Nếu không thì ngươi đừng trách bọn ta g·iết ngươi" !
Đối mặt với sự uy h·iếp của Ngưu Ma Vương, Huyền Trang chắp tay lại rồi nói.
-"A Di Đà Phật ! Bần tăng tất nhiên sẽ giải thích rõ mọi chuyện".
-"Về danh tính thật của bần tăng cũng như lý do bần tăng có thể xông vào Vạn Linh Quốc để dẫn dụ các vị đại vương ra đây cứu người".
Ngưu Ma Vương lúc này mới hài lòng gật đầu.
Rồi Huyền Trang bắt đầu kể.