Chương 12: Quỷ thành
Totsuka Takeru đang đứng trước khu lăng mộ đã bị biến dạng thành 1 doanh trại q·uân đ·ội, tay vác kiếm mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm xem nên đột nhập từ chỗ nào.
-"4 tên trên mỗi lầu gác, 12 tên đi tuần liên tục chia 3 tốp, mỗi tốp 4 tên, số lượng lính gác tại các điểm cố định 35 không 82 tên. Đùa đó hả, doanh ngoài đã trên trăm rồi mà doanh trong còn lớn và đông hơn nữa".
Thông qua Thiên Lý Nhãn bản hạ cấp(tương đương đôi mắt của Archer Emiya) nhận được từ bản thể, Totsuka Takeru quan sát và ghi nhớ lấy từng vị trí của quân địch.
Được 1 lúc cậu gãi đầu chán nản rồi đành từ bỏ kế hoạch đột nhập.
-"Thật là, chỉ tại [Cha] suốt ngày chơi Game làm cho mình cũng bị ảnh hưởng, trong Ghost of Tsushima thì ẩn nấp đột nhập rồi á·m s·át thấy dễ lắm làm cho mình cũng muốn chơi thử bản thực tế xem thế nào. Cái doanh trại cỡ lớn trước mặt này làm sao mà chui vào được chứ, có 1 chút kì lạ là bọn chúng đã biết rồi thì đừng nói tới việc á·m s·át. Không lẽ muốn ta học Grand Assassin [Chỉ cần đem tất cả kẻ nhìn thấy ta đều g·iết sạch thì đó chính là á·m s·át] tôn chỉ sao".
-"Mà kệ xác nó, ta đây chỉ cần đem bọn chúng đều g·iết sạch là được rồi, tiếp viện đến thì g·iết đến lúc không còn quân để tiếp viện là được".
Takeru ánh mắt trở nên hung ác lăng lệ, cậu nhe răng nở 1 nụ cười dữ tợn rồi xung phong thẳng vào cái doanh trại ma quái kia.
Vừa lao tới gần lũ lính gác trên chòi canh đã phát hiện ra, chúng ngay lập tức dùng cái thanh quản ếch của mình kêu toáng lên đồng thời cài cung lắp tên bắn 1 loạt mưa tên về phía Takeru.
-"Vô sỉ con mẹ nó, trống và chuông báo động cũng không cần mà trực tiếp kêu to lên để thông báo có địch sao".
Takeru tuy ngạc nhiên và bất ngờ trước cái lũ ếch quái dị nhưng cậu không quên rằng có 1 đợt mưa tên đang lao tới chỗ mình.
Takeru học theo cách của Saber Altria Alter, cậu đem ma lực của mình phóng ra quanh thân rồi nén chúng lại tạo nên lớp Mana Shield bảo vệ quanh mình.
Đợt mưa tên khi bắt đầu v·a c·hạm với lớp khiên ma lực của cậu ngay lập tức bị xoắn nát thành bột, thấy cảnh này Totsuka Takeru thầm cảm thán ma lực nhiều chính là muốn làm gì thì làm, chỉ cần không gặp mấy món đồ hay năng lực có khả năng Phá Ma thì lớp Mana Shield này chấp tất mọi đòn công kích.
Lũ lính ếch đứng trước cửa thấy cậu bé xông tới liền giơ Naginata lên đâm thẳng về phía trước, Takeru không thèm để ý Kusanagi quơ nhẹ 1 phát lũ ếch, naginata và áo giáp của chúng đều đứt làm đôi.
Không dừng lại Takeru tiếp tục xông vào bên trong, lũ ếch bị cậu chém lúc nãy khi cậu lại gần chúng đều bị khiên ma lực của cậu xoắn nát thành thịt vụn.
Takeru đang 1 đường chém g·iết xung kích thì bỗng nhiên 10 mấy bóng dáng cao lớn xuất hiện sau lưng kẻ địch, đó là lũ Đại Quỷ(Great Oni) mặc giáp Samurai. 1 tên trong đó nắm lấy 1 cây cột lớn, nó nhấc bổng lên rồi ném mạnh về phía Takeru.
Thấy vậy Takeru truyền ma lực vào Kusanagi, thanh kiếm theo ma lực được truyền vào các họa tiết trang trí cổ xưa chạy dọc thân kiếm dần sáng lên ánh sáng màu xanh lục.
Cậu cầm lấy thanh kiếm đen bóng với họa tiết ánh xanh vung mạnh vào khoảng không trước mặt, ngay lập tức 1 lưỡi dao làm từ gió được hình thành và bắn đi.
Lưỡi dao gió những nơi đi qua đều tạo thành 1 vùng chân không kéo dài, nó hút lấy mọi thứ xung quanh vào trong và xoắn nát tất cả bằng áp lực của nó. Cây cột khi chạm vào ngay lập tức bị dao gió chẻ đôi, các mảnh vụn bị hút vào vùng chân không rồi biến mất.
Lưỡi dao không chút nào dừng lại bay thẳng vào đám quái vật trước mặt Takeru, toàn bộ lũ Quỷ cao tới 4-5m kia ngay lập tức đều b·ị c·hém ngang lưng.
Trong khi phần thân dưới vẫn đang đứng thì phần thân trên đã b·ị c·hém bay, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, máu, xương và thịt bị hút vào trong vùng chân không rồi xoắn nát.
Trong khi lũ lính ếch vẫn ngỡ ngàng với nhát chém bất ngờ đó, Takeru lại lần nữa chém ra dao gió nhưng khác với lần đầu, lần này cậu chém liên tục khắp nơi và các lưỡi dao bằng gió lần nữa thể hiện khả năng cắt chém kinh hoàng của mình.
Những nơi dao gió đi qua kiến trúc bị chẻ đôi sụp đổ, đầu thân và tứ chi bay khắp trời, máu chảy như suối, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g tuôn khắp nơi. Lũ ếch may mắn còn sót lại điên loạn gào thét, chúng muốn dùng tiếng kêu để kêu gọi quân tiếp viện đến cứu chúng.
Trong khi Takeru đang đại náo bên trong thì khu vực q·uân đ·ội Nhật Bản bên ngoài khu lăng mộ, các người lính lúc này đang tụ tập lại nhìn vào màn hình được kết nối với Drone có gắn Camera bay sau lưng Takeru 1 khoảng cách.
-"Thật đáng sợ, nơi đây không ngờ lại bị biến dạng kinh khủng như thế này. 1 khu lăng mộ cổ bị thay thế bằng 1 doanh trại to lớn dị dạng và đầy quái vật thế này nếu không được tận mắt chứng kiến thì đúng là không tin nổi" !!
1 người lính tầm 30 nhìn vào khung cảnh được Camera ghi lại cảm thán nói.
-"Lũ ếch đó thật kinh tởm chỉ nhìn thôi đã muốn nôn, tiếng kêu của chúng còn vang tới tận đây làm tôi váng cả đầu đây này".
-"Haiz, nhìn thấy Takeru-kun 1 mình chiến đấu như vậy làm tôi thật hổ thẹn".
-'Đừng lo lắng Shinji-san tôi cũng hiểu cảm giác của anh mà, nhìn thấy 1 đứa bé tầm tuổi con trai của tôi và anh chiến đấu để bảo vệ chúng ta đúng là khiến tôi đau lòng. Nhưng việc chúng ta có thể làm cho thằng bé hiện giờ là tránh mang đến rắc rối cho cậu bé trong khi đang tập trung chiến đấu không phải sao" ?
Lúc đầu khi được bộ trưởng bộ quốc phòng nghiêm túc giao phó phải hỗ trợ Takeru tốt nhất có thể và nhìn thấy bộ dáng trẻ con cùng thân cao không tới 1m5 của cậu bé, họ cho rằng chắc đám quan chức đều điên cả rồi khi giao nhiệm vụ đáng sợ như việc chém g·iết yêu ma quỷ quái cho 1 đứa trẻ.
Bọn họ đều quyết tâm phải bảo vệ cậu thật tốt dù phải hi sinh bản thân đi nữa, nhưng hiện tại khi họ xem được tình hình trên Camera họ mới biết quân nhân bọn họ mới là bên được bảo vệ.
Trở lại chiến trường nơi Takeru đang chiến đấu. Lúc này cậu bé đã đem lũ lính ếch cùng lũ đại quỷ tiêu diệt sạch sẽ và cậu bắt đầu nhắm đến tòa lâu đài tráng lệ bất chợt mọc lên khi cậu đang chiến đấu với lũ quỷ tiếp viện.
Từ trong tòa lâu đài 1 đạo quân ếch vũ trang đầy đủ với số lượng lên đến cả ngàn con liên tục từ bên trong xông ra bổ sung cho số lượng vừa bị g·iết, cậu đã g·iết chúng liên tục vài đợt nhưng số lượng của chúng vẫn không giảm tính đến thời điểm hiện tại số lượng lính ếch c·hết dưới kiếm của cậu có lẽ đã đạt đến 1 vạn(10.000) con.
1 lần nữa Takeru lại chém ra dao gió nhằm chặt đôi tòa thành nhưng khi lưỡi dao sắp chạm tới tòa lâu đài thì 1 bóng đen cao to đã nhảy lên và dùng cơ thể cản lại dao gió của Takeru.
Khi bóng đen đáp đất thì hình dạng của nó đã hoàn toàn lộ ra, 1 thân hình cao to lực lưỡng với chiều cao trên 2m mặc bộ giáp Samurai có hoạ tiết bươm bướm cũ kỹ, tay cầm Taichi và đầu tóc rối tung xỏa ra sau lưng.
Điều đặc biệt ở đây là gương mặt và làn da lộ ra ngoài của đối phương, gương mặt hắn chỉ có 1 nửa là mặt người nửa bên còn lại là mặt ác quỷ với răng nanh nhọn hoắt, làn da của hắn thì có 1 lớp vảy trong như vảy của động vật bò sát mà cụ thể là loài rắn.
-"Chà chà, thật không ngờ gia chủ nơi này lại đích thân ra hoan nghênh 1 thằng nhóc như ta, thật là vô cùng vinh hạnh làm sao. Mà ngươi có thể đừng nhìn ta hung ác như vậy được không, ta đây không phải dân Kyoto đâu" !!
Takeru vác kiếm lên vai rồi cười cợt hướng đối phương bắt chuyện.
Đáp trả Takeru là 1 tiếng gầm lớn rồi tên quỷ võ sĩ nhảy tới trước mặt cậu bé rồi vung thanh đao của mình xuống.
Takeru không né tránh mà giơ ngang Kusanagi lên đỡ lấy nhát chém của Masakado, sức mạnh của hắn khiến cho mặt đất xung quanh cậu đều rạn nứt nhưng Takeru vẫn không bị ảnh hưởng chút nào.
-"Màn chào hỏi cũng được đấy, như vậy cuộc chiến của chúng ta chính thức bắt đầu nào".
Takeru nghiêng người rồi nhảy ra 1 khoảng cách với Masakado và cậu bé vui vẻ nói.