Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 165: Kết cục của Vũ Đế
12 con rồng còn lại vừa thấy Parashurama phóng tới gần thì chúng ngay lập tức cuộn mình bay đi 4 phương 8 hướng nhằm né tránh anh ta, đồng thời không quên quay đầu rồi phun ra vô số loại nguyên tố khác nhau xuống đầu Parashurama.
Thấy vậy Parashurama không hề hoảng loạn mà chỉ nở nụ cười nhẹ và nghiêng người né tránh.
Chàng thanh niên trẻ chỉ nghiêng nhẹ cơ thể liền dễ dàng để cột sét khổng lồ mà Lưu Triệt phun ra sượt qua bên cạnh, tiếp đó lại nhẹ nhàng tránh đi cơn mưa đất đá đang trút xuống như thác đổ do 1 con rồng khác phun ra.
Sau đó Parashurama trở tay cầm lấy cây rìu rồi vung về phía trước, ngay lập tức không gian trước mặt anh b·ị c·hém ra làm 2 và tạo ra 1 vết rách không gian lớn hút sạch mọi thứ lũ rồng phun ra vào bên trong nó.
Tiếp đó Parashurama ngắm chuẩn 1 con rồng rồi phóng tới nó, con rồng ngay lập tức gầm lên rồi cuộn mình lao lên không trung.
Trong lúc bay lượn móng vuốt cùng vảy của con rồng cắt ra không khí tạo ra những luồng khí sắc lẹm xung quang mình có thể chém nát bất kỳ thứ gì dám đến gần người nó thành hàng vạn mảnh vụn.
Nhưng kẻ địch của nó hoàn toàn không để mấy trò vặt của nó vào mắt, Parashurama tùy ý nâng rìu lên và chém tới.
Dù được Parashurama chém ra 1 cách tùy ý nhưng lưỡi rìu Vidyudabhi lại thành công chém đúng vào vị trí yếu ớt nhất của luồng khí đang bao bọc lấy con rồng và đánh tan nó, đầu của con rồng cũng bị mặt rìu đánh trúng làm cho bật ngược ra sau rồi rơi vào trạng thái choáng váng trong 1 thời gian ngắn.
Parashurama cũng nắm chắc cơ hội mà 1 lần nữa nâng rìu chém tới và theo 1 tiếng gầm rú đau đớn của con rồng thì 1 mảng vảy to lớn của nó đã b·ị c·hém bay, để lộ phần da thịt đỏ au bên dưới.
-"Thế nào hả, thấy kỹ thuật đánh vảy cá bằng rìu của ta tuyệt không !? Hoàn toàn không làm thương tổn tới da thịt của ngươi mà chỉ làm sạch vảy thôi đó" !
Parashurama vui vẻ cười nói trong khi tay vẫn không dừng lại mà liên tục vung chém.
Và chỉ mất vài giây thì toàn bộ con rồng dài hàng trăm mét đã bị Parashurama cạo sạch lớp vảy trên người, dù cho nó đau đớn gào thét và cố gắng bay đi để trốn cũng bị Parashurama dí sát theo sau chặt chém.
-"Đánh vảy xong thì để ta làm sạch n·ộ·i· ·t·ạ·n·g nào".
Dứt lời Parashurama đưa tay biến ra 1 cây cung lớn to lớn cao ngang cơ thể mình, rồi anh chàng nhanh chóng kéo căng dây cung và 1 mũi tên năng lượng màu xanh hiện lên trên đó.
Lũ rồng còn lại sau khi bay ra xa và chứng kiến hành động của Parashurama liền ngay lập tức há miệng phun ra vô số tia pháo năng lượng về phía anh ta nhằm giải cứu con rồng kia.
-"Vô dụng, vô dụng" !
-"Hãy dừng chúng lại đi Pinaka" !!
Parashurama nói rồi chuyển mũi tên về hướng đám rồng và buông tay.
Mũi tên năng lượng ngay lập tức được bắn ra và bay v·út về phía lũ rồng đang t·ấn c·ông kia, trước khi các tia pháo của chúng chạm đến mũi tên thì mũi tên đã tự động tan rã.
Ngay sau khi mũi tên biến mất thì 1 trường lực vô hình ngay lập tức lan tỏa và bao trùm lấy phạm vi 30 Km xung quanh vào bên trong nó.
Bên trong trường lực vô hình đó toàn bộ mọi thứ đều ngừng chuyển, từ nhận thucw của sinh vật, vật chất, năng lượng, thứ vô hình hoặc hữu hình đều bị đông cứng lại tựa như những khối đá vô tri.
Việc này xảy ra là do mũi tên được bắn ra từ cây cung Pinaka của Parashurama, nó vốn là 1 trong 2 cây cung mà Shiva sở hữu song song với cây cung Vjaya đồng thời sở hữu 1 phần sức mạnh liên quan đến thời gian của ông ta.
Những mũi tên mà Pinaka bắn ra ngoại trừ có thể phân chia ra thành vô hạn lần thì nó còn có thể chi phối thời gian, chỉ cần trường lực được triển khai thì người sở hữu Pinaka sẽ có thể điều khiển dòng chảy của thời gian bên trong đó từ đảo ngược, làm chậm, ngưng đọng, kéo dãn, tua nhanh tùy thích.
-"Ta sẽ làm thịt con này trước còn các ngươi cứ ở đó đợi 1 chút đi nhé" !!
Parashurama cười hì hì nói với đám rồng đang đứng yên như tượng đá trong khi 1 lần nữa cài cung lắp tên và bắn 1 phát vào con rồng đã được làm sạch vảy trước đó.
Mũi tên ngay khi vừa rời cung liền phóng to lên, rồi nó xuyên qua miệng của con rồng theo hướng từ trên xuống và đóng đinh nó trên mặt đất.
Tiếp đó Parashurama cũng hạ xuống đất rồi dùng cây rìu trong tay cắm vào cổ họng của con rồng, ngay khi lưỡi rìu vừa chạm vào da thịt thì máu đỏ đột nhiên bắn tung tóe ra như vỡ đê nhưng rồi chúng nhanh chóng dừng lại giữa không trung mà không cách nào chạm được vào cơ thể của Parashurama hay là rơi xuống đất.
-"Rất tốt, giờ thì làm sạch con lươn này nào".
Parashurama nắm chặt cây rìu rồi vung mạnh, ngay lập tức 1 nhát cắt khổng lồ hiện ra ngay trên bụng con rồng kéo dài từ cổ họng xuống đến đuôi của nó, mở bụng của nó ra làm 2 như thể 1 người đầu bếp đang mổ lươn.
Dù cho bị Parashurama đâm xuyên miệng, mổ bụng, làm lòng thì con rồng vẫn nằm ngây đơ mà không cử động lấy 1 chút, hoàn toàn không nhận thức được bất kỳ thứ gì tựa như 1 bức tượng.
Parashurama sau khi đã giải quyết xong con rồng liền vác rìu đi hướng 1 con khác và lặp lại hành động của mình.
Đóng đinh xuống đất, làm vảy, mổ bụng, làm sạch n·ộ·i· ·t·ạ·n·g và thu sạch máu của lũ rồng vào trong bình rồi đặt chúng qua 1 bên sau đó đi sang 1 con khác.
Cứ thế không biết bao lâu trôi qua, khi Lưu Triệt lấy lại nhận thức thì khung cảnh trước mắt hắn không còn là bầu trời sáng bừng các loại ánh sáng đủ màu mà là 1 khung cảnh kinh hoàng khi chứng kiến 12 con rồng vốn đi cùng hắn đã nằm c·hết trên mặt đất, xung quanh chúng là những miếng vảy lớn, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g và các bình máu được đặt 1 cách ngay ngắn.
Và bản thân hắn cũng không hơn gì khi mà hắn phát hiện ra bản thân đang bị vô số sợi xích bạc trói chặt trong tư thế quỳ gối và không thể cử động được 1 chút nào, thân hình của hắn không còn là thân rồng nữa mà đã trở lại thành thân thể Servant được tạo thành từ năng lượng.
Phía trước mặt của Lưu Triệt chính là Parashurama, chàng Bà-la-môn trẻ tuổi lúc này đang cầm trong tay 1 cái ống chích lớn đựng đầy chất lỏng màu đỏ tươi.
Lưu Triệt nhanh chóng nhận ra thứ đó là gì và cũng hiểu ra lý do mà mình thoát ra khỏi trạng thái long hóa, hắn phẫn nộ hét lên.
-"Chuyện gì đang xảy ra !? Tại sao chỉ trong chớp mắt mà đám rồng đi theo trẫm đều đã bị g·iết" !?
-"Tại sao ngươi có thể rút được máu của Nữ Oa Nương Nương ra khỏi cơ thể của trẫm được" !!??
-"Ngươi định làm gì ta và đám xác rồng kia nữa" !?
-"Trả lời trẫm đi" !!
Parashurama đặt cái ống tiêm xuống đất rồi đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai và nói.
-"Ngươi là ai mà ta phải trả lời cho ngươi chứ ?
-"Ngươi..." !!
Lưu Triệt nghẹn lời nhưng rồi hắn cũng cắn răng đáp trả.
-"Trẫm chính là hóa thân hạ phàm của Quảng Thành Tử, đại đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn, thân phận như vậy đã đủ chưa" !?
Nghe vậy Parashurama liền cúi người nhìn chằm chằm Lưu Triệt 1 lúc lâu, rồi đột ngột nở nụ cười khinh thường nói với hắn.
-"Chưa đủ".
-"Chưa đủ !? Ngươi nói chưa đủ sao !!?? Ngươi..." !
Trước khi Lưu Triệt phẫn nộ nói tiếp thì Parashurama đã vung chân đá thẳng vào bụng của hắn, khiến cho hắn cong gập người xuống như con tôm.
Sau đó Parashurama lạnh lùng nhìn gương mặt oán hận và tàn độc của Lưu Triệt rồi nói.
-"Ta tên là Rama, còn được biết đến với cái tên Parashurama".
-"Ta là hóa thân thứ sáu của Vishnu, 1 trong 3 Mahadeva của Tu Di Sơn, ngươi và bản thể của ngươi vẫn chưa đủ tư cách nói chuyện với ta, kêu sư phụ ngươi đến thì còn được".
Nói rồi Parashurama nhét 1 đống vải vào trong miệng của Lưu Triệt rồi quay đầu bỏ đi.
-"Ngươi không cần vùng vẫy vô ích, mấy sợi xích đó được tạo ra để giam giữ các linh thể như ngươi nên cố gắng trốn thoát là điều vô dụng thôi".
-"Ngoan ngoãn đợi ở đó để ta làm xong giao dịch rồi ta sẽ dẫn ngươi đi gặp sư thúc kính yêu của ngươi, không phải ngươi đã liên tục dò hỏi đệ tử của ông ta sao" ?
-"Ta là 1 người tốt nên để ta dẫn ngươi đi đến đó cho nhé" ?
Nghe vây Lưu Triệt bắt đầu đổ mồ hôi lạnh như thác, hắn đúng là muốn biết chỗ ẩn cư của Thông Thiên Giáo Chủ nhưng không có muốn 1 thân 1 mình đến đó nha, năm xưa bản thể của hắn Quảng Thành Tử dám 1 thân 1 mình đi đến Kim Ngao Đảo để bái kiến Thông Thiên cũng là nắm chắc đám người Tiệt Giáo sẽ bị cản lại nên hắn mới dám bố láo như vậy.
Còn giờ mà hắn dám đến gặp mặt Thông Thiên Giáo Chủ thì hắn chắc chắn sẽ không c·hết, mà là sống không bằng c·hết mới đúng.
Chính vì thế nên Lưu Triệt càng thêm ra sức vùng vẫy, điên cuồng uốn éo lăn lộn 1 cách tuyệt vọng.
Tầm vài phút sau, 1 đám khói mỏng bỗng nhiên xuất hiện xung quanh nơi Parashurama đang ngồi chờ đợi.
-"Tới rồi sao".
Parashurama nói thầm ngay khi thấy làn khói.
Làn khói nhanh chóng trở nên dày đặc hơn và cuối cùng đã hoàn toàn bao phủ lấy toàn bộ vài trăm Km xung quanh.
Và khi làn khói tan đi thì đám xác rồng cùng các phần n·ộ·i· ·t·ạ·n·g và bình máu đều đã biến mất, thay vào đó là 1 mỹ nhân da nâu tóc tím mặc trang phục OL đã xuất hiện trước mặt Parashurama.
-"Lần đầu gặp mặt hiền nhân Parashurama, tôi là nữ vương của Sheba và là người đã liên hệ với ngài để thu mua các nguyên liệu từ lũ rồng".
Nữ vương Sheba nhẹ nhàng cúi người chào với 1 nụ cười thương nghiệp nở trên môi.
-"Cô không phải nhân loại đúng không" ?
Parashurama nheo mắt nhìn chằm chằm vẻ đẹp không thuộc về loài người của Sheba và đặt câu hỏi.
-"Đúng vậy, tôi là con lai giữa 1 Jinn và con người".
Sheba trả lời rất tự nhiên, hoàn toàn không có chút nào bối rối khi bị phát hiện ra bản chất của mình.
-"Được rồi, ta cũng không quan trọng việc đó lắm".
-"Vậy cô đã kiểm kê hết chưa ? Có thiếu món nào không ? Cô đặt hàng 10 con nhưng ta đã giải quyết tận 12 con đấy".
-"Chưa kể ta còn rút thêm cho cô máu của Nữ Oa nữa".
Nghe vậy Sheba liền lật quyển sổ trong tay mình ra rồi quan sát 1 lúc lâu, cuối cùng cô đóng nó lại và mỉm cười vui vẻ trả lời.
-"Đủ rồi, quá đủ là đằng khác. Với đám nguyên liệu từ xác của 12 con rồng đó thì công ty chúng tôi sẽ tiến hành đấu giá từng phần 1, số tiền đấu giá có thể sẽ vô cùng lớn vì đám pháp sư kia kiểu gì cũng sẽ đổ cả gia tài chỉ để mua vài miếng vảy hoặc vài lít máu của chúng" !
-"Nhất là ống máu cổ thần mà ngài đã trao, nó chắc chắn sẽ là vật phẩm nổi bật nhất trong những phiên đấu giá rồi" !!
Vẫn giữ nụ cười thương nghiệp trên môi, Sheba ân cần hỏi Parashurama.
-"Ngài có muốn công ty S&S chúng tôi tạo tài khoản ngân hàng và chuyển số tiền đó cho ngài sau khi đấu giá không" ?
Chỉ là Parashurama đã khoác tay từ chối và nói.
-"Cô không cần thiết phải làm như vậy, cứ theo như giao kèo lúc đầu là dùng số tiền đó để tiến hành cải thiện đời sống cho các người nghèo, người tầng lớp thấp tại Ấn Độ là được".
-"Như vậy tôi sẽ theo ý ngài" !
Nói rồi nữ vương Sheba liền hóa thành 1 làn khói mờ ảo và tan biến vào hư vô, để lại Parashurama cùng với Lưu Triệt ở tại chỗ.
-"Đám rồng mà ngươi tạo ra cũng đã bị các Servant khác giải quyết cả rồi, bây giờ thì theo ta đi đến chỗ mà Thông Thiên Giáo Chủ đang ẩn cư nào".
-"Ta nghĩ rằng ngoại trừ Thông Thiên thì các đệ tử khác của ông ta như Vô Đương Thánh Mẫu, vợ chồng Chử Đồng Tử và 72 đệ tử của Khổng Khâu sẽ rất vui mừng được gặp ngươi đấy, biết đâu họ còn mở tiệc chiêu đãi ngươi không chừng".
Parashurama vừa nói vừa đưa tay vung rìu chém vào khoảng không trước mặt, ngay lập tức 1 lỗ không gian đã được mở ra.
Rồi anh nắm sợi xích đang trói Lưu Triệt rồi kéo hắn đi vào bên trong đó, hoàn toàn không quan tâm Lưu Triệt đang ra sức vùng vẫy nhằm tránh thoát sợi dây xích trong vô vọng.