Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 130: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 29
Nhóm 3 người 1 thú của Kratos vẫn đều đặn tiến về phía các tầng dưới của địa ngục TQ.
Bọn họ tổng cộng đã vượt qua hơn 3 điện và 6 tầng địa ngục lớn khác nhau, cũng như biết được những mức độ h·ình p·hạt mà các tội nhân phải chịu.
Và cũng như các tầng trên, Kratos trên đường đi cũng làm thịt không ít ác quỷ cản đường.
Ông đã trổ tài chế biến thức ăn tựa như 1 vị đầu bếp đại tài bằng các món v·ũ k·hí nhận được từ Ares.
Như món BBQ quỷ nướng được rắc tiêu đen, thịt xay ăn kèm với não sống hoặc món phá lấu lòng tiết canh.
Dù vậy có vẻ như ngoại trừ Kratos và Hình Thiên thì 1 người, 1 thú còn lại không thể nào chịu nổi 1 bữa tiệc buffet như vậy.
Cho nên Bạch Trạch và Mímir đã quyết định chui vào trong chiếc túi balô mà Kratos đeo trên lưng nhằm tránh bị cảm giác buồn nôn làm cho khó chịu.
Trong khi đang đi trong đường hầm dẫn xuống tầng dưới thì thứ đầu tiên mà họ cảm nhận được là hơi nóng cực độ phả vào mặt và mùi lưu huỳnh nồng nặc trong không khí.
Tiếp đó là vô số tiếng rên xiết đầy đau đớn của các tội nhân cùng những tiếng xèo xèo và mùi thịt cháy khét.
Và khi họ bước ra ngoài thì thứ đầu tiên mà họ thấy là 1 ngọn núi đen kịt khổng lồ.
Ngọn núi, không, phải nói là vô số dãy núi với đỉnh chạm tới tầng mây u ám trên đầu họ và nó trải dài hàng chục triệu cây số, liên miên bất tận mà không cách nào đo đếm chính xác được.
Trên các quả núi đó không hề có lấy 1 ngọn cây cọng cỏ mà chỉ toàn là các lưỡi dao bén ngót mọc lên từ mặt đất và phủ kín cả dãy núi.
Cây cối trên núi cũng là từ những thanh đại đao tạo thành, các cành của chúng là những lưỡi đao sẽ tự động vung chém mỗi khi những ngọn gió nóng rực của tầng địa ngục này thổi qua.
Còn phía dưới chân núi là các hồ dung nham sôi sùng sục liên tục tỏa khói đen và bụi đen đặc ra phủ kín xung quanh.
Những tội nhân nơi đây cũng đều cởi truồng như các tầng trên nhưng điều đáng nói là tầng này hoàn toàn không có quỷ hành hình canh giữ.
Vào lúc này thì Bạch Trạch cũng thò đầu ra khỏi balô để quan sát.
Sau khi nhìn 1 vòng rồi thì ông ta mới bắt đầu giới thiệu về nơi này.
-"Đây là địa ngục núi đao, là nơi mà những kẻ không tin và phỉ báng thần linh, những kẻ tạo nên nghiệp sát sinh sẽ bị đưa vào".
-"Toàn bộ mặt đất trên các dãy núi nơi đây đều phủ kiến những lưỡi dao bén ngọt chém sắt như chém bùn, chỉ cần tội nhân bước lên đó thôi thì đồng nghĩ với việc chắc chắn sẽ bị rớt 1 bộ phận nào đó trên cơ thể".
Kratos đang cầm lấy đầu của Mímir và Hình Thiên nhằm để cho họ quan sát khung cảnh của tầng này nghe vậy liền chỉ xuống đám tội nhân đang ngồi nghỉ ngơi trên mặt đất phía dưới chân núi rồi hỏi.
-"Nhưng cái lũ kia đâu có leo lên núi, chưa kể nơi đây hoàn toàn không có bóng nào dáng của lũ ác quỷ hành hình".
-"Vậy thì chúng đâu có lý do gì để leo lên núi đao mà ông nói tới".
Bạch Trạch ngồi trên vai Kratos lười biếng duỗi người và lạnh nhạt nói.
-"Anh chỉ cần đợi tầm vài phút là sẽ hiểu ngay thôi".
Chỉ chưa đến vài phút thì phía dưới nơi họ đứng đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Các hồ dung nham đột ngột sôi trào lên dữ dội rồi phóng thẳng lên trời vô số cột dung nham cùng với khói bụi và lưu huỳnh.
Dung nham trong hồ cũng bắt đầu trào lên mặt đất với 1 tốc độ kinh hoàng, khiến cho lũ tội nhân vốn đang ngồi nghỉ ngơi gần đó hét lên đầy hoảng sợ.
Lũ tội nhân phía dưới bắt đầu hốt hoảng la hét tán loạn cả lên đồng thời cố gắng né tránh dòng dung nham đang tiến lại gần.
Nhưng điều đó chỉ là vô ích vì những dòng dung nham đó sẽ liên tục tràn lan cho đến khi bao phủ gần như hoàn toàn các đỉnh núi.
1 số tên trong chúng thì lựa chọn nhắm mắt chịu c·hết dưới lòng dung nham, nhưng số còn lại thì bắt đầu chạy tán loạn lên trên các ngọn núi và nhanh chóng bị các lưỡi dao trên núi cắt đứt chân tay.
-"Đó thấy chưa" !
Bạch Trạch nhún vai 1 cái rồi lần nữa nằm ườn trên vai Kratos.
-"Do tầng này không có quỷ tốt canh giữ nên nhanh chân đi xuống tiếp đi Kratos".
Kratos gật đầu, ông tung người nhảy xuống dòng dung nham đang sôi trào phía dưới rồi bắt đầu chạy trên nó.
Chạy được 1 lúc thì Hình Thiên phía sau eo của Kratos đột nhiên kêu to.
-"Dừng lại, dừng lại 1 chút đã Kratos".
-"Quả núi bên trái chúng ta, cái mà có đỉnh cao nhất ấy anh có thể đi qua đó không".
-"Được".
Kratos dù không biết tại sao Hình Thiên lại muốn đến nơi đó nhưng ông cũng không ngại đi 1 vòng.
Trên đường đi Hình Thiên mới giải thích lý do cho các đồng bạn của mình.
-"Không biết tại sao nhưng kể từ khi đến thì ta có thể cảm nhận thấy có thứ gì đó đang kêu gọi ta, nó không giống như cảm giác liên kết giữa đầu và cơ thể mà là 1 thứ gì đó sâu xa hơn nữa".
-"Trực giác đang nói cho ta chỉ cần đến được nơi đó thì chúng ta sẽ có 1 món quà bất ngờ đang chờ đón".
Khi Hình Thiên vừa dứt câu thì Kratos đã bắt đầu leo lên ngọn núi đó, và đôi chân mang sandals của ông cũng đã đạp lên mặt đất đầy lưỡi dao sắc nhọn chỉa ngược lên trời kia.
Khác với lũ tội nhân bị cắt xẻo đến c·hết đi sống lại bên cạnh thì mỗi bước chân của Kratos đều sẽ nghiền nát các lưỡi dao cản đường để mà tiến lên.
Dù ngọn núi càng lên cao càng thẳng đứng nhưng Kratos vẫn đi trên đó như thể hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của trọng lực.
Và không đến 15 phút thì Kratos đã đến được đỉnh núi đó.
Nhưng trước mắt họ chỉ là 1 đỉnh núi hoang vu vắng lặng mà không có gì khác biệt với các đỉnh núi khác xung quanh đây.
-"Nơi đây không có gì cả".
Kratos cầm đầu của Hình Thiên lên để ông ta xem xét xung quanh rồi trầm giọng nói.
Hình Thiên không trả lời mà chỉ nhíu mày liên tục nhìn lên nhìn xuống, nhìn trái nhìn phải suốt 1 lúc lâu, còn Krato thì cầm lấy đầu của Hình Thiên mà đi khắp đỉnh núi để ông ta có thể tìm kiếm thứ đã kêu gọi mình.
Tầm 10 phút sau Hình Thiên bỗng nhìn thẳng vào 1 khoảng không cách họ tầm vài trăm mét và hét lớn.
-"Kratos, đánh mạnh vào nơi đó" !
Ngay khi Hình Thiên vừa dứt lời thì Kratos đã phóng tới nơi đó rồi giơ chân lên đạp vào đó mà không chút do dự.
Kratos ngay lập tức nhận thấy chân mình đã đạp phải gì đó và ông không chút chậm trễ mà tăng lớn lực chân của bản thân.
Theo 1 tiếng rầm vang dội thì 2 cánh cửa sắt méo mó to lớn đột ngột hiện ra rồi bay ngược ra phía sau.
Khoảng không xung quanh cũng nhanh chóng bị thay thế bởi những bức tường đá xám đen dày cả mét.
Và chỉ trong chớp mắt thì toàn bộ đỉnh núi trơ trọi đã bị thay thế bằng 1 tòa thành to lớn khủng kh·iếp và trải dài đến vài dãy núi.
Cả 4 người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên thứ vừa mới xuất hiện trước mắt họ này.
Rồi Kratos đưa tay chạm vào bức tường thành, ngay khi ông có thể chạm vào được nó thì 1 màn sáng màu vàng đã cản tay ông lại.
Còn Bạch Trạch thì quan sát xung quanh 1 vòng rồi ngay lập tức cảnh báo cho Kratos.
-"Cẩn thận 1 chút Kratos, tòa thành này được bố trí dựa theo thuật Kỳ Môn Độn Giáp cổ đại nên mỗi bước đi trong đây đều sẽ vô cùng nguy hiểm, chỉ cần đi sai 1 bước thôi là chúng ta sẽ bị lạc trong đây mãi mãi đó".
Vào lúc này vô số tiếng bước chân và tiếng động vật gầm gú vang lên từ bên trong tòa thành đã ngay lập tức hấp dẫn sự chú ý của đám người Kratos.
1 đoàn quân lính hàng vạn người thân mặc hoàng kim giáp tỏa sáng với những thanh đại đao sáng bóng của nhanh chóng lao ra.
Theo sau chúng là các kỵ binh cưỡi trên các chiếc chiến xa cổ đại do ngựa chiến, rồng, hổ, báo sư tử, trâu bò và gấu kéo.
Tiếp nữa là đàn cung thủ cùng với vô số công cụ dùng trong c·hiến t·ranh như xe bắn đá, nõ phá thành được 1 đám người khổng lồ kéo ra ngoài.
Dẫn đầu chúng là 1 gã đàn ông cao hơn 3m, lưng hùm vai gấu to cao lực lưỡng tựa như 1 con gấu nâu đang đứng thẳng.
Hắn ta cũng mặc giáp vàng tay cầm đại đao, eo đeo bảo kiếm và trên lưng cõng 1 cây cung to lớn mà người bình thường không cách nào kéo nổi.
Bạch Trạch ngay lập tức nhận ra đối phương là ai và nhanh chóng chui vào balô của Kratos rồi nhẹ giọng lẩm bẩm.
-"Lực Mục ! Tại sao hắn ta lại ở địa ngục Đao Sơn này" !?
-"Hắn ta không phải đã cùng Hiên Viên bay về Hỏa Vân Động rồi hay sao ? Tại sao bây giờ hắn ta lại cùng q·uân đ·ội của Hiên Viên xuất hiện tại 1 nơi như thế này" !?
Bạch Trạch đưa vuốt lên gặm, vừa gặm đầu óc ông nhanh chóng xoay chuyển nhằm tìm ra lý do vì sao mà 1 kẻ như Lực Mục và quân đoàn của Hiên Viên xây thành tại địa phủ như thế này.
-"Đến tột cùng tòa thành này đang cất giấu cái gì và tại sao Hình Thiên lại cảm nhận được có thứ gì đó đang kêu gọi chứ" ?
-"Hình Thiên cảm nhận được thứ gì đó quen thuộc đang kêu gọi, tòa thành xây dựng dựa theo Kỳ Môn Độn Giáp của Phong Hậu, Lực Mục và q·uân đ·ội của Hiên Viên xuất hiện tại Đao Sơn địa ngục".
Rồi 1 suy nghĩ khó tin nhanh chóng hiện ra trong đầu Bạch Trạch.
Dù vô cùng khó tin như ông ngay lập tức truyền âm cho cả 3 người đồng bạn của mình.
Kratos và Mímir thì không có phản ứng gì khi nghe được suy đoán của Bạch Trạch, nhưng Hình Thiên lại cất tiếng cười to.
Dù chỉ còn lại 1 cái đầu nhưng tiếng cười của Hình Thiên tựa như sóng âm lan tỏa khắp toàn bộ Đao Sơn địa ngục.
Tiếng cười vui vẻ của ông ta lớn đến mức khiến cho núi non rung chuyển, đất đai và biển dung nham đều chấn động dữ dội.
Còn đám tội nhân thì ngay lập tức nổ tung tan xương nát thịt, trở thành các màn sương máu phiêu đãng trong không khí.
Và đội quân của Hiên Viên cũng không dễ chịu chút nào, dù được tòa thành bảo vệ phần nào nhưng đầu óc của chúng cũng rung lên liên hồi và đau buốt tận não.
Sau đó tuy Hình Thiên đã ngừng cười nhưng sát khí mà ông tỏa ra đã xông thẳng tới tận trời, và ông lạnh lùng nói với Kratos.
-"G·i·ế·t sạch chúng đi Kratos" !
-----------------------------
Cùng lúc tại đầu nguồn sông Hoài nằm tại tỉnh Hà Nam TQ, Đắc Kỷ cùng với Giao Ma Vương và Di Hầu Vương đã đặt chân đến nơi này.
Cả 2 vị yêu vương đã theo lệnh của Đắc Kỷ mà đánh sập tất cả các ngọn núi xung quanh đồng thời lật ngược toàn bộ sông Hoài rồi đào sâu xuống tận lòng đất.
Và cuối cùng sau 1 khoảng thời gian tìm kiếm thì cả 3 đã tìm được thứ họ muốn tìm.
Đó là 1 cánh cổng to lớn bằng đồng xanh nằm sâu dưới chân 1 quả núi có mạch nước ngầm từ sông Hoài chảy qua.
Sau khi cả 3 xuyên qua hang động ẩm ướt nằm phía sau cánh cổng đồng thời phá hủy 1 số trận pháp bảo vệ nằm sâu trong đó thì cuối cùng thứ mà họ tìm kiếm đã xuất hiện.
Sâu bên trong cánh cổng là 1 cái hồ to lớn và trong suốt thấy đáy có thể nhìn thấy được vô số tôm cá và rong rêu bên dưới nó.
Bên bờ hồ là 1 con khỉ trông khá giống loài khỉ đuôi ngắn Tây Tạng, cao tầm 1m2 có bộ lông màu đen tuyền đang quay lưng về phía họ để cúi đầu ăn rong rêu trong tay mình.
Con khỉ đó ngoại trừ bộ lông màu đen tuyền ra thì thứ dễ gây chú ý nhất là làn da màu đỏ hồng nằm phía dưới lớp lông và cái mông đang lộ ra phía ngoài của nó cũng 1 màu đỏ rực.
Đắc Kỷ không có chút ngạc nhiên nào khi nhìn thấy có 1 con khỉ xuất hiện trong hang động bị che dấu và phong ấn bằng trận pháp như thế này.
Cô ta nheo mắt lại và nở 1 nụ cười đầy quyến rũ trên môi, rồi cô ta chậm rãi gọi ra tên của con khỉ kia.
-"Tìm được ngươi rồi Hoài Thủy Đại Yêu Quái - Vô Chi Kỳ".
Con khỉ bỗng khựng lại rồi chậm rãi quay đầu nhìn về phía 3 người sau lưng nó.
Gương mặt nó không khác gì 1 con khỉ bình thường nhưng trên mũi có nó có đeo 1 chiếc chuông bằng vàng, còn trên cổ nó là 1 chiếc vòng cổ gắn xích được cột vào vách đá bên cạnh.
Nó nhìn Đắc Kỷ với 1 ánh mắt tựa như dã thú, tràn đầy điên cuồng và tàn bạo còn miệng thì bắt đầu chảy nước dãi như c·h·ó dại, hoàn toàn giống như 1 con quái thú sẵn sàng ăn tươi nuốt sống bất cứ kẻ nào dám bén mảng đến gần nó.
Nhưng Đắc Kỷ không chút nào hoảng sợ khi nhìn thấy con khỉ đó lộ ra bộ dạng như vậy mà cô ta vẫn chậm rãi đi đến trước mặt nó tầm vài bước chân.
-"Không cần trưng ra bộ dạng đó với ta đâu Vô Chi Kỳ, bộ dạng đó của ngươi không làm ta sợ như ngươi đã làm với Đại Vũ đâu".
-"Ta đến đây hôm nay không phải là để tìm Hoài Thủy Vô Chi Kỳ đã bị Đại Vũ phong ấn".
Rồi cô ta khom lưng nhìn con khỉ và chậm rãi nói ra.
-"Mà là để tìm lão đại trong Hỗn Thế Tứ Hầu, Xích Khào Mã Hầu cơ".