Chương 123: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 22
Thêm vài tuần nữa trôi qua và đã đến thời điểm mà quân xâm lược của Thiên Đình bị chư thiên của Tu Di Sơn đánh tan.
Tại tỉnh Liêu Ninh của TQ, nơi mà hiện tại được biết đến như quốc gia của những kẻ chạy nạn Vạn Linh Quốc đã rơi vào hỗn loạn vì cuộc t·ấn c·ông bất ngờ của 1 kẻ địch vô danh.
3 chị em Đắc Kỷ, 6 yêu vương cùng hàng trăm yêu tướng khác nhau đã cùng tiến lên ngăn cản đối phương.
Và 1 điều bất ngờ đã xảy ra.
Dù cho họ đã sử dụng vô số bảo bối, phóng thích hàng vạn loại phép thuật và đạo thuật vào người hắn nhưng chúng đều nhanh chóng tan biến ngay khi chạm vào hắn.
Không 1 đòn t·ấn c·ông hay là phép thuật tinh thần, thậm chí là nguyền rủa nào có thể tác động lên được cơ thể cường tráng đó.
Toàn bộ chiến lực cao nhất của Vạn Linh Quốc đều nhanh chóng gục ngã trước kẻ lạ mặt và vô số món v·ũ k·hí trong tay hắn.
Năng lực mị hoặc của Đắc Kỷ hoàn toàn vô dụng trước kẻ đó, và cô ta cũng gần như đã định vận dụng v·ũ k·hí bí mật của mình.
Nhưng Thrúd đã thành công chặn lại đối phương và những người khác lúc này mới được biết gã đàn ông to lớn đầu trọc trước mặt này là cha ruột của Atreus, Kratos.
Nếu không phải do cô bé chờ quá lâu mà không nhận được tin tức gì nên đã chạy ra khỏi cái mai rùa để quan sát thì có lẽ cuộc chạm trán sẽ còn tiếp diễn thêm 1 thời gian nữa.
Kratos sau đó đã được bọn họ dẫn vào Vạn Linh Quốc, và ông cũng biết tên họ của những người mà mình vừa đối đầu.
Ông ngồi trên ghế, khoanh 2 tay trước ngực và yên tĩnh lắng nghe Thrúd và Angrboda kể lại toàn bộ mọi việc đã xảy ra với cả 3 đứa trẻ trong thời gian tại đây.
Kratos liếc nhìn xung quanh 1 vòng rồi mới mở miệng nói chuyện sau vài tiếng im lặng.
-"Vậy là Atreus đã mạo danh cái gã Xích Tinh Tử đó để đến đại bản doanh của kẻ đang truy tìm mấy đứa để trộm đồ".
-"Và hiện giờ thì nó đang ở với Tây Vương Mẫu để học tập cũng như làm người liên lạc giữa Ngọc Đế và Vạn Linh Quốc này đúng không" ?
Thrúd nhanh chóng gật đầu, cô bé không muốn Kratos tiếp tục đánh nhau với những đồng bạn mới quen tại TQ này của mình chút nào.
Kratos thấy vậy liền liếc mắt về phía Đắc Kỷ, trực giác cho ông biết lý do mà con trai mình chơi liều đến vậy tuyệt đối có liên quan đến ả đàn bà màu hồng này.
Lông hồ ly của Đắc Kỷ nhanh chóng dựng ngược lên vì cảm thấy vẻ nguy hiểm ẩn sâu trong đáy mắt của Kratos.
Lúc này một tiếng cười sang sảng vang lên từ cái bàn sau lưng Kratos.
-"Tốt, tốt, tốt" !!!
-"Con trai anh làm tốt lắm đó Kratos, dám 1 thân 1 mình xâm nhập vào Ngọc Hư Cung như vậy là điều mà ngay cả ta cũng chưa từng làm qua".
-"Anh nhất định phải giới thiệu tiểu tử đó cho ta đó" !!!
Nói rồi lại 1 tràng cười vui sướng vang lên.
Tất cả tầm mắt đồng loạt ném về phía cái bàn đó.
Tại trên cái bàn đó là 1 khung cảnh kì quái đang hiện diện, 2 cái đầu vẫn có thể hoạt động dù không có cơ thể và miệng thì đang ngặm ống hút, hút lấy rượu đặt trong ly trước mặt chúng.
1 cái trong số đó là đầu của 1 ông lão đầu trọc râu rậm, trên đầu xăm đầy các ký tự Rune màu xanh.
Cái còn lại đầu của 1 người đàn ông trung niên tóc tai bù xù có làn da màu đồng sáng bóng, ông ta chính là kẻ đã mở miệng khen ngợi con trai của Kratos.
Những người xung quanh nhìn 2 cái đầu với b·iểu t·ình vô cùng kì quái nhất là Bạch Trạch đang vô cùng im lặng nhìn cái đầu của người đàn ông trung niên kia.
Bạch Trạch tiến lại gần rồi đưa móng vuốt gõ gõ cái đầu đó và hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
-"Lão phu rất mừng khi thấy ngươi vẫn khỏe mạnh và tràn đầy sức sống như vậy" !
-"Nhưng không phải ngươi đang bị phong ấn tại núi Thường Dương sao ? Tại sao ngươi lại thoát ra được và còn đi chung với Kratos nữa vậy hả" !?
-"Hình Thiên" !?
Cái đầu Hình Thiên liếc Bạch Trạch 1 cái rồi trả lời.
-"Tất nhiên là ta được người cứu thì mới có thể thoát ra được cái nơi tối tăm đó mà 1 lần nữa thấy mặt trời chứ".
-"Kẻ đó là 1 gã tóc trắng tự xưng là Zeus, hắn đã bổ đôi núi Thường Dương rồi lôi ta ra ngoài và giao ta cho con trai hắn là Kratos đây".
Kratos và Mímir đồng loạt gật đầu xác nhận.
Sau đó Hình Thiên thoáng dừng lại 1 chút rồi kêu lớn.
-"Còn nữa, mau cho ta thêm chút gì để ăn đi".
-"Đã vài ngàn năm rồi ta không được ăn uống gì rồi đó biết không hả ? Phải biết thương người tàn tật đi chứ cái lũ tiểu tử này" !!
Khóe miệng của Thrúd, Angrboda và những người khác thoáng co giật khi nhìn thấy hành động vô lại của vị chiến thần năm xưa từng 1 mình đánh lên Thiên Đình này.
Đắc Kỷ nhanh chóng cho người mang thêm đồ ăn và rượu lên, cô ta cũng không định ra thêm chủ ý xấu xa gì ít nhất hiện tại thì chưa.
Trong lúc đang ăn, Hình Thiên nhìn Bạch Trạch rồi nói.
-"Ê Bạch Trạch, theo như ngươi nói thì vụ diệt tộc của tộc Cửu Lê và Thần Nông là do Đạo Môn đứng sau đúng không" ?
Bạch Trạch gật đầu.
-"Chà, có vẻ như ta đã trách lầm lão già Ngọc Đế mất rồi" !
-"Biết vậy ta đã không đánh lên Thiên Đình làm gì, lúc đó đáng lẽ ta nên trực tiếp g·iết tới Hỏa Vân Động và Ngọc Hư Cung mới đúng" !!
Nghe vậy Bạch Trạch bất đắc dĩ nói.
-"Ngươi mà g·iết đến Ngọc Hư Cung thì đã không có nhiều rắc rối như vậy xảy ra".
-"Nhờ ơn ngươi mà Thiên Đình sau đó đã gần như sụp đổ, Ngọc Đế phải chia sẻ bớt quyền lực của mình với Đạo Môn nhằm duy trì trật tự của Tam Giới".
Sau đó Bạch Trạch đưa vuốt vỗ thẳng vào đầu của Hình Thiên.
Trong lúc Hình Thiên đang kêu đau thì Bạch Trạch không ngần ngại chút nào mà tiếp tục vỗ, vừa vỗ vừa tức giận nói.
-"Lúc đó dù lão phu có khuyên cỡ nào ngươi cũng không nghe mà nhất quyết đánh lên Thiên Đình" !
-"Nếu lúc đó ngươi chịu bình tĩnh lại 1 chút thì đã đâu có nhiều việc như vậy xảy ra" !!
-"Đủ rồi, đủ rồi Bạch Trạch ! Ta biết lỗi rồi mà, ông đừng có vỗ nữa chóng mặt quá đi" !!
Sau khi Bạch Trạch dừng lại, Hình Thiên thở dài 1 hơi rồi nói.
-"Ta biết lỗi của mình rồi nên có thể cho ta 1 cơ hội để tạ lỗi của mình được chứ" ?
Bạch Trạch nhíu mày hỏi.
-"Ngươi hiện giờ chỉ còn mỗi cái đầu thôi thì làm được gì chứ" ?
Hình Thiên bình tĩnh hỏi ngược lại người bạn cũ của mình.
-"Nếu như ta lấy lại được cơ thể thì sao" ?
Cả đám người xung quanh đồng loạt giật mình, họ mở to mắt nhìn chằm chằm Hình Thiên với sự bất ngờ xen lẫn vẻ khó tin.
Đắc Kỷ càng lộ ra vẻ mặt mừng rỡ vì nếu như vậy thì phe của cô ta sẽ có thêm 1 chiến lực hùng mạnh nữa gia nhập vào.
Bạch Trạch nhíu chặt chân mày và hỏi 1 cách nghi ngờ.
-"Ngươi bảo đảm không" ?
-"Chắc chắn".
-"Nhưng mà lão phu không biết được cơ thể ngươi đã bị Thái Thượng phong ấn tại nơi nào, dù cho sử dụng năng lực quan sát lịch sử của lão phu thì cũng không thể tìm ra được".
-"Lão già đó không để lại 1 chút dấu vết nào thì chúng ta làm sao tìm lại được cơ thể cho ngươi chứ" ?
Hình Thiên cười nhạt và đáp trả.
-"Yên tâm đi, ta biết cơ thể mình đang bị phong ấn ở đâu nhờ vào mối liên hệ giữa đầu của ta và cơ thể".
Ngưu Ma Vương chen miệng hỏi.
-"Ở đâu" !?
Hình Thiên bình tĩnh nói ra.
-"Tận cùng dưới đáy của 18 tầng địa ngục".
Lông mày Bạch Trạch nhíu chặt lại, còn những người khác thì cũng nhìn nhau trong im lặng.
Còn Hình Thiên thì ngẩng đầu nhìn Kratos, rồi ông ta hỏi Kratos với 1 vẻ mặt vô cùng muốn ăn đòn.
-"Kratos, không phải phụ thân ngươi trước khi rời đi đã nói muốn ngươi giúp ta sao" ?
-"Ngươi không ngại xuống U Minh 1 chuyến để lấp ta vào lại cái xác không đầu đang bị xích dưới kia đúng không" ?
Khi Hình Thiên vừa dứt lời thì Bạch Trạch đã nhanh chóng cản lại trước khi Kratos nói chuyện.
Ông ta nhìn Hình Thiên rồi vô cùng nghiêm túc mà hỏi.
-"Ngươi có biết chỗ đó là do Hậu Thổ nương nương cai quản không hả" !?
-"Chưa kể dưới đó cũng không thiếu các đại năng như của cả Đạo Môn và Phật Môn như Phong Đô, Địa Tạng, Thập Điện Diêm Vương cùng với hằng hà sa số ác quỷ bất tử đang cư ngụ trong đó nữa".
Hình Thiên nghe vậy liền không cho là đúng mà đáp trả.
-"Cái gì chứ lũ đó thì chỉ cần vài búa là xong thôi mà, cần gì phải lo chứ" !
-"Hậu Thổ thì hơi đáng lo 1 chút nhưng chỉ cần ta ráp lại được vào cơ thể thì chỉ cần chém nhiều vài nhát búa mà thôi".
Bạch Trạch càng thêm tức giận, ông 1 lần đưa móng đập mạnh vào đầu của Hình Thiên mà gầm thét.
-"CÁI TÊN MÃNG PHU NHÀ NGƯƠI" !!!
Tiếng gầm thét phẫn nộ của Bạch Trạch vang vọng cùng những tiếng bôm bốp chát chúa mà chỉ nghe thôi cũng đủ thấy đau đớn.
BỐP
-"Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi hay sao mà chém vài búa liền có thể giải quyết" !?
BỐP, BỐP
-"Nếu như đơn giản như vậy thì dưới đó đã bị lật tung lên trời chứ ở đó mà đợi ngươi xuống phá".
BỐP, BỐP, BỐP
-"Hơn nữa U Minh Địa Phủ tuy có sự hiện diện của cả Đạo Môn và Phật Môn, nhưng đó là vùng trung lập vẫn nằm dưới quyền kiểm soát của Ngọc Đế đồng minh của chúng ta" !
BỐP, BỐP, BỐP, BỐP
-"Ngươi định trước khi đánh sụp Phật - Đạo nhị môn thì dùng đồng minh tế thiên đúng không hả, hả, HẢ" !!!!!?????
Đám người Ngưu Ma Vương ê răng nhìn cái đầu của Hình Thiên liên tục bị Bạch Trạch đ·ánh đ·ập d·ã m·an.
Lần đầu tiên bọn họ có cùng suy nghĩ là đừng nên chọc giận người hiền lành, ai mà ngờ 1 người có tính cách nhã nhặn lịch sự như Bạch Trạch khi nổi xung lên lại b·ạo l·ực tới như vậy.
Kratos và Mímir cũng im lặng mà nhìn khung cảnh tựa như 1 con mèo bự đang chơi đùa với quả banh dây trước mặt mình.
Nhưng dù vậy thì điều đáng nói hơn là cái đầu của Hình Thiên dù bị đ·ánh đ·ập d·ã m·an như vậy vẫn không có chút nào dấu hiệu đau đớn.
Gương mặt người đàn ông trung niên của Hình Thiên vẫn cười hì hì trong khi bị Bạch Trạch thì đã dần dần mệt mỏi và hơi thở cũng trở nên nặng nhọc.
Rồi Hình Thiên mở miệng trấn an người bạn cũ của ông ta.
-"Yên tâm đi Bạch Trạch, cái gã này tuyệt đối không yếu hơn ta đâu, ta đảm bảo điều đó".
Bạch Trạch, Huyền Trang, Bạch Long Mã, 3 chị em Đắc Kỷ và 6 yêu vương quay đầu nhìn Kratos 1 cách bất ngờ.
Họ không thể tin được khi mà vị chiến thần mạnh nhất TQ như Hình Thiên lại nói rằng Kratos, 1 vị thần ngoại quốc vô danh lại mạnh không kém bản thân ông ta.
Dù cuộc chạm trán trước đó đã cho họ biết Kratos không hề đơn giản, nhưng đánh giá của Hình Thiên lại khiến cho bọn họ phải 1 lần nữa nhận thức lại sức mạnh của ông ta.
Kratos sau 1 lúc suy tư thì cuối cùng đã chấp nhận thỉnh cầu của Hình Thiên.
Hiện tại thì đứa con trai của ông đang bị cuốn vào cục diện hỗn loạn tại TQ, hơn nữa còn là mắt xích quan trọng để liên kết 2 phe phái khác biệt.
Nếu ông trợ giúp Hình Thiên lấy lại cơ thể thì tỉ lệ thắng sẽ 1 lần nữa đề cao, vì theo những gì ông quan sát thì tất cả những người ở đây đều vô cùng tin tưởng sức mạnh của cái đầu mà Zeus đưa cho mình này.
Chính vì lý do đó nên Kratos không có lý do nào để phản đối, dù gì thì địa ngục của Hy Lạp và Bắc Âu thì ông cũng đã quá quen thuộc rồi thì giờ đi thêm 1 cái nữa cũng chẳng thành vấn đề.
Và trong khi vẫn đang thảo luận về việc xâm nhập vào Địa Phủ thì Đắc Kỷ vẫn luôn mỉm cười quan sát bọn họ bỗng nhiên sầm mặt lại và hô to.
-"Tất cả mọi người hãy cẩn thận, có kẻ địch t·ấn c·ông" !!
Đồng thời cô ta cũng đưa tay tạo nên 1 chiếc kính bằng nước phản chiếu hình ảnh bên trong nó.
Trong màn nước là 1 cây gậy thép bọc vàng trên đầu, to lớn như 1 quả núi và liên tục kéo dài đã xuyên thủng màn sương độc để mà rơi xuống chiếc mai rùa đen khổng lồ của Vạn Linh Quốc.
Áp lực từ nó khiến cho biển cả và mặt đất xung quanh nó đều bị ép sụp xuống và biến dạng đến đáng sợ.
Kratos thấy vậy liền không chút chậm trễ mà đặt tay xuống đất, ngay lập tức 1 màn chắn năng lượng khổng lồ trong tích tắc đã bao phủ toàn bộ cái mai rùa vào bên trong và sẵn sàng đối mặt cây gậy thép khổng lồ đang được vung xuống kia.
-------------------------
Bên ngoài màn sương độc là 1 con khỉ cao 1m2 thân mặc Tỏa Tử Hoàng Kim Giáp, đầu đội Phượng Vĩ Tử Kim Quan, chân mang Ngẫu Ti Bộ Vân Lý và trong tay nắm Như Ý Kim Cô Bổng đang vung mạnh vào trong màn sương độc.
Bên cạnh con khỉ là 1 con heo mập có thể đi đứng bằng 2 chân đang lười biếng nằm trên đất và đưa tay gãi mông.
Con heo lười biếng nhìn con khỉ 1 cái rồi nói.
-"Đại sư huynh à, không phải Bạch Long Mã sư đệ đã nói là sư phụ đang ở trong đó sao" ?
-"Sao huynh còn ra tay mạnh như vậy chứ" ?
Bên cạnh con heo là 1 người đàn ông trung niên đầu trọc toàn thân hiện ánh kim, cổ đeo 1 chuỗi tràng hạt to tướng cũng liên tục gật đầu.
-"Đúng vậy đó đại sư huynh, dù không biết những gì Tiểu Bạch Long sư đệ nói có phải thật không nhưng đệ cũng cảm thấy huynh quá lỗ mãng rồi".
Nghe vậy con khỉ liền quay đầu nhìn cả 2 và cười nhe răng nói.
-"Yên tâm đi, có 6 vị đại ca trong kia thì đòn này chỉ là màn chào hỏi mà thôi".
Cánh tay con đang cầm gậy vung xuống của con khỉ bỗng khựng lại nửa chừng, thấy vậy nó liền nhìn 2 sư đệ của nó và nói.
-"Đó, thấy chưa !? Không phải Như Ý Kim Cô Bổng của lão Tôn đã bị chặn lại rồi hay sao".