Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 151: Thầy và trò

Chương 151: Thầy và trò


Trong lúc các khán giả vẫn đang trông ngóng muốn biết nhiều hơn về Phật Môn núi Linh Thứu thì bất chợt kênh của họ lại 1 lần nữa chuyển cảnh.

Hơn nữa lần chuyển cảnh này cũng được ghi rõ thời gian lúc được quay, có vẻ như là đoạn video này đã được quay sẵn từ trước.

Lần này xuất hiện trước mặt các khán giả là 1 ngôi tự viện to lớn được trang trí bằng vô số cây đàn hương to lớn trải dài khuôn viên chùa.

Trung tâm của nó là 1 ngôi chùa lớn với tấm hoành phi được treo trước cửa.

Trên đó ghi 3 chữ lớn [Chiên Đàn Tự].

Dân mạng A.

-"Chiên Đàn Tự ! Hình như ngôi chùa này đã từng được tên hòa thượng tên A Nan nhắc tới thì phải" ?

Dân mạng B.

-"Chứ còn gì nữa, theo lời hắn nói thì đây là nơi mà Chiên Đàn Công Đức Phật đang bế quan tu luyện, còn Đấu Chiến Thắng Phật và Tịnh Đàn Sứ Giả thì đang hộ pháp".

-"Nói cách khác lần này chúng ta sẽ được gặp Đường Tam Tạng, Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đó" !!

Toàn bộ kênh chat ngay lập tức vỡ òa vì kinh ngạc, nhất là những khán giả từ các quốc gia Châu Á thì càng là kích động vô cùng vì cuối cùng họ cũng được thấy các nhân vật chính của Tây Du Ký bằng xương bằng thịt.

Chỉ là dòng chữ của 1 dân mạng gõ lên khung chat tựa như 1 gáo nước lạnh dập tắt sự nhiệt tình của những người khác.

-"Đừng quên chư Phật và Bồ Tát của núi Linh Thứu này chỉ là giả mạo, nên có lẽ đoàn người lấy kinh đó khác xa với suy nghĩ của chúng ta đó".

Và cuối cùng màn ảnh cũng nhanh chóng theo camera di chuyển mà xuyên thấu vào trong ngôi chùa cổ.

Nhưng xuất hiện trước mặt các khán giả là 1 cảnh tượng khác với suy nghĩ của họ.

Không có cảnh 5 thầy trò ấm áp trò chuyện, hay là Tôn Ngộ Không đang đùa giỡn với Trư Bát Giới, cũng không hề có cảnh Đường Tam Tạng hiền từ tương tác với các học trò của mình, mà thay vào đó là khung cảnh của 4 vị đồ đệ của ông ta đang đối mắt nhìn nhau.

1 bên là 1 hòa thượng to lớn râu tóc xồm xoàm tay cầm nguyệt nha sạn đích thị là Sa Tăng, còn người bên cạnh ông ta là 1 thanh niên áo trắng đẹp trai vô cùng chính là Tây Hải Tam Thái Tử Ngọc Long.

Bên còn lại là 1 con khỉ lông vàng cao chưa đến 1m2 mặc áo da hổ có bộ dạng trông gần giống với Lục Nhĩ, bên cạnh con khỉ là 1 tên mập có cái đầu là đầu của 1 heo.

Cả 2 người Sa Tăng đang nhìn chằm chằm Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới bằng 1 cặp mắt phẫn nộ như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

Rồi Sa Tăng hét lớn vung nguyệt nha sạn và lao lên trước, Ngọc Long cũng vung thương nhanh chóng theo sau.

-"Lũ phản bội mau nạp mạng đi".

Các khán giả đang quan sát cũng đầu đầy dấu chấm hỏi không biết lý do, cho nên họ cũng chỉ nhắn vài tin cho xôm xôm khung chat rồi tập trung tinh thần xem video.

Trư Bát Giới nâng Cửu Xỉ Đinh Ba của mình lên chặn lại cú chém từ cái xẻng của Sa Tăng và lộ ra biểu lộ nhức đầu hỏi.

-"Sa sư đệ, tại sao đệ lại ở đây" !?

-"Đáng lẽ ra đệ không nên trở về Linh Sơn vào lúc này, đệ cứ ở yên tại Vạn Linh Quốc không được sao chứ" ?

Nghe vậy Sa Tăng càng thêm phẫn nộ và gia tăng mật độ công kích của bản thân.

-"Câm miệng đi con heo mập ! Ngươi đã ra tay g·i·ế·t hại sư phụ mà nay còn dám gọi ta là sư đệ sao" !?

Các khán giả đang quan sát đều đồng loạt giật mình kinh hãi khi nghe Sa Tăng nói ra tin tức động trời như vậy.

Trư Bát Giới âm thầm thở dài trong khi tiếp tục đón đỡ các đòn tấn công từ Sa Tăng.

Còn về phần Tôn Ngộ Không thì lúc này đang né trái tránh phải trước các đòn tấn công từ Ngọc Long đồng thời tập trung chú ý tới 2 sư đệ còn lại, hoàn toàn không có 1 chút nào áp lực trước những đòn tấn công vũ bão từ sư đệ của mình.

Ngay lúc 2 phe đang đánh nhau thì đột nhiên cánh cửa bên cạnh họ được mở ra và 1 hòa thượng trẻ tuổi đẹp trai bước ra.

Dù là 1 hòa thượng nhưng nhan sắc của hắn ta lập tức khiến cho cánh chị em chao đảo.

Hắn ta khi bước ra lập tức nhíu mày nhìn khung cảnh đang diễn ra trước mặt mình và bất mãn nói.

-"Ngộ Không, Bát Giới, Ngộ Tịnh, Tiểu Bạch Long, tại sao 4 sư huynh đệ các ngươi lại đánh nhau rồi" !?

-"Ta đang bế quan tu luyện cũng bị tiếng binh khí va chạm làm cho phiền nhiễu đó" !!

Trư Bát Giới sau khi né tránh cú vung xẻng của Sa Tăng liền xáp lại gần Chiên Đàn Công Đức Phật rồi bắt đầu nịnh nọt mà bóp vai của hắn ta và liên tục tạ lỗi.

-"Xin lỗi sư phụ, xin lỗi sư phụ ! Bọn đệ tử chỉ đang đùa giỡn với nhau thôi mà đã làm phiền sư phụ rồi".

-"Lần sau tuyệt đối sẽ không như vậy đâu".

Tiếp nó Trư Bát Giới dừng lại 1 lúc rồi nhẹ giọng hỏi.

-"Mà sư phụ nè, không biết người đã luyện hóa được món bảo vật đó chưa vậy" ?

Nghe vậy Chiên Đàn Công Đức Phật lập tức nhếch miệng cười rồi tự tin tuyên bố.

-"Tất nhiên, bần tăng đã hoàn toàn luyện hóa được Xá Lợi rồi".

Ngay lập tức sát khí và sát ý của Sa Tăng và Ngọc Long được phóng thích ra ngoài, và họ không chút chần chừ mà lao về phía của Chiên Đàn Công Đức Phật.

-"TÊN GIẢ MẠO KHỐN KIẾP" !!

-"TRẢ XÁ LỢI CỦA SƯ PHỤ TA LẠI ĐÂY" !!!

Chiên Đàn Công Đức Phật hoàn toàn bị bất ngờ vì bị tấn công đột ngột bởi 2 đệ tử, nhưng hắn lập tức nhíu mày và không chút chần chừ mà đưa tay bắt ấn rồi niệm chú.

Rất nhanh 1 màn chắn màu vàng với các chữ tượng hình như nòng nọc hiện lên trước mặt hắn và cản lại đòn tấn công của Sa Tăng cùng Ngọc Long.

Tiếp đó hắn ta giơ tích trượng lên rồi gõ mạnh xuống sàn tạo ra 1 luồng sóng xung kích cực mạnh thổi văng 2 người ra xa.

Sau đó Chiên Đàn Công Đức Phật nhìn Sa Tăng cùng Ngọc Long đang nằm lăn trên đất với ánh mắt phun lửa, rồi nghiến răng nghiến lợi căm tức nói.

-"Sa Tăng, Ngọc Long, lý do nào mà 2 người các ngươi dám tấn công ta và còn dám gọi ta là giả mạo hả" ?

-"Bộ các ngươi quên là ai đã giải cứu các ngươi khỏi tội c·h·ế·t và cho phép các ngươi cùng ta đi thỉnh kinh để chứng đạo rồi sao" !?

Nghe vậy Sa Tăng đứng dậy và phun 1 bãi máu xuống đất, rồi ông nhìn Chiên Đàn Công Đức Phật nói.

-"Tất nhiên ta còn nhớ chứ, ta luôn luôn ghi nhớ công ơn của sư phụ và khắc sâu những bài giảng cũng như kinh nghiệm cùng người".

-"Vậy tại sao ngươi..." !?

-"Nhưng người đó là sư phụ của ta hòa thượng Huyền Trang mà không phải là ngươi Kim Thiền Tử".

-"Sư phụ của bọn ta là Huyền Trang, là người đã đến Thiên Trúc 17 năm để học hỏi và lấy kinh về dịch lại".

-"Còn ngươi chỉ là kẻ đã cướp đi công lao lẫn thân xác của sư phụ bọn ta vào phút cuối mà thôi".

Gương mặt của Chiên Đàn Công Đức Phật xen lẫn vẻ ngạc nhiên cùng kinh hãi, hắn vô thức lui về sau 1 bước nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.

Hắn âm thầm liếc mắt nhìn Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới 1 cái, tiếp đó liền an tâm vì có vẻ 2 đệ tử này của mình không có phản ứng lạ thường gì với lời nói của Sa Tăng và có vẻ như cả 2 không hề ngạc nhiên vì có vẻ như chúng cũng đã biết về việc này.

Tuy vậy thì kênh Phật Giới của BB-CHANNEL lại 1 lần nữa nổ tung vì sự thật vừa được phơi bày.

Trước giờ họ cứ nghĩ Kim Thiền Tử cùng Đường Tam Tạng là 1 nhưng bây giờ lại được Sa Tăng phân chia ra, có vẻ như phía sau đó vẫn có uẩn khúc gì đó.

Cho nên các khán giả ngay lập tức tập trung tinh thần để theo dõi diễn biến tiếp theo.

Dù không biết vì lý do gì Sa Tăng lại biết được bí ẩn đó nhưng hắn biết mình cần phải giải quyết Sa Tăng cùng Ngọc Long ngay lập tức, tuyệt đối không được để Sa Tăng nói thêm gì nữa.

Kim Thiền Tử cố gắng đè xuống bối rối và nghi hoặc trong lòng, rồi giả bộ phẫn nộ hét to.

-"Nghiệt đồ, lại dám nói với vi sư như vậy" !

-"Để vi sư dạy cho ngươi 1 bài học" !!

Nói rồi hắn không chút chần chừ vung trượng xuống thẳng vào đầu của Sa Tăng đang bị thương, hoàn toàn không quan tâm đến sống c·h·ế·t của người từng là đệ tử của mình.

-"TAM SƯ HUYNH" !!

Ngọc Long hét to trong khi cố gắng lao tới, nhưng do đã bị thương tới n·ộ·i· ·t·ạ·n·g nên không thể nào kịp cản lại được hành động g·i·ế·t người diệt khẩu của Kim Thiền Tử.

Các khán giả cũng hoảng sợ hét lên và sợ hãi nhắm mắt lại để tránh phải xem cảnh vỡ đầu nát óc sắp diễn ra.

KENG !!!!

Không phải âm thanh của máu thịt vỡ tan mà lại là 1 tiếng vang lanh lảnh được phát ra từ video.

Khi các khán giả mở mắt nhìn vào màn ảnh thì mới phát hiện.

Không biết lúc nào Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đã đứng trước mặt của Sa Tăng.

Với Như Ý Kim Cô Bổng cùng Cửu Xỉ Đinh Ba trong tay, cả 2 đã thành công chặn lại cú vung trượng của Kim Thiền Tử.

-"Các ngươi..." !?

Sa Tăng cùng Ngọc Long khó tin nhìn 2 sư huynh của mình, rõ ràng khi trước cả 2 đã ra tay g·i·ế·t hại sư phụ vậy mà lần này lại ra tay để bảo vệ cho họ.

Ngay cả Kim Thiền Tử cũng kinh hãi nhìn con khỉ và con heo trước mặt.

Tôn Ngộ Không vung gậy làm cho Kim Thiền Tử lùi ra xa, rồi vác gậy như ý lên vai rồi nói.

-"Ta rất đồng ý lời nói của người".

-"Sa sư đệ dám vô lễ với sư phụ thì bị sư phụ đánh đúng là đáng tội, ta không có ý kiến gì".

-"Vậy tại sao các ngươi lại cản ta trừng phạt chúng" ?

Nghe vậy Tôn Ngộ Không đưa tay lên ngoáy ngoáy lỗ tai và trả lời.

-"Ngươi vẫn chưa hiểu sao" ?

-"Ngươi đâu có phải sư phụ của bọn ta đâu" !!

-"Cái..." !?

Cả 3 người Kim Thiền Tử, Sa Tăng, Ngọc Long và các khán giả đều đồng loạt giật mình trước lời của Tôn Ngộ Không.

Không cho họ thời gian phản ứng thì Trư Bát Giới đã hô to.

-"Sư phụ, trời đã sáng rồi mau thức dậy đi. Người mà còn không tỉnh dậy nữa là bọn đệ tử sẽ chia hành lý đó" !!

Kim Thiền Tử ngay lập tức hiểu ra mình đã trúng kế cũng như nhận ra được viên xá lợi mà hắn đã hấp thu 100% là bẫy.

Hắn nhanh chóng vận công nhằm đẩy viên xá lợi ra khỏi người mình, nhưng đã quá trễ.

Từ sâu trong linh hồn của hắn 1 tia sáng nhỏ bé nhưng chói lòa sáng lên rồi dần dần to ra.

Tia sáng đó nhanh chóng lớn lên rồi chạm vào linh hồn của Kim Thiền Tử và nhanh chóng đồng hóa nó vào bên trong mình.

-"CÁC NGƯƠI..CÁC NGƯƠI LỪA TA" !!!

Kim Thiền Tử chỉ kịp thốt lên 1 tiếng tuyệt vọng rồi lập tức rơi vào im lặng, còn cơ thể thì đứng lặng như tượng đá trước mặt cả 4 đệ tử.

-"Đại sư huynh, nhị sư huynh ! Chuyện này là sao" !?

Sa Tăng cùng Ngọc Long gấp gáp dò hỏi, nhưng Ngộ Không chỉ cười nhẹ và lắc đầu rồi đưa tay vỗ vai của Sa Tăng cùng Ngọc Long nhằm trấn an cả 2.

Trư Bát Giới đột ngột vỗ 2 bàn tay vào nhau và nhanh chóng thả ra 1 màn chắn bao phủ toàn bộ ngôi chùa vào bên trong, ngăn cản mọi âm thanh hoặc sinh vật ra được khỏi đó.

Hầu như ngay sau đó 1 tiếng hét đầy tuyệt vọng đột ngột vang lên từ bên trong cơ thể vô hồn của Kim Thiền Tử.

-"KHÔNG, KHÔNG, KHÔNG....TA KHÔNG MUỐN BIẾN MẤT, TA KHÔNG MUỐN C·H·Ế·T" !!!!

Hư ảnh của 1 con ve sầu khổng lồ màu vàng hiện ra xung quanh cơ thể của Kim Thiền Tử và gào thét trong tuyệt vọng.

Rồi nó từ từ tan rã thành các hạt bụi vàng và chui lại vào người của Kim Thiền Tử.

Kim Thiền Tử bỗng rùng mình 1 cái rồi bắt đầu cử động trở lại, cong 2 đồng tử cũng nhanh chóng có lại ánh sáng.

Ông ta ngẩng đầu lên nhìn 4 người trước mặt rồi nở 1 nụ cười từ ái với họ.

-"Xin lỗi vì đã thức dậy trễ như vậy, các con có thể tha thứ cho vi sư được không" ?

-"SƯ PHỤ" !!!

Cả 4 đệ tử của ông nước mắt dàn dụa nhanh chóng lao lên và ôm chặt lấy Đường Tam Tạng, rồi bật khóc nức nở.

Còn Đường Tam Tạng cũng không kìm được nước mắt mà ôm chặt lấy các đệ tử của mình.

Chương 151: Thầy và trò