Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 114: Mục đích của Huyền Trang, danh tính thật của cặp vợ chồng và xâm lược
Đắc Kỷ khó chịu quay lại vương tọa và ngồi xuống.
Cây quạt trong tay cô ta được đặt tại phía trước mặt nhằm che lại vẻ mặt đầy khó chịu của mình.
Rồi cô ta đè xuống sự khó chịu của mình và nói.
-"Nếu như Giác Giả(Đấng Giác Ngộ) đã đứng ra bảo vệ cho các ngươi thì cũng chứng tỏ các ngươi không có ác ý với vương quốc của ta".
-"Cho nên ta cũng sẽ nhắm mắt cho qua việc các ngươi không ký tên".
-"Nhưng bù lại ta muốn các ngươi phải giúp đỡ bảo vệ các người dân của ta trong thời gian ở tại đây" !
Đắc Kỷ thả cây quạt xuống và vô cùng nghiêm túc nói với bọn họ.
-"Các ngươi cảm thấy như thế nào" ?
Đám người Atreus đều chấp nhận với điều kiện mà Đắc Kỷ đưa ra.
-"Rất tốt" !
Đắc Kỷ lười biếng tựa vào vương tọa và phất tay đuổi người.
-"Nếu các ngươi đã đồng ý thì bây giờ các ngươi hãy lui ra nghỉ ngơi đi"
-"Nhớ sáng ngày mai phải đi hỗ trợ cho người dân của ta đó" !!
Đám người Atreus gật đầu rồi được người hầu dẫn đi đến khu vực nghỉ ngơi đã được chuẩn bị cho họ.
6 yêu vương cũng chào Đắc Kỷ rồi đi theo đoàn người Atreus ra ngoài.
Đắc Kỷ cũng phất tay cho các người hầu lui ra ngoài rồi tiếp tục lười biếng dựa vào lưng ghế, tay phải chống mặt và nhàm chán nhìn đám người Atreus dần biến mất khỏi cửa cung điện của mình.
Lúc này Vương Quý Nhân và Hồ Hỷ Mị mới dám thò đầu ra khỏi lưng ghế.
Dù vẫn còn sợ hãi và run rẩy không ngừng nhưng cả 2 đã đỡ hơn lúc nãy.
Vương Quý Nhân nhìn bóng lưng của đám người Atreus đã hoàn toàn biến khỏi tầm mắt mới quay đầu nghi ngờ hỏi Đắc Kỷ.
-"Đại tỷ, tỷ thật sự cho phép bọn họ tự do như vậy sao" !?
Đắc Kỷ liếc nhẹ cô em gái của mình 1 cái rồi lười biếng trả lời.
-"Vậy muội nói ta nghe xem bây giờ ta nên lấy lý do gì để yêu cầu chúng ký tên mình vào quyển sổ này đây" ?
Nói rồi cô ta cầm lấy quyển sổ rồi phất quay phất lại trước mặt Vương Quý Nhân.
Rồi cô ta nói bằng 1 giọng điệu bất đắc dĩ.
-"Huống hồ Giác Giả cũng xuất hiện nhằm uy h·iếp ta, ta thân là 1 tiểu hồ ly thì biết làm sao bây giờ" !?
Vương Quý Nhân cùng Hồ Hỷ Mị yên lặng nghe Đắc Kỷ phàn nàn.
Cả 2 trầm mặc nhìn chị gái của họ đang làm nũng như trẻ con trước mặt, hoàn toàn không có chút nào uy thế của 1 đại yêu quái từng khuynh đảo thiên hạ.
Nhìn Đắc Kỷ 1 lúc, Vương Quý Nhân nuốt nước miếng 1 cái rồi mới cẩn thận mở miệng.
-"Nhưng mà...." !!
-"Dù tỷ nói vậy nhưng không phải... tỷ đang cười vô cùng vui vẻ sao" !?
Giọng nói của Đắc Kỷ im bặt và bầu không khí trở nên tĩnh lặng và nặng nề đến đáng sợ.
Mồ hôi trên trán của Vương Quý Nhân và Hồ Hỷ Mị tuôn ra như suối rồi rơi xuống đất phát ra những âm thanh duy nhất trong cung điện tĩnh lặng.
Đắc Kỷ vốn vẫn ngồi yên trên ghế đột ngột ngẩng đầu nhìn 2 đứa em.
Gương mặt xinh đẹp của cả 2 lập tức trở nên kinh hãi và hoảng loạn trước biểu cảm đáng sợ của Đắc Kỷ.
Cả 2 lập túc rúc người lại, run rẩy và nhanh chóng ôm chặt lấy nhau.
Đã rất lâu rồi cả 2 mới thấy lại được biểu lộ đáng sợ đó của Đắc Kỷ.
Mỗi khi Đắc Kỷ lộ ra nụ cười đó chứng tỏ có kẻ sắp bị xui xẻo.
Lần cuối nhìn thấy nó là khi Xiển Giáo Thập Nhị Tiên bị Tam Tiêu tiên tử gọt đi trên đầu Tam Hoa, trong lồng ngực Ngũ Khí mà biến thành người phàm.
Và lần này tuyệt đối cũng như vậy.
Đắc Kỷ đứng dậy và nhìn 2 đứa em đang ôm nhau run lẩy bẩy sau lưng và giải thích.
-"Các muội nói đúng. Ta đang vô cùng vui vẻ đây" !
Cô ta nhìn gương mặt sợ hãi xen lẫn nghi ngờ của 2 đứa em và nở 1 nụ cười xinh đẹp với họ.
-"Đứa bé gái tóc vàng kia là con gái của Lôi Thần Thor, vị thần hùng mạnh nhất Bắc Âu".
-"Lấy kinh nghiệm của ta thì có lẽ nó đã được bảo vệ quá tốt, điều đó chứng tỏ Thor vô cùng cưng chiều nó".
Nói rồi Đắc Kỷ lộ ra 1 nụ cười tàn nhẫn.
-"Nếu....lỡ nó c·hết trong tay lũ tiên thần kia thì sao" ?
Đối mặt với câu hỏi của Đắc Kỷ, 2 chị em nhìn nhau 1 cái rồi Hồ Hỷ Mị mới khó khăn mở miệng.
-"Thì Thor sẽ ngay lập tức đến trả thù".
-"Chính xác" !
Đắc Kỷ vui mừng đưa tay xoa đầu của Hồ Hỷ Mị, rồi cô ta tiếp tục nói.
-"Như vậy sẽ dẫn đến đại chiến bùng nổ giữa thần hệ Bắc Âu và TQ này. Lúc đó ta sẽ bắt tay với họ để kết làm đồng minh".
-"Và cái gã tự xưng là Huyền Trang đó được sự bảo vệ của Giác Giả, chứng tỏ Phật Giáo cũng đã chú ý tới nơi này".
-"Cái đám phản bội tại Linh Sơn kia đã mượn danh người ta lâu như vậy, sớm đã là cái gai trong mắt của Tu Di Sơn".
-"Nếu không phải toàn bộ tiên thần tại TQ đều bị vị thần kia phong ấn thì chư thiên của Tu Di Sơn đã sớm đánh đến Linh Sơn rồi".
-"Chỉ cần chúng dám bước chân ra khỏi Linh Sơn để tham gia vào vòng xoáy hỗn loạn tại TQ này thì chắc chắn Tu Di Sơn sẽ nhân cơ hội để ra tay với chúng".
-"Như vậy thì chúng ta sẽ có thêm 1 đồng minh nữa để kết minh".
Vương Quý Nhân do dự 1 lúc mới nói.
-"Đại tỷ, theo muội nghĩ tỷ không nên đưa Thrúd vào chỗ c·hết như vậy" !
-"Muội sợ nếu tỷ thật sự làm như vậy thì tồn tại lúc nãy sẽ ra tay với tỷ trước mất".
-"Nếu như người đó thật sự sỡ hữu Túc Mệnh Thông như kinh văn nhắc đến thì đối phương thật sự nắm rõ tất cả hành động của chúng ta từ quá khứ cho đến tương lai đó đại tỷ".
Đắc Kỷ nghe vậy liền trầm mặc, cô ta không thể phủ định cái khả năng mà Vương Quý Nhân vừa nói.
Sau khi suy tư 1 lúc cô ta mới nói ra.
-"Muội nói đúng. Tốt nhất ta không nên hại con bé đó".
-"Nhưng ta sẽ tìm cách để thần hệ Bắc Âu biết được tình trạng nguy hiểm của nó".
Lúc này Hồ Hỷ Mị cũng giơ tay lên hỏi.
-"Thế còn đứa bé trai Atreus thì sao".
Đắc Kỷ lắc đầu.
-"Ta không biết nhưng có lẽ là con trai của tên tiểu thần nào đó thôi, không cần phải quan tâm".
-"Việc mà chúng ta nên làm lúc này là tìm thêm đồng minh cho Vạn Linh Quốc càng nhiều càng tốt".
---------------------------
Đoàn người của Atreus sau đó đã được sắp xếp để nghỉ ngơi tại 1 căn nhà lớn sang trọng.
Sau khi vệ sinh, ăn uống đầy đủ thì cả đám đang tụ hợp lại để trò chuyện và bàn luận về kế hoạch tương lai.
Và 6 yêu vương cũng tham gia vào cuộc trò chuyện của họ 1 cách rất tự nhiên.
Ngưu Ma Vương tay cầm 1 vò rượu lớn ngồi trên sofa và tu ừng ực, uống xong ông ta đặt nó lên bàn và cười lớn vỗ vào lưng của Huyền Trang phát ra những âm thanh chát chúa.
-"Ngươi giỏi lắm đấy Đường Tăng ! Không ngờ phía sau ngươi lại có hậu thuẫn lớn như vậy".
-"Nếu ngươi của hiện tại là người của Tu Di Sơn thì mục đích của ngươi hẳn là cái lũ lừa trọc tại Linh Sơn đúng không hả" ?
Huyền Trang đau đến nhe răng nhưng ông không hề tỏ ra bực bội mà chỉ nở 1 nụ cười khó coi vì đau đớn và nói với Ngưu Ma Vương.
-"Bần tăng thật không có ý dấu diếm các vị, chỉ là chưa kịp kể ra mà thôi".
-"Và đúng như Ngưu đại vương đã nói, mục đích của bần tăng lúc này là Phật Môn do Như Lai Phật Tổ lãnh đạo".
Lúc này Di Hầu Vương đang ngồi cạnh Atreus và dành giật từng trái chuối với cậu bé cũng không nén được tính tò mò của mình nữa hỏi ra.
-"Có 1 điều ta luôn cảm thấy khó hiểu, ông không phiền có thể giải thích cho ta được không" ?
-"Tất nhiên".
-"Ông từng nói là năm xưa ông vô cùng kháng cự với việc trở thành Phật tại Linh Sơn nên đã từ chối Như Lai Phật Tổ đúng không" ?
-"Đúng vậy".
-"Nhưng đó không phải tất cả đúng không" ?
Huyền Trang lặng thinh trước câu hỏi của Di Hầu Vương.
Biểu lộ trên mặt Huyền Trang bỗng trở nên buồn bã xen lẫn vẻ hối hận trước câu hỏi đó.
Những người khác cũng nhìn ông ta với vẻ tò mò, không biết vì sao Huyền Trang lại lộ ra vẻ mặt như vây.
Nhưng không chờ Huyền Trang trả lời thì Bạch Long Mã lúc này đã biến trở lại thành bộ dạng của chàng thanh niên đã trả lời thay ông ta.
-"Nếu đệ tử đoán không sai thì sư phụ muốn thả tự do cho con và 3 vị sư huynh sau khi chúng ta lấy kinh trở về đúng không" ?
Nói rồi Bạch Long Mã nhìn chằm chằm Huyền Trang, chờ đợi câu trả lời từ ông ta.
Những người khác cũng không tiếp tục đùa giỡn nữa mà ngồi ngay ngắn lại và yên tĩnh lắng nghe.
Cuối cùng sau 1 tiếng thở dài chán nản thì Huyền Trang đã gật đầu trước suy đoán của Bạch Long Mã.
Ông ta chấp tay lại rồi bắt đầu giải thích nguyên do.
-"Đúng như con đã nói, bần tăng không muốn 3 sư huynh của con và con bị cái chức danh mà Phật Môn trao cho trói buộc, cũng như không muốn các con bị bọn chúng lợi dụng".
-"Sau khi lấy lại ký ức của Kim Thiền Tử, bần tăng đã luôn mong muốn giải thoát cho các con rất nhiều lần và đã thử mọi biện pháp nhưng đều vô dụng".
-"Và bần tăng không cách nào tháo gỡ Vòng Kim Cô trên đầu Ngộ Không xuống được, cũng như hoàn toàn bất lực trước sự đoạt xác của Kim Thiền Tử".
-"Nhưng nhờ xá lợi bảo vệ nên bần tăng có thể lấy trạng thái linh hồn lang thang khắp nơi và trong thời gian đó luôn ôm lấy nỗi ân hận về sự vô dụng của bản thân".
Nói tới đây Huyền Trang cúi thấp đầu, tay ông ôm lấy mặt và than thở về sự bất lực của bản thân.
Bạch Long Mã rơm rớm nước mắt nghẹn ngào kêu lên.
-"Sư phụ, đây không phải lỗi của sư phụ đâu mà" !!
Rồi Huyền Trang tiếp tục kể.
-"Nhưng bần tăng đã được Địa Tạng Bồ Tát cứu rỗi và trao cho 1 cuộc sống mới".
Những người khác ngạc nhiên mở to mắt.
-"Đó không phải là Địa Tạng của Phật Môn Linh Sơn đâu, mà là Địa Tạng Vương Bồ Tát trong kinh văn đã từng phát thề xuống dưới địa ngục kia cơ".
-"Ngài ấy đã dùng thần thông của mình kết hợp nhân cách tàn dư của cả 10 kiếp thỉnh kinh của Kim Thiền Tử lại để tạo ra bần tăng, và đã trợ giúp cho bần tăng chuyển thế đầu thai suốt hàng trăm kiếp để đến kiếp hiện tại tức là Trịnh Gia Thụy đây".
-"Kiếp này bần tăng tuyệt đối phải cứu ra các đệ tử đồng thời hủy diệt Linh Sơn để bọn chúng không thể tiếp tục lừa dối nhân loại được nữa" !!
-"Xin các vị đại vương hãy trợ giúp bần tăng 1 tay vì tự do của Ngộ Không" !!!
Nói rồi Huyền Trang đứng thẳng người lên rồi cúi đầu trước mặt 6 yêu vương.
Cả 6 yêu vương đều im lặng mà nhìn hành động của Huyền Trang.
Sau khi nhìn nhau và truyền â·m h·ội ý 1 chút thì thân là đại ca của họ Ngưu Ma Vương đã lên tiếng.
-"Ngẩng đầu lên đi Tam Tạng pháp sư, lão Ngưu ta và 5 vị hiền đệ nhất định sẽ giúp ông cứu Ngộ Không ra khỏi đó".
5 yêu vương còn lại cũng cùng lúc gật đầu đồng ý.
Huyền Trang thấy vậy liền lần nữa khom người thật sâu để bày tỏ lòng cảm ơn của mình
-"Bần tăng xin thay mặt các đệ tử đa tạ các vị đại vương" !!!
----------------------------
Và kể từ đó đám người Atreus đã dung nhập vào cuộc sống tại Vạn Linh Quốc.
Khác với TQ bên ngoài đang bị che phủ bởi mạng Thiên Võng của Thiên Đình thì Vạn Linh Quốc lại có Internet và có thể kết nối với mạng bên ngoài.
Tuy không biết vì sao cậu không thể liên lạc được với cha mẹ nhưng Atreus lại thành công dò ra danh tính của 2 người trong giấc mơ.
Cô gái tên Hēbē kia đã không hề nói dối cậu khi nói rằng họ quen với Kratos.
2 người đó, không, phải nói là 2 vị thần đó xuất thân từ Hy Lạp nên quen biết Kratos cũng là điều hợp lý.
Truyền thuyết về người đàn ông đó
Ông ta là người giữ cổng của Ólympos, vị thần của anh hùng, của sức mạnh, của thể thao và vận động viên cũng như là khởi nguồn cho chòm sao Vũ Tiên trên bầu trời.
Người đàn ông nửa thần nửa người đã từng hoàn thành 12 thành tựu không tưởng, người sáng tạo ra môn võ Pankration, 1 trong số các vị anh hùng vĩ đại và nổi tiếng nhất thế giới, người đã được Zeus đưa lên trời trở thành thần sau khi c·hết.
Đại anh hùng Heracl·es !!
Còn cô gái tên Hēbē kia chính là vợ của Heracl·es sau khi ông ta trở thành 1 vị thần.
Nhưng cô ta lại từng gọi mình với cái tên Megara vốn là của người vợ đầu đã bị Heracl·es s·át h·ại trong cơn điên loạn do Hera gây ra.
Và phát hiện này khiến cho Atreus cảm thấy vô cùng hiếu kỳ xen lẫn tò mò.
Theo suy đoán của cậu thì có lẽ truyền thuyết về Heracl·es cũng không hoàn toàn giống với những câu truyện được lưu truyền.
Và sau đó thì quãng thời gian của Atreus tại Vạn Linh Quốc cũng bắt đầu.
Lúc ban đầu Atreus được giao nhiệm vụ hỗ trợ đội cảnh vệ và các yêu vương ra bên ngoài săn lùng lũ quái vật đang lảng vảng gần chiếc mai rùa.
Khi lũ quái vật đã được dọn bớt đi thì công việc tiếp theo của cậu bé là trợ giúp tập luyện đánh trận giả với các binh sĩ tại đây.
Lúc rãnh rối quá thì cậu còn hỗ trợ các người dân thu gặt lẫn chăm sóc động vật trong đây.
Atreus lại 1 lần nữa cảm nhận được sự tốt đẹp của khoảng thời gian yên bình như thế này.
Nó làm cho cậu bé gần như hoàn toàn quên mất bản thân đang ở tại 1 đất nước hỗn loạn như TQ hiện tại.
Và thời gian cứ thế trôi qua 2 tuần cho đến 1 ngày nhóm của Atreus nhận được lệnh triệu kiến từ Đắc Kỷ.
Khi cả đoàn người đi vào cung điện để gặp mặt Đắc Kỷ liền lập tức nhận ra bầu không khí nghiêm túc đang bao phủ nơi đây.
3 chị em Đắc Kỷ, 6 yêu vương cùng các nhân loại, yêu quái chỉ huy của đội cảnh vệ đều đang có mặt tại đây và gương mặt của họ đều vô cùng nghiêm trọng.
Đắc Kỷ nhìn bọn họ và cười nhẹ rồi nói.
-"Tới rồi à ! Lại đây mà xem mục tiêu nhiệm vụ của các ngươi lần này đi".
Nói rồi cô ta phất tay thả ra 1 đạo bùa chú ra phía trước mặt.
1 hình bát quái hiện ra và xoay tròn giữa hư không, còn phần trung tâm của nó thì hiện ra hình ảnh bên ngoài chiếc mai rùa.
Tại rìa ngoài cùng của làn sương mù đang có vô số bóng người chậm rãi xuyên qua nó.
Rồi 1 tên đạo sĩ mặc đạo bào bát quái màu tím lưng đeo kiếm bước ra khỏi đó, trong tay gã đang nâng 1 viên ngọc liên tục tỏa ra ánh sáng trắng xua tan lớp sương độc.
Tiếp theo đó là vô số thiên binh thiên tướng được màn ánh sáng bao bọc bước ra.
Ngưu Ma Vương nhìn gã đạo sĩ cõng kiếm với đôi mắt như muốn phun lửa, rồi với giọng điệu đầy phẫn nộ ông ta chậm rãi nói ra tên của gã đạo sĩ.
-"Xích Tinh Tử" !!!!
Còn Đắc Kỷ thì nhìn lấy 2 người đàn ông trong nhóm thiên binh kia rồi nở 1 nụ cười nhẹ và lẩm bẩm.
-"Phụ thân, đệ đệ" !!