Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 112: Vạn Linh Quốc

Chương 112: Vạn Linh Quốc


Vượt qua màn sương tím yêu tà quái dị đang bao phủ sẽ đến được 1 vùng đất ngập nước rộng rãi.

Trải dài trên mặt đất là những khu rừng ngập mặn kéo dài hàng chục ngàn Km chứa đầy nước màu tím đậm đặc sệt, bốc mùi h·ôi t·hối và liên tục nổi bong bóng.

Cây cối trong đầm lầy đều to lớn 1 cách kỳ lạ với những chiếc rễ cắm sâu xuống mặt nước, những tán cây với lá có 1 màu tím đen nở rộ những đóa hoa xinh đẹp liên tục rải phấn hoa xuống nước.

Trong nước là đủ loại động vật biển to lớn, quái dị với những hoa văn màu xanh lá trải khắp cơ thể.

Khi gặp phải con mồi thì lũ cá quái vật sẽ mở ra những cái miệng đầy răng nanh kinh tởm của chúng, cắm ngập những chiếc răng độc của mình vào cơ thể n·ạn n·hân của chúng rồi đánh chén kẻ xấu số sau khi đ·ã c·hết vì trúng độc.

Nhưng rồi chúng cũng sẽ bị lũ động vật to hơn g·iết c·hết và nuốt chửng bằng cách tương tự.

Dưới đáy nước thì chất đầy xương trắng của cả người và động vật, toàn bộ đều bị cuốn lấy bởi những chiếc rễ nổi đầy mụn nhọt trồi lên từ dưới nền đất.

Trên mặt nước màu tím trôi nổi vô số phấn hoa dạng bột đủ màu sắc, chỉ cần xui xẻo chạm phải thôi thì sẽ bị t·ê l·iệt bởi độc tố từ chúng rồi những cái rễ dưới đáy nước trồi lên và kéo xuống dưới để trở thành phân bón cho cây.

Trên không trung là những đàn quạ to lớn liên tục tung bay dưới bầu trời màu tím sậm.

Bởi ảnh hưởng từ màn sương nên ánh mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất cũng là những tia sáng độc hại c·hết chóc.

Sau khi đi qua màn sương độc kia thì tia sáng mặt trời sẽ 1 lần nữa khôi phục lại toàn bộ tia cực tím vốn dĩ đã bị suy yếu sau khi đi qua tầng khí quyển.

Đồng thời đi kèm với đó là khái niệm [Độc] bị áp đặt lên dải ánh sáng sau khi đi qua màn sương, khiến cho bất cứ sinh vật nào bị chiếu phải sẽ trúng độc ngay lập tức.

Và tất nhiên ngay cả không khí cũng là độc dược chí mạng nếu lỡ hút phải 1 hơi.

Chỉ có các sinh vật và cây cối đã tự mình tiến hóa để thích nghi, khiến cho độc tính lẫn khả năng kháng độc của chúng tăng cao mới có thể sống sót trong vùng đất này.

Có thể nói Liêu Ninh đã trở thành địa ngục độc của mọi sinh vật sống, chỉ có trở nên độc hơn thì mới có thể sống sót tại đây.

Chính vì thế không có bất cứ kẻ nào dám liều mạng đặt chân đến Liêu Ninh, bất kể là người TQ hay là người Triều Tiên đều né tránh vùng đất này càng xa càng tốt.

Nhưng đoàn người Atreus là 1 ngoại lệ.

Dưới sự bảo vệ của Xá Lợi, cả đoàn người và yêu vô cùng dễ dàng xuyên qua màn sương mù dài vài Km kia.

Nhưng những đầm lầy độc địa trải dài bất tận kia ngay lập tức đã khiến cho các nạn dân chùn bước.

2 bên khu vực của màn sương tựa như thiên đường và địa ngục, dù họ đang bị săn đuổi tại thế giới ngoài kia nhưng ít ra họ vẫn còn có cơ hội sống sót, còn thế giới trước mặt họ này không có vẻ gì là 1 nơi mà bọn họ có thể sinh tồn được.

Cũng may Huyền Trang đã mở miệng cam đoan tính an toàn tại nơi đây đồng thời trấn an các nạn dân đang bàng hoàng.

Ông tụ họp họ lại cùng nhau trò chuyện, cố gắng xoa dịu nỗi lo lắng và sợ hãi khi lần đầu đến thế giới độc địa này.

Trong khi Huyền Trang đang trấn an các nạn dân với sự giúp đỡ từ 3 đứa trẻ Atreus, Thrúd và Angrboda thì Ngưu Ma Vương cũng đã liên lạc với Vạn Linh Quốc.

Chỉ chưa tới 15 phút, vài chiếc xe buýt có thể chạy trong không trung đã ngay lập tức chạy như bay đến đón cả bọn.

Khi chiếc xe dừng lại cả đoàn người đã gặp được 1 trong 3 yêu quái đang thống trị Vạn Linh Quốc.

Cô thiếu nữ có mái tóc vàng dài nở 1 nụ cười rạng rỡ vẫy tay chào đón bọn họ.

Tên của cô thiếu nữ là Hồ Hỷ Mị, em gái kết nghĩa của Tô Đắc Kỷ và Vương Quý Nhân, nguyên hình là 1 con chim trĩ 9 đầu đã tu luyện thành tinh.

Cô ta vừa xuống xe đã móc ra 1 quyển sách nhỏ và yêu cầu mọi người ký tên vào trong để có thể sinh tồn tại vùng đất này.

Các nạn dân ai cũng đồng ý ký tên vào đó chỉ trừ Atreus, Thrúd, Angrboda, Bạch Trạch, Huyền Trang và Bạch Long Mã là đứng nhìn từ xa dưới sự bảo vệ từ xá lợi.

Trong lúc cả 3 đứa trẻ đang vui mừng thay cho các nạn dân vì cuối cùng họ đã có thể an toàn thì Bạch Trạch lúc này lại âm thầm truyền âm cho chúng.

-"Nghe cho rõ đây Atreus và cả 2 đứa nữa. Tuyệt đối không được tin tưởng hoàn toàn bất cứ ai trong số 3 chị em bọn chúng" !!

Đối mặt với bộ dạng nghi hoặc của 3 đứa nhỏ thì Bạch Trạch chỉ biết thở dài và âm thầm giải thích cho chúng.

Và sau 1 thời gian chờ đợi thì cuối cùng đoàn người cũng ngồi lên được xe buýt tới Vạn Linh Quốc.

Vượt qua vô số thị trấn hoang tàn đổ nát, chạy qua những dãy núi ma quái âm u, cuối cùng những chiếc xe buýt đã đến được nơi mà ngày xưa được gọi là thành phố Đại Liên.

Thành phố này sau khi trải qua trận s·óng t·hần do cuộc đại chiến của Orochi và Susanoo gây ra thì giờ đây chỉ còn là quá khứ.

Toàn bộ các căn nhà dân cư đều đã hoàn toàn biến mất dưới làn nước biển màu tím đen.

Các quảng trường lớn, tượng đài và biểu tượng của nó đều không còn thấy bóng dáng tâm hơi.

Thứ trồi ra khỏi mặt nước kia chỉ có những tầng cao nhất của các tòa cao ốc 1 thời đang trong trạng thái vỡ vụn và nghiêng đổ.

Và không cần nói cũng biết thì nơi đây càng thêm nguy hiểm hơn so với khu vực bên ngoài.

Tại trong biển nước độc màu tím đang sôi sục, nằm giữa những tòa cao ốc đổ nát xiêu vẹo là 1 chiếc mai rùa đen khổng lồ nằm lù lù giữa biển nước.

Theo Hồ Hỷ Mị giới thiệu thì Vạn Linh Quốc được xây dựng bên trong chiếc mai rùa đó.

Trong đó có 1 hệ sinh thái riêng biệt không nguy hiểm và tách biệt hoàn toàn với môi trường bên ngoài.

Nhưng ngay khi bọn họ chưa kịp vui mừng vì sắp đến nơi thì từ 1 tòa cao ốc đã sụp đổ gần đó bỗng vươn ra những chiếc xúc tu màu hồng với các vệt sáng màu xanh lá.

Trong sự kinh hoàng của các nạn dân thì đám xúc tu đã nhanh chóng lao về phía những chiếc xe buýt và tính toán cuốn lấy chúng.

Nhưng chúng đã bị Giao Ma Vương cản lại trước khi có thể chạm tới những chiếc xe.

Phía trước các chiếc xe buýt bỗng xuất hiện những bức tường bằng băng.

Đám xúc tu đâm sầm vào đó và nhanh chóng bị đông cứng đến mức không thể cử động được.

Lúc này Giao Ma Vương cũng bay lại gần rồi đưa tay nắm chặc lấy 1 trong số các xúc tu.

-"Đến đây cho ta" !!

Cánh tay của Giao Ma Vương kéo mạnh 1 cái khiến cho cái xúc tu bị kéo theo quán tính mà bay về phía anh ta.

Từ dưới nước 1 bóng đen khổng lồ lao v·út lên, và khi nó thoát ra khỏi mặt nước thì các nạn dân mới biết bộ dạng thật của thứ đã t·ấn c·ông họ.

Đó là 1 con bạch tuộc màu hồng khổng lồ với cái đầu to tròn nổi đầy những cái gai mềm nhọn.

Trên khắp cơ thể mềm uộc của nó là các vệt sáng xanh kì dị chạy khắp người và lan tới các xúc tu tựa như những vết sẹo to tướng.

Giao Ma Vương đưa tay còn lại lên trời trong khi tay kia vẫn giữ chặt 1 cái xúc to khổng lồ.

Rất nhanh vô số hơi nước trong không khí đã hội tụ lại và tạo nên 1 mũi thương bằng nước to cả ngàn mét trên đầu anh ta.

Cây thương nhanh chóng kết băng và chỉ trong vài giây thì nó đã biến thành 1 mũi thương bằng băng sáng lấp lánh.

Theo cú vung tay của Giao Ma Vương, mũi thương lao thẳng xuống đầu con bạch tuộc.

Cây thương cứ thế xuyên thấu cơ thể của nó và chỉ dừng lại khi đã chạm đến đáy nước.

Con bạch tuộc biến dị do nhiễm phóng xạ bị cây thương to lớn đó ghim chặt xuống nước, chỉ lộ ra những chiếc xúc tu đang điên cuồng co giật và quơ quất lung.

Trải qua màn chào mừng đó thì những chiếc xe buýt cũng chậm rãi bay vào trong chiếc vỏ rùa đen kia.

Và 1 thế giới mới được mở ra trước mặt bọn họ.

1 thế giới yên bình không chút nguy hiểm và bình thường như ngày xưa đã mở ra trước mặt họ.

Dù nói là bình thường nhưng các người dân sinh sống tại đây đều có khả năng vận dụng ma pháp, và nhờ đó cuộc sống của họ cũng được cải thiện đáng kể.

Các nạn dân sau đó đã được sắp xếp chỗ cư trú, còn nhóm Atreus thì được người cai trị của nơi này yêu cầu gặp mặt.

Dưới sự hướng dẫn của 1 yêu quái, cả đám người Atreus đã đi đến 1 cung điện xoa hoa nằm tại khu vực trung tâm.

Và bọn họ đã có vinh dự gặp mặt vị yêu cơ nguy hiểm bậc nhất TQ.

"Xin chào mừng đã đến đất nước của ta, hỡi các vị khách đến từ vùng đất bên ngoài ♡♡♡" !!

Ngồi trên vương tọa trong 1 tư thế vô cùng lười biếng là 1 mỹ nhân tóc hồng với đôi mắt xanh ngọc đang nở 1 nụ cười rạng rỡ và phất tay với cả bọn.

-"Người này thật sự là Đắc Kỷ sao" !?

Atreus, Thrúd, Angrboda đồng loạt nghĩ cùng 1 câu khi gặp mặt cô ta.

Chương 112: Vạn Linh Quốc