Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 126: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 25
Tại huyện Phong Đô thuộc tỉnh Trùng Khánh của TQ, 1 người đàn ông cao lớn vai đeo balô đang chậm rãi di chuyển và hòa mình vào trong đám du khách đang tham quan những dãy cung điện ma quái trong quần thể kiến trúc mang tên Phong Đô Quỷ Thành tại đây.
Ông ta có 1 gương mặt bình thường đặc trưng của người da vàng với cái đầu trọc lóc sáng bóng và đang đeo kính râm trên mặt
Mặc trên mình ông ta là 1 chiếc áo thun màu đen với dòng chữ DOOM đỏ rực như máu, 1 chiếc quần short ngắn để lộ đôi chân cơ bắp đang mang cặp dép hai quai.
Ông ta nâng trên tay 1 con thỏ trắng vừa đi vừa quan sát các cảnh vật, các bức tượng tà dị và các bức tranh đẫm máu mô tả lại các khung cảnh mà linh hồn n·gười c·hết phải chịu dưới Địa Phủ nếu có tội.
Người đàn ông cứ thế đi hết nơi này đến nơi khác, quan sát và ghi nhớ cách phân bố kiến trúc lẫn tên gọi của chúng.
Và cứ thế cả ngày đã trôi qua trong chớp mắt và các khách du lịch cũng được yêu cầu ra về trước 4h chiều.
Chỉ trong chưa đầy 30 phút sau khi toàn bộ du khách rời đi thì các nhân viên tại đây cũng nhanh chóng rời đi 1 cách vội vã, như thể không dám nán lại đây lâu hơn 1 chút nào.
Vào đúng 5h chiều, khi mà những tia sáng của mặt trời dần dần yếu đi thì cũng là lúc diện mạo tiềm ẩn của dãy cung điện tại đây hiển lộ.
Bầu không khí tại Phong Đô hoàn toàn thay đổi vào thời điểm này.
Nó đã trở nên u ám, lạnh lẽo và âm trầm đến đáng sợ, những cơn gió lạnh liên tục thổi lất phất càng khiến cho bầu không khí càng thêm tà dị và ma quái.
Trên những cung đường vắng vẻ dần dần trở nên nhộn nhịp, vô số tiếng bước chân và tiếng nói chuyện vang lên khắp nơi 1 cách ồn ào nhốn nháo.
Tiếp đó là vô số bóng người trong suốt lục tục với bộ dạng quái dị đáng sợ cũng theo đó xuất hiện.
Những bức tượng được đặt trang trí bên ngoài cũng tự động di chuyển loanh quanh và cử động hệt như người sống.
Còn các bức tượng mô tả cảnh tượng của điện ngục cũng đồng loạt biến thành ác quỷ và các bức tượng tội nhân đang bị tra tấn cũng đồng loạt biến thành người thật.
Những bức tượng tội nhân sau khi biến thành người chưa kịp làm gì đã bị lũ ác quỷ tấn công 1 cách tàn bạo.
Lũ ác quỷ móc mắt, cắt lưỡi, nhổ răng, rạch bụng móc ruột và thực hiện đủ thứ biện pháp tra tấn đối với những bức tượng tội nhân vừa biến thành người kia.
Nhất thời toàn bộ dãy cung điện đều vang lên những tiếng hét thảm đầy đau đớn, chứng tỏ nỗi đau của những kẻ khốn khổ đó lớn đến mức nào.
Các bảo vệ và những người quản lý di tích trên ngọn núi lúc này cũng chỉ dám núp tại những dãy nhà nhỏ dán đầy bùa chú dưới chân núi, dù có nghe được tiếng gõ cửa và nói chuyện cũng mặc nhiên không ai trả lời hoặc mở cửa để xem xét vì những kẻ dám làm thế hiện nay đều đã là 1 phần của những kẻ ngoài cửa kia.
Và tất nhiên không phải ai cũng như vậy.
Tại 1 tòa cung điện nằm trên ngọn núi, 1 người đàn ông to lớn lặng lẽ hiện ra trong tư thế ngồi dựa lưng vào chiếc ghế đá.
Người đàn ông đó chính là 1 trong các khách tham quan đã đến đây du lịch và ngắm cảnh vào lúc sáng.
Rồi ông ta đưa tay lên gỡ kính râm trên mũi xuống và bộ dạng ông ta đã hoàn toàn thay đổi ngay sau đó.
Bộ dạng người phương Đông đặc trưng đã hoàn toàn biến mất thay vào đó là dung mạo của 1 người đàn ông đầu trọc có làn da trắng xám chính là Kratos.
Kratos đưa tay mở chiếc balô bên cạnh kéo 2 cái đầu của Mímir và Hình Thiên ra khỏi đó.
-"Phù, cuối cùng cũng ra khỏi được chỗ đó ! Anh không biết miệng của gã này hôi thế nào đâu người anh em" !!
-"Đừng có ở đó c·h·ó chê mèo lắm lông ! Cả ngàn năm nay ta có được vệ sinh đâu, hơn nữa năm xưa làm gì có khái niệm vệ sinh răng miệng như bây giờ chứ !! Hơn nữa bộ ông nghĩ bộ râu của ông thom tho lắm sao hả" !?
-"Nói cái gì hả tên não cơ bắp này !! Có biết Sigrún thích nhất chính là bộ râu của tôi không hả" !!!
Kratos không thèm nhìn 2 cái đầu đang cãi nhau om sòm, ông ném 2 cái đầu lên bàn rồi đưa mắt nhìn con thỏ trước mặt hỏi.
-"Chúng ta đã đến được đây rồi thì tiếp theo phải làm gì đây Bạch Trạch" ?
Con thỏ vốn đang nằm trên bàn cũng theo đó phát sáng, và khi ánh sáng rút đi thì nó đã biến thành 1 Bạch Trạch bỏ túi chỉ lớn chừng lòng bàn tay.
Bạch Trạch giang cánh để thư giãn 1 lúc rồi mới trả lời Kratos.
-"Vì chúng ta muốn dùng thân thể còn sống để xuống Địa Phủ nên sẽ hơi chút rắc rối so với việc dùng linh hồn để đi 1 mạch xuống dưới".
-"Chúng ta cần đi đến Quỷ Môn Quan là cánh cửa nằm giữa ranh giới sinh tử thông qua nơi gần địa phủ nhất trên trần gian là Phong Đô Quỷ Thành này".
-"Nơi này tuy được gắn với Phong Đô Đại Đế nhưng cung điện và đạo trường thật sự của ông ta thật ra lại nằm ở sâu phía dưới địa phủ, còn nơi này hiện được quản lý bởi Thành Hoàng, Sơn Thần và Thổ Địa chịu trách nhiệm quản lý vùng này".
Rồi Bạch Trạch đưa vuốt chỉ vào 1 tòa cung điện và nói.
-"Thành Hoàng có lẽ đang ngự tại đó để phán quyết các linh hồn vừa mới c·h·ế·t, chúng ta sẽ đến gặp ông ta rồi nhờ ông ta mở ra cổng Âm Ti".
-"Nhưng trước đó chúng ta có lẽ phải giải quyết lũ quỷ sai và âm binh đang bảo vệ nơi đây trước đã".
Kratos gật đầu bày tỏ đã hiểu, ông đứng lên đồng thời cầm lấy 2 cái đầu trên bàn rồi cột chúng vào thắt lưng của mình.
Sau đó ông trực tiếp bước ra khỏi chỗ ẩn núp Bạch Trạch cũng nhanh chóng phóng lên vai Kratos rồi nằm sụp xuống, cùng lúc trên tay Kratos hiện ra 2 cây s·ú·n·g 1 bằng vàng và 1 bằng bạc
Cây s·ú·n·g bằng vàng có khắc hình mặt trời, vòng nguyệt quế trên thân s·ú·n·g và đàn lia trên báng s·ú·n·g với dòng chữ Απόλλων(Apollo) phía dưới.
Còn cây s·ú·n·g bằng bạc có khắc hình mặt trăng, hươu trên thân cùng 1 bộ cung tên trên báng s·ú·n·g với dòng chữ Ἄρτεμις(Artemis).
Vừa bước ra khỏi cửa thì các vong hồn lẫn lũ ác quỷ đều đồng loạt dừng tay lại để mà quay đầu nhìn về hướng đang tỏa ra sinh khí nồng nặc kia.
-"Người sống" !!
-"Là người sống" !!!
Lũ ác linh lập tức gào thét lao về phía của Kratos, 2 mắt của chúng đỏ rực với ánh nhìn khát máu và tham lam còn miệng chúng thì chảy nước dãi như c·h·ó dại.
-"Của ta ! Cái xác đó là của ta" !!!
-"Đi c·h·ế·t đi nó là của ta" !
-"Cản chúng lại" !!!
-"Tại sao lại có người sống ở đây !? Không phải đã báo trước cho người phàm là 4h đóng cửa rồi sao" !?
Dù các quỷ sai đã cố gắng chặn lại chúng nhưng toàn bộ lũ ác linh đều không thèm để tâm việc linh hồn mình đang đau đớn tột độ do bị các dụng cụ hành hình gây ra, trong đầu chúng chỉ còn 1 suy nghĩ duy nhất đó là chiếm lấy xác của Kratos để 1 lần nữa được sống.
Nhưng đối mặt với chúng là gương mặt bình thản vô cùng của Kratos, giống như việc này ông đã nhìn thấy không chỉ 1 lần.
-"Chúng đến rồi Kratos".
-"Ừ" !
Kratos nhẹ giọng đáp lời Bạch Trạch trên vai rồi ngay lập tức chỉa s·ú·n·g về lũ ác linh mà bóp cò.
Tên xui xẻo đầu tiên lập tức nổ đầu rồi gục xuống trước sự ngỡ ngàng của lũ xung quanh.
Chúng không ngờ rằng 1 thứ như s·ú·n·g lại có thể tác động được đến các linh thể như chúng.
Ngay cả Bạch Trạch và Hình Thiên cũng bất ngờ trước điều đó, dù Kratos đã từng nói 2 cây s·ú·n·g này có thể tác động đến linh hồn nhưng cả 2 cũng ít nhiều có chút không tin tưởng cho lắm, nhưng bây giờ thì họ đã hoàn toàn tin vào lời của Kratos và Mímir đã nói.
-"Cây s·ú·n·g này được chế tác bởi 3 anh em Cyclopes và 2 người lùn Brokkr cùng Sindri, họ đều là những thợ rèn tài giỏi thuộc hàng bậc nhất".
-"Hơn nữa nguyên liệu để làm ra nó và các mạch ma pháp nano bên trong cũng cho phép chúng tác động lên các sinh vật thuộc cõi phi vật chất ở 1 mức độ nhất định".
-"Dù không thể hoàn toàn tiêu diệt linh thể nhưng thương tổn từ chúng cũng sẽ khiến cho các linh thể hồi phục chậm hơn hàng trăm lần".
Nói rồi Kratos tiếp tục nổ s·ú·n·g nhưng lần này là 2 tay cùng lúc bóp cò.
Lại thêm 2 ác linh xui xẻo nữa ngả xuống, nhưng lúc này bọn còn lại giống như bị điên mà càng thêm liều mạng lao lên trước.
-"Xông lên đối phương chỉ có 1 người mà thôi".
-"Phải đó ! S·ú·n·g cũng chỉ có số lượng đ·ạ·n nhất định mà thôi".
Lũ ác linh tự an ủi mình như vậy xong rồi liền chạy tới trước mặt Kratos.
Kratos cứ thế tiến về phía trước đồng thời không ngừng nổ s·ú·n·g.
Tiếng s·ú·n·g vang, tiếng nổ, tiếng la hét, gào thét liên tục vang lên và điều này cũng ảnh hưởng tới các quỷ sai khác.
Sau 1 phen điều tra thì Thành Hoàng của Phong Đô đã cho các âm binh, quỷ sai tập hợp và bắt cho bằng được kẻ xâm lấn về xử trí.
Chúng rất nhanh đã lần theo tiếng s·ú·n·g mà tìm được Kratos.
Trước mắt chúng là Kratos vừa dùng cây s·ú·n·g vàng của mình bắn vỡ đầu gối của 1 bức tượng đá quái dị sau đó ông chỉa cây s·ú·n·g bạc vào đầu của bức tượng đang lộ ra vẻ mặt xen lẫn giữa sự sợ hãi và đau đớn mà bóp cò.
Cái đầu bằng đá của nó vỡ toác, cả cơ thể to lớn của nó cũng gục xuống dưới chân ông ta.
Chúng nhanh chóng bao vây Kratos đồng thời giơ vũ khí lên và nhắm ngay ông rồi hét to.
-"Ngừng tay và bỏ vũ khí xuống sau đó ngoan ngoãn theo chúng ta đến gặp Thành Hoàng đại nhân, nếu dám phản kháng chúng ta sẽ lập tức ra tay" !!
-"Thành Hoàng" !?
Kratos liếc nhẹ đám quỷ sai và âm binh 1 lúc rồi quay đầu nhìn Bạch Trạch trên vai.
Sau khi nhận được cái gật đầu xác nhận của Bạch Trạch thì Kratos liền lập tức ra tay.
2 cây s·ú·n·g trong tay của Kratos xoay 1 vòng và ngay lập tức nổ vang, những viên đ·ạ·n nhanh chóng lao ra rồi ghim vào tay, chân và bụng của lũ âm binh.
Chỉ trong chưa tới vài giây thì toàn bộ lũ âm binh lẫn quỷ sai đều lăn đùng ra đất rồi ôm lấy các vết thương mà rên rỉ.
Chỉ có tên âm binh có vẻ là kẻ dẫn đầu là không bị thương, nhưng hắn tình nguyện mình bị thương rồi nằm lăn ra đất như các đồng đội còn hơn là bị Kratos chỉa s·ú·n·g vào đầu như hiện tại.
Cuối cùng hắn đành phải dẫn Kratos đi đến nơi mà Thành Hoàng của Phong Đô Quỷ Thành đang ngự.
Trong lúc Thành Hoàng đang dò xét tội của 1 linh hồn đang quỳ trước mặt ông ta thì cánh cửa cung của ông ta đột ngột bật mở.
Tiếp đó là Kratos với 2 cây s·ú·n·g trên tay lạnh lùng bước vào trong.
Thành Hoàng, Sơn Thần và Thổ Địa lập tức phẫn nộ quát lớn vì có kẻ dám to gan đến mức xông vào 1 nơi như thế này.
-"Ngươi là ai !? Tại sao lại đến được đây" !?
-"Tiếng vang lúc này là do ngươi gây ra sao ? Âm binh, quỷ tốt đâu mau bắt tên to gan này lại cho ta" !!
Dù vậy ngoại trừ đám đang bảo vệ ông ta ra thì không có bất cứ ai trả lời từ phía bên ngoài.
Thành Hoàng lập tức bối rối, ông ta không tin mà kêu thêm vài tiếng nữa nhưng đáp trả lại ông ta là sự yên tĩnh đến đáng sợ.
-"Đừng kêu nữa vô ích thôi, Kratos đã xử lý hết lũ lính gác của ngươi rổi" !!
Mímir hô hố cười lớn trong khi trả lời Thành Hoàng.
-"Ừ, còn tiện thể giúp các ngươi quét dọn lũ ác linh ngoài đó nữa. Các ngươi có thể đi nghỉ ngơi 1 thời gian rồi đó" !
Hình Thiên cũng bồi thêm 1 câu và điều đó càng khiến cho sắc mặt của Thành Hoàng đen đến đáng sợ.
Ngay khi Thành Hoàng vẫn còn đang bối rối thì Kratos đã nổ s·ú·n·g bắn vỡ đầu ác linh đang quỳ dưới đất rồi tiến đến trước án của Thành Hoàng.
Kratos nhìn xuống ông ta và tỏa ra 1 thứ áp lực đáng sợ đến mức khiến cho 1 vị thần như ông ta hít thở không nổi.
Rồi ông ta lấp bấp nói.
-"Vị, vị, vị tráng sĩ này có việc gì thì từ từ nói" !
-"KKkk, không cần thiết phải uy h·i·ế·p bổn thành, không, ta như vậy" !!
Kratos đưa tay đập mạnh lên án làm các đồ vật trên đó văng ra khắp nơi, còn Thành Hoàng đang ngồi trước án cũng run bần bật và nhìn ông 1 cách sợ hãi.
Kratos đưa tay nắm lấy cổ áo của Thành Hoàng để ông ta đối mặt mình rồi lạnh giọng nói.
-"Mở cửa Âm Ti ra, ta có việc cần đến đó 1 chuyến".
Tất nhiên Thành Hoàng không dễ gì mà đồng ý với việc đó nhưng Kratos đã tặng cho hắn 1 viên đ·ạ·n vào đầu gối, nên cuối cùng Thành Hoàng đành phải 2 mắt rưng rưng mà chấpn nhận yêu cầu vô lý của gã to con trước mặt này.
---------------------------
Tạm không nói đến Kratos đang tiến về phía Âm Ti, thì tại Vạn Linh Quốc lúc này.
-"Ngộ Không, những gì ta dạy con đã nhớ chưa" ?
Trong 1 căn nhà đơn sơ Huyền Trang ngồi xếp bằng trên đất và nhẹ giọng hỏi Tôn Ngộ Không đang ngồi trước mặt.
-"Đệ tử vẫn chưa hoàn toàn hiểu lắm, những gì sư phụ mới dạy thật sự khác với những gì mà Như Lai Phật Tổ đã dạy" !
Tôn Ngộ Không đưa tay lên gãi đầu, nhăn mặt nhíu mày cố gắng hiểu những gì mà Huyền Trang vừa mới truyền dạy.
Nghe vậy Huyền Trang chỉ cười nhẹ và an ủi đại đệ tử của mình rồi ông quay đầu nhìn Sa Tăng.
Sa Tăng sau khi nghe giảng từ Huyền Trang vẫn đang cố gắng nhập vào cảnh giới thiền định, đồng thời quên đi các giáo pháp mà đã được học và nghiên cứu tại Đại Lôi Âm Tự trước đây.
-"Ngộ Tịnh con không cần phải tự ép bản thân mình như vậy, bần tăng chỉ mới bắt đầu dạy các con 1 tuần mà thôi".
-"Không nên vì những gì bần tăng mới dạy mà bỏ qua những cảm ngộ của bản thân, hãy suy ngẫm những gì bần tăng đã dạy và so sánh chúng với những tri thức tại Đại Lôi Âm Tự từ đó tự mình cảm ngộ".
Sa Tăng mở mắt rồi chắp tay cúi đầu trước Huyền Trang.
-"Đa tạ sư phụ đã chỉ giáo, đệ tử đã hiểu rồi" !
Khi mà Huyền Trang chuẩn bị tiếp tục giảng kinh thì từ ngoài cửa đã vang lên tiếng bước chân đồng thời giọng nói của Trư Bát Giới cũng tùy theo vang lên.
-"Ăn cơm, ăn cơm".
-"Cơm tới rồi mau ăn cơm đi, nhanh tay thì còn chậm tay thì hết".
Lúc này giọng nói bất đắc dĩ của Tiểu Bạch Long cũng vang lên.
-"Nhị sư huynh à giờ chúng ta đâu có cần đi hóa duyên như năm xưa, thức ăn chay mặn tại thời đại này lúc nào cũng có thể kiếm được mà" !
Tiếp đó giọng nói của Trư Bát Giới vang lên kèm giọng cười nham nhỡ.
-"Thói quen, thói quen thôi" !
-"Mà ta phải hô như vậy thì đại sư huynh và tam sư đệ mới chịu đến ăn liền chứ".
-"2 người đó làm như lão Trư ta sẽ ham ăn đến mức dành hết đồ ăn của sư phụ vậy".
-"Hứ" !!
Tôn Ngộ Không và Sa Tăng nghe vậy bèn nhìn nhau 1 lúc liền cùng nở nụ cười.
Sau đó cả 2 đứng lên và đưa tay đỡ Huyền Trang ngồi dậy rồi cả 3 người cùng bước đi ra khỏi phòng.