Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 129: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 28

Chương 129: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 28


Kratos 1 đường chém g·iết, tàn sát vô số lũ quỷ nước trong khi vẫn nhàn nhã dạo bước trên mặt nước.

Trong lúc chiến đấu Kratos không chút ngừng ngại mà liên tục ném xuống sông Nại Hà vô số quả ngư lôi, làm cho toàn bộ con sông vốn đã tanh nồng mùi máu nay lại càng thêm h·ôi t·hối khó chịu.

Cuối cùng Kratos sau 1 đường tàn phá cũng đã đặt chân lên được bên kia bờ của sông Nại Hà.

Và thứ đầu tiên đập vào mắt ông là 1 tảng đá to lớn sáng bóng với 3 chữ cổ to lớn trên tấm biển được gắn phía trên tảng đá.

Tam Sinh Thạch.

Tảng đá sáng như 1 tấm gương to lớn được chia ra làm 3 phần trái - giữa và phải bởi 2 đường dọc phân cách chúng ra.

Và vào lúc này Bạch Trạch cũng mở miệng giải thích cho Kratos và Mímir về lai lịch của hòn đá.

-"Hòn đá này là Tam Sinh Thạch sẽ phản chiếu 3 kiếp của linh hồn đứng trước nó".

Rồi Bạch Trạch lia móng vuốt sang bên trái.

-"Phía bên trái là tiền kiếp, sẽ chiếu rọi kiếp trước của linh hồn để cho kẻ đó thấy những điều thiện và ác mà mình đã gây ra để cho chúng biết nguyên do của những hạnh phúc và bất hạnh tại kiếp này".

-"Ở giữa là kiếp này, nó sẽ cho ta thấy những phúc báo lẫn quả báo mà mình phải chịu do nhân quả từ kiếp trước".

-"Cuối cùng là kiếp sau ở bên phải sẽ cho ta thấy được những gì mà kẻ đó sẽ trải qua sau tất cả mọi việc đã làm tại quá khứ và hiện tại".

Sau khi Bạch Trạch vừa dứt lời Kratos, Mímir cùng với Hình Thiên đều dõi mắt nhìn vào Tam Sinh Thạch trước mắt.

Cả 3 người Kratos, Mímir và Hình Thiên đều đồng loạt nhìn vào nó.

Vì tính đặc thù của họ nên cả 3 chỉ có thể thấy được những hành động mà bản thân đã làm trong quá khứ tại mặt đá bên trái.

Chính giữa thì cả 3 người giống như đang soi gương nên chỉ có thể thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên đó.

Còn phía bên phải thì hoàn toàn bị 1 màn sương xám xịt và mờ ảo hoàn toàn che đi, không cách nào nhìn thấy được tương lai của bản thân.

Kratos nhìn về quá khứ của bản thân 1 lúc liền đem 2 cái đầu 1 lần nữa treo về sau lưng rồi trầm giọng nói.

-"Đi thôi".

Rất nhanh cả bọn đã đi xuyên qua những khu rừng đen u ám tràn đầy rắn rết và xác c·hết vất vưởng để đến được 1 cung điện lớn.

Xung quanh tòa cung điện được cắm đầy các ngọn đèn xanh biếc loe lét và những cây phướn treo đầy đầu người đang nhỏ máu.

Trên tấm hoành phi của cung điện là 3 chữ Huyền Minh Cung tỏa ra không khí âm u lạnh lẽo đầy c·hết chóc, còn phía bên cạnh cung điện là 1 cái đài cao cổ kính với 1 tấm gương to lớn đang nổi lơ lửng trên đỉnh.

Bạch Trạch 1 lần nữa nhận việc giới thiệu cho cả bọn, ông chỉ vuốt vào tòa cung điện rồi bắt đầu nói.

-"Đây là điện thứ nhất trong thập điện thuộc cai quản của Tần Quảng Vương, ông ta là vị vua nắm giữ bản gốc của Sổ Sinh Tử có nhiệm vụ cai quản sống c·hết của người phàm".

Tiếp đó ông lia móng về phía cái đài cao.

-"Bên cạnh nó là Nghiệt Kính Đài dùng để chiếu rọi tất cả tội nghiệt mà linh hồn đã phạm phải trong kiếp này".

-"Người xưa có câu [Trước Nghiệt Kính Đài không có người tốt] chính là để chỉ về công năng này của nó".

Rồi ông quay đầu nói với Kratos.

-"Nếu chúng ta muốn đi xuống tầng dưới thì cách đơn giản nhất là thông qua Minh Lộ bên cạnh cung Huyền Minh để xuống dưới".

-"Nhưng lão phu phải báo trước với anh là đám âm binh trong đó sẽ nhiều vô cùng đó".

Kratos gật đầu rồi không chút do dự tiến lên phía trước.

Ngay lập tức vô số mũi tên phá thành khổng lồ được bắn ra từ trên tường cung điện và mục tiêu của chúng chính là Kratos.

Nghe tiếng gió rít vang lên Hình Thiên lập tức biết được thứ gì đang lao tới và ông ta cũng cảm thán nói.

-"Lại 1 đợt t·ấn c·ông nữa, bộ chúng không thấy không cách nào làm b·ị t·hương Kratos được hay sao chứ" !?

Mímir liếc mắt khinh bỉ nhìn cái đầu bên cạnh mình.

-"Vậy ông nói xem nếu có 1 gã cốt đột nào đó đột nhập vào nhà ông với lý do chưa rõ rồi g·iết sạch lính gác của ông thì liệu ông có để yên cho hắn qua không" ?

Kratos để mặc các mũi thương khổng lồ va vào người mình và tan nát thành vụn gỗ, ông tiếp tục bước tới trước cổng cung điện rồi giơ chân đạp mạnh vào đó khiến cho 2 bên cổng văng ngược ra sau.

Ngay lập tức lũ âm binh bên trong đồng loạt khai hỏa các khẩu đại pháo đang nhắm về phía cổng.

Các viên đ·ạ·n pháo to tròn, nặng nề bay v·út về phía Kratos rồi nhanh chóng nổ tung đồng thời khiến cho cả khu vực xung quanh đều chấn động.

Chỉ là Kratos vẫn không chút thương tổn nào mà bước ra khỏi làn khói bụi và lửa do đ·ạ·n pháo gây ra, đồng thời kéo cò cây kiếm cưa để nó bắt đầu hoạt động.

Tiếng động cơ vang lên đi kèm với tiếng bánh xích và những tiếng xương bị kẹt lại trong động cơ kêu lên răng rắc lập tức khiến cho lũ đầu trâu mặt ngựa, âm binh quỷ tốt đều sợ đến xanh cả mặt.

Nhưng mệnh lệnh từ Thập Điện đưa ra là ngăn chặn đối phương bằng mọi giá nên bọn chúng đành phải cắn răng lao lên t·ấn c·ông Kratos.

Sau 10 phút.

Kratos bước ra khỏi con đường dẫn đến tầng địa ngục đầu tiên với cơ thể đẫm máu.

Và tất nhiên chúng không phải máu của Kratos mà là máu và thịt vụn của đám âm binh cản đường ông mà thôi.

Đồng thời phía sau lưng Kratos cũng vang lên tiếng phàn nàn của Mímir.

-"Trời đất ơi, lần trước là thịt quỷ nướng còn lần này lại là thịt bò và thịt ngựa xay nhuyễn sao" !?

-"Hôi c·hết mất ! Buồn nôn quá đi" !

-"Có miếng thịt vụn dính trên mặt tôi này giúp tôi gỡ xuống đi Kratos" !!

-"Ta nữa, mặt ta cũng dính đầy rồi đây này".

Bạch Trạch nghe vậy liền leo xuống giúp Mímir và Hình Thiên dọn dẹp đống máu trên mặt.

Rồi Bạch Trạch nhìn 2 cái đầu với biểu cảm chán ghét mà nhanh chóng dùng phép thuật tạo ra những bong bóng nước rồi ném thẳng vào cả 2.

Sau đó ông không thèm quan tâm 2 cái đầu kêu thảm mà ngay lập tức quay lại trên vai của Kratos và cùng ông quan sát nơi mà cả bọn vừa đặt chân đến.

Trước mặt họ là 1 vùng đất hoang sơ cằn cỗi và rộng lớn vô biên giới với những bức tường bằng lửa phân chia nó ra thành nhiều khu vực nhỏ hơn.

Trong đó có vô số nam nữ t·rần t·ruồng đang gào khóc thảm thiết do bị các sợi xích sắt cùng đinh sắt xuyên qua cơ thể và ghim chặt họ xuống đất.

Xung quanh họ là vô số lũ ác quỷ đang cầm roi quất lên người họ và quát tháo mắng chửi họ như thể họ chỉ là 1 lũ thú vật.

Còn những tên quỷ khác thì nắm chặt chiếc kềm dài trên tay mình rồi nhét chúng vào miệng họ để kẹp lưỡi và từ từ kéo chúng ra 1 cách chậm rãi nhằm khiến họ cảm nhận được nhiều đau đớn nhất có thể.

Không chỉ vậy, 1 số tên quỷ còn ác đến mức cột lưỡi của hơn 10 người vào 1 chiếc cày rồi vừa quất roi vừa bắt những người đó kéo lê chiếc cày trên nền đất cứng như sắt thép.

Mímir líu lưỡi nhìn vào biển người phía dưới rồi phát ra cảm thán.

-"Địa ngục nơi đây thật biết chơi ! Tại Helheim của bọn tôi chỉ có lạnh buốt đến c·hết thôi chứ không cầu kỳ như thế này".

Bạch Trạch lập tức nhìn Mímir rồi nở 1 nụ cười đầy ẩn ý.

-"Vậy ông có biết lý do vì sao họ bị như vậy không" ?

-"Chúng là những kẻ dối trá l·ừa đ·ảo, hay dối gạt người khác lúc sinh thời nên giờ mới phải chịu nỗi đau này".

-"Địa Ngục Bạt Thiệt này theo lão phu thấy thì nó rất hợp với ông, vì lão phu từng nghe Atreus kể về chiến tích vang lừng của ông tại Bắc Âu đấy".

Mímir nghe vậy chỉ biết cười khan rồi im lặng không dám nói nhiều trước sự giễu cợt của Bạch Trạch.

Kratos rút khẩu Bolter ra rồi nhảy xuống phía dưới, và lũ quỷ lẫn các linh hồn tại đây ngay lập tức phát hiện ra ông ta.

Trong sự kinh ngạc và khó tin của các linh hồn đang chịu tội tại đây, lũ quỷ sứ khi thấy Kratos liền thét lên đầy sợ hãi.

Chúng nhanh chóng vứt bỏ các món dụng cụ hành hình của mình xuống đất rồi quay đầu bỏ chạy trong sự ngỡ ngàng của các tội nhân.

Hình Thiên thấy vậy liền huýt sáo 1 tiếng rồi cười lớn và nói.

-"Tuyệt ! Lũ quỷ hành hình tại đây xem chừng biết khôn hơn lũ trên kia đấy nhỉ".

-"Mà có lẽ do chúng chỉ là quỷ hành hình nên không giống với lũ đầu trâu mặt ngựa giữ nhiệm vụ bảo vệ địa ngục trên kia, nhưng anh phải nhanh chân lên Kratos bởi vì đợt âm binh tiếp theo có lẽ sắp đến rồi đó".

Kratos gật đầu 1 cái rồi nhanh chân đi theo hướng dẫn của Bạch Trạch.

Trong lúc đi thì đám linh hồn tại đây cũng liên tục cầu xin Kratos thả chúng ra và cứu chúng khỏi địa ngục này.

Nhưng Kratos không thèm quan tâm tới chúng vì những kẻ tại đây đều là kẻ có tội và những kẻ như vậy ông đã sớm nhìn chán tại Minh Giới Hades rồi.

Dù vậy vẫn có những kẻ cứng đầu cố gắng bám víu lấy chân của ông nhưng kết cục của chúng là bị khẩu Bolter nổ đầu hoặc bị thanh kiếm cưa phanh thây.

Bạch Trạch gật đầu trước hành động của Kratos.

-"Anh làm đúng lắm Kratos, những kẻ đã phạm tội như vậy thì không cần thiết phải nương tay làm gì".

-"Anh cứ việc thẳng tay dọn sạch chúng đi vì dù gì 1 lát nữa chúng sẽ lại tái sinh tại nơi này mà thôi".

Và bọn họ lại tiếp tục hướng tới tầng Minh Lộ dẫn tới tầng địa ngục tiếp theo Tiễn Đao Địa Ngục.

------------------------

Cùng lúc đó tại Việt Nam.

Đã qua 1 thời gian ngắn kể từ khi thành công ngăn cản cuộc xâm lược từ TQ.

Cả nước cũng đã tổ chức q·uốc t·ang vì các chiến sĩ và các người con của Lạc Long Quân cùng Âu Cơ đã ngã xuống trong cuộc chiến.

Và vào lúc này thì Lạc Long Quân cùng các người con còn sống sót và các chiến sĩ khác đều đang được chữa trị tại 1 bệnh viện lớn do chính phủ thiết lập tại thủ đô.

Trong phòng bệnh của mình, Lạc Long Quân cùng vợ và các tướng lĩnh cao cấp của q·uân đ·ội đang nhìn chằm chằm vào 1 người thần bí tự xưng là sứ giả từ đất nước phương Bắc.

Có lẽ do đã gặp phải tình trạng tương tự 1 lần nên bọn họ đều không có chút nào khách khí với đối phương.

Nếu không phải Âu Cơ đã chặn họ lại thì có lẽ đã xảy ra thêm 1 cuộc chiến nữa.

Lạc Long Quân với đầy v·ết t·hương trên người đã ngồi dậy dưới sự nâng đỡ của Sơn Tinh và Thủy Tinh.

Rồi ông nhìn vào kẻ đang trùm kín từ đầu đến chân trước mặt mình rồi hỏi.

-"Các hạ nói là sứ giả đến từ phương Bắc vậy thì không ngại mà tự báo tên họ cũng như cho chúng ta nhìn thấy bộ dạng của ngươi chứ" ?

Gã đó gật đầu 1 cái rồi đưa tay nắm lấy tấm áo choàng của mình và cởi nó ra.

Phía dưới tấm áo choàng là 1 chàng trai trẻ tuổi mang khí chất của 1 gã lưu manh có đôi mắt sắc bén như đại bàng.

Anh ta cúi người chào rồi mới nói ra danh tính cũng như mục đích của mình.

-"Tại hạ Bằng Ma Vương, là 1 trong Thất Đại Thánh đến từ Vạn Linh Quốc".

-"Mục đích tại hạ đến đây là vì muốn thay cho nữ vương cùng các vị đây lập nên 1 liên minh".

Lạc Long Quân và Âu Cơ đồng loạt nhíu mày nhìn đối phương nhưng họ không nói gì mà chờ đợi Bằng Ma Vương nói tiếp.

-"Nữ vương của bọn ta muốn t·ấn c·ông lên Tiên Giới nên cô ta cần sự giúp sức của các vị".

Lạc Long Quân nghe vậy liền giật mình đồng thời cảm thán nói.

-"Đánh lên Tiên Giới sao !? Nữ vương của các người thật đủ lớn gan hoặc là ta phải nói là liều mạng mới đúng" !

-"Nhưng mà ta không thể đẩy con cháu mình vào chỗ c·hết được nên xin rời đi cho".

Bằng Ma Vương dù bị từ chối nhưng anh ta vẫn không chút phật lòng mà ngược lại còn nở nụ cười nhẹ như đã đoán trước được câu trả lời của Lạc Long Quân.

-"Nếu như ta nói Vạn Linh Quốc bọn ta có đồng minh là thần hệ Hy Lạp, Bắc Âu và Phật Giáo từ Thiên Trúc thì sao" ?

Tất cả những người có mặt tại phòng bệnh của Lạc Long Quân lập tức trợn tròn mắt kinh ngạc.

Và Lạc Long Quân cũng không ngoại lệ nhưng ông đã khôi phục lại rất nhanh, ông nghiêm túc nhìn Bằng Ma Vương và nói.

-"Nếu vậy thì chúng ta sẽ được gì nếu trợ giúp các ngươi" ?

Bằng Ma Vương nở 1 nụ cười tự tin và trả lời.

-"Bọn ta sẽ giúp các vị đánh đến Hỏa Vân Động để g·iết Hiên Viên và Phục Hy đồng thời giải cứu Viêm Đế cùng đồng tộc của ông ấy".

-"Và 2 tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây nếu mọi chuyện thành công".

-"Như vậy đã đủ chứ" ?

Lạc Long Quân nhìn chằm chằm Bằng Ma Vương 1 lúc.

Sau khi xác nhận người trước mặt không hề nói dối thì ông liền đưa bàn tay mình ra.

-"Ta đồng ý".

Bằng Ma Vương ngay lập tức cười to và cũng đưa tay nắm chặt lấy tay của Lạc Long Quân.

Chương 129: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 28