Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 147: Xích Khào, Lục Nhĩ và Thông Tý
Màn hình ngay lập tức chuyển sang 1 nơi khác ngay sau khi bị Zeus đá văng đi.
Lần này trong màn ảnh là 1 khu vực hoang vu cằn cỗi và không hề có dấu vết nào của cây cỏ hoặc các loài động vật từng tồn tại.
Tại đây chỉ có vô số các loại khoáng sản cùng đá quý nằm trải dài trên mặt đất kéo xa đến tận đường chân trời.
Trên góc phải màn hình là tên của nơi đó [Tiên Giới - Tây Ngưu Hạ Châu].
Dân mạng A đánh lên khung chat.
-"Vàng, kim cương, ngọc lục bảo !! Nhiều quá !! Làm sao mà có nhiều vàng bạc châu báu quá vậy" !!!
Dân mạng B cũng cảm thán.
-"Đúng vậy, chỉ cần đến nơi đó hốt 1 mớ thì bảo đảm là suốt phần đời còn lại chỉ cần nằm hưởng thụ là được rồi" !
Dân mạng C.
-"Tĩnh táo lại đi các chú, mấy thứ đó đúng là quý hiếm nhưng trong thời đại hiện nay thì chúng chỉ xếp hạng 2 mà thôi".
-"Hiện tại thì tri thức, sức mạnh và ma pháp mới là top 1 biết chưa hả" ?
Dân mạng A ngay lập tức đáp trả.
-"Thế thì mạn phép hỏi anh bạn đây đã đạt đến cấp độ gì trong 5 rank của Ma Pháp Sư là Grand, Brand, Pride, Fes và Cause rồi ? Đừng có nói bro là dân newbie thuộc 2 rank Count và Frame đó nhé" ?
-"Các viện trưởng của các Học viện phép thuật trên thế giới đa số chỉ đạt đến Brand hoặc Pride mà thôi, còn Grand thì chỉ là truyền thuyết"
-"Và tôi cũng vừa được nhận chứng chỉ rank Cause, và đang vô cùng thiếu tiền để mua các nguyên liệu ma pháp cùng ma đạo thư để nghiên cứu đây".
-"Không có tiền thì đừng có mơ mà nghiên cứu sâu ma pháp nhé".
Dân mạng C thấy vậy liền hạ giọng.
-"Sorry, sorry ! Tôi chỉ muốn nhắc những người khác đừng coi trọng tiền bạc quá mà lầm đường thôi".
Vào lúc này thì dân mạng D cũng đưa ra phân tích của bản thân.
-"Tiên Giới - Tây Ngưu Hạ Châu sao" ?
-"Trong thuyết ngũ hành thì phương tây thuộc Kim, mà Kim là chỉ vàng và các loại kim loại nên Tây Ngưu Hạ Châu là 1 vùng đất hoang vu chỉ có vàng bạc và khoáng sản cũng là điều dễ hiểu".
Và khung chat vẫn tiếp tục kéo dài trong khi màn hình đã tiếp tục di chuyển.
Lần này trong màn hình cũng hiện ra hình ảnh của 1 con khỉ có bộ lông đen và làn da đỏ rực, nó đứng tại dưới bóng râm của 1 quả núi đá rồi đưa miệng thổi nhẹ vào đống vải cũ sờn nát trước mặt mình.
Ngay lập tức đống vải đó bắt đầu bay lơ lửng lên không và tự động chắp vá vào nhau, tiếp đó con khỉ đưa tay lên bứt 1 cọng lông rồi thổi nó về phía đống vải.
Cọng lông vừa bay đi lập tức hóa thành 1 cây kim và 1 số tấm vải tự động chuyển thành sợi rồi xỏ vào lỗ kim, sau đó cây kim nhanh chóng xuyên qua các tấm vải đang lơ lửng và may chúng lại.
Chẳng mấy chốc đống vải đó đã được may thành 1 chiếc áo cà sa rồi chậm rãi rơi xuống đất.
Con khỉ đưa tay đón lấy chiếc áo rồi chùm nó lên người, sau đó nó đưa tay vuốt phẳng lại chiếc áo trên người.
-"Vô Chi Kỳ sư huynh chụp lấy".
1 giọng nói vang lên phía sau con khỉ và nó ngay lập tức quay người rồi vươn tay ra phía trước.
Dân mạng S.
-"Vô Chi Kỳ !? Thủy Viên Đại Thánh - Vô Chi Kỳ" !!??
Dân mạng K.
-"Sao vậy bro ? Bộ nó nổi tiếng lắm hả" ?
Dân mạng Y gõ lên khung chat.
-"Không đâu bro, nó cũng không nổi tiếng lắm đâu".
Dân mạng K khó hiểu hỏi.
-"Vậy tại sao gã phía trên ngạc nhiên dữ vậy" ?
Dân mạng Y lập tức giải thích.
-"Trong thần thoại TQ thì nó chỉ được biết đến như 1 con yêu quái đã bị vua Đại Vũ giam cầm trong lúc trị thủy".
-"Nhưng theo 1 số thông tin bên lề thì con khỉ này có khả năng là 1 trong 4 con khỉ đồng tộc với Tôn Ngộ Không, và điều đó khiến nó nổi tiếng hơn".
!!!!!!!!!!!!
Trong khi các dân mạng đang tiếp tục thảo luận thì hình ảnh trong video vẫn tiếp tục.
Trong video thì 1 đóa hoa sen đỏ rực rỡ đang nhẹ nhàng bay tới chỗ Vô Chi Kỳ và con khỉ cũng đưa tay chụp lấy nó.
Sau đó tay phải của nó cầm lấy thân đóa hoa sen còn tay trái thì đặt lên phần cánh hoa rồi bóp chặt nó lại.
Không chờ các khán giả tiếc nuối vì bông sen quá đỗi xinh đẹp kia đã bị bóp vỡ thì từ trong tay của Vô Chi Kỳ đóa hoa sen bỗng tỏa sáng rực rỡ.
Và khi Vô Chi Kỳ mở tay ra thì đóa hoa sen trên tay nó đã biến mất mà thay vào đó là 1 cây chùy kim loại với cán gỗ.
Phần cán gỗ của nó được khắc đầy kinh văn bằng tiếng Phạn trong khi phần đầu chùy của nó được tạo hình như 1 bông sen đàn nở rộ được kết hợp từ vàng và ruby.
-"Tuyệt quá ! Tuyệt quá !! Đây đúng là thứ binh khí mà ta luôn muốn" !!!
-"Cảm ơn đệ rồi" !
Vô Chi Kỳ kêu lên vui sướng trong khi ôm chặt cây chùy không buông tay.
Và màn hình cũng quay về phía người vừa ném bông hoa về phía Vu Chi Kỳ.
Trong video lại 1 lần nữa xuất hiện thêm 1 con khỉ mặc áo cà sa tay cầm gậy sắt, nhưng con khỉ này lại có bộ lông vàng mượt với đặc trưng là 6 cái lỗ tai trên đầu.
Toàn bộ dân mạng có xem qua Tây Du Ký đều không thể tin được mà thốt lên.
-"LỤC NHĨ MI HẦU" !!
Lục Nhĩ lỗ tai khẽ động 1 cái liền không thèm quan tâm đến đám người xem mà vui vẻ nói với Vô Chi Kỳ.
-"Huynh thích là tốt rồi, Vô Chi Kỳ sư huynh".
Xích Khào gật đầu biến cây chùy nhỏ lại thành 1 cái móc khóa nhỏ rồi đeo nó lên eo, tiếp đó nó đưa mắt nhìn về 1 phía rồi tò mò hỏi Lục Nhĩ.
-"Thông Tý Viên Hầu thế nào rồi" ?
Trong video lập tức chiếu ra hình ảnh 1 con vượn lông trắng tuyền như tuyết đang nằm thẳng ra trên mặt đất.
Nó trông có vẻ như đang ngủ say trong khi liên tục đổ mồ hôi lạnh và nhăn mặt nhíu mày như thể đang gặp ác mộng vậy.
Nghe vậy Lục Nhĩ liền đặt mông ngồi xuống bên cạnh Viên Hồng và nói.
-"Yên tâm đi sư huynh, đệ đã dùng cỏ tiên Sanjivani để tái tạo lại cơ thể cho Viên Hồng như ý muốn của sư phụ rồi".
-"Hiện giờ hắn ta chỉ đang tập luyện [Viên Võ] với sư phụ mà thôi".
Xích Khào nghe vậy cũng nhớ lại những ký ức lúc tập luyện với Hanuman trong thế giới giấc mơ, rồi nó nhìn Viên Hồng bằng 1 ánh mắt thương hại và hỏi.
-"Chúng ta tập được Viên Võ cũng phải mất đến vài tháng mà đó vẫn chỉ là nhập môn mà thôi, liệu Thông Tý có thể thành công tập được nó chỉ với vài giờ hay không" ?
Nghe vậy Lục Nhĩ chậm rãi đặt mông ngồi xếp bằng xuống đất, sau đó nó đưa tay lấy ra vài quả táo và lê khỏi nhẫn không gian rồi ném cho Xích Khào.
Sau khi cắn 1 miếng táo trên tay Lục Nhĩ liền nói.
-"Theo sư phụ Hanuman nói thì Thông Tý là kẻ mạnh nhất trong số 4 chúng ta, thực lực và bản năng chiến đấu của Thông Tý cũng là cao nhất nên chỉ cần sư phụ nhờ Thiên Chủ Vishnu hỗ trợ gia tốc thời gian trong thế giới mơ thì việc Thông Tý học được Viên Võ là 100%".
-"Chỉ là huynh cũng biết cách dạy khắc nghiệt nhưng hiệu quả của sư phụ rồi đó, Thông Tý Viên Hầu chắc chắn là đang bị sư phụ cho ăn hành ngập mồm trong khi chịu trọng lực gấp 10-100 lần bình thường".
Tiếp đó cả 2 cũng không tiếp tục trò chuyện mà chỉ tập trung ăn uống rồi nhắm mắt nghỉ ngơi nhằm chuẩn bị cho trận đại chiến sắp tới.
Chỉ là 1 vị khách bất ngờ đã đến gặp họ, cả 2 con khỉ nhanh chóng nhận ra được 1 sự hiện diện lạ mặt và nhanh chóng bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu.
-"Hạ vũ khí xuống, hạ vũ khí xuống đi ! Lão đây không có ác ý".
1 giọng nói già nua vang lên rồi 1 đám mây ngũ sắc nhanh chóng hạ xuống trước mặt Xích Khào và Lục Nhĩ.
Từ trên mây 1 ông lão có dung mạo hiền lành phúc hậu, râu tóc bạc phơ, mặc y phục trắng tinh bước xuống.
Dân mạng Q.
-"Ai đây" ?
Dân mạng P.
-"Ai biết, cứ chờ xem đi".
Khác với các khán giả đang tò mò về thân phận của ông lão thì Xích Khào và Lục Nhĩ lại vô cùng căng thẳng vì cả 2 có thể cảm nhận được 1 cảm giác vô cùng thần bí tỏa ra từ người ông lão.
Xích Khào tay cầm chùy và cảnh giác hỏi.
-"Ngươi là ai ? Tại sao lại xuất hiện tại đây" ?
Nghe vậy ông lão chỉ nở nụ cười nhẹ và bước tới gần cả 2, hoàn toàn không để ý đến cây chùy và cây gậy sắt đang lăm le trước mặt mà bình tĩnh ngồi xuống trước mặt họ rồi nói.
-"Lão đây được gọi là Bụt, chỉ là 1 lão già đến từ Việt Nam mà thôi".
-"Các vị có thể cho lão xin vài quả táo để ăn được không" ?
Nói rồi ông Bụt đưa mắt nhìn về đống táo nằm trên miếng vải trước mặt Lục Nhĩ.
Thấy ông lão không có ác ý thì Lục Nhĩ cũng đưa tay nhặt lấy vài trái táo rồi đưa lên áo lau sạch, sau đó liền đưa cho ông lão.
-"Cảm ơn" !
Ông Bụt mỉm cười đưa tay tiếp lấy rồi bắt đầu ăn và chỉ cắn vài cái là những quả táo trên tay ông đã hết sạch, sau khi ăn xong thì ông lão lấy ra 1 bầu nước rồi đưa lên rót nước vào miệng để uống.
Sau đó ông lão đặt bầu nước lên đất rồi nói với cả 2.
-"Lão đây vốn đang tại Việt Nam để theo dõi 2 vị từ xa, chỉ là 1 người bạn của lão thấy người bạn đồng hành của cả 2 không có món binh khí tiện tay nên đã nhờ lão phu đem đến đây 1 món đồ mà Thông Tý Viên Hầu có thể dùng làm vũ khí".
Dứt lời ông Bụt liền đưa tay vào ống tay áo rộng lớn của mình rồi rút ra 1 cây gậy bằng đá xám.
Xích Khào và Lục Nhĩ bất ngờ nhìn nhau 1 cái, tiếp đó liền lại gần xem xét cây gậy trong tay ông Bụt.
-"Đây chỉ là 1 cây gậy bằng đá thôi mà" !?
Lục Nhĩ khó hiểu đưa tay lên gãi đầu sau khi đã quan sát xong cây gậy và nhận ra nó chỉ là 1 cây gậy bằng đá vô cùng bình thường.
Xích Khào cũng gật đầu phụ họa theo.
Nghe vậy ông Bụt chỉ mỉm cười rồi vươn tay đưa cây gậy cho Lục Nhĩ.
Lục Nhĩ cũng vươn tay ra nắm lấy nó, và rồi ông Bụt buông tay.
Ngay lập tức Lục Nhĩ bỗng cảm thấy cây gậy đá trong tay mình nặng nề vô cùng, cây gậy rơi thẳng xuống mặt đất và đè chặt tay của Lục Nhĩ bên dưới nó.
Thần kỳ là bàn tay của Lục Nhĩ vẫn không bị thương gì cả, chỉ là Lục Nhĩ dù có dùng sức cỡ nào cũng không cách nào nhấc cây gậy lên được.
Xích Khào cũng hết hồn và nhanh chóng đưa tay nắm lấy cây gậy rồi cố gắng nhấc nó lên mà không chú ý tới ông Bụt bên cạnh đã ngồi dậy.
Ông Bụt nhìn 2 con khỉ trước mặt rồi vừa phủi bụi trên quần áo vừa nói.
-"Cây gậy đá này tên là [Kình Thiên Trụ] vốn được Thần Sáng Thế của Việt Nam chế tạo nên để giúp ông ta nâng đỡ bầu trời và cố định mặt đất".
-"Dù không có năng lực gì đặc biệt như [Phá Chướng Liên Hoa Chùy] của Xích Khào hay [Viên Giác Huyền Thiết Côn] của Lục Nhĩ ngươi".
-"Nhưng nó có thể tùy ý biến lớn hóa nhỏ như Kim Cổ Bổng của Tôn Ngộ Không với độ cứng siêu việt cùng trọng lượng ngang với vạn núi, vạn hồ cộng lại. Nó dư sức trở thành binh khí tùy thân cho Thông Tý Viên Hầu rồi".
Tiếp đó ông Bụt đưa ngón tay lên chỉ hướng về phía đầu của Lục Nhĩ và bắn ra 1 tia sáng trắng vào trong đầu của nó.
-"Đây là pháp môn mà ta tu hành, ta xem lỗ tai của ngươi vô cùng thính và cùng nó rất hợp nên tặng cho ngươi xem như là trả ơn mấy trái táo kia vậy".
Lục Nhĩ sau khi thấy tên của pháp môn tu luyện mà ông Bụt vừa bắn cho mình liền không nhịn được mà há hốc mồm, tiếp đó nó không để tâm đến đôi tay đang bị kẹt của mình mà vui sướng dập đầu và kêu to.
-"Đa tạ Bồ Tát, đa tạ Bồ Tát ban thưởng" !
-"Đệ tử nhất định sẽ chăm chỉ tu hành [Quán Tự Tại Pháp Môn] của người" !!
Xích Khào nghe vậy liền kinh hãi nhìn Lục Nhĩ, tiếp đó khi nó quay đầu thì ông Bụt đã biến mất mà chỉ còn lại bầu nước lúc nãy của ông ta được đặt trên đất.
Nó nhanh chóng chạy lại gần và cầm lên rồi mở nắp ra.
Ngay lập tức 1 mùi hương dịu nhẹ tựa mật hoa bay ra và tạo thành cầu vòng phía trên miệng bầu, khi nó đưa mắt nhìn vào đó chỉ thấy 1 chất lỏng màu trắng ngà như sữa, béo ngậy như mật ong đang sóng sánh bên trong.
Khi thấy được thứ nước đó nó đứng hình tầm vài giây, tiếp đó liền không nhịn được sự kinh ngạc của mình mà bật thốt lên.
-"Cam Lộ" !!!
Trong khi Xích Khào và Lục Nhĩ vẫn còn đang kích động thì Viên Hồng vốn nằm trên đất cũng đang chậm rãi tỉnh lại.