Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 156: Tam anh chiến Lữ Bố(?), mối thù ngàn năm
Trong lúc Quan Vũ dự định rút lui thì bỗng bất chợt cảm thấy sau lưng mát lạnh, tiếp theo đó là tiếng vun v·út như có thứ gì đó sắc bén vô cùng đang cắt ra không khí.
Dựa vào kinh nghiệm sa trường của mình Quan Vũ rất dễ dàng suy đoán ra là có Servant địch đang nhắm vào mình.
-"Mục tiêu là lưng sao" ?
Nói thầm 1 câu Quan Vũ ngay lập tức thu đao đồng thời mượn lực mà chém mạnh về phía sau.
-"Má ơi" !!
Một giọng nam vang lên và không hiểu sao mà Quan Vũ lại cảm thấy có 1 sự quen thuộc nhẹ.
Nhưng Quan Vũ cũng không dám dừng lại quan sát mà nhanh chóng sử dụng NP để dịch chuyển ra xa, tụ hợp trở lại với 2 người anh em là Lưu Bị và Trương Phi đang chờ đợi.
Và sau khi đã an toàn thì ông ta mới nheo mắt nhìn về vị trí mình đứng lúc nãy và nhìn thấy tại vị trí trước đó của mình hiện có 1 gã đàn ông tuổi tầm 25 đầu tóc rối bù, hình dung nhếch nhác vì sợ hãi và có vẻ nhát đao lúc nãy đã chém sượt qua đầu của ông ta.
Dù dung mạo của người đó trẻ hơn so với ký ức của mình nhưng điều đó cũng không ngăn được 3 anh em Lưu, Quan, Trương nhận ra ông ta.
-"Tà...Tào Tháo" !!??
Trong lúc đối diện 3 người đang kinh ngạc đến sững người thì ngược lại Tào Tháo đang vô cùng phẫn uất đạp mạnh lên thanh bảo đao dưới chân, vừa đạp anh ta vừa mắng.
-"Ta thao mẹ ngươi La Quán Trung, ta thao con mẹ nó Tam Quốc Diễn Nghĩa" !
-"Bao nhiêu class không cho lại cho ta lấy class Assassin để xuất hiện, con mẹ nhà nó khi không lại viết ta á·m s·át Đổng Trác làm cái c·h·ó gì để rồi ta phải dùng cái class không có chút nào dính đến ta như thế này chứ" !!
-"Cái gì mà Thất Tinh bảo đao chém sắt như chém bùn chứ, chưa kịp làm gì đã bị phát hiện thì còn sắc bén hơn nữa để làm cái đ#o gì" !!!
Trong lúc các khán giả đang không hiểu lý do vì sao mà Tào Tháo lại tức giận đến mức chửi thề như vậy thì BB-CHANNEL đã nói cho họ lý do.
Các Servant sẽ chịu ảnh hưởng từ tín ngưỡng của nhân loại, thông qua phim ảnh hay tiểu thuyết, truyện tranh đều sẽ ảnh hưởng đến nhận thức của nhân loại về nhân vật đó, càng nhiều người nhận đồng thì ảnh hưởng đối với Servant đó sẽ càng lớn.
Chính vì thế nên nhiều Servant sẽ đột nhiên có được nhiều năng lực kì lạ mà lúc sinh thời không có.
Ví dụ như Vlad đệ tam của Romania chịu ảnh hưởng từ tiểu thuyết Dracula nên nếu được triệu hồi đa phần sẽ lấy hình tượng Dracula mà xuất hiện, cỏn hình tượng anh hùng hộ quốc của ông ta thì cực kì hiếm hoi mới có thể xuất hiện.
Và Tào Tháo chính là 1 n·ạn n·hân của việc đó, ông ta vốn dĩ nên lấy class Rider hoặc Saber để xuất hiện nhưng xui xẻo thay do ảnh hưởng từ tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung viết ra nên Tào Tháo lần này lại lấy class không hợp với mình nhất để xuất hiện đó chính là Assassin.
Trong khi Tào Tháo vẫn còn đang phẫn nộ mắng ầm lên thì 1 bàn tay to lớn đã đặt lên vai ông ta, tiếp đó là 1 giọng nam trầm ấm như thể do 1 người đàn ông đẹp trai nói ra vang lên ngay sau lưng Tào Tháo
-"Bình tĩnh đi Tào Tháo, kẻ địch còn ở trước mặt chúng ta kia kìa".
Khi Tào Tháo quay đầu lại thì lập tức thấy được 1 gương mặt ngựa to lớn đang trừng mắt nhìn mình chằm chằm.
Kẻ đứng sau lưng Tào Tháo là 1 sinh vật kì dị khi nó có thân trên của 1 người đàn ông, còn đầu và thân dưới là của 1 con ngựa to lớn.
Tổng thể thì sinh vật này cao tầm 2m5 và được vũ trang toàn thân bởi áo giáp.
-"Bình tĩnh cái đ*o gì, ngươi có bị giống ta đâu mà nói chứ, Xích Thố".
Tào Tháo phẫn nộ hét lên đồng thời gạt tay sinh vật nửa người nửa ngựa ra khỏi vai mình.
Và trong ánh mắt đờ đẫn và hoài nghi của 3 anh em Lưu, Quan, Trương cùng các khán giả thì Xích Thố hí vang và phản bác lời nói của Tào Tháo.
-"Không phải Xích Thố mà là Lữ Bố, híiiiiiiiii" !
Rồi nó nhe răng cười rồi tự tin nói.
-"Ta đây chính là sự kết hợp của Lữ Bố với ngựa yêu của mình là Xích Thố, sở hữu võ nghệ, chiến lực của Lữ Bố đồng thời nắm giữ tốc độ của Xích Thố, nói cách khác chính là nhân mã nhất thể".
-"Siêu việt trong thần thoại Hy Lạp bán nhân mã, ta chính là nhân, mã, khải(giáp) võ(v·ũ k·hí) 4 hợp 1 siêu nhân mã Rider Lữ Bố híiiiiiiiiiiii" !!
-"Ông trời ơi tại sao ta lại phải vào cái class c·hết tiệt này trong khi con nghiệt s·ú·c này lại vào đúng class của ta cơ chứ" !?
-"Thế quái nào mà 1 con ngựa như ngươi lại biến thành thứ quái thai như thế này được chứ !? Trong ký ức của ta về khoảng thời gian sở hữu ngươi thì ngươi đâu có trở nên kì quái như thế này đâu" !!??
Tào Tháo đau đớn ôm đầu hét toáng lên, trong lòng anh ta vô cùng không thăng bằng khi nhận ra việc con nghiệt s·ú·c trước mặt này tự xưng là Lữ Bố đồng thời còn nắm giữ cái class hợp với nó nhất nữa.
Điều này chẳng khác nào đang nói cho thế nhân rằng Tào Tháo còn không bằng được 1 con ngựa chứ.
Càng đáng hận hơn là Tào Tháo còn nhận ra được bản thân hiện tại chỉ sở hữu đúng 1 cái NP chính là khả năng thoát c·hết chạy thục mạng được tạo thành nhờ vào việc thoát đi Lạc Dương, cái NP phế đến mức khiến cho Tào Tháo muốn đập đầu t·ự s·át luôn cho xong vì hiện giờ ngoại trừ nắm giữ Skill [Che dấu hiện diện] đặc trưng của class Assassin ra thì Tào Tháo chẳng còn cái gì để g·iết địch được.
Trong khi Tào Tháo đang tức muốn phun máu thì Xích Thố bên cạnh ông lại tiếp tục nói chuyện, cái đầu ngựa nó nhìn chằm chằm vào 3 anh em Lưu, Quan, Trương nghiêm túc nói.
-"Ông cứ tiếp tục tức giận đi còn ta sẽ là người giải quyết bọn chúng để trả thù cho Lữ Bố, à không, cho ta, híiii híiiiiiii".
Nói rồi Xích Thố không chút do dự mà đạp mạnh 4 vó xuống đất lao lên, nhưng mà 2 cánh tay đột ngột cuốn quanh eo của thân người của nó rồi Tào Tháo đã nhảy lên ngồi trên lưng của nó.
-"Buông ra".
-"Đừng có hòng, bọn chúng là mục tiêu của ta" !
Xích Thố hí vang rồi nhảy cẩng lên, liên tục lên xuống xốc nảy nhằm hất Tào Tháo xuống đất.
-"Cút xuống mau coi ngươi vướng bận quá, ngươi không có khả năng đánh bại chúng thì giao cho ta không được sao" ?
-"Không được, tôn nghiêm võ tướng của ta không cho phép chấp tay nhường công cho kẻ khác, nhất là đối với thứ còn quái dị hơn yêu quái như ngươi".
-"Không phải yêu quái, mà là Lữ Bố, híiiiiiiiii" !!
1 người 1 ngựa cãi nhau um sùm bên cạnh các Servant khác và chưa hề bước ra khỏi vị trí cũ lấy 1 bước, cả 2 không ai nhường ai mà cãi nhau hoàn toàn không chú ý tới 3 anh em Lưu, Quan, Trương đang quay lưng bỏ đi.
-"2 đệ à, ta không ngờ rằng Tào Tháo lúc trẻ lại là 1 kẻ như vậy" !
-"Huynh nói đúng, chúng ta chỉ gặp hắn lúc hắn đã là 1 quân phiệt nổi danh nên chỉ biết hắn là 1 gã gian hùng mà hoàn toàn không biết hóa ra lúc trẻ hắn cũng có tính cách xốc nổi háo thắng như vậy" !
Trong khi Lưu Bị và Quan Vũ đang cảm thán thì Trương Phi đưa tay chỉ lên trán rồi nói.
-"Theo đệ thấy thì có lẽ hắn có vấn đề ở chỗ này, nên về sau hắn mới bị bệnh đau đầu h·ành h·ạ như vậy".
-"Có lẽ vậy/Tam đệ nói có lý" !
Lưu Bị, Quan Vũ đồng loạt gật đầu chấp nhận.
Chỉ là cả 3 không chú ý tới là phía đối diện Xích Thố đã dừng nhảy nhót mà yên tĩnh đứng trên mặt đất, còn Tào Tháo thì ngồi trên lưng của Xích Thố và nói thầm vào lỗ tai của nó.
Đôi mắt ngựa của Xích Thố theo thời gian trôi qua thì càng lúc càng sáng lên thêm.
Nhưng Xích Thố cũng nhanh chóng che dấu vẻ vui mừng trên mặt rồi sầm mặt ngựa lại và nhỏ giọng nói thầm với Tào Tháo.
-"Nếu ta hợp tác với ngươi thì ngươi thật sự sẽ cho ta 2 cân cà rốt/1 ngày thật sao" ?
-"Tất nhiên, ta lấy danh nghĩa Ngụy Vũ Đế của ta làm đảm bảo".
Tào Tháo bình tĩnh đáp lại nhưng thật ra trong lòng đang cười nở hoa vì cuối cùng cũng lừa được con nghiệt s·ú·c này.
Dù cho đang trong hình dáng trẻ tuổi nhưng Tào Tháo vẫn có ký ức lúc mình sở hữu Xích Thố và biết rõ món ăn yêu thích của nó là cà rốt, chính vì vậy nên anh ta mới đưa ra điều kiện hợp tác với nó từ đó đạt thành 1 hòn đá hạ 2 con chim vừa có được 1 đứa cu li giúp mình xử lý 3 anh em kia đồng thời không bị nó đoạt hết công lao.
Trong mắt của Xích Thố lóe lên vẻ thèm thuồng nhưng ngoài miệng lại giả bộ chê.
-"Ngươi nghĩ ta là ai mà chỉ cho có 2 cân/1 ngày ? Ta là Lữ Bố cũng là Xích Thố, đừng nghĩ chỉ có 2 cân cà rốt là mua chuộc được ta".
Cười thầm trong bụng Tào Tháo giả bộ ra vẻ mặt đau lòng rồi giơ ra 5 ngón tay.
-"5 cân/1 ngày" !!??
Tào Tháo nhìn vẻ mặt sung sướng của Xích Thố rồi nặng nề gật đầu.
-"Chốt đơn".
Xích Thố không chút do dự mà gật đầu, tiếp đó nó nhấc 2 chân lên đạp mạnh xuống đất rồi hí vang.
Tào Tháo ngay lập tức nhận thấy bản thân đã hoàn toàn liên kết với con nghiệt s·ú·c dưới chân mình, anh ta giờ đây cùng Xích Thố đã đạt tới trạng thái nhân mã hợp nhất và có thể cùng nhau chia sẻ các kỹ năng vốn có của mình.
Ngay khi quan sát các kỹ năng của con ngựa, Tào Tháo không nhịn được mà mắng thầm trong bụng.
-"Má nó chứ ! Biết nó là Rider thì việc sở hữu kỹ năng [Ngồi cưỡi] là bình thường nhưng đạt đến trị số EX không thể đo đếm được thì quá thái quá rồi, mày là ngựa mà mày còn muốn cưỡi thứ gì nữa chứ hả" !!
Trong lúc Tào Tháo vẫn đang quan sát Skill của Xích Thố thì con ngựa đó đã lao ra chiến trường đồng thời phóng thẳng tới 3 anh em Lưu, Quan, Trương.
-"Nhân trung Lữ Bố, mã trung Xích Thố, bây giờ hợp 2 làm 1 chính là ta Super Xích Thố, híiiii" !
-"Lỗ tai dài, mặt đỏ, mặt đen mau đứng lại nạp mạng đi, híiiii híiiiiiii" !!
Xích Thố nói rồi giương kích chém mạnh về phía 3 anh em.
Cả 3 dù đang bất ngờ nhưng cũng ngay lập tức bày ra đón đỡ đồng thời phản kích.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi 3 người 1 ngựa đã đánh trả hàng trăm chiêu và 3 anh em kinh hãi nhận ra thứ quái dị trước mặt này đang sở hữu võ nghệ không khác Lữ Bố năm xưa chút nào.
Hơn nữa lấy tốc độ của Xích Thố thì hiện tại nó chẳng khác gì 1 chiếc xe tăng được vũ trang tận răng đang di chuyển với tốc độ âm thanh cả.
Và tất nhiên Tào Tháo cũng không phải để trưng, do đang liên kết với Xích Thố nên Tào Tháo đã chia sẻ kỹ năng [Che dấu hiện diện - rank B+] của mình với nó, nhờ đó Xích Thố ngoại trừ có khả năng di chuyển cực nhanh ra còn có năng lực tàng hình mà chỉ có thể bị lộ ra khi phát động t·ấn c·ông.
Nói cách khác là hiện tại Xích Thố đang sở hữu cùng lúc 2 class Rider cùng Assassin.
3 anh em Lưu, Quan, Trương dù võ nghệ hơn người nhưng đối mặt thứ Servant quái thai kiểu này cũng hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Cả 3 chỉ có thể đứng dán lưng vào nhau nhìn xung quanh và tập trung tinh thần sẵn sàng chuẩn bị đối phó với Xích Thố sẽ đột ngột hiện ra t·ấn c·ông chúng.
Các Servant nhà Thục Hán khác cũng không đứng trơ mắt mà nhìn chủ tướng của họ rơi vào tình cảnh nguy hiểm.
Hoàng Trung, Mã Siêu cùng Triệu Vân nhanh chóng lao lên nhằm giải cứu cho Lưu Bị, chỉ là họ đã bị cản lại bởi 1 Servant chiến binh khổng lồ thuộc class Berserker tự xưng là Beowulf.
Tại nơi xa Caster Gia Cát Lượng cùng Bàng Thống nhìn nhau rồi đồng loạt sử dụng NP của mình lên khu vực xung quanh chiến trường giữa Xích Thố và 3 anh em Lưu, Quan, Trương.
-"Bát Trận Đồ".
-"Thiết Tác Liên Hoàn".
Ngay lập tức từ bầu trời 8 cột đá lớn bỗng xuất hiện và rơi xung quanh chiến trường của Xích Thố, tiếp đó là vô số sợi dây xích bắt đầu nối chúng lại và chỉ chừa ra 1 con đường duy nhất không có xích.
Không gian bên trong 8 cái trụ cũng nhanh chóng bị sương mù bao phủ, từ bên trong màn sương vô số cung tên, đao, kiếm, thương, giáo sẽ bất chợt đâm ra nếu đi nhầm đường.
Và các sợi dây xích cũng không kém phần nguy hiểm khi chúng vô cùng bền chắc rất khó bị chặt đứt, đồng thời nó cũng cháy rực lên ánh lửa thiêu đốt bất cứ kẻ nào xui xẻo chạm phải.
Nói cách khác NP kết hợp này của Gia Cát Lượng cùng Bàng Thống đã ép Xích Thố và Tào Tháo vào đường cùng, chỉ có thể 1 đầu đâm vào cửa Tử cũng là cửa nguy hiểm nhất của Bát Trận Đồ.
Chỉ là Xích Thố cũng không hề chiến đấu 1 mình, vì từ đằng xa 1 giọng nam mạnh mẽ vang lên đi kèm với tiếng voi hú.
Đó là 1 người đàn ông tuổi tầm 30 mặc giáp trụ, tay cầm giáo dài đang cưỡi voi phóng tới.
-"Cẩn thận tránh né đi Xích Thố, Tào Tháo nếu không coi chừng bị c·hết dưới chân đàn voi chiến của ta đó" !
-"Xông lên và cùng ta vượt qua dãy Alps nào các chú voi của ta [Crossed the Alps]".
30 con voi chiến được vũ trang đầy đủ bỗng nhiên hiện ra giữa hư không và gầm rú, con nào con nấy đều to gấp đôi voi của thời đại hiện tại.
-"Đợi đã Hannibal, chị em bọn tôi cũng đến hỗ trợ cho anh".
Cùng lúc phía sau con voi đầu đàn vang lên 1 giọng nữ trẻ trung cùng tiếng hú của 2 con voi khác.
Đó là 1 cặp chị em gái trẻ tuổi đầu đội nón lá, thân mặc áo dài trắng tay cầm kiếm đang chia nhau cưỡi trên 2 con voi 1 hồng, 1 xanh.
-"Chúng ta cùng lên nào Nhị" !
-"Vâng thưa chị" !!
-"[Vùng lên đi hỡi 65 thành trì]" ! x2
Ngay sau khi cả 2 cô gái đồng loạt sử dụng NP thăng hoa từ công tích của mình, đàn voi chiến của Hannibal giống như được nhận buff mà trở nên càng thêm hung hãn và mạnh mẽ hơn.
Lũ voi dễ dàng dùng vòi đánh đổ 8 trụ đá đồng thời dẫm nát chúng thành đá vụn và sau khi san phẳng Bát Trận Đồ thì đàn voi cũng không ngừng lại mà vẫn tiếp tục lao về phía trước, nhắm hướng của Gia Cát Lượng và Bàng Thống mà lao tới.
Ngay khi họ vẫn đang hưng phấn sau khi phá hủy được NP của địch thì bỗng 1 vệt sáng hiện lên và chỉ trong thoáng chốc đã gần như chém vào cổ của người chị gái.
-"C·hết rồi.." !!
Hannibal cắn răng nhìn về sau lưng và nhìn thấy 1 gã thanh niên mặc long bào đang tiếp cận cô chị trong cặp chị em, thanh kiếm trong tay hắn ta gần như đã chạm tới cổ của cô gái.
-"CHỊ TRẮC." !!
Trưng Nhị hét toáng lên đầy sợ hãi khi nhìn thấy lưỡi gươm sắp chém phăng thủ cấp của chị mình.
KENG.
Theo tiếng kim loại vang lên thì thanh kiếm của gã hoàng đế trẻ đã bị chặn lại bởi 1 thanh kiếm 2 lưỡi sắc bén có khắc 2 chữ [Thuận Thiên].
-"Đánh lén nữ nhân như vậy không phải là điều mà 1 hoàng đế nên làm đâu ! Và từ giờ phút này đối thủ của ngươi là ta".
Đứng cạnh Trưng Trắc lúc này là 1 thanh niên cao ráo đẹp trai mày kiếm sắc bén, thân mặc chiến giáp, tay cầm chuôi gươm nạm ngọc đang đối kiếm với gã hoàng đế.
Thấy đánh lén không thành công gã hoàng đế TQ không chút do dự mà nhảy ra 1 khoảng xa rồi chỉ kiếm vào người thanh niên và nói với anh ta.
-"Servant Saber, tên thật của trẫm là Lưu Tú. Hãy báo ra tên họ của ngươi đi, võ tướng Giao Chỉ kia".
-"Cả 2 ngài hãy đi theo sát Hannibal đi Trưng Trắc phu nhân, Trưng Nhị phu nhân".
Sau khi dặn dò xong, chàng thanh niên cũng nhảy xuống khỏi voi và lao đến trước mặt Lưu Tú.
Anh ta hất tấm áo choàng trên vai về phía sau lưng rồi giương thanh gươm đẹp đẽ lạ thường ra trước mặt trong tư thế sẵn sàng chiến đấu và nói với Lưu Tú.
-"Saber Lê Lợi, tham chiến"
Thanh kiếm Thuận Thiên trong tay Lê Lợi cũng theo đó tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ chiếu rọi lên gương mặt điển trai của chàng võ tướng trẻ.