Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 134: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 33

Chương 134: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 33


Sâu dưới tầng 16 của địa ngục là Hỏa Sơn địa ngục và cũng là tầng đặt cung điện cuối cùng của Thập Điện Diêm Vương do Chuyển Luân Vương quản lý đang diễn ra 1 cuộc chiến vô cùng đẫm máu.

100 vạn âm binh, thần binh dưới trướng của Ngũ Nhạc Đại Đế do [Đông Nhạc Thái Sơn Thiên Tề Nhân Thánh Đại Đế • Hoàng Phi Hổ] dẫn đầu đã kịp có mặt để chặn lại bước tiến của Kratos.

Đi theo đó là các món công cụ dùng trong c·hiến t·ranh như xe bắn đá, nõ phá thành, đại pháo cùng với các loài linh thú và quái vật to lớn với những khả năng kỳ dị có chức năng như các cỗ xe tăng hạng nặng.

Còn đối thủ của chúng là 50.000 tên chiến binh cốt đột cao hơn 2m tựa như những lon sắt di động với vô số món v·ũ k·hí nguy hiểm trên tay.

Họ đã 1 đường càn quét và chém g·iết từ những tầng trên đến tận tầng địa ngục dưới này, để rồi đối mặt với quân đoàn tập hợp binh lực của cả địa phủ và Ngũ Nhạc Đại Đế.

Các chiến binh đó mặc những bộ áo giáp công nghệ cao màu đỏ viền vàng ôm sát cũng như che kín toàn bộ cơ thể.

Toàn bộ áo giáp của các chiến binh dù cực kỳ tân tiến nhưng chúng đều được thiết kế phỏng theo những bộ giáp cổ xưa của người Sparta với mũ trụ được đính 1 dải lông màu đỏ, giáp thân mô phỏng cơ thể lực lưỡng với áo choàng nhỏ màu đỏ phủ trên vai cùng vài miếng vải phủ xuống thân dưới.

Và mỗi bộ giáp như vậy đều được tích hợp vô số tính năng khác nhau cũng như sở hữu AI hỗ trợ 24/24.

Còn trên tay họ thì cầm các loại v·ũ k·hí phục vụ cho việc tiêu diệt kẻ thù nhanh nhất và tiện lợi nhất có thể.

-"Đi c·hết đi, đây là cho những t·ra t·ấn mà bọn tao đã phải chịu" !!

Một giọng nữ vang lên từ một chiến binh cao hơn 2m tay nắm chặt thanh kiếm cưa đang cưa đầu của 1 con ác quỷ to lớn.

Máu, xương cùng với não văng tứ tung ra xung quanh khi cái đầu của con quỷ bị chẻ làm đôi nhưng đã bị chặn lại bởi 1 tấm khiên năng lượng mỏng bao bọc xung quanh nữ chiến binh.

-"Các huynh đệ theo ta" !!!

Một chiến binh khác thì đang dẫn đầu 1 nhóm nhỏ gồm 100 người lao thẳng vào quân đoàn kỵ binh c·hết chóc của địa ngục.

Dù vô cùng to lớn cục mịch nhưng tốc độ và khả năng phản ứng của các chiến binh đó không hề chậm chút nào.

Nhờ vào thừa hưởng ân huệ từ quyền năng của Kratos nên họ có 1 sức khỏe và thần kinh phản ứng hơn người, cộng thêm bộ giáp có khả năng tăng cường những khả năng đó lên hàng chục lần nữa nên việc bọn họ có thể chạy với vận tốc hàng trăm Km/h đồng thời phản ứng kịp trong tốc độ đó chỉ đơn giản như việc hít thở.

Họ đã tận dụng cơ thể to lớn cùng bộ giáp của mình để mà tông thẳng vào đoàn kỵ binh rồi lật tung những cỗ chiến xa cũ kỹ, dẫm nát lũ thú cưỡi đồng thời tiêu diệt lũ kỵ binh.

1 tên thiên binh vừa bị húc ngã khỏi thú cưỡi của mình khó khăn mở mắt, để rồi nhìn thấy 1 gã cao hơn 2m vừa xé xác con hổ mình vừa cưỡi bằng tay không.

Rồi gã đó dường như phát hiện ra tên thiên binh xui xẻo còn chưa c·hết nên chậm rãi bước tới.

Tiếng bước chân nặng nề của gã chiến binh khổng lồ tựa như những nhát búa gõ vào trái tim của hắn, để rồi dù biết là mình sẽ được phục sinh trở lại nhưng nỗi sợ hãi đã hoàn toàn phủ đầy suy nghĩ của tên thiên binh.

-"Đừng....đừng đến đây" !!!

Gã thiên binh cố gắng lê người nhằm thoát đi gã chiến binh đang tiến tới nhưng điều đó là vô ích.

Thứ cuối cùng hắn thấy được là 5 ngón tay máy móc sắc nhọn trên chiếc giáp tay đang vươn tới đầu mình.

Và những nhóm khác cũng đang làm điều tương tự nhưng mục tiêu của họ chính là những quái thú to lớn.

Họ tận dụng những động cơ phản lực được gắn sau lưng và dưới chân bộ giáp để leo lên cơ thể khổng lồ của lũ quỷ và quái thú.

Trong tiếng gầm thét đầy hoảng sợ của 1 con rồng dài hàng trăm mét, 1 chiến binh đã dùng cặp vuốt sắc nhọn trên tay để cắt mở hộp sọ của nó như xé giấy gói quà rồi nhét vào đó 1 quả bom.

-"Con tiếp theo".

Sau khi làm xong việc đó thì anh ta nói với các đồng đội bên cạnh thông qua công nghệ truyền tin được tích hợp trong mũ giáp rồi dẫn đầu nhảy lên cơ thể của 1 con quái vật khác.

Sau khi các đồng đội của anh ta đều rời khỏi thì quả bom trong sọ con rồng cũng p·hát n·ổ và g·iết c·hết nó lẫn lũ quái thú lân cận.

Trong khi các đồng đội đang t·ấn c·ông từ chính diện thì 1 nhóm nhỏ khác đang âm thầm phóng về phía hậu phương của quân đoàn thiên binh.

Dù đang chạy vô cùng nhanh nhưng các bộ giáp khổng lồ lúc này lại không hề phát ra 1 chút thanh âm nào, đồng thời nhờ vào khả năng chi phối hiệu ứng quang học mà bộ giáp đã hoàn toàn trở nên tàng hình trước con mắt của 100 vạn quân địch.

Ngay cả 4 vị đại đế, Thập Điện Diêm Vương, Phong Đô đều không cách nào dùng mắt thường phát hiện ra được họ.

Đội chiến binh bóng ma này xâm nhập hậu phương quân địch rồi âm thầm phá hủy các công cụ c·hiến t·ranh và thuận tiện á·m s·át lũ đầu não chỉ huy khiến cho 100 vạn quân địa phủ rơi vào hỗn loạn như rắn mất đầu.

Hơn 50.000 chiến binh được chia thành nhiều đoàn nhỏ tầm vài trăm người và tự phân chia nhiệm vụ với nhau dưới sự dẫn dắt của 81 vị đội trưởng.

Trong khi đó một chiến binh mặc bộ giáp cầu kì và phức tạp hơn, có vóc dáng to lớn hơn những người khác đang một thân một mình chiến đấu với hơn vài trăm âm binh, thần binh cùng 1 lúc.

Các món binh khí của chúng không cách nào đột phá được tấm khiên năng lượng bao bọc bên ngoài bộ giáp để mà chạm tới được bộ áo giáp dày cộm kia, trong khi cây đại kích to lớn trong tay ông ta lại dễ dàng chém đôi người của đám binh sĩ đang t·ấn c·ông mình.

Rồi ông ta đưa tay vặn 1 cái chốt trên thanh kích và ngay lập tức nó đã biến đổi thành 1 cây cung lớn.

Ông ta không cần nhắm mà chỉ kéo căng dây cung để bắn và 1 tia pháo năng lượng lập tức được bắn ra t·hiêu r·ụi vài con quái vật khổng lồ thành tro bụi chỉ trong tích tắc.

Và từ trong quân địa phủ, 4 bóng người mặc chiến giáp cổ đại cưỡi thú cưỡi nhanh chóng lao lên cản lại hành động tàn sát của vị chiến binh cao lớn kia.

-"Đừng hòng bọn ta để ngươi tiếp tục lộng hành".

Một người đàn ông trung niên mặc giáp tướng quân cưỡi trâu thần ngũ sắc, tay cầm một cây roi màu vàng quất về phía gã chiến binh cao lớn.

3 vị tướng quân khác cưỡi chiến mã cũng lao vào cùng 1 lúc và đâm v·ũ k·hí trong tay mình về phía đối phương.

Nhưng gã chiến binh cao lớn kia chỉ múa may thanh đại kích trong tay vài cái đã dễ dàng khóa lại các món v·ũ k·hí của kẻ địch vào phần khuyết trên thanh kích và chặn đứng các đòn t·ấn c·ông.

Chiếc nón giáp trên đầu gã chiến binh cao lớn tự động giải thể và để lộ ra gương mặt của Xi Vưu tộc trưởng tộc Cửu Lê.

-"Dù nói như vậy nhưng 4 tên thảm hại các ngươi thậm chí còn không thể thu hồi nổi binh khí từ tay ta nữa".

Xi Vưu cười khinh thường nhìn 4 gã tướng quân đang đỏ mặt tía tai cố gắng rút v·ũ k·hí của mình ra khỏi thanh đại kích của Xi Vưu.

Rồi Xi Vưu dường như phát hiện điều gì đó thú vị nên không nhịn được mà hỏi.

-"Nếu ta nhớ đúng thì các ngươi là ngũ nhạc(5 ngọn núi) đúng không" ?

-"Sao ở đây lại chỉ có 4 người thôi vậy" ?

Sắc mặt của 4 gã tướng quân càng thêm âm trầm và tối đen như mực sau khi nghe Xi Vưu hỏi như vậy.

5 người bọn chúng chính là Ngũ Nhạc đại đế cùng tiến cùng lùi, nhưng mà tên của Sùng Hắc Hổ đã biến mất khỏi Phong Thần Bảng và bản thân hắn cũng đã m·ất t·ích sau cuộc chinh phạt các vùng man di vài tháng cho nên ngũ nhạc hiện giờ chỉ còn lại 4 người mà thôi.

Nhưng việc mất mặt như vậy bọn chúng tuyệt đối sẽ không nói ra.

[Đông Nhạc Đại Đế • Hoàng Phi Hổ] hay còn được biết đến dưới cái tên Thái Sơn Phủ Quân trợn mắt phẫn nộ và quát lớn.

-"Tội nhân to gan dám trốn khỏi địa phủ và bất kính thiên thần tội nặng 1 bậc" !

-"Mau bó tay chịu trói nếu không bổn đế sẽ đánh cho ngươi hồn phi phách tán không được siêu sinh" !!

Xi Vưu nghe vậy lập tức cười lớn, tiếng cười tràn đầy sự chế giễu cũng như khinh thường trước lời nói của Hoàng Phi Hổ.

Rồi ông 1 tay ghì chặt thanh đại kích của mình để 4 gã đối diện bị kéo theo, sau đó đưa tay trái lên kê sát lỗ tai rồi hỏi lại.

-"Hả !? Ngươi vừa nói gì có thể nói lại cho ta nghe được không ? Ta vừa phục sinh nên lỗ tai có chút dùng không tốt" !!

Hoàng Phi Hổ, Văn Sính, Thôi Anh, Tưởng Hùng giận tím mặt nhưng không ai dám mở miệng nói chuyện vì chỉ cần bất cẩn 1 chút thôi thì cả 4 người bọn chúng sẽ ngay lập tức bị Xi Vưu kéo ngã khỏi ngựa ngay.

Rồi Xi Vưu đột ngột nhấc thanh đại kích lên không làm cho cả 4 người bọn chúng vốn đang nắm chặt binh khí cũng không kịp phản ứng mà bị kéo lên theo.

-"Phế vật".

Nói rồi Xi Vưu quét 1 cái liền lập tức làm cho bọn chúng văng rớt ra xa lăn vài vòng trên đất.

Khi bọn chúng phẫn nộ ngẩng đầu nhìn ông ta thì Xi Vưu đang vác kích trên vai và đưa tay ngoắc ngoắc với 1 nụ cười khinh thường trên môi.

-"Nếu đám phế vật các ngươi làm được thì cứ xông lên mà làm, dù sao Xi Vưu ta cũng không phải là kẻ bị hù lớn".

-"XI..XI VƯU" !!??

Cả 4 người Hoàng, Văn, Thôi, Tưởng ngay lập tức hét lên, cái tên đó chỉ cần là người TQ thì ít ai không biết, và cả 4 người bọn họ càng là nghe danh của đối phương mà lớn lên.

Dù không biết lý do vì sao Xi Vưu lại có mặt dưới địa ngục nhưng cái tên của Binh chủ Xi Vưu đã đủ để cả 4 người bọn họ phải cẩn thận ứng phó.

-"Cả 4 người các ngươi cùng lên đi để tránh nói ta lấy lớn h·iếp nhỏ".

-"Nếu các ngươi không g·iết được ta thì Xi Vưu ta sẽ lấy đầu của 4 người các ngươi treo lên bộ giáp này làm vật trang trí đó".

--------------------------------------------

Tại Vạn Linh Quốc lúc này cũng đang diễn ra 1 sự việc khó tin.

Trong màn đêm yên tĩnh, 1 căn nhà trong chiếc mai rùa khổng lồ đã được giăng đầy kết giới nhằm ngăn chặn bất cứ âm thanh hay tiếng ồn nào có thể lọt ra ngoài.

2 Tôn Ngộ Không lúc này đang dùng gậy như ý trong tay đè chặt Bạch Long Mã và Sa Ngộ Tịnh xuống dưới đất, và cả 2 người đang hoảng sợ nhìn khung cảnh trước mắt họ với vẻ hoảng sợ và khó tin đến tột độ.

-"Thả đệ ra đại sư huynh" !!

-"Nhị sư huynh, huynh đang làm gì vậy nhị sư huynh" !!!???

-"Đại sư huynh mau cản nhị sư huynh lại đi mà" !!

Dù 2 sư đệ đang van nài khẩn thiết nhưng Tôn Ngộ Không lại không hề có ý định thả tay ra, mà ngược lại còn tăng lớn sức mạnh để bảo đảm Bạch Long Mã cùng Sa Ngộ Tịnh không thoát ra được.

Huyền Trang ngồi xếp bằng trên chiếu đưa mắt nhìn 3 đồ đệ của mình, rồi sau đó ông quay đầu nhìn nhị đồ đệ của mình đang tiến lại gần với bộ dạng đáng sợ trên mặt như thể muốn ăn tươi nuốt sống ông vậy.

-"Bát Giới, đã bao lâu rồi bần tăng chưa từng thấy con lộ ra yêu tướng như vậy rồi" ?

Dù đã đoán được ý định của nhị đồ đệ nhưng Huyền Trang vẫn nhìn đối phương bằng ánh mắt hiền từ và bình thản hỏi.

Bát Giới nhìn Huyền Trang 1 lúc lâu nhưng không trả lời, rồi từ từ đưa tay bóp lấy cổ của Huyền Trang và nâng ông lên khỏi mặt đất.

Trư Bát Giới nhìn Huyền Trang trên tay mình dù đang vô cùng khó thở nhưng ánh mắt ông vẫn không có 1 chút nào oán hận hoặc tức giận khi bị đồ đệ mình đối xử như vậy, sau đó Bát Giới không nhịn được mà hỏi ông ta.

-"Ông không hận ta sao" ?

-"Ta và đại sư huynh đã phản bội ông mà ông khó có chút nào oán hận chúng ta sao" !?

Bàn tay của Trư Bát Giới thoáng bóp chặt khiến cho Huyền Trang càng thêm khó thở, nhưng ông vẫn gắng gượng nở 1 nụ cười trên môi rồi đáp.

-"Không hận, bần tăng tuyệt đối sẽ không hận các con cũng sẽ không hối hận vì được gặp lại các con 1 lần nữa".

-"Như vậy thì ông đi c·hết đi" !!

Nói rồi Trư Bát Giới dùng tay còn lại đâm xuyên qua ngực của Huyền Trang rồi rút quả tim đang đập của ông ra khỏi lồng ngực.

Trư Bát Giới ném cái xác của Huyền Trang qua 1 bên rồi dẫn đầu ra khỏi cửa, không thèm nhìn lấy 2 vị sư đệ đang khóc như mưa và nguyền rủa mình lấy 1 chút.

Tôn Ngộ Không thoáng dùng sức và ngay lập tức đã đánh ngất Bạch Long Mã cùng Sa Ngộ Tịnh, sau đó nó liền đi theo Trư Bát Giới ra khỏi căn nhà nơi 5 thầy trò cư trú.

-"Đi thôi đại sư huynh, chúng ta phải đem món bảo vật này về cho [Sư Phụ] càng sớm càng tốt".

Nói rồi Trư Bát Giới xòe bàn tay đẫm máu của mình ra trước mặt Tôn Ngộ Không.

Không biết từ lúc nào trái tim trên tay của hắn đã biến thành viên xá lợi mắt Phật của Huyền Trang và nằm yên tĩnh trong tay hắn.

Con heo và con khỉ nhờ sự bảo vệ của xá lợi nên không còn sợ màn sương độc nữa, nên sau khi ra khỏi cái mai rùa liền lập tức tung người lên không và bay thẳng 1 mạch về hướng Tây của TQ.

Cùng lúc Thủy Thiên, Phong Thiên, Hỏa Thiên, La Sát Thiên cùng Nguyệt Thiên cũng âm thầm đuổi theo con khỉ và con heo kia.

--------------------------------------------

Cùng lúc tại khu rừng nằm giữa biên giới Ấn Độ, có 1 con khỉ Macaca nhỏ đang nằm ngủ phía dưới 1 gốc cây bồ đề lớn bỗng giật mình tỉnh giấc.

Nó ngước mặt nhìn về phía Đông và liên tục giật giật lỗ tai như thể đang lắng nghe âm thanh gì đó.

Rồi nó ngay lập tức nhe răng trợn mắt kêu ầm lên đồng thời vò đầu bứt tai rồi kích động nhảy lên nhảy xuống khỏi cái cây.

Lũ động vật xung quanh cũng bị tiếng ồn do con khỉ gây ra đánh thức và nhìn kẻ gây rối kia bằng 1 ánh mắt bất thiện.

Ngay trước khi lũ động vật xung quanh lao lên cho con khỉ gây rối 1 bài học thì con người duy nhất đang ngồi dưới gốc cây đa cũng đã mở mắt, rồi người đó đưa tay nâng con khỉ lên và đặt lên vai mình.

Bằng một giọng nói trẻ trung và từ tốn người đó chậm rãi nói với con khỉ.

-"Khỉ con à khỉ con, đừng bị tai của con làm cho phiền não. Mắt thấy chưa chắc thật, tai nghe chưa chắc đúng nên đừng vì những gì con nghe được mà để tâm thần dao động như vậy".

Con khỉ trên vai cậu thiếu niên ngay lập tức nhảy xuống đất và múa may quay cuồng đồng thời liên tục kêu lên nhằm diễn lại những gì đã diễn ra tại 1 nơi nằm cách xa khu rừng mà họ đang ở.

Sau khi đã diễn tả xong xuôi nó liền quỳ xuống dưới đất rổi chắp tay vái lạy như thể van xin cậu thiếu niên kia.

Thấy vậy cậu thiếu niên thở dài gật đầu rồi từ tốn nói với nó.

-"Nếu con đã nói như vậy thì bần tăng cũng sẽ không ngăn cản con nữa".

-"Dù con cùng với Xích Khào Mã Hầu đã được Hanuman truyền thụ võ nghệ và phép thuật trong mơ nhưng tuyệt đối phản muôn ngàn lần cẩn thận biết chưa" ?

-"Bần tăng cũng không muốn nhìn thấy con rơi vào kết cục như năm xưa đâu".

Con khỉ liên tục gật đầu và bái lạy cảm tạ cậu thiếu niên.

-"Trước khi đi thì con cứ chọn lấy 1 món bất kỳ tại đây cho con và Xích Khào Mã Hầu phòng thân đi".

Cậu thiếu niên nói xong liền nhắm lại 2 mắt và chìm sâu vào thiền định.

Còn con khỉ thì nhìn ngó xung quanh 1 lúc lâu để rồi sau đó nó nhảy xuống cái ao phía sau cây bồ đề và hái 1 bông hoa sen lên, sau đó nó hí hửng chạy đến bên cạnh cậu thiếu niên và nhặt lấy thanh sắt đen xì mà cậu thiếu niên dùng để lùa tro, lùa củi khi nấu nước uống lên rồi gác nó trên vai.

Sau khi tạm biệt cậu thiếu niên và lũ động vật xung quanh thì nó liền nhảy lên không rồi nhào lộn 1 cái và ngay lập tức nó đã biến mất giữa không trung.

Khi nó xuất hiện trở lại thì đã là tại 1 khu vực tiếp giáp với TQ.

Con khỉ nhỏ lúc nãy giờ đã cao lên tầm 1m2, thân mặc 1 chiếc áo cà sa cũ nát và vác trên vai 1 cây gậy sắt đen tuyền với 2 đầu bịt vàng, phía sau eo của nó thì giắt 1 đóa hoa sen đỏ tươi ướt át.

Nếu có ai quen biết Tôn Ngộ Không sẽ ngay lập tức nhận ra dung mạo của nó và Tôn Ngộ Không trông giống nhau đến 80% và chỗ khác nhau nhất có lẽ là con khỉ này có đến tận 6 cái lỗ tai.

Chương 134: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 33