Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 140: Kết thúc chuyến hành trình tại Địa Phủ và cuộc xung đột không ai biết, cùng tin vui cho đất nước tự do

Chương 140: Kết thúc chuyến hành trình tại Địa Phủ và cuộc xung đột không ai biết, cùng tin vui cho đất nước tự do


Tại khu sân trống phía trước cung điện của Chuyển Luân Vương, 1 người đàn ông cao 3 cơ bắp cuồn cuộn với làn da màu đồng đang vươn vai vặn eo làm động tác khởi động.

Dưới chân ông ta là hàng trăm chiến sĩ tộc Cửu Lê đã cởi giáp và nằm té ra khắp sân với đầy vết bầm trên cơ thể.

Người còn đứng trước mặt ông ta chỉ còn lại Xi Vưu, Phong Bá, Vũ Sư và 1 người đàn ông cao lớn không thua Xi Vưu có tên Khoa Phụ.

Dù vậy trạng thái của cả 4 người bọn họ đều không được gọi là tốt, vì họ đang đổ mồ hôi khắp người và thở dốc 1 cách nặng nhọc đến mức có thể sẵn sàng đứt hơi bất kỳ lúc nào.

Tuy đang run rẩy và cố chống đỡ cơ thể để không té gục xuống trước mặt người đàn ông, nhưng cả 4 người họ đều đang nở nụ cười vô cùng vui sướng mà không có chút nào tức giận.

-"Chậc, 4 đứa nhóc các ngươi vẫn còn đứng được sao" !?

-"Có vẻ cơ thể này đã yếu đi khá nhiều sau khi bị trấn áp dưới đáy huyết hải rồi".

Gã đàn ông cao lớn tặc lưỡi rồi phiền muộn nói.

Sau đó ông ta quay đầu nhìn Kratos đang ngồi uống trà bên cạnh Thập Điện Diêm Vương và theo dõi bọn họ rồi nói to.

-"Ê Kratos, thực lực hiện tại của ta đã yếu đi đáng kể nên cần thời gian khôi phục".

-"Trong lúc đó thì đưa ta mấy món trang bị anh đã hứa cho ta dùng đỡ đi".

Bạch Trạch ngồi trên vai Kratos cũng đưa chén trà nhỏ lên nhấp 1 ngụm rồi khinh bỉ nhìn người đàn ông.

-"Đừng có mà giả điên Hình Thiên, ông làm như lão phu ta không nhìn ra ông đã cố nương tay với họ sao" !?

-"Suy cho cùng thì ông chỉ muốn đòi trang bị từ Kratos mà thôi, đúng không" ?

Nghe Bạch Trạch nói toạc ý định của bản thân như vậy, Hình Thiên không hề cảm thấy xấu hổ mà ngược lại còn gật đầu thẳng thắn thừa nhận.

-"Đúng vậy".

Hình Thiên thẳng thắn như vậy lập tức khiến cho Bạch Trạch á khẩu trước độ dày của da mặt ông ta, còn Mímir thì hô hô cười lớn trong khi theo dõi từ phía sau.

Thập Vương cũng âm thầm cảm thán tính cách và sức mạnh của Hình Thiên, họ rốt cuộc đã biết được lý do mà Hình Thiên dám đơn thân độc mã đánh lên Thiên Đình năm xưa.

Trước khi Kratos kịp nói chuyện thì hình chiếu của Hậu Thổ đã lên tiếng đánh gãy nó đồng thời tiến hành đuổi khách.

-"Đủ rồi ! Các ngươi muốn hoạt động 1 chút sau khi lấy lại cơ thể của Hình Thiên thì cũng đã làm rồi, muốn tiếp tục làm gì nữa thì quay về Nhân Giới mà làm đi" !

-"Đừng có tiếp tục gây rắc rối tại Địa Phủ nữa".

Nghe vậy Hình Thiên liền liếc mắt 1 cái rồi đưa chân đá đá mấy cái người tộc nhân của mình dưới đất.

Sau đó cả đoàn người Kratos bắt đầu thu dọn đồ đạc và chuẩn bị sẵn sàng để rời khỏi Địa Phủ với sự hỗ trợ từ Hậu Thổ.

Ngay trước lúc rời đi, Hình Thiên đột ngột quay đầu lại và hỏi Hậu Thổ 1 câu.

-"Chúng ta đang chuẩn bị đánh lên Tiên Giới, Minh Giới các ngươi có muốn tham gia cùng không" ?

Hậu Thổ im lặng liếc nhìn đám cấp dưới đang kinh hồn táng đảm xung quanh 1 cái, sau đó bà phất tay lên và vận dụng quyền hạn của mình tiến hành dịch chuyển cho 50.000 người phía trước.

Trước khi 50.000 người hoàn toàn biến mất thì Hậu Thổ mới nhẹ giọng lẩm bẩm.

-"Việc đó bổn cung sẽ suy nghĩ lại sau".

Dù vô cùng nhẹ nhưng người xung quanh đều không phải là người thường nên đều nghe vô cùng rõ ràng, còn Hình Thiên càng là cười to trước khi biến mất hoàn toàn.

Sau khi đoàn người Kratos đã biến mất và để lại không khí tĩnh lặng vốn có của Địa Phủ thì Diêm La Vương liền tiến lên vái Hậu Thổ 1 cái rồi hỏi.

-"Bẩm nương nương, không lẽ người thật sự muốn tấn công Tiên Giới thật sao" !?

-"Nếu làm như vậy người không sợ trật tự của Tam Giới sẽ sụp đổ hay sao" ?

Hình chiếu của Hậu Thổ lắc đầu 1 cái rồi hóa thành hạt vàng và tan biến, chỉ để lại giọng nói của bà vang vọng trong đầu của các cấp dưới đáng tin của bà.

-"Không cần lo lắng, mục tiêu của chúng là Đạo Môn và Phật Môn. Thiên Đình không phải là kẻ địch mà ngược lại còn đồng minh của chúng nữa".

Sau khi thu hồi hình chiếu thì Hậu Thổ mới thu hồi lại tinh thần của mình về lại điện Bình Tâm.

Bà quay đầu nhìn Zeus đang chống má nhìn bà chằm chằm rồi nhẹ giọng hỏi.

-"Bổn cung đã làm theo ý muốn của ngài, không biết ngài còn cần gì nữa không" ?

-"Không có, bà đã đưa ra 1 quyết định chính xác đó Hậu Thổ Nương Nương".

Zeus hài lòng gật đầu 1 cái, sau đó liền đưa chén trà trong tay lên uống cạn rồi nhanh chóng đứng dậy.

Ngay trước mặt Hậu Thổ, thân hình của Zeus nhoáng lên 1 cái liền đã biến thành 1 con đại bàng trắng khổng lồ.

Con đại bàng kêu to 1 tiếng liền bay lên không và nhanh chóng biến mất giữa chân trời, để lại Hậu Thổ phía sau chìm vào suy tư về tính đúng sai của quyết định mà mình đã đưa ra.

-"Hy vọng ngài sẽ không lừa gạt ta đi, Thiên Đế Zeus".

Nhẹ giọng lẩm bẩm 1 câu Hậu Thổ liền quay người tiến sâu vào trong cung điện.

------------------------------

Tại 1 khu vực xa xôi của Địa Phủ, 1 người đàn ông đầu trọc mặc áo cà sa, đầu đội mũ ngũ Phật còn tay thì cầm tích trượng đang nhìn xuống gã đạo sĩ mình đầy vết thương nằm dưới chân ông ta.

Còn bên cạnh ông ta là một con thú to lớn với hình dạng trông như sư tử kết hợp với kỳ lân TQ, trên đầu nó là 1 cái sừng nằm ngay giữa trán và hơi cong về phía sau.

Con thú có 1 đôi lỗ tai lớn được che phủ bởi bộ lông bờm màu xanh ngọc của nó.

-"Con lừa trọc c·h·ó c·h·ế·t dám đánh lén bổn tọa !! Ngươi định khơi mào chiến tranh giữa Phật Môn và Đạo Môn sao" !?

Gã đạo sĩ có dung mạo giống hệt Thái Ất Chân Nhân vừa nôn ra máu vừa mắng.

-"A Di Đà Phật, Thái Ất thí chủ không nên nói như vậy. Rõ ràng vết thương của thí chủ là do những kẻ đã đột nhập vào Địa Phủ gây ra mà".

-"Bần tăng nhất định sẽ bẩm báo lại là Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn đã chiến đấu anh dũng và cùng địch nhân đồng quy vu tận. Mấy vị trên đó nhất định sẽ truy phong cho thí chủ mà nên cứ việc yên tâm đi".

Tên hòa thượng cười híp mắt và vui vẻ nói.

-"Giỏi lắm Địa Tạng, Phật Môn các ngươi định chơi trò gắp lửa bỏ tay người sao" !?

Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn phẫn hận nhìn Địa Tạng và nghiến răng nghiến lợi nói.

-"Nếu như bản tôn ta còn ở thì con lừa trọc nhà ngươi làm sao dám vô lễ với bổn tọa như vậy" !!

-"Đợi bản tôn ta trở về thì Đạo Môn bọn ta nhất định sẽ san bằng Linh Sơn Đại Lôi Âm Tụ của Phật Môn các ngươi, dù tên phản bội Đa Bảo có mượn tín ngưỡng của lũ phàm nhân mà ngang hàng được với đại sư bá và sư phụ thì cũng không bảo vệ được các ngươi đâu" !!!

-"Im lặng" !!

Địa Tạng mắt hiện phẫn nộ đột ngột nâng tích trượng lên rồi gõ mạnh xuống đầu của Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn, làm cho gã đạo sĩ lập tức đầu óc vỡ toang ra mà c·h·ế·t ngay lập tức.

Sau khi làm xong Địa Tạng mới nâng trượng lên và dùng phép thuật loại bỏ đi máu và óc dính trên đó.

Còn cái xác của Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn thì chậm rãi hóa thành hạt và biến mất.

-"Đi thôi".

Nói rồi Địa Tạng quay đầu bỏ đi.

Chỉ là đi được 1 lúc Địa Tạng không nghe được tiếng trả lời từ thú cưỡi của mình nên nhíu mày lại và trầm giọng nói.

-"Đế Thính ngươi không nghe được bổn tọa nói gì sao" !?

Vẫn không 1 tiếng hồi đáp nào vang lên từ phía sau và điều này lập tức khiến cho Địa Tạng tức giận.

Hắn giậm mạnh cây trượng xuống đất rồi quay đầu lại định mở miệng trách mắng con thú cưỡi của mình, nhưng hắn ta lập tức sững sờ trước những gì mình đang thấy.

Con thú Đế Thính của hắn ta vẫn ở tại vị trí cũ nhưng bây giờ nó đang co đầu cụp tai, cuốn người lại thành 1 cục bông và nằm yên bất động trên mặt đất.

Nếu không phải cơ thể của Đế Thính vẫn còn đang run rẩy thì Địa Tạng đều đã cho là thú cưỡi của mình đã c·h·ế·t rồi.

Và đây cũng là lần đầu tiên Địa Tạng thấy Đế Thính sợ hãi đến mức này.

Hắn ngay lập tức nắm chặt tích trượng và viên ngọc trên tay đồng thời cảnh giác nhìn về phía trước.

Tại đó 1 chàng thanh niên mặc trang phục Shervani nạm đầy đá quý với các họa tiết hình bánh xe đang đứng chắp tay nhìn mình.

Không biết lý do vì sao nhưng chỉ nhìn thấy chàng thanh niên kia thôi cũng đủ khiến cho linh hồn của Địa Tạng rung lên.

Đè xuống bất an trong lòng Địa Tạng cảnh giác hỏi đối phương.

-"Ngươi......là ai" !?

Nghe vậy chàng thanh niên liền dùng đôi mắt đen láy thâm thúy của mình nhìn thẳng vào Địa Tạng.

Ánh nhìn của chàng thanh niên dường như đã xuyên thấu cơ thể và nhìn rõ linh hồn của Địa Tạng, rồi chàng thanh niên thản nhiên mở miệng nói ra 1 câu khiến cho Địa Tạng như rơi vào hầm băng.

-"Đóng vai Địa Tạng Vương Bồ Tát lâu như vậy hẳn ngươi cũng kiếm đủ tín ngưỡng rồi đúng không, Kim Kiều Giác".

!!!!!!!!!!!!!!

------------------------------

Tại nước Mỹ vùng đất của tự do.

Tổng Thống đang thảo luận với các quan chức cấp cao thuộc Nội Các về tình hình phát triển của quốc gia tại lầu Năm Góc sau khi Trung-Nam Mỹ đã tuyên bố ly khai khỏi Bắc Mỹ và thành lập nên 1 quốc gia riêng.

Lý do cho việc đó bắt đầu từ sự kiện mà họ gọi là [Vũ Xà Thần Thức Giấc(Feathered Serpent Awake] do Kukulcan gây ra.

Dù hậu quả sau đó diễn ra không phải là chủ đích của Kukulcan nhưng thần cách của cô đã ảnh hưởng nặng nề đến toàn bộ châu lục này.

Hệ sinh thái của toàn bộ Châu Mỹ đã chịu ảnh hưởng của Kukulcan mà tua ngược về thời kỳ siêu cổ đại được gọi bằng cái tên kỷ Jura, dẫn đến việc nồng độ ma lực cũng tăng cao bất thường đồng thời khiến cho các loài động - thực vật siêu cổ đại đã sớm tuyệt chủng phục sinh.

Các loài khủng long và thú ăn thịt cổ đại 1 lần nữa bước đi trên mặt đất, các loài động vật biển siêu nguy hiểm cũng bơi lặn tại các vùng biển lân cận và các loài thực vật cũng đã hoàn toàn phủ xanh Châu Mỹ, biến nó thành 1 thiên đường hoang dã của động vật.

May mắn thay nhân loại tại đây đã sử dụng phép thuật để ngăn chặn và đánh đuổi lũ động vật nguy hiểm nên không có thương vong nào xảy ra.

Và họ cũng bắt đầu nếm thử thuần hóa lũ động vật cổ đại và các loài khủng long ít nguy hiểm hơn.

Trung Mỹ và Nam Mỹ sau sự kiện đó đã tuyên bố tách khỏi Bắc Mỹ và đa phần dân số đều đổi sang tín ngưỡng các vị thần Maya-Aztec cổ đại đồng thời bắt đầu sống hòa hợp với thiên nhiên theo như ý nguyện của Kukulcan, trong khi Bắc Mỹ vẫn kiên trì chủ nghĩa nước Mỹ tối thượng của họ.

Lúc này đường dây nóng của Tổng Thống reo vang đã tạm thời cắt đứt cuộc họp.

Tổng Thống làm dấu cho các quan chức xung quanh giữ im lặng rồi mới nhấc ống nói lên.

-"Tổng Thống đang nghe đây".

Từ bên kia đường dây, 1 giọng nói trung niên đầy kích động vang lên.

-"Thưa Tổng Thống, tôi là tiến sĩ Johanson McWelt của viện nghiên cứu 7154, trưởng viện nghiên cứu đồng thời là trưởng bộ phận nghiên cứ của dự án [Project G.O.D] đây ạ".

-"Rất vui được nói chuyện với ông, tiến sĩ Johanson".

-"Có chuyện gì mà ông lại gọi thẳng vào đường dây nóng của tôi như vậy ? Tôi đang giữa cuộc họp nên ông có thể tóm tắt ngọn gọn được chứ".

Vị Tổng Thống chào xã giao 1 câu liền lập tức tiến vào vấn đề chính.

-"Vâng thưa Tổng Thống, dự án bí mật mà chúng ta nghiên cứu đã thành công rồi thưa ngài" !!!

Tiến sĩ Johanson từ đầu dây bên kia không kìm được sự kích động mà gần như hét lên trong ống nói.

Trái tim của Tổng Thống thoáng lỡ nhịp khi nghe được điều đó, ông cố gắng bình tĩnh hết mức có thể và hỏi.

-"Tiến sĩ Johanson, ông không có nói đùa với ta đúng chứ" !?

-"Ông có biết ta có thể đưa ông ra tòa án quân sự nếu dám nói dối ta chứ" ?

-"Tôi không hề nói dối thưa ngài, tôi lấy danh dự của 60 tiến sĩ và giáo sư của viện nghiên cứu 7154 ra làm đảm bảo".

Tổng Thống cúp điện thoại và hít thở sâu để bình tĩnh lại sau khi nhận được tin tức từ viện trưởng Johanson.

Ngay trước ánh mắt kinh ngạc của các quan chức cấp cao xung quanh, Tổng Thống lập tức trì hoãn cuộc họp và ra hiệu cho các quan chức tối cao của từng ngành đi theo mình mà không nói 1 lời.

Và mục đích của họ là viện nghiên cứu 7154 nằm sâu 200m dưới lòng đất tại 1 khu quân sự nằm trong sa mạc thuộc tiểu bang Texas.

Chương 140: Kết thúc chuyến hành trình tại Địa Phủ và cuộc xung đột không ai biết, cùng tin vui cho đất nước tự do